Ấn Công Đức

Chương 429 : Chương 429HOÀNG KIM



Ngày hôm sau, sáng sớm Liễu đường chủ đã tới tìm Tô Lâm An.

“Hôm qua Đoạn Lâm Lang tới Linh Mộc Đường, gã ta không tìm ngươi gây sự gì chứ?” Đường đường chính chính tới đây, đánh dấu ký hiệu khí huyết cho chim nhỏ nhà nàng?

“Đoạn Lâm Lang mặt ngang mũi dọc thế nào?” Tô Lâm An tò mò hỏi. Nàng vừa nói xong thì thấy khuôn mặt vốn không biểu cảm của Liễu đường chủ hơi đỏ lên. Đó là dấu hiệu huyết khí đột ngột tuôn trào. Ngay sau đó gương mặt ông ta xảy ra biến hóa lạ lùng, chỉ một thoáng đã biến thành một khuôn mặt khác.

May mà thần thức Tô Lâm An mạnh mẽ, nếu không phải tận mắt nhìn thấy ông ta thay đổi gương mặt thì hoàn toàn không nhận ra được sự khác lạ trong đấy.

“Đây là một trong những sức mạnh huyết mạch của ta.” Nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt Tô Lâm An, Liễu đường chủ nói với giọng điệu hờ hững, “Chỉ là chút tài mọn thôi.”

“Đoạn Lâm Lang đây hả?” Gương mặt hiện giờ của Liễu đường chủ nhìn vô cùng trẻ trung, cùng lắm chỉ mười tám mười chín tuổi. Đôi mắt phượng cong cong như thể đang cười, phía đuôi mắt còn có một nốt ruồi son nhỏ. Nhưng lúc này, đôi môi mỏng mím chặt cùng vẻ mặt nghiêm túc lại tạo cho người ta cảm giác trong mắt gã cất giấu ánh đao, vô cớ có thêm mấy phần xinh đẹp u buồn.

“Ừ.”

Tô Lâm An bèn hỏi chim lửa nhỏ, “Hôm qua ngươi có gặp người này không?”

Chim lửa nhỏ bay vòng quanh Liễu đường chủ mấy vòng.

Mục đích của nó là khoe cái mũ mới của mình, đáng tiếc Liễu đường chủ coi như không thấy. Lúc này nghe thấy Tô Lâm An hỏi, nó bèn nhảy luôn lên đầu Liễu đường chủ, cào tung búi tóc ngay ngắn chỉnh tề của đối phương, cuối cùng mới kêu chiêm chiếp mấy tiếng, “Hình như, có gặp?”

Nó cũng không chắc.

Hôm qua gặp rõ là nhiều người, sao mà nó nhớ hết được.

Ngược lại Khoa Đẩu Hỏa lại có ấn tượng, nó nói: “Có gặp qua. Chẳng qua khí chất khác rất nhiều so với Liễu đường chủ, nhìn gã cười tủm tỉm không quái dị như Liễu đường chủ.” Liễu đường chủ không hay nói cười, bình thường luôn nghiêm mặt, nhưng Đoạn Lâm Lang thì không giống vậy. Tuy gã ta là hoàng tộc nhưng vóc dáng cũng không được coi là cao lớn, rắn rỏi. Gã ta trời sinh có đôi mắt biết cười, bình thường khóe miệng cũng hơi cong lên, trông trẻ trung, đẹp mã, giống như một con hồ ly xinh đẹp xảo quyệt.

“Hôm qua lúc nó trở về, trên người có chút khác lạ, giống như đã bị người khác dùng khí huyết đánh dấu.” Tô Lâm An nói.

Liễu đường chủ tức khắc nhướng mày. Ông ta túm chim lửa nhỏ xuống khỏi đầu mình, lòng bàn tay vuốt dọc xuống từ đầu tới chân nó. Sức mạnh khí huyết tràn ra từ đầu ngón tay ông ta bao trọn lấy chim lửa giống như xiềng xích. Một lúc lâu sau, ông ta mới sầm mặt nói: “Hình như không có gì lạ cả.”

“Ngươi chắc chắn?”

“Nếu là ký hiệu của Đoạn Lâm Lang, ta không thể phát hiện ra cũng là điều dễ hiểu. Dù sao gã ta cũng mang huyết mạch hoàng tộc, cao hơn sức mạnh khí huyết của ta rất nhiều...” Ánh mắt Liễu đường chủ nhìn Tô Lâm An đầy vẻ khó hiểu, “Không ngờ ngươi lại có thể phát hiện ra điều bất thường. Chẳng lẽ, sức mạnh huyết mạch của ngươi...”

Tô Lâm An “à” một tiếng, “Ta đã thức tỉnh ở thôn Cổ Mộc. Lúc ấy cũng không phải đúng ngày làm lễ thức tỉnh, tượng đá đã chủ động giúp ta. Cuối cùng tượng đá cũng bị hủy.” Nàng nghiêng đầu, “Ta chưa nói với các ngươi sao?”

“Cho nên ta cũng không biết rốt cuộc sức mạnh huyết mạch của ta màu gì. Tượng đá bị hủy rồi, cho nên ta cũng chưa từng kiểm tra.”

Nàng suy nghĩ một lát rồi nói: “Không phải ngày thức tỉnh, tượng đá cũng chưa bị kích hoạt, nhưng lại nhận được sự chúc phúc của tượng đá. Thế này, hẳn không được tính là tự thức tỉnh đúng không?”

“Hoang đường!”

Sắc mặt Liễu Diệp Thanh sa sầm, “Mộc Tường Vi thu nhận người mới, vậy mà ngay cả chuyện này cũng không biết rõ. Cô ta nói ngươi chưa thức tỉnh sức mạnh huyết mạch.”

“À...” Lo sợ Liễu đường chủ sẽ trách phạt Mộc Tường Vi, Tô Lâm An giải thích, “Lúc ấy ở trấn Mãng Sơn ta là người đầu tiên lên đài thức tỉnh, quả thật tượng đá không có phản ứng gì. Dù sao thì lúc ấy ta đã từng thức tỉnh rồi, chỉ muốn xem thử còn có thể nhận được truyền thừa thần thông huyết mạch nào khác hay không.”

“Sau đó chắc đã bị mọi người hiểu nhầm.”

Vẻ mặt vô tội của nàng khiến Liễu Diệp Thanh dở khóc dở cười.

Ông ta dừng lại một chút rồi hỏi tiếp, “Nguyên châu của ngươi màu gì?”

Về vấn đề này, lúc nàng vừa thức tỉnh sức mạnh huyết mạch thì Tiểu Lục đã từng hỏi qua. Khi ấy Tô Lâm An trả lời là màu đỏ, kết quả ngay cả Tiểu Lục cũng không rõ lý do. Bây giờ Tô Lâm An đã biết nguyên châu đại diện cho cường độ của huyết mạch, sau khi thức tỉnh sẽ là Hoàng Kim, Bích Lam, Tử Đàn hoặc Thu Tranh, trước giờ chưa hề nghe nói có màu đỏ. Nàng tập trung chú ý vào nguyên châu, nhìn hạt châu kia mà nghĩ, “Nếu là Hoàng Kim thì tốt.”

Nguyên châu là điểm đầu, cũng là điểm cuối của vòng tuần hoàn khí huyết.

Lúc suy nghĩ này xuất hiện trong đầu Tô Lâm An, nguyên châu màu đỏ đang bất động bỗng dần thay đổi màu sắc, từ màu đỏ nhạt chuyển thành màu vàng kim sáng chói. Nàng nhìn mà há hốc mồm. Hạt châu này còn có thể thay đổi màu sắc sao?

“Ngươi sao thế?” Thấy Tô Lâm An đột nhiên ngây người, Liễu Diệp Thanh quan tâm hỏi.

“Màu vàng kim.” Tô Lâm An hạ thấp giọng nói.

Liễu Diệp Thanh chợt ngớ ra, “Ngươi nói gì cơ?”

“Hoàng Kim thức tỉnh, ắt có hiện tượng dị thường, đại tế ti ở hoàng thành cũng sẽ cảm ứng được. Tại sao ngươi...”

“Ta cũng không biết sao.” Tô Lâm An lắc đầu, “Tượng đá bị hủy có tính là hiện tượng dị thường không?”

“Huyết mạch Hoàng Kim cũng không chắc bắt buộc phải tới hoàng thành đâu nhỉ? Ta thích ở thành Kim Đồng, ở bên cạnh linh mộc bảo vệ.” Tô Lâm An cười híp mắt nói tiếp: “Linh mộc bảo vệ sẽ bảo vệ ta.”

Con ngươi Liễu Diệp Thanh co lại, đã tự có suy đoán.

Chẳng lẽ do linh mộc bảo vệ che giấu, khiến đại tế ti không phát hiện được người thuộc hoàng tộc đã thức tỉnh này?

Khó trách Cửu Thiên Hỏa Diên lại nhận nàng làm chủ!

Nàng chính là người mang huyết mạch Hoàng Kim.

“Chuyện ta mang huyết mạch Hoàng Kim, ta không muốn quá nhiều người biết.” Tô Lâm An nói nhỏ.

“Được.” Liễu đường chủ gật đầu, “Ngươi mang huyết mạch Hoàng Kim, khi tiến vào bí cảnh Đoạn Kiều Tàn Huyết có lẽ sẽ có thu hoạch lớn hơn.” Nếu không, ba vị hoàng tộc trẻ tuổi kia cũng sẽ không áp chế tu vi của bản thân lâu đến vậy chỉ để chờ ngày bí cảnh được mở ra.

Ông ta ngẫm nghĩ rồi nói tiếp: “Nếu như ngươi có thể cảm ứng được dấu ấn khí huyết trên chim lửa, ta sẽ dạy ngươi một thuật theo dõi ngược. Lúc đó tới bí cảnh, ngươi đi theo hắn, chưa biết chừng lại tìm thấy gì đó đặc biệt.”

Loại pháp thuật này không khó, cũng chính là tìm về nguồn cội, lần theo tia sức mạnh khí huyết đó để tìm thấy chủ nhân của nó. Nhưng nếu khoảng cách quá xa thì cũng không thể cảm ứng được, thua xa so với thần thức.

Tô Lâm An nhanh chóng học được thuật theo dõi ngược, sau đó nàng phát hiện kẻ đã đóng ký hiệu khí huyết ấy không ở quanh đây. Xem ra, Đoạn Lâm Lang đã rời khỏi thành Kim Đồng.

“Mười ngày sau, cuộc đấu giành suất vào bí cảnh sẽ diễn ra ở thành Mẫu Đơn.”

“Ba ngày sau võ giả tham gia thí luyện của thành Kim Đồng sẽ lên đường, lần này ta sẽ đi cùng các ngươi qua đó.”

“Mặc dù chúng ta sẽ cố gắng hết sức để ngươi không bị loại, nhưng chuyện gì cũng có lỡ như...” Ông ta nói tới đây thì dừng lại một chút, “Ta cũng định nói mấy lời này với ngươi, nhưng bây giờ biết huyết mạch của ngươi là Hoàng Kim, ta lại không thấy lo lắng gì nữa.”

Ông ta vỗ vai Tô Lâm An, chẳng qua vỗ xuống rồi lại chợt nghĩ ra sức lực của bản thân rất lớn, muốn thu lại nhưng không kịp nữa. Một chưởng vỗ xuống, song ông ta lại phát hiện Tô Lâm An vẫn đứng sừng sững như núi, không hề suy chuyển, trên khuôn mặt căng thẳng của ông ta cuối cùng cũng hiện nét cười. Vì ông ta rất ít khi cười nên nụ cười này cực kỳ cứng nhắc, khiến người khác có cảm giác âm trầm như ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng thì không.

Khóe miệng Liễu Diệp Thanh hơi nhếch lên, sau đó tức khắc ngưng cười, “Ngươi chính là đòn sát thủ của Đồng Mộc Quân chúng ta. Ta chúc ngươi thu nhiều thắng lớn, khải hoàn trở về!”

“Chuẩn bị đầy đủ rồi chứ?”

Nàng ngẩng đầu ưỡn ngực, đáp lớn: “Đã xong!”

Vũ khí, pháp bảo, trận bàn, đan dược, hình nhân thế mạng, số lượng dư dật, chắc chắn đủ dùng.

Đúng rồi, nàng dùng mấy món pháp bảo này để thắng không tính là phạm luật chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 35 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status