Ấn Công Đức

Chương 192 : Chương 192CÚT RA NGOÀI



Sắc mặt Liễu Loạn Ngữ tái nhợt, nhận ra rằng tuy lò đan nổ, nhưng lại không hề có hơi thở cuồng bạo trào ra. Mà sau khi lò nổ, mùi thuốc vốn không hề xuất hiện bỗng tuôn ra. Hắn đứng tại chỗ, được một lượng lớn linh khí gội rửa toàn bộ, quần áo trên người cũng hơi ẩm ướt, giống như vừa hứng một trận mưa linh khí.

Linh khí và đan khí này phải mạnh đến nhường nào chứ? Rốt cuộc nàng đã luyện chế ra đan dược gì?

Cũng trong chính khoảnh khắc đó, trên đầu hắn bùng lên một tiếng sét đánh rền vang.

Đan dược cấp tám thì thích khua chiêng gõ trống nói mình là một viên đan tốt. Nam Ly Nguyệt luyện ra đan dược cấp tám sao? Nhìn viên đan dược tròn xoe kia, Liễu Loạn Ngữ vẫn nghĩ theo bản năng.

Lại không ngờ rằng đợt sét đó đánh ầm ầm tiếng này nối tiếp tiếng kia, mà Nam Ly Nguyệt bỗng nhiên mở kết giới của cột Long Đằng từ bên trong, đồng thời lạnh lùng quát một tiếng, “Cút ra ngoài.”

Bảo hắn cút sao?

Trước kia Nam Ly Nguyệt siêu dữ cũng từng bảo hắn cút. Liễu Loạn Ngữ bèn cúi đầu ủ rũ định cút ra ngoài. Nào ngờ nàng lại nói: “Ta bảo nó cút.”

Chỉ đầu ngón tay ra ngoài, đan dược bị nàng chỉ trúng chợt lao mạnh ra khỏi kết giới, bay lên trời cao. Trong chớp mắt, một tia chớp ầm ầm đánh xuống.

Cho tới lúc này, những người ở đó mới phản ứng lại được, mấy vị đại sư ở trên đài cao còn đứng bật dậy, kinh ngạc hô lên: “Trời đất ơi! Đó là, cấp chín!”

Cấp chín hiện, lôi kiếp tới.

Rõ ràng trước lúc nổ lò không hề có đan tượng kỳ lạ nào, lại cứ trực tiếp biến thành cấp chín, còn chủ động đón thiên lôi.

Phải biết rằng, đại tông sư có thể luyện ra được đan dược cấp chín hiện giờ chỉ có hai vị.

Đó chính là hai vị lão tổ Độ Kiếp kỳ của Đan Phù Tông!

Liễu Mỹ Lệ này, nàng mới bao nhiêu tuổi chứ, vậy mà lại có thể luyện ra được cấp chín?

Đây không phải là ảo giác chứ!

(*)

Giới tu chân chỉ e là sẽ có biến đổi nghiêng trời lệch đất rồi. Những hậu bối này khiến trong lòng các lão giả ở nơi đây đều cảm thấy hơi không thoải mái. Tại sao ngàn năm trở lại đây lại liên tiếp xuất hiện nhiều nhân vật lợi hại đến nhường này chứ? Chẳng lẽ là có liên quan tới một chưởng ở dãy núi Kỳ Liên ngàn năm trước?

Thập Vạn Đại Sơn, ngàn vạn sinh linh bị hủy diệt trong giây lát. Ngàn năm sau đó, Tàng Kiếm Sơn đứng đầu thiên hạ đã trở thành cái tên không thể được nhắc tới, Vạn Tượng Tông quả quyết rằng giới này đã bị thượng giới vứt bỏ. Ai mà ngờ được, trong cảnh ngộ trái ngang này lại xuất hiện đám hậu bối tài năng kinh người đến vậy, khiến cho những lão già biết chuyện như bọn họ đều cảm thán trong lòng, “Đúng là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, tre già măng mọc.”

Sắc mặt đám người này khi nhìn Liễu Mỹ Lệ cũng nóng bỏng hơn mấy phần.

Còn trẻ như vậy đã luyện ra được đan dược cấp chín, sau này có phải sẽ luyện ra được cả tiên phẩm hay không? Điều quan trọng nhất là, nàng ta còn không phải tu sĩ của Đan Phù Tông!

Tán tu thật sự rất khó có được thành tựu bậc này, trừ phi nàng ta đã có được truyền thừa thượng cổ nào đó. Nói như vậy, chắc chắn người này có chút bề thế ẩn giấu. Dù sao đi nữa, rất nhiều người ở đây đều nảy ra ý muốn tạo quan hệ tốt với nàng. Lần này, Vấn Đạo Tông trong bốn tông môn lớn không có đệ tử trẻ tuổi nào được lọt vào hạng năm. Lúc này trưởng lão tông môn đó đã truyền âm với chưởng môn, đồng thời nhận được mệnh lệnh phải dốc toàn bộ sức lực để tạo mối quan hệ tốt với vị tông sư đan đạo đã luyện ra đan dược cấp chín này, Nếu như có thể mời nàng ta đến tọa trấn ở tông môn thì chắc chắn là lập được công lớn.

Liễu Mỹ Lệ hiện giờ, đứng trên đài được muôn người chú ý, tấm áo bào xám xịt cũng không làm ảnh hưởng tới hào quang của nàng, khiến cho nàng vẫn chói sáng.

Đan dược cấp chín đón thiên lôi, khiến cho Âu Dương Miện cũng hơi phân tâm, khi điều khiển lửa xảy ra chút sai sót suýt thì nổ lò đến nơi. Tuy rằng miễn cưỡng ổn định lại được, thế nhưng Âu Dương Miện biết, dù cho đan dược được luyện chế thành công thì chất lượng cùng lắm cũng chỉ là loại kém. Thứ y luyện là đan dược cấp bảy tột đỉnh, không thể bì được với đan dược cấp chín. Điều đó cũng có nghĩa, kết cục thất bại của y trong cuộc thi này đã được xác định, trong lòng tất nhiên sẽ khó chịu.

“Đang luyện đan, ngươi phân tâm làm gì.” Tiếng quát lạnh lùng của Khúc Uyển Nhi khiến Âu Dương Miện tỉnh lại. Y còn chưa lên tiếng, Khúc Uyển Nhi đã lại nói: “Thua ai cũng được, nhưng ta không thể thua dưới tay Lâm Diệu Thiển.”

“Rõ ràng ngươi biết tông môn bảo ta thua Sở Nam Huyền.” Âu Dương Miện nhíu mày nói. Theo tin tức mà Khúc Uyển Nhi nói cho y, thực lực của y và Sở Nam Huyền không thua kém nhau là mấy. Nhưng hôm nay xem ra, tin tức mà đám Khúc Uyển Nhi có được đều là giả, Sở Nam Huyền còn có chiêu để dành. Tuy rằng Âu Dương Miện tự phụ nhưng cũng hiểu rằng, Sở Nam Huyền có lẽ mạnh hơn mình đôi chút.

Bí thuật đan đạo của Nam Ly gia, y chưa từng được tiếp thu thật sự. Những thứ của Đan Phù Tông, y cũng chắc chắn chưa được học hỏi được nhiều bằng Sở Nam Huyền. Y căn bản không có cơ hội tốt như Sở Nam Huyền, thua Sở Nam Huyền chẳng phải là chuyện quá đỗi bình thường hay sao?

Khúc Uyển Nhi không muốn thua cuộc, vậy sao nàng ta không lấy bí thuật đan đạo quan trọng nhất của Đan Phù Tông ra để y tìm hiểu. Vừa nghĩ như vậy, Âu Dương Miện cũng cảm thấy tức giận bất bình.

Một người phụ nữ đã thế, hai người cũng như vậy. So sánh, tính cách của Khúc Uyển Nhi còn tồi tệ hơn, còn chẳng bằng người phụ nữ ban đầu kia.

Đến khi nào thì y mới có thể gặp được một người phụ nữ toàn tâm toàn ý dâng hiến tất cả cho mình đây?

“Đùng là bảo ngươi thua, nhưng phải khiến cho tất cả mọi người đều biết, do ngươi cố tình thua, ngươi mạnh hơn hắn, nhưng lại chủ động nhận thua.” Khúc Uyển Nhi liếc xéo Lâm Diệu Thiển, “Ta không muốn bị cô ta đè đầu cưỡi cổ, ngươi đừng phân tâm nữa!”

Âu Dương Miện im lặng. Y khép hờ hai mắt, vẻ bực bội trong mắt được hàng mi che lại. Đợi đến lúc y mở mắt ra, vẻ mặt lại bình tĩnh như thường.

Âu Dương Miện không nói chuyện nữa, tiếp tục luyện đan.

Cũng vào chính lúc này, một ánh chớp bổ trúng đan dược cấp chín giữa không trung, nổ đến mức viên đan dược kia lăn lộn giữa trời.

Có người hét: “Ngươi luyện ra đan dược cấp chín mà không giúp nó độ kiếp sao?”

Người khác không giúp nổi, thế nhưng chủ nhân luyện chế ra nó lại không thèm giúp đỡ? Lỡ như độ kiếp thất bại bị đánh thành cặn thì phải làm sao?

“Đó là đan gì vậy?” Ở dưới có người cất cao giọng hỏi.

Chưởng môn Đan Phù Tông ở trên đài cao vuốt chòm râu dài, “Mùi thuốc này, e rằng là Thọ Nguyên Đan cấp chín.”

Cố Linh Đan được phụ nữ yêu thích.

Còn Thọ Nguyên Đan cấp chín, thì dù là nam hay nữ đều chào đón, đặc biệt là tu sĩ có tu vi càng cao thì lại càng yêu thích, ví dụ như, những lão quái vật Độ Kiếp kỳ đã sắp hết thọ nguyên. Dù sao thì một viên Thọ Nguyên Đan cấp chín chính là một ngàn năm tuổi thọ.

Tất nhiên, loại đan dược thế này không thể ăn mãi không ngừng, ăn nhiều có khả năng chỉ tăng thêm một hai năm hoặc thậm chí là vài tháng. Mà cho dù là đan dược cấp chín thì cũng có đan độc, ăn nhiều không hề tốt. Nhưng khó mà ngăn lại khát vọng của mọi người với thọ nguyên, lỡ như thọ nguyên tăng lên rồi đột phá được thì sao.

Còn sống là còn có cơ hội.

Có thể sống, thì tuyệt đối không muốn chết.

Vì vậy nghĩ qua cũng đã rõ độ quý giá của đan dược này, đến ngay cả hai vị Độ Kiếp kỳ của Đan Phù Tông cũng bị kinh động.

Mà Đỗ Chi Kỳ ở trên cột Long Đằng thì như có điều suy nghĩ. Thậm chí y đang nghĩ, người thần bí kia, chẳng lẽ chính là nàng ta?

Lần này Đỗ Chi Kỳ ra ngoài không đem theo mèo trắng. Toàn bộ ma khí của y đều ở trên người mèo trắng, mà lúc này mèo trắng đang trốn rất kỹ. Hiện giờ hơi thở của hai vị Độ Kiếp kỳ Đan Phù Tông đều đã đã xuất hiện, Đỗ Chi Kỳ định giấu tài một chút, tránh để lộ thân phận. Thủ pháp và tốc độ luyện đan của y chậm dần, người cũng tỏ vẻ nhọc sức rất nhiều, trên tràn chảy đầy mồ hôi. Mộc Phi Nhạn bên cạnh nhỏ giọng an ủi y, dùng Thanh Phong Quyết lau khô mồ hôi cho y.

Lôi kiếp không ngừng giáng xuống, mỗi lần lại bổ vài đường, mãi không kết thúc.

Mới đầu mọi người đều rất lo lắng, cảm thấy Liễu Mỹ Lệ nên chủ động ra ngoài bảo vệ cho đan dược mới đúng. Sau đó bọn họ đã phát hiện, sau mỗi đường thiên lôi bổ xuống, tạp chất của đan dược sẽ giảm đi một chút. Hơn nữa dường như tia sét vàng kim kia được đan dược hấp thụ vào trong, khiến cho viên đan vốn là màu trắng dần dần biến thành màu vàng, cực kỳ chói mắt khi bay giữa không trung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 35 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status