Ấn Công Đức

Chương 432 : Chương 432ĐẠI LOẠN ĐẤU



Trên lôi đài, võ giả thành Mẫu Đơn và thành Thiên Trúc chiếm cứ vị trí trung tâm. Hai thành trì này chưa bị loại võ giả nào, vẫn còn sáu mươi người.

Thành Kim Đồng đã bị tổn thất Lục Định Viễn có tu vi cảnh giới cao nhất.

Thành Hồng Phong thì chỉ còn lại hai mươi mốt người. Thành Liên vì trước đó bị tụt lại một chút ở phía sau, trước mắt mới bị loại mất hai người.

Thành Vân Tùng cũng chỉ bị loại mất một người lúc vừa bắt đầu trận hỗn chiến. Còn thành Mai trước nay luôn đứng hạng bét, bởi cứ mãi ở trong góc chưa hành động, hơn nữa do là bên đầu tiên mua suất nên lúc này trái lại chưa có ai bị xuống đài.

Tuy rằng thành Mai chỉ mua mười suất, nhưng suất của võ giả các thành khác vẫn chưa được bàn bạc ổn thỏa. Nếu như các thành khác muốn liều mạng, nói không chừng còn sẽ bị diệt toàn quân. Điều đó cũng có nghĩa là thành Mai vẫn còn cơ hội giành được nhiều suất vào hơn.

Bởi vậy, võ giả thành Mai không hề chủ động rời đi.

“Mau lên, chúng ta không có thời gian đâu!” Võ giả thành Mẫu Đơn lớn tiếng thúc giục. Ánh mắt gã nhìn về phía thành Kim Đồng, “Các ngươi có nhiều người quá. Cho các ngươi ba nhịp thở để suy nghĩ, nếu không đưa ra được thứ gì vừa mắt chúng ta, ta sẽ ném mười người xuống trước!”

Vừa dứt lời, khí huyết trên đỉnh đầu gã lại ngưng tụ thành một móng vuốt máu. Móng vuốt kia bay vọt lên cao, bao phủ hơn nửa lôi đài, giống như có một con thao thiết khổng lồ đang ẩn mình trong tầng mây, nhìn chòng chọc vào võ giả thành Kim Đồng, chỉ chực chờ tấn công.

Uy áp khí huyết khổng lồ khiến cho võ giả thành Kim Đồng đều cảm thấy cơ thể trĩu xuống, hệt như bị một ngọn núi lớn đè lên vai.

Đó rốt cuộc là phép thần thông gì mà lại có thể ngưng kết sức mạnh khí huyết của võ giả hai thành lại với nhau, khiến cho những người khác không tài nào phản kháng được!

Nhưng vào đúng lúc này, một người trong thành Mẫu Đơn lại nói, “Chuyện gì thế này?”

Kẻ nào đã âm thầm thi triển phép thần thông hệ thủy, vậy mà bọn họ lại chẳng hề cảm nhận được chút sức mạnh khí huyết nào. Trên mặt đất đã xuất hiện rất nhiều nước, nhưng nước này lại chẳng có uy lực gì, giống như chỉ là nước đọng lại sau cơn mưa mà thôi.

Nếu như không phải nó xuất hiện quá đỗi bất ngờ thì chẳng ai thèm để tâm đến vũng nước này.

Khí huyết dưới chân một người trong số đó biến thành đất vàng, chỉ trong nháy mắt đã che kín vũng nước. Nhưng vào đúng lúc này, một tiếng đoàng nổ vang trên trời, tiếp sau đó vô vàn tia chớp chợt giáng từ trời cao xuống, bổ ầm ầm lên tất cả những võ giả ở giữa lôi đài!

“Phép thần thông sấm sét!”

“Tưởng rằng như vậy là có thể đánh lén thành công sao? Mơ mộng hão huyền!” Võ giả cảnh giới Thuần Huyết của hai thành trì cùng ra tay, sức mạnh khí huyết trào ra, tạo thành một lá chắn khí huyết. Cùng lúc đó, móng vuốt máu ở giữa trời bỗng túm một cái, muốn tóm lấy tia chớp phía trên!

Thấy trận bàn ngũ lôi đầu tiên không có tác dụng quá lớn, Tô Lâm An lấy ra một nắm ngọc lớn chừng hạt gạo rồi ném chúng ra khắp xung quanh!

Đây là Tụ Linh Châu do nàng luyện chế, có thể điều động được linh khí xung quanh ở mức độ lớn nhất! Mà linh khí càng nhiều thì uy lực trận bàn phát huy ra được cũng càng lớn!

Vào khoảnh khắc Tụ Linh Châu xuất hiện, sấm sét gần như sắp tan biến trên bầu trời bỗng nhiên bùng nổ. Tia chớp màu vàng đã biến thành màu tím, sau khi xé rách vuốt máu kia thì “đoàng” một tiếng, đánh xuống giữa đám người.

Vũng nước trên mặt đất có tác dụng tăng cường uy lực của sấm sét. Lúc này, có không ít võ giả đã bị sét đánh cho lông tóc cháy đen. Có kẻ thực lực kém thì miệng tràn máu tươi, sức mạnh khí huyết quanh người cũng tức khắc suy yếu đi không ít. Điều đáng tiếc là, bọn họ tụ lại với nhau nên sức mạnh của đòn sấm sét vừa rồi cũng chưa đánh họ rớt khỏi lôi đài được.

Mà đợt công kích này, cũng chỉ là một lần thăm dò của Tô Lâm An.

Tô Lâm An nhận ra sau khi dùng sấm sét tấn công thì ấn Công Đức không có phản ứng gì, trong lòng đúng là vui mừng phát khóc.

Đám võ giả này, đều đã từng giết người!

Đúng vậy, cho dù là giết võ giả khí huyết sa đọa thì họ cũng bị tính là từng giết người. Nếu đã từng giết người thì sẽ không được ấn Công Đức bảo vệ, vậy nàng ra tay sẽ không bị trừng phạt!

Có điều, nhìn từ khía cạnh khác thì, trong mắt ấn Công Đức, Thiên Ma ngoại vực cũng là loài người?

“Kẻ nào đang giở trò quỷ!” Cách thức tấn công này trước nay chưa từng xuất hiện, có không ít võ giả đều mù tịt chẳng hiểu gì, nhưng cũng có người chú ý thấy động tác của Tô Lâm An. Lúc này, nữ võ giả cầm cung trước đó lập tức giương cung lắp tên, một mắt híp lại, con mắt còn lại đã chuyển thành màu vàng kim, sau đó tay cô ta kéo căng dây cung.

Dưới ánh vàng chói mắt, tất cả những mánh khóe mờ ám đều không thể náu mình.

Mũi tên này, bắn thẳng về phía Tô Lâm An!

Mũi tên rời cung, một mũi tên ban đầu lại biến thành ngàn vạn bóng tên chồng lên nhau ngay giữa không trung. Khí huyết của võ giả thành Kim Đồng bùng nổ, phía trước mỗi võ giả bỗng xuất hiện một tấm khiên khổng lồ. Vô số tấm khiên chồng lên nhau, lập tức tạo nên một bức tường lớn!

Bóng tên đầy trời rít gào lao tới, lại chẳng thể đâm được đến tấm khiên mà đụng ngay vào một bức tường vô hình. Đợi đến khi xuyên qua được bức tường ấy, mũi tên đã hoàn toàn mất sạch uy lực, người phụ nữ bắn tên thấy vậy thì lập tức triệu hồi mũi tên về. Nhưng vào đúng lúc này, một luồng sức mạnh bỗng xuất hiện, nắm lấy mũi tên đích thực từ giữa cơn mưa tên ngập trời kia, siết lấy thật chắc.

Người phụ nữ bắn tên dùng sức mạnh khí huyết điều khiển mũi tên, lúc này sức mạnh khí huyết của cô ta vẫn còn nối liền với mũi tên, nhưng dù cô ta có dùng sức thế nào đi chăng nữa cũng không thể thu tên lại. Bởi vậy, cô ta cất cao giọng nói: “Ngươi muốn cướp tên của ta?”

Tô Lâm An ngồi trên vai Bàng Binh. Nàng giơ tay về phía trước, bàn tay hơi chụm lại theo thế cầm lấy đồ, chính sức mạnh khí huyết của bàn tay này đang nắm chặt lấy mũi tên.

Nàng lắc lư tay, chiếc lục lạc trên mu bàn tay cũng kêu leng keng, cực kỳ dễ nghe.

Tô Lâm An nhìn về phía người phụ nữ bắn tên kia, mỉm cười nói: “Tên này nhìn không tồi. Một mũi tên, đổi lấy suất vào bí cảnh của ngươi, thế nào?”

Lời lẽ ăn cướp của thành Mẫu Đơn vừa rồi, Tô Lâm An đã tặng lại luôn cho cô ta.

Người phụ nữ đó có địa vị cực cao ở thành Mẫu Đơn, nghe vậy bèn nói: “Lập tức quét sạch thành Kim Đồng xuống!”

Cô ta vừa dứt lời, mấy võ giả cảnh giới Thuần Huyết của thành Mẫu Đơn và thành Thiên Trúc đã đồng loạt ra tay!

Thành Hồng Phong không còn võ giả Thuần Huyết nữa, thành Vân Tùng và thành Liên thì mỗi bên cũng còn một người, nhưng lúc này, bọn họ đều không hành động. Nếu như thành Mẫu Đơn và thành Thiên Trúc quét sạch toàn bộ thành Kim Đồng thì trên đài sẽ bớt đi hai mươi chín người. Bọn họ lại tùy cơ ứng biến, loại bỏ người của thành Hồng Phong hoặc thành Mai thì mức độ cạnh tranh sau này sẽ giảm đi rất nhiều.

Tuy rằng thành Vân Tùng có ý định như vậy, nhưng trong thành bọn họ lại có một kẻ không đáng tin cậy. Gã ỷ vào việc mình có pháp bảo hộ thể nên cũng chen vào cuộc hỗn chiến gây thêm phiền phức, vừa chạy loạn xạ vừa gào lớn: “Nào, đánh ta đi, đánh vào ta này!”

Đến ngay cả người của chính thành Vân Tùng cũng không thể không thừa nhận, Tùng Trúc Kiếm đúng là quá hèn hạ.

Thấy mấy cường giả cảnh giới Chân Huyết xông tới, Tô Lâm An nhanh chóng quăng một loạt trận bàn ra.

“Kiếm khí tung hoành!”

“Lửa dữ đốt trời!”

“Trận pháp mê tung!”

“Trận pháp ảo ảnh!”

Cũng trong lúc ném vô số trận bàn ra, Tô Lâm An còn nhanh chóng móc ra một nắm đan dược đen ngòm! Nhưng đan dược này lại không phải để ăn, mà là đan độc nổ. Đan độc được ném ra thì nổ ngay lập tức, có vô số khói đen bốc lên bao phủ trọn cả lôi đài vốn cuộn trào khí huyết. Võ giả đứng ở ngoài chỉ thấy trên lôi đài hoàn toàn tối đen, căn bản không thể nhìn rõ trên đó đã xảy ra chuyện gì!

Võ giả ngoại vực không tu luyện thần thức nhưng lại tôi luyện thân thể, bởi vậy cường giả ở phía dưới đã luyện được mắt kim tinh từ lâu. Mắt vàng mở ra, cũng có thể thấy được loáng thoáng tình hình trên lôi đài. Sau đó, bọn họ chú ý thấy mấy võ giả Thuần Huyết của thành Mẫu Đơn di chuyển loạn xạ trên đài giống như ruồi nhặng mất đầu, thậm chí còn đánh nhau với người phe mình!

Ánh mắt của đám đông tập trung vào nhóm người của thành Kim Đồng, đến ngay cả ông lão phụ trách của thành Mẫu Đơn vừa rồi cũng lạnh lùng nói: “Lần này quả là thành Kim Đồng các ngươi chuẩn bị cực kỳ chu đáo. Lẽ nào, các ngươi đã tìm thấy di tích thượng cổ sao? Nếu không sao tự dưng lại biết rõ nhiều loại trận pháp và đan dược mới như vậy!”

Chỉ có ở trong di tích thượng cổ mới có một vài ghi chép liên quan tới trận pháp thượng cổ.

Nhưng di tích thượng cổ như vậy quá hiếm, bọn họ dốc hết công sức cũng không thể phục hồi lại nguyên bản trận pháp và đan pháp viễn cổ. Vốn tưởng rằng truyền thừa trận pháp gần như đã đứt đoạn hoàn toàn, chẳng thể ngờ trận đạo của thành Kim Đồng lại có sự tiến triển lớn như vậy!

“Xem ra các ngươi còn giấu giếm cả hoàng thành? Chiếm riêng lấy di tích thượng cổ, chắc chắn đại tế ti sẽ không dễ dàng tha cho các ngươi!” Người phụ trách của thành Mẫu Đơn nghiêm giọng quát.

Đại tổng quản của thành Kim Đồng đút tay trong túi áo, trên gương mặt béo mũm vẫn hé một nụ cười. Gã bỏ ngoài tai lời chất vấn của người phụ trách thành Mẫu Đơn, vẫn mỉm cười nhìn lên lôi đài. Thấy gã không đáp lời, người phụ trách của thành Mẫu Đơn hừ lạnh một tiếng, tiếp tục dồn sự chú ý lên phía lôi đài. Mà đợi đến lúc này, Kim Bích Huy mới quay đầu sang nhìn Liễu Diệp Thanh, còn Liễu Diệp Thanh thì lại lắc đầu, ông ta cũng đâu biết gì...

Có điều Tô Tô mang huyết mạch Hoàng Kim, nói không chừng trong huyết mạch truyền thừa của nàng có truyền thừa trận pháp cũng chưa biết chừng. Dù sao thì Liễu Diệp Thanh không hết sốt ruột, đợi Tô Tô xuống rồi hỏi cũng chưa muộn.

Trên đài, Tô Lâm An đã lấy ra một lượng vũ khí và pháp bảo cực lớn, tạm thời nhốt mấy võ giả cảnh giới Thuần Huyết trong trận pháp.

Nàng đã xem thường thực lực nhục thân của cảnh giới Thuần Huyết. Trận bàn hấp thụ linh khí trời đất, không liên quan gì đến linh khí của chính nàng, những pháp bảo kia khi được luyện chế cũng vậy. Bởi lẽ đó, lúc này nàng thao túng chúng cũng không hề thuận buồm xuôi gió. Mà đan độc, đối với những võ giả khí huyết có nhục thân cực kỳ mạnh mẽ thì hiệu quả cũng không rõ ràng cho lắm.

Khi có vô số Tụ Linh Châu cùng hút lấy linh khí xung quanh để cung cấp cho trận pháp, vậy mà vẫn chỉ có thể miễn cưỡng nhốt mấy võ giả Thuần Huyết lại, muốn ném hết bọn họ xuống khỏi lôi đài thì hơi phiền phức. Nếu đã vậy, xử lý những kẻ khác trước là được. Phe đầu tiên cần dẹp sạch tất nhiên là thành Thiên Trúc! Đến ngay cả tư cách để mua suất đi cũng không thể để lại cho bọn họ.

“Thành Thiên Trúc phản bội đồng minh, ném hết xuống dưới!” Tô Lâm An vẫn ngồi trên bả vai Bàng Binh, sau khi nàng nhìn khắp toàn bộ hiện trường thì nói một cách thờ ơ.

Nhưng không đợi võ giả thành Kim Đồng hành động, Thanh Thủy Liên bỗng lên tiếng, “Võ giả thành Liên ra tay, quét sạch toàn bộ võ giả thành Thiên Trúc!”

Võ giả Thuần Huyết của thành Vân Tùng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, sau đó cũng nói: “Thành Vân Tùng cũng giúp các ngươi một tay!”

Có võ giả Thuần Huyết của thành Liên và thành Vân Tùng ra tay, võ giả thành Thiên Trúc tan rã cực kỳ nhanh, chỉ trong một khắc đã bị quét sạch khỏi lôi đài. Cộng thêm một võ giả thành Liên bị võ giả thành Thiên Trúc đẩy xuống khỏi đài bằng cách đồng quy vu tận và hai võ giả thành Mẫu Đơn bị liên lụy, thoáng cái đã có ba mươi ba người bị loại.

Hiện giờ, trên đài còn lại một trăm ba mươi lăm người. .

Võ giả thành Mẫu Đơn đã tu luyện một phép thần thông đặc thù, khiến cho khí huyết của họ gắn liền lại với nhau, trở nên bền chắc như thép, không dễ xơi cho lắm. Hai võ giả thành Mẫu Đơn vừa bị đánh xuống là bởi vết thương do sét đánh trước đó quá nặng, không cẩn thận bị trận đấu ảnh hưởng dẫn tới việc sức mạnh khí huyết không theo kịp trận pháp nên mới bị bọn họ đá khỏi lôi đài. Những người khác, tạm thời không động đến nổi.

Bởi vậy sự chú ý của mọi người dồn vào thành Mai - thành đã nói dùng tinh hoa sinh mệnh để đổi lấy suất đi ngay từ đầu! Người tinh mắt đều biết, chắc chắn thành Mai đã sớm nương nhờ thành Mẫu Đơn, nên mới mở miệng nhắc tới việc đổi chác đầu tiên.

Quét sạch ba mươi người của thành Mai, vậy là còn một trăm lẻ năm người. Bọn họ chỉ cần loại thêm tám người nữa là trận đại loạn đấu này sẽ kết thúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 35 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status