Anh chỉ muốn có con với em

Chương 71


Xin lỗi vì đã để các cậu phải chờ lâu :((.

Chap này dành tặng bạn @SC_208.
________________________


Quản gia thanh toán tiền viện phí xong liền nhanh chân đi về phòng thông báo cho cậu chủ Taehyung biết, đúng lúc lại tình cờ gặp bác sĩ vừa quay đầu bước ra đến cửa.

-"Bác sĩ...có chuyện gì sao?" quản gia ngạc nhiên hỏi, bác sĩ bỗng cười xòa.

-"Có gì đâu, tôi chỉ tới để nói cho họ biết rằng đứa con của họ vẫn ổn thôi!"

Quản nghe xong lại cảm thấy vô cùng bất ngờ, chuyện đứa bé trong bụng cậu vẫn ổn ông đương nhiên biết, nhưng chẳng phải hôm qua bác sĩ đã nói nhỏ dặn dò với ông rằng nhất định phải dạy cho anh và cậu một bài học nhớ đời sao.

-"Lẽ ra định không nói rồi, nhưng mà không nói thì lại thấy thương!" bác sĩ đưa tay vỗ vai quản gia vài cái.

-"Ban nãy thực ra dự định của tôi là chỉ tới để quan sát xem hai người bọn họ...như thế nào thôi, nhưng mà chẳng hiểu sao...aiyaa, không nói nữa, ông mau mau vào trong đi!" bác sĩ đánh trống lảng bằng cách thúc giục, vội vàng đẩy quản gia sang một bên xong cứ thế chắp hai tay ra sau lưng chững chạc bước về phòng làm việc.

Nếu không vì chứng kiến được cảnh tượng Jungkook vung tay hất chiếc áo khoác của Taehyung rơi xuống đất, kế tiếp đó là cả tiếng thở dài bất lực đến não nề của anh chồng Kim Taehyung thì chắc chắn cậu và anh đã trọn vẹn đón nhận bài học đáng nhớ ấy của ông rồi.

Quản gia chỉ phì cười, ông biết vị bác sĩ này rất quan tâm đến anh và cậu mà.

Quản gia chưa vội đi vào phòng thì loáng thoáng lại nghe được mấy tiếng sụt sụt sịt sịt của Taehyung và Jungkook vang lên, ông không dám làm phiền anh và cậu, xuống đến nơi gửi xe rồi mới mở máy gọi điện báo cho Taehyung biết rằng ông đã thanh toán xong tiền viện phí.

-"Cậu chủ à, xin phép cậu tôi về trước đây!" quản gia không đợi câu trả lời đồng ý của anh đã tắt máy.

Thái độ này của ông làm Taehyung khẽ nhíu mày khó chịu, nhưng cảm xúc hạnh phúc về đứa bé hiện giờ đang lan tỏa trong đại não khiến tâm trạng anh rất nhanh đã lại tiếp tục trở nên phởn phơ hết sức.

Taehyung cầm chiếc áo khoác dày giúp Jungkook mặc vào người, cậu không phản đối, nhưng cũng vẫn không nói chuyện với anh một câu nào. Taehyung liếm nhẹ môi, sau vài giây suy nghĩ liền mở miệng cất lời.

-"Có muốn biết..."

-"Jeon Jungkook, em có muốn biết...tiểu thiên thần của chúng ta là con trai hay con gái không?"

Jungkook nắm chặt lấy vạt áo phía dưới, hàng mi đen rung động nhẹ chớp cùng đôi mắt mở to vụt sáng như sao xa ngước lên nhìn anh.

Taehyung trong lòng đắc ý lắm, bởi vì anh biết rằng câu hỏi này đã đánh trúng vào tâm lý của cậu mà.

Tiểu thiên thần được hai tháng rồi, trái tim bé nhỏ đã bắt đầu nhịp đập của sự sống.

Jungkook cuối cùng cũng chịu gật đầu một cái, Taehyung sướng đến muốn nhảy dựng lên, mười phút sau cả hai đã ngồi ở trong văn phòng của bác sĩ yêu cầu ông trực tiếp siêu âm cho cậu để có thể biết được tiểu thiên thần là bé trai hay bé gái.

Bác sĩ vui vẻ nhanh chóng thu xếp công việc rồi đưa Jungkook và anh đi tới phòng siêu âm, Taehyung ngồi ở bên ngoài chờ đợi mất khoảng gần hai mươi phút thì bác sĩ mới mở cửa ló mặt vẫy tay ra hiệu bảo anh vào trong ngồi cùng cậu nghe kết quả.

-"Jungkook, cậu thích con trai hay con gái?"

Jungkook vừa nghe xong câu hỏi của bác sĩ liền trả lời ngay lập tức.

-"Con gái ạ!"

Bác sĩ gật gù.

-"Ừ, có nếp rồi thì cũng nên có tẻ chứ nhỉ!"

-"Thế Taehyung, cậu thích con trai hay con gái?"

Taehyung ậm ừ mất một lúc, sau đó lại cười nhẹ.

-"Không thể nào là con gái được!"

Bác sĩ trợn mắt nhìn anh, ông đặt giấy siêu âm xuống bàn.

-"Hai người tự xem đi!"

Jungkook đưa tay cầm giấy siêu âm lên xem, Taehyung cũng ngó vào cẩn thận đọc từng dòng từng dòng một, anh biết cậu chỉ muốn sinh hai đứa, mà đàn ông sức lực dồi dào như anh thì chắc chắn sẽ không thể là con gái được rồi.

Jungkook đến khi nhìn thấy hai chữ 'con trai' liền bặm môi giận dỗi quay sang nói với anh.

-"KIM TAEHYUNG, ANH..."

-"ANH LÀ ĐỒ KHÔNG BIẾT ĐẺ!"

Cậu ôm giấy siêu âm vào người rồi vùng vằng bước ra ngoài, Taehyung và bác sĩ tròn con mắt nhìn nhau, thuở đời nào lại có vợ cả gan dám mắng chồng mình là đồ không biết đẻ?

Taehyung khóc dở mếu dở, hai chân cuống cuồng chạy đuổi theo Jungkook, bác sĩ lúc này mới nằm bò ra bàn ôm bụng cười, cảm thấy thật may vì cậu không mắng ông là đồ không biết khám!

-"Jungkook, em đừng đi nhanh như thế!" Taehyung chẳng mấy chốc đã vượt hẳn lên trước mặt cậu ngăn lại.

Jungkook đứng im tại chỗ, đến liếc cũng chẳng buồn liếc anh, Taehyung ôm vai cậu dịu dàng nói.

-"Sinh năm đứa, nhất định đứa thứ năm sẽ là con gái!"

Jungkook lườm anh đến cháy mặt, dẫu tiểu thiên thần của cậu không phải là con gái thì Jungkook vẫn quả quyết theo đúng như kế hoạch hóa gia đình 'dù gái dù trai chỉ hai là đủ'.

Taehyung thở dài, anh thoắt cái đã bế cậu ngồi vào trong xe, cả đêm hôm qua vì lo lắng cho Jungkook mà mất ngủ, Taehyung phải cố gắng lắm mới giữ được tỉnh táo để đưa cậu và tiểu thiên thần về nhà thật an toàn.

Ba Kim ở phòng khách đợi mãi mới thấy bóng dáng anh và cậu, chẳng biết Jungkook ốm đau sốt siếc như thế nào mà phải đi bệnh viện cả một ngày trời, để ba vừa lo, vừa thương, còn trông nom Tiểu Bối giúp hai người. May mà thằng bé ngoan ngoãn, không quấy khóc với ông nội.

Xe của Taehyung chưa đỗ gọn ở trong sân thì đã nghe được tiếng còi của một chiếc xe hơi khác đang dần dần từ ngoài cổng tiến vào.

Hóa ra là gia đình nhà Hoseok đến chơi, Hoseok còn nhấn thêm vài nhịp còi nữa chọc tức Taehyung rồi mới chịu cùng Jimin bước xuống xe.

Sau một ngày mất liên lạc với Jungkook tâm trạng của Jimin khá tệ, Hoseok không biết làm cách nào để dỗ dành, đành phải hy sinh ngày làm việc của hôm nay để đưa Jimin đến tận nhà Jungkook, mà chẳng ngờ lại tới đúng lúc như thế này.

-"Jungkook, tớ gọi sao không nghe máy, cậu ốm à, sắc mặt khó coi thế?" Jimin vừa xuống xe đã đi đến bên Jungkook hỏi han.

-"Lão gia, lão gia bình tĩnh..."

-"Làm sao mà ta bình tĩnh được cơ chứ!" ba Kim ngắt lời của quan gia, bế Tiểu Bối bước nhanh ra ngoài sân gặp anh và cậu.

Jimin với Hoseok trông thấy ba Kim liền cúi đầu chào hỏi, bé Jiho cũng khoanh tay lễ phép chào hỏi theo, ba Kim cười hiền, gật đầu qua loa rồi quay sang nhìn Jungkook.

-"Ốm đau thế nào, đã khỏe hẳn chưa, Taehyung, chăm sóc vợ kiểu gì vậy hả con!"

Tiểu Bối giơ tay che miệng ông nội lại, Taehyung và Jungkook liền bị hành động đáng yêu của con trai khiến cho khó hiểu.

-"Ba Taehyung thương ba Jungkook lắm đấy ông nội!"

Mọi người xung quanh liền tủm tỉm cười, thằng bé tính giống ai mà hóm thế không biết, người làm thì tất bật chạy tới chạy lui, nghe được câu nói của Tiểu Bối mà còn thấy cưng không chịu nổi.

-"Lão gia, cậu chủ, có chuyện gì vào nhà rồi hẵng nói!"

-"Cậu Hoseok, cậu Jimin, mau vào nhà uống nước, trà pha xong rồi!"

Quản gia lên tiếng giải vây giúp Taehyung, ba Kim sau đó cũng không hỏi dồn thêm câu nào, năm người quay đầu cùng nhau đi vào trong phòng khách, riêng có Tiểu Bối và Jiho thì lại đòi ở ngoài sân chơi.

-"Cứ để tôi trông hai đứa nó cho!" quản gia phẩy phẩy tay, Hoseok và Taehyung lúc đấy mới yên tâm ôm vai Jimin và Jungkook đi vào nhà.

Tiểu Bối thấy quản gia đứng ở gần đó, thằng bé đột nhiên chạy tới đánh vào người ông.

-"Bọn cháu cần có không gian riêng tư!"








Cháu nó vẫn còn nhỏ lắm, các cô đừng nghĩ cháu nó manh động nhé :))).
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status