Anh chỉ muốn có con với em

Chương 7


Jeon Jungkook sờ sờ vào túi quần, lúc chui ra ngoài xong mới giật thót rằng bản thân quên không mang theo tiền, hai chân cậu vẫn xỏ nguyên đôi dép đi trong nhà tại biệt thự của Taehyung.

Giờ mà bảo Jungkook quay lại để lấy tiền thì miễn đi nhé, thà cậu đi bộ dò đường còn hơn, nhưng đi bộ dò đường thì cậu cảm thấy lạc trôi quá, lại rét nữa, Jungkook đứng một mình ngó ngó nghiêng nghiêng dưới hàng cây xanh được trồng thẳng tắp tiếp nối nhau bên lề đường.

Hoá ra phía sau ngôi nhà đẳng cấp này là những dãy nhà đẳng cấp khác, có điều...ngắm tới ngắm lui dù có đẹp đến mấy đi chăng nữa thì quả thực vẫn không thể đem ra so sánh với ngôi nhà của Kim Taehyung. Cậu vuốt vuốt cằm có chút nghi ngờ, đừng nói là anh ta cho thuê biệt thự ở đây đấy chứ.

Bỗng dưng Jungkook nảy ra ý định một đi và không bao giờ quay trở lại nơi này, cơ mà khi cậu nhớ tới cái vẻ mặt đầy mong đợi của Bánh Quy thì cuối cùng vẫn là không nỡ. Nó tốt với cậu như vậy, Jungkook thật sự rất cảm kích.

Trong lúc cậu còn đang bơ vơ thì bất ngờ có hai vệ sĩ chạy tới, khỏi phải nói cậu cũng thừa biết đó chính là vệ sĩ của Kim Taehyung.

-"Thả tôi ra, thả ra!" Jungkook cố gắng vùng vẫy, cậu làm sao có thể thoát được nữa đây.

-"Cậu Jungkook, thực lòng chúng tôi không muốn bị đuổi việc đâu, xin cậu đừng tìm cách để trốn khỏi đây nữa" một người vệ sĩ lên tiếng với Jungkook.

Hai bàn tay của cậu cuộn chặt lại thành hình nắm đấm, giọng nói thực sự nổi nóng.

-"Vậy thì tìm việc khác, chẳng nhẽ chỉ có Kim Taehyung mới thuê vệ sĩ như các anh hay sao?"

-"Bởi vì cậu chủ trả lương rất cao!" người vệ sĩ còn lại đáp lời và ngay sau đó Jungkook bị kéo đi rất nhanh.

Về đến cổng, khi đang chuẩn bị bước vào cửa nhà thì cậu nói muốn ra chỗ của Bánh Quy một lát, nó nằm ở trong chuồng, nghe được tiếng bước chân liền nghển cổ lên nhìn, trông thấy cậu nó mừng quýnh lên, nó nghĩ cậu đã mang chocolate về cho nó ăn.

-"Xin lỗi mày nhé!" Jungkook ngồi úp mặt xuống gối, Bánh Quy chỉ ử một tiếng rồi lại nằm xuống. Cậu buồn bã rút điện thoại ra gọi điện cho Yoongi.

-"Jungkook, em tới chưa, hay anh đón em?"

-"Anh Yoongi, để hôm khác được không, hôm nay em hơi mệt"

Yoongi sớm nhận ra trong giọng nói của cậu có chút gì đó khác lạ.

-"Em ốm à?"

-"Em không sao đâu, mà anh đừng thuê người khác tới phụ anh nhé"

-"Ừ, vậy khi nào sang được thì nhắn anh một tiếng"

-"Vâng!"

Jungkook cúp máy, đi lên phòng nghỉ ngơi, hà cớ gì cậu phải ở lại đây với cái lý do ngớ ngẩn là làm Taehyung phải yêu cậu cơ chứ. Còn Kim Taehyung? Ai mà biết anh sẽ vứt bỏ cậu lúc nào, chỉ có Jungkook thiệt, cậu thiệt rất rất nhiều.

Đến tối, Taehyung đi làm về thì được vệ sĩ báo tin rằng Jungkook đã giở trò trốn thoát nhưng không thành công.

Anh một mạch đi thẳng lên trên phòng với vẻ mặt vô cùng giận dữ, cậu vừa tắm xong trên người chỉ khoác áo choàng tắm, vừa bước ra đã thấy anh đứng ngay ở cửa.

-"Jeon Jungkook, sao em dám trốn tôi?" Taehyung vòng tay ra đằng sau ôm lấy eo Jungkook áp sát vào người anh, hơi thở ấm nóng liên tục phả vào đôi má ửng hồng của cậu.

-"Taehyung, tôi xin lỗi, chuyện tôi nói khiến anh yêu tôi rồi tôi sẽ sỉ nhục anh là do tôi thiếu suy nghĩ....ưm.....ưm......" không để Jungkook nói lời tiếp theo, Taehyung mạnh mẽ ngậm mút cánh môi hồng thơm mềm vẫn cố gắng mấp máy để nói nhưng chỉ mới hé nhẹ ra đã bị đầu lưỡi tinh ranh của anh luồn vào trong khoang miệng phá phách từng kẽ răng, hơi thở bị đàn áp, dịch vị của anh và cậu hoà quyện lại với nhau lấp lánh chảy dài xuống cần cổ trắng mịn đang liên tục nuốt xuống của cậu.

Đầu óc Jungkook quay mòng mòng, hai cánh môi cũng tê rần, cánh tay cậu yếu ớt đánh từng cái vào ngực anh, dịch vị chảy xuống cổ, xuống ngực cậu ngày càng nhiều. Cả người đều bị Taehyung ôm lên giường rồi áo choàng tắm cũng bị tháo ra, đương nhiên Jungkook không mặc gì bên trong.

Anh liếm dọc theo cần cổ, mút vào, từng dấu hôn đỏ thẫm cứ thế hiện lên, đặc biệt là hai đầu nhũ nhỏ hồng trước ngực ấy anh mới chỉ chạm môi vào mà đã e thẹn nhô cao. Taehyung dùng ngón tay trỏ dí xuống một đầu nhũ, càng dí lại càng khiến nó căng cứng hơn.

-"Đừng........." Jungkook xê người một cái để tránh né nụ hôn của anh, hai tay định đưa lên che ngực thì bị anh khoá trụ lại trên đỉnh đầu.

-"Em nhạy cảm hơn thì phải" Taehyung cúi xuống ngậm lấy một bên đầu nhũ, vẫn là dùng lưỡi xoáy tròn liếm quét xung quanh rồi mút từng chút một, thi thoảng lại cạ nhẹ nó qua hai hàm răng khiến nó sưng tấy lên. Đầu nhũ còn lại bị anh dày xéo không ngừng, hết cắn rồi lại mút, sự ướt át ấy làm cậu có cảm giác vừa đau vừa ngứa, khó chịu vặn vẹo cơ thể, hai bàn tay bấu chặt lấy ga giường, môi dưới cũng bị cắn vào đến sắp bật máu để không phát ra bất kì tiếng rên nào.

Taehyung ngẩng lên nhìn khuôn mặt của Jungkook thấy vài giọt mồ hôi lăn đều từ thái dương xuống đến cổ. Thực lòng không phải là quyến rũ mà là quá đỗi quyến rũ.

-"Tôi thấy em đang rất thoải mái đấy, để tôi giúp em thoải mái hơn" tay anh miết một đường từ ngực xuống bụng rồi xuống đến dương vật của cậu,Taehyun nắm lấy nó rồi trực tiếp cho vào khoang miệng nóng ẩm mút lên mút xuống theo cả chiều dài, lưỡi liếm quanh lỗ nhỏ nơi đầu khấc rồi thít chặt vào khiến dương vật của Jungkook cương cứng lên trong miệng anh.

-"Argggg......không....được......aa~" cậu không thể kìm được tiếng rên khi mà khoái cảm đang xâm chiếm con người cậu. Cảm giác sung sướng khi ở dưới thân anh điều đó đúng. Nhưng giá trị của cậu bị anh chà đạp thì tính sao?

-"Đúng rồi, em cứ rên lên như thế, nghe rất thích!"

Taehyung tiếp tục mút mạnh đỉnh đầu dương vật của Jungkook cho tới khi cậu đạt cực khoái mà bắn đầy từng giọt tinh dịch trắng đục vào trong miệng anh, lần đầu tiên anh khẩu giao cho một người, lại chính là cậu, cơ thể Jungkook đối với Taehyung thực sự quá tuyệt vời, khiến anh ăn đi ăn lại mà vẫn chưa cảm thấy đủ.

Bàn tay còn chưa thỏa mãn của Taehyung lại sờ vào làn da đẹp đẽ đang phơi bày ngay trước mắt. Jungkook nhịn không được liền gạt tay anh khỏi cơ thể mình, giọt nước mắt chết tiệt kìm không được cũng cứ vậy mà trào ra. Bực bội trong lòng cuộn vào nhau như bão táp, có đau lúc này thì lấy đâu ra người thương. Đến một lúc nào đó chẳng chịu nổi cũng đành phải tức nước vỡ bờ.

Jungkook không muốn như vậy, và cũng càng không muốn cuộc sống của cậu lại trở thành như thế này.

-"Taehyung.....làm ơn...tha...cho tôi đi...."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status