Ác linh quốc gia

Quyển 2 - Chương 22: Gọi điện thông báo​


Tuy bây giờ chỉ có một ít đầu mối nhưng đã có thể xác định là quỷ áo đỏ không có cách nào đi đến các nơi khác, ngoại trừ tầng 8 là khu vực giết người của nó.

Có thể nói, chỉ cần hắn và Lãnh Nguyệt, không tự tìm đường chết, chạy đến khu vực của quỷ áo đỏ kia thì sẽ không có gì nguy hiểm.

Tóm lại là, cái mạng nhỏ của hắn và Lãnh Nguyệt xem như là được an toàn rồi.

Tuy nhiên bảo vệ được tính mạng cũng vô dụng, còn phải nghĩ cách hoàn toàn diệt trừ hậu họa mới được. Dù sao nhiệm vụ của kỳ khảo hạch kia của bọn hắn không đơn giản chỉ là bảo toàn mạng sống mà còn phải giải quyết được vấn đề.

Mà cái Vấn đê này còn bao gồm cả việc diệt trừ quỷ áo đỏ.

Chỉ có hoàn toàn tiêu diệt được quỷ áo đỏ thì hành trình của bọn hắn ở học viện nữ sinh Tề Hà này mới xem như là kết thúc mỹ mãn. Nói cách khác, hắn không biết mình có thể lại trải qua lần thứ ba thử việc này không, chi bằng để cho hắn trực tiếp giết con quỷ đó đi cho xong.

Nói tóm lại, bất kể là như thế nào thì lúc này hắn nhất định phải vượt qua kỳ thử việc, trở thành nhân viên chính thức!

Sau khi tùy ý sắp xếp cho Lãnh Nguyệt ở trong hành lang, Hạ Thiên Kỳ tiếp tục khập khễnh đi đến một đầu bậc thang khác, ở đây hắn không có chút nào thương hoa tiếc ngọc, kéo nữ sinh bị quỷ nhập tìm được trước đó xuống dưới.

Thô lỗ với một cô gái như vậy, Hạ Thiên Kỳ quả thật cũng rất bất đắc dĩ, vì với tình trạng thân thể của hắn lúc này mà nhẹ nhàng ôm nữ sinh kia xuống lầu là điều không thể.

Nói không phóng đại chút nào, nếu có người nhìn thấy một màn như vậy... rất có thể sẽ xem Hạ Thiên Kỳ như là một tên cuồng sát nhân biến thái.

Sau khi cũng đặt nữ sinh giống như người chết kia ở hành lang, Hạ Thiên Kỳ bắt đầu thực hiện triệu hoán đại pháp, không ngừng kêu to hai người đang hôn mê kia.

Không chỉ liên tục gọi lớn, mà tay hắn còn tùy ý đánh đập hai người đó.

Nhưng mặc kệ hắn làm như thế nào, bọn họ cũng chỉ giống như xác chết, nằm trên mặt đất, không có chút dấu hiệu nào sẽ tỉnh lại.

Đến cuối cùng, Hạ Thiên Kỳ cũng cảm thấy nản, không muốn đánh thức hai người này nữa. Dù sao trong tình huống này, có thể xem bọn họ đã bất tỉnh.

Nhưng thực tế, hắn lại muốn nhanh chóng gọi bọn họ dậy, mà nguyên nhân chính là để thông qua họ, tìm được cách tiêu diệt quỷ áo đỏ hoàn toàn.

Bởi vì nữ kinh kia là học sinh ở đây, lại có quan hệ rất tốt với Vương Di Nhiên - người đầu tiên gặp chuyện không may, cho nên rất có thể sẽ hiểu rõ một số chuyện liên quan đến những sự việc ở tầng 8, ví dụ như, nguyên nhân tầng bị bỏ hoang.

Về phần Lãnh Nguyệt càng không cần phải nói, hắn ta là thầy trừ ma, dù như thế nào đi nữa thì cũng có nhiều kinh nghiệm trong chuyện này.

Tuy nhiên, cho dù hai người kia có thể cung cấp những thông tin để diệt trừ quỷ áo đỏ, nhưng hiện tại cũng không thể nhờ cậy gì, hơn nữa bọn họ lại giống như heo chết, còn phải nhờ hắn gọi 120 để cứu mạng nữa.

Thiên tài là gì? Thiên tài là đợi người khác không gặp thời, vậy hắn tạm là thiên tài đi.

Hạ Thiên Kỳ vỗ vỗ vào ngực, tự động viên mình, hiểu rằng không thể tiếp tục như vậy, trách chậm chạp phát sinh biến cố. Mặc dù biết quỷ áo đỏ sẽ không thể xuống lầu để giết người, nhưng nghĩ tới tầng trên, có quỷ đang dõi theo mình với ánh mắt đầy ác ý, cả người hắn đều thấy không thoải mái.

Giống như câu châm ngôn. Không sợ bị ăn trộm, chỉ sợ bị trộm nhớ.

Ài

Nghiến răng ngồi xuống bậc thang, Hạ Thiên Kỳ buồn bã thở dài, tính châm một điếu thuốc giải sầu, nhưng lại phát hiện thuốc lá trong túi không biêt đã hêt từ lúc nào, chỉ còn lại mỗi cái bật lửa Zippo.

Không có thuốc thì còn cần mày làm gì?

Hạ Thiên Kỳ tự lẩm bẩm, nói với cái bật lửa đang cầm trong tay, rồi nhàm chán bật nó lên, tiếp đó ngọn lửa màu đỏ bắt đầu lớn dần.

Không khí hắc ám ở đây tiêu đi một chút, cái bóng của hắn cũng bị kéo dài ra.

Ngơ ngẩn nhìn ngọn lửa đang nhẹ nhàng rung động trên tay, Hạ Thiên Kỳ bỗng giật mình nghĩ đến điều gì đó, không khỏi kích động vỗ tay một cái, nói:

Đúng vậy, còn cách phóng hỏa này, tại sao trước đó mình không nghĩ tới chứ!

Hạ Thiên Kỳ đột nhiên nghĩ đến cách dùng lửa để thiêu đốt tầng 8 ký túc xá.

Đương nhiên không vô cớ mà hắn muốn làm như vậy, mà là thông qua những biểu hiện của quỷ áo đỏ, hắn phát hiện được nó và tầng 8 có mối liên quan rất sâu. Hơn nữa, những phỏng đoán ở tầng 8 trước đó cũng là đầu mối duy nhất để nối các điểm mấu chốt này lại.

Từ việc tầng 8 bị bỏ hoang cũng sẽ không khó để phát hiện những chuyện đó.

Sau khi nghĩ thông suốt, hắn vội vàng xuống lầu dưới, tìm được được thoại của mình trong phòng trực ban, tiếp đó gọi cho chị quản lý, xem có lấy được chút thông tin nào về nguyên nhân tầng 8 bị bỏ hoang từ chị ta hay không.

Nhưng hắn lại phải thất vọng rồi, vì chị ấy đối với chuyện này hoàn toàn không biết rõ, chỉ nói là từ nhiều năm về trước, tầng 8 này đã bị trường học cho bỏ hoang rồi.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Hạ Thiên Kỳ lại chìm vào trong những suy nghĩ.

Nếu nói tầng 8 của cái ký túc xá trong trường học này bị bỏ hoang từ nhiều năm trước... như vậy thì, cho dù nữ sinh bị quỷ nhập kia có tỉnh lại, e là hắn cũng không hỏi được nguyên nhân. Lại nhìn Lãnh Nguyệt có bộ dạng giống người chết kia, sau khi tỉnh lại chỉ sợ cũng khó khăn để mà giúp đỡ, vậy nên cứ chờ đợi, chẳng bằng tự hắn đi làm việc gì đó.

Ví dụ như - phóng hỏa!

Ngẫm lại, nếu như một mồi lửa mà đốt cháy hoàn toàn tầng 8 thì quỷ áo đỏ liệu có vì vậy mà biến mất?

Vốn dĩ ở nơi này có rất nhiều thứ có thể đốt được, huống hồ trước đó hắn còn cố ý chuẩn bị thêm xăng.

Bảy tám bình xăng, cộng thêm tất cả chăn nệm trong ký túc xá, tin tưởng rằng nếu hắn kiên nhẫn làm... thì có thể thiêu rụi tầng 8.

Sau khi hạ quyết tâm, hắn vội vàng đi chuẩn bị, bắt đầu thu gom tất cả chăn màn trong ký túc xá.

Đợi sau khi đã chuẩn bị xong mọi thứ, hắn mới bắt đầu công việc phóng hỏa. Nhưng hắn lại đánh giá thấp khả năng bốc cháy, bởi vì hắn loay hoay đốt lửa ước chừng một giờ, nhưng cuối cùng lửa cũng không bén mà cháy lên... ngược lại còn làm một tầng ký túc xá toàn mùi khói.

Sau cùng, hắn đành phải tạm gác lại kế hoạch này.

Thú thực, đây cũng việc không còn cách nào khác, dù sao hắn cũng không có cách nào trực tiếp phóng hỏa tầng 8, mà chỉ có thể ném đồ vật đã bị đốt chạy lên lầu trên.

Cmn, chuyện một mẩu tàn thuốc lá mà có thể đốt cháy cả một nhà cao ốc thật đáng nghi ngờ mà, đến tột cùng thì mẹ nó... làm thế nào được chứ!

Hạ Thiên Kỳ thở cũng không kịp, từ lầu trên đi xuống, sau đó cũng không biết đến cùng hắn nghĩ như thế nào, lại đĩnh đạc nằm cạnh Lãnh Nguyệt và nữ sinh kia, có ý định giả làm người chết ở chỗ này.

Có lẽ vì mệt mỏi quá, nên lúc vừa nằm xuống, không lâu sau hắn cũng ngủ thiếp đi.

Sau khi tỉnh lại, đã là buổi chiều ngày hôm sau, hơn nữa sau khi lấy điện thoại di động ra xem, Hạ Thiên Kỳ phát hiện có một cuộc gọi nhỡ, từ một số điện thoại rất lạ, hắn không hề biết.

Nhìn dãy số xa lại kia, Hạ Thiên Kỳ chần chừ một chút, nhưng cuối cùng vẫn theo thói quen, gọi lại.

Sau đó, từ đầu dây bên kia truyền đến một âm thanh cao vút:

Chúc mừng anh đã vượt qua kỳ thực tập, xin mời báo cáo trước khi... Ký kết hợp đồng trở thành nhân viện chính thức!

Thẫn thờ tắt điện thoại, Hạ Thiên Kỳ suy nghĩ mãi cũng không biết vì sao, hắn không tiêu diệt được quỷ áo đỏ mà lại có thể vượt qua kỳ thực tập cơ chứ?

Chẳng lẽ chỉ cần không bị quỷ áo đỏ giết đã là vượt qua kỳ thực tập?

Tuy nhiên, sau một hồi suy nghĩ cũng không tìm được nguyên nhân, hắn cũng dứt khoát không nghĩ tiếp nữa. Tự hỏi nhiệm vụ của kỳ thực tập này phải chăng là có thể ở trong cái ký túc xá của học viện nữ sinh này hai ba ngày mà không bị giết chết?

Được rồi, những chuyện này đợi đến lúc đó hỏi bọn họ sẽ biết thôi, mình đã vượt qua kỳ thực tập rồi, như vậy thì cũng không cần tiếp tục ở lại đây rồi.

Nhìn thoáng qua hai người đang nằm mê man kia, Hạ Thiên Kỳ bấm gọi 120, cảm thấy nếu như bọn họ tiếp tục nằm chỗ này mà giả chết, chỉ sợ là sẽ lành ít dữ nhiều.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status