Ẩn sát

Chương 368: Đung đưa (1)


Mọi người trong phòng chờ bắt đầu đứng dậy, thông tin trên bảng điện tử cực lớn được đưa lên liên tục, giọng nói bằng tiếng Trung tiêu chuẩn vang lên trên loa phát thanh, sau đó là phiên dịch bằng tiếng Anh lưu loát, 2h40 chiều, lại một chuyến bay từ Hongkong tới Giang Hải hạ cánh đúng giờ.

Từng đoàn khách lần lượt đi ra từ cửa ra vào. Được bốn vệ sĩ mặc đồ tây bảo vệ xung quanh, hai nữ tử đi ra đại sảnh sân bay từ lối đi đặc biệt, một người là phụ nữ trung niên khoảng chừng ba, bốn mươi tuổi, bên cạnh nàng, cô gái xinh đẹp vẫn đang tuổi xuân thì chính là trung tâm của sáu người không thể nghi ngờ, chỉ là lúc này cô gái lại đội mũ tennis rộng vành, cùng với kính râm thật lớn làm che mất nửa khuôn mặt, mái tóc dài đen nhánh mềm mại buông thả ở sau đầu, mặc đồ rộng thùng thình, rõ ràng là thái độ khiêm tốn đến cực điểm. Chẳng qua, ở sân bay có rất nhiều người, khi sau người này nhanh chóng đi ra ngoài, dung mạo của thiếu nữ vẫn khiến một số người chú ý, gây ra một số trận bàn luận nho nhỏ trong đám người.

"Oa, cô nàng kia thật xinh đẹp..."

"Bốn vệ sĩ đi theo, ha hả, chưa biết chừng lại là con gái nhà giàu nào đó, cậu đừng có mơ tưởng."

"Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, nhìn một chút thì đã sao."

"Tôi thấy cô gái xinh đẹp vừa rồi hơi giống Phương Vũ Tư nha."

"Không thể nào... ở đâu, ở đâu..."

"Ra ngoài rồi... Tôi thấy không có khả năng lắm, không phải bây giờ Phương Vũ Tư vẫn còn ở Hongkong sao, nếu cô ta dự định đến Giang Hải thì chắc chắn đã xôn xao rồi..."

"Cũng phải..."

Hai năm đầu khi mới vào nghề của Phương Vũ Tư được cho là vinh quang tột đỉnh, từ năm kia đến năm ngoái có hơi lặng tiếng, sau đó danh tiếng lại nổi lên nhờ một album âm nhạc được đầu tư tỉ mỉ. Trong mắt người bên ngoài, thần tượng của những thiếu nam, thiếu nữ lúc ban đầu, trải qua hai năm im lặng, rốt cuộc cũng trở nên càng trưởng thành hơn, hôm nay đã mơ hồ lộ ra bản lĩnh có thể tranh đoạt chút địa vị trong giới âm nhạc. Trong khi danh tiếng và lực ảnh hưởng vẫn đang lên cao, nếu như nàng đến Giang Hải thì đầu tiên phải là một chiến dịch tuyên truyền rầm rộ. Khi mọi người xung quanh còn đang bàn luận thì sáu người vừa ra khỏi phi trường kia đã ngồi vào hai chiếc xe hơi ở bên ngoài.

Đến khi ngồi vào chỗ ngồi phía sau chiếc xe hơi, cô gái trẻ tuổi mặc đồ rộng thùng thình mới tháo kính râm xuống, sau đó ném chiếc mũ tennis sang bên cạnh, lấy dây thun ra cột mái tóc dài lại, xuất hiện ở nơi này chính là Phương Vũ Tư với khuôn mặt xinh đẹp mà thoải mái - mặc dù tính cách không ra sao nhưng là thần tượng của công chúng, nàng đúng là vẫn có chút vốn liếng tương đối.

"Đã đặt phòng ở khách sạn Kim Tước Hoa rồi, cách trụ sở thành phố GiangHải không xa lắm. Vừa lúc tối nay có tiệc rượu nghênh đón Phương Tiên Sinh. Vũ Tư, bây giờ chúng ta đến đó chứ?"

Cùng ngồi vào ghế sau với nàng là Phương Thục Quyên, người dì họ nội của nàng, cũng chính là người đại diện cho nàng bây giờ. Người phụ nữ đóng cửa xe lại, hỏi một câu theo thói quen rồi định bảo tài xế lái xe. Chỉ là Phương Vũ Tư vừa buộc mái tóc thành đuôi ngựa, vừa phất tay:

"Tạm thời đừng đến khách sạn vội, chúng ta đến Hoàng gia. Nếu tin tức không sai thì hiện giờ bọn họ đang cử hành tang lễ, vừa lúc có thể đến tế bái... Vừa xuống máy bay liền lập tức đến, có thể để lại ấn tượng tốt với hắn. Anh Lương, anh biết Hoàng gia ở đâu chứ?"

"Biết."

Tài xế ngồi phía trước ra dấu OK, hai chiếc xe hơi từ từ lăn bánh. Người đại điện ở bên cạnh nhìn cháu gái mình một cách khó hiểu, muốn nói lại thôi.

"Thực ra... Theo như tin tức truyền ra ngoài. Hoàng bí thư kia chắc chắn sẽ bị kết tội rồi, lúc này tập đoàn Hoàng thị tự lo cho mình còn không xong, rất nhiều công ty dưới danh nghĩa Hoàng gia đều tuyên bố phá sản. Vu Tiểu Mạn khi giải trừ hợp đồng đại điện với bọn họ không biết đã vui mừng đến mức nào, đì thật sự không hiểu tại sao cháu lại vội vã muốn làm đại diện cho Hoàng gia, tựa như nhặt được bảo vật vậy, thậm chí còn tự hạ thấp bản thân mình. Phải biết rằng dù là những ngôi sao bình thường, sợ rằng giá tiền cũng không rẻ như vậy đó."

"À, dì yên tâm đi, cháu tự có quyết định của mình."

Từ khi Vu Tiểu Mạn kết thúc hợp đồng làm đại diện với Hoàng gia vài ngày trước, nàng chủ động liên lạc yêu cầu làm đại diện đến nay, những lời tương tự người đại diện bên cạnh này đã nói không dưới mười lần. Phương Vũ Tư chỉ cười lấy lệ.

"Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi sẽ khiến người ta cảm động hơn thêu hoa trên gấm."

"Cảm động ai chứ?"

Người dì kia nhìn sang một cách nghi ngờ.

"Cháu có được tin tức nội bộ từ đâu vậy, chuyện Hoàng gia vẫn còn có cơ hội xoay chuyển? Cho dù có xoay chuyển được thì Hoàng thị cũng không phải tập đoàn tốt nhất, bằng danh tiếng hiện giờ của cháu, cho dù là tập đoàn đứng trong top năm trăm trên thế giới cũng muốn mời cháu làm đại diện đó... Hay là cháu thích người tuổi trẻ nào đó của Hoàng gia? Không đúng, hiện giờ Hoàng gia..."

"Ai nha... Dì, làm ơn đừng đoán bừa được không, yên lặng đi, yên lặng đi, đã bao giờ cháu chịu làm ăn thua lỗ chưa?"

Phương Vũ Tư cười nói.

"Tóm lại là, chuyện về Hoàng gia dì cứ để mặc cháu, tình hình của bọn họ lúc này càng khốn đốn thì cháu có thể chiếm được chỗ tốt càng nhiều."

Năm ngoái nàng mua được bài hát của ban nhạc Khái Niệm, sau đó trải qua thiết kế, quay chụp tỉ mỉ, sau khi tuyên truyền rầm rộ mới tung ra, được cho là một trong những cú phản công thành công nhất từ trước đến này. Chỉ là Phương Vũ Tư cũng không tiết lộ với bất cứ ai về tình huống cụ thể của ban nhạc Khái Niệm, thậm chí ngay cả người thân hỏi thăm tại sao lại tạo dựng được mối quan hệ với ban nhạc Khái Niệm, nàng vẫn giữ kín như bưng.

Sở dĩ cẩn thận như vậy, một mặt bởi vì nàng đã có ước định với Gia Minh, tuyệt đối không thể tiết lộ những tin tức cụ thể này. Ngộ nhỡ những người thân này lỡ miệng nói ra, sau này càng ngày càng có nhiều ca sĩ đến trường học quấy rầy hắn, chưa biết chừng mình sẽ bị thiên tài sáng tác là hắn chèn ép đến chết. Mặc dù thành viên ban nhạc này đều ở tuổi vị thành niên nhưng mỗi ca khúc đều có thể trở thành kinh điển, nếu hắn thực sự khó chịu với mình, ca khúc của hắn tuyệt đối có năng lực khiến tuyệt đại đa số ca sĩ nổi tiếng, vậy thì quá đáng sợ.

Mặt khác, mặc dù Phương Vũ Tư chưa đến hai mươi ba tuổi nhưng đã lăn lộn trong giới nghệ sĩ sáu năm. Bị lợi ích làm mờ mắt, cho dù là dì của mình thì chưa chắc đã có thể hoàn toàn tin tưởng. Lần này nàng vội vàng tới Giang Hải, gặp mặt đại nhân vật là Phương Chi Thiên cũng là một lí do, nhưng chủ yếu nhất vẫn là tỏ thái độ tốt trước mặt Gia Minh, tình hình quẫn bách trước mắt của Hoàng gia chính là điểm đột phá tốt nhất không cần phải nghi ngờ.

Ban nhạc Khái Niệm mai danh ẩn tích từ nửa sau năm ngoái, sau đó lần lượt đưa ra thị trường ba bài hát thông qua Hoàng lão, đều là dành cho các ngôi sao có vẻ "phù hợp" với bài hát như vậy nhất. Mặc dù ngực Phương Vũ Tư cũng lớn nhưng nàng không phải kẻ ngốc, biết hình tượng hám giàu của mình trước đó khiến mấy thiếu nam, thiếu nữ của ban nhạc Khái Niệm rất ghét, đứa trẻ tên Cố Gia Minh kia đã nói chỉ viết một bài hát cho mình, cho dù có cầu thì quá nửa cũng không được nữa, chỉ là lần này xảy ra sự việc về Hoàng gia, đây là một cơ hội khó có được.

Hơn nữa, bởi vì sự thành công của album lần trước cũng khiến lúc này nàng có thể nhận được rất nhiều ca khúc hay, cho dù thật sự không nói động được mấy đứa trẻ kia thì lần này làm vài việc vì Hoàng gia xem như để báo đáp cũng được, miễn cho mấy đứa trẻ kia cho rằng ngoài làm giàu ra thì mình không còn biết gì nữa cả.

Suy nghĩ mông lung, nàng lại nhớ đến người bạn trai trước đây của mình. Nếu lúc ấy địa vị của mình có thể vững chắc như bây giờ, có lẽ đối với rất nhiều chuyện đều có năng lực tự lựa chọn, hai người, có lẽ sẽ không chia tay. Nếu không phải vì sợ nghèo, có ai không hi vọng được sống ngây thơ, thuần khiết chứ... Không khác gì diễn kịch cả...

Nàng ngồi ghé vào bên cạnh cửa sổ, lẳng lặng nhìn cảnh sắc ven đường. Trên bầu trời, từng đám mây đen đặc trưng của mùa xuân, trong thành phố, xe hơi chạy băng băng đến Hoàng gia...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status