Ảnh hậu tái lâm

Chương 44: Ký tên ảnh



Edit: Um-um

“Tôi theo đuổi cô ấy.”

Từ ngày Triển Dương ra mắt đến nay, cho dù là lúc nổi tiếng nhất cũng rất khiêm tốn. Dù vừa có tác phẩm đều bị các tạp chí giải trí lớn đưa lên trang nhất, bản thân anh khi thành nghệ sĩ không hề có scandal hay tin tức xấu nào. Ngoại trừ quay phim rất ít tham gia các game show này nọ, mọi người không hiểu nhiều về anh nhưng những diễn viên từng hợp tác chung đều biết anh là một người vô cùng khiêm tốn và hoà nhã.

Anh có một người đại diện kiêm phụ tá rất thông minh, cũng rất duy trì hình tượng, cho nên nhiều năm trôi qua không hề dính vào bất kỳ rắc rối nào. Kết quả hôm nay dưới tình huống bao nhiêu ánh mắt nhìn chòng chọc, đèn flash chớp tắt liên tục, nói lời doạ người.

“Tôi theo đuổi cô ấy.”

Một câu nói lau chùi sạch sẽ gian tình bí mật giữa Cố Tương và Triển Dương. Vốn làng giải trí hơi khắc nghiệt với nghệ sĩ nữ. Triển Dương không hề băn khoăn hứng lấy toàn bộ nước bẩn dội trên người Cố Tương lên người mình. Nếu như hôm nay Triển Dương không nói những lời này, không chừng ngày mai tạp chí sẽ dám viết “Người mới quyến rũ đại minh tinh nổi tiếng màn ảnh.”

Cố Tương cũng không ngờ Triển Dương sẽ nói thế, những lời chuẩn bị nói ra đều bị rối loạn. Triển Dương nói xong, kéo cô bước ra ngoài. Dù sao anh là một người đàn ông có cá tính, mỗi lần nổi giận rất có thể doạ người. Thế nên không ai dám cản.

Nhưng mà… đây dù sao cũng là truyền hình trực tiếp.

Hình chụp và clip phát tán như bay ra ngoài. Thậm chí Cố Tương không thể trở về dự tiệc. Mới đến cửa hành lang, nghe tiếng Kevin và Đường Duệ xuất hiện, dẫn theo bảo vệ sau lưng.

“Cậu!” Kevin vểnh Lan Hoa Chỉ, giọng nói tức giận cũng cao thé lên, kéo Triển Dương về phía mình, giống như sợ anh bị Cố Tương truyền nhiễm. Đường Duệ nháy mắt với một dàn bảo vệ bên này, ý bảo họ cản người, lên tiếng: “Đi ra ngoài rồi nói, ở đây không tiện đứng lâu.”

Mấy người đi mất.

Cuối cùng đã tới phòng làm việc của Đường Duệ.

Buổi khuya, Đường Duệ rót ly trà cho Cố Tương, Kevin thở dài, nói với Đường Duệ: “Đường tiên sinh, làm phiền anh ra ngoài trước, đây là chuyện công việc của Klaus, chúng tôi phải xử lý một tí.”

Đường Duệ nhún nhún vai, biết Kevin vô cùng cảnh giác với chuyện của Triển Dương nên tạo dáng fight-ing với Cố Tương rồi ra ngoài, còn thân thiện đóng cửa.

“Klaus! Cậu có biết mình làm gì không hả?” Đường Duệ vừa đi, Kevin liền bùng nổ, hắn khoa trương chỉ chỉ Cố Tương, lại buông tay ra: “Sao cậu muốn nghĩ quẩn vậy hả?”

Cố Tương: “……….”

“Em rất xin lỗi.” Cố Tương nói: “Đây là chuyện ngoài ý muốn, _um_um nếu có thể, em nguyện ra mặt giải thích.” Nếu cuối cùng thủ đoạn của Kiều Ánh Tinh không thành công, dù giải thích có hơi khó khăn nhưng so với kết quả trước đó đã tốt hơn rất nhiều. Nếu Triển Dương giúp cô, cô cũng không phải người lấy oán báo ân.

“Không cần.” Triển Dương ngắt lời cô, châm thuốc: “Chuyện không liên quan đến em.”

“Ha ha.” Kevin liếc nhìn Cố Tương, nói: “Lời đã nói ra, bây giờ cô giải thích thế nào? Việc này sao giải thích được? Người khác sẽ cho rằng Klaus của chúng ta bị vứt bỏ đó biết chưa? Đây sẽ là một sự sỉ nhục lớn đến thế nào.”

Cố Tương: “……….” Nói thật, Kevin rất giống như cha Triển Dương, chỉ sợ đoá hoa cải trắng Triển Dương bị cô ủi trúng. Cô không muốn cũng tốt mà.

“Được rồi!” Triển Dương nói: “Chuyện này là do tôi gây ra, tôi sẽ phụ trách.”

“Cậu phụ cái gì trách?” Kevin tức muốn nghẹt thở, đập bàn nói: “Cho nên nói mấy người tuổi trẻ này, tính tình nóng nảy, vừa có chút vấn đề là không thể kềm chế, đụng phải chuyện lớn như vậy lại tạo cho mình không ít phiền phức.” Hắn tự tay vẽ một vòng tròn lớn trước mặt mình.

Thảo luận tiến vào bế tắc, Cố Tương và Triển Dương nhìn nhau im lặng.

Kevin nhìn hai người một cái, thở dài, nói: “Klaus, thật sự đời trước tôi nợ các người mà. Được rồi, chuyện cũng đã như vậy, hai người giả vờ hẹn hò đi.”

“Cái gì?” Cố Tương bị ngầm ép duyên à?

“Nếu không Klaus của chúng ta phải mang tiếng bị đá sao? Cô cảm thấy việc này đáng tin không?” Kevin lớn giọng nói: “Bây giờ hẹn hò, nửa năm sau giả bộ chia tay hoà bình, chỉ có như thế mới có thể dẹp yên chuyện này xuống. Nếu không Cố Tương cô cho rằng chỉ cần cô từ chối Klaus cũng sẽ không ảnh hưởng đến độ yêu thích của cô? Cô phải giải thích, đây chính là nói dối trước mặt công chúng. Chuyện hôm nay nhất định có người điều khiển sau lưng, lấy lòng truyền thông không xong, bọn họ viết, cô có thể làm gì?”

“Cách tốt nhất chính là để mọi chuyện yên lặng, nửa năm sau chia tay trong hoà bình, nói là khoảng cách xa tình cảm phai nhạt, cô và Triển Dương chỉ có thể làm bạn bè, ok?”

Nói thật, đây đúng là một cách giải tuyết tốt. Chỉ là giả vờ hẹn hò, nghe cũng có chút cảm giác kích động.

Triển Dương giơ một cánh tay lên: “Tôi đồng ý.”

Triển Dương cũng đồng ý, Cố Tương còn có thể nói gì đây? Dù sao lần này người ta cũng là người thua thiệt. Cô hơi do dự, gật đầu: “Được.”

Kevin hừ một tiếng: “Vậy bây giờ tôi điện thoại cho bộ phận PR.”

…………….

Mỗi năm làng giải trí đều có chuyện lớn, năm nay đặc biệt nhiều.

Cái tên Cố Tương giống như câu thần chú, đi đâu oanh động tới đó. Chỉ ngắn ngủi hơn nửa năm đã xuất hiện trên biết bao nhiêu tiêu đề. Lần này cũng vậy.

Trong vòng một tiếng, # Triển Dương theo đuổi Cố Tương, vợ chồng làm trò cười cho thiên hạ cầu thành đôi # trở thành trang đầu Weibo.

Cố Tương phun ra một ngụm máu, vợ chồng làm trò cười cho thiên hạ là cái quỷ gì? Sao khó nghe vậy chứ?

Văn Tĩnh cũng chạy tới, trước đó cô ấy bị người của Đường Duệ ngăn không cho vào, lúc nhận được tin lòng nóng như lửa đốt, một cô gái đánh không lại Đường Duệ, thiếu chút nữa đi báo cảnh sát. Cuối cùng biết Cố Tương đã về nhà nên mới chạy đến. Đi vào liền ôm Cố Tương quan sát: “Thế nào? Có sao không? Có phải bọn họ ép em không? Hù chị chết mất. Đường Duệ ngăn không cho chị đến, em không sao chứ?”

Cố Tương lắc đầu: “Không có gì.”

Văn Tĩnh kéo cô ngồi xuống ghế sofa, uống một hớp nước trên bàn, giọng chậm rãi: “Chuyện Triển Dương là thế nào? Sao bỗng dưng nói theo đuổi em? Có phải là thủ đoạn lăng xê của họ không? Bắt em tiêu hao giá trị đội quân hâm mộ CP?”

Bây giờ cô ấy không gọi Triển Cự Cự nữa mà đổi thành Triển Dương, tất nhiên là có mười phần hoài nghi với Triển Dương. Giữa thần tượng và nghệ sĩ của mình, quả nhiên Văn Tĩnh vẫn có tác phong nghề nghiệp, vẫn đặt an toàn của nghệ sĩ lên hàng đầu.

Biết Văn Tĩnh đang lo lắng chuyện gì, Cố Tương đành phải giải thích: “Không phải đâu chị, hôm nay anh ấy đã giúp em, có người tính toán sau lưng em…” Cô nói rõ ràng sự việc cho Văn Tĩnh, sau khi Văn Tĩnh nghe xong, tức giận đến mặt mũi trắng nhợt: “Người phía sau là ai? Làm sao dám làm chuyện như vậy? Điên rồi, chị có người bạn làm thám tử tư, chuyện như vậy phải điều tra.”

Văn Tĩnh biết bây giờ thái độ của quản lý công ty chính là mặc kệ Cố Tương, dựa vào người không bằng dựa vào mình. Cô ấy nói xong câu này, liền nghĩ đến gì đó, vội la lên: “Nhưng tình trạng bây giờ của Triển Dương không đúng, làm sao để kết thúc chuyện này? Nếu xử lý không khéo chắc chắn sẽ rắc rối to.”

“Đã thoả thuận với bên đó, nhất trí làm bộ hẹn hò rồi sau sẽ chia tay.” Cố Tương nói kế hoạch của Kevin cho Văn Tĩnh nghe. Bộ phận PR bên Kevin không tệ, giao cho họ cũng yên tâm. Văn Tĩnh nghe xong thật lâu không nói gì. Đây là biện pháp tốt nhất trong thời điểm trước mắt, đối với Cố Tương và Triển Dương có thể lấy thêm một ít fan từ chuyện này. Nhưng mà… cô vẫn lo lắng nói: “Thiệt thòi cho em rồi. Lần này là chị suy nghĩ không chu đáo.”

“Đừng tự trách mình.” Cố Tương vỗ vỗ vai cô ấy, đùa: “Chị không phải muốn ghép em và Triển Dương thành một cặp sao? Tương lai tụi em thành đôi rồi, chị phải vui mừng chứ.”

Văn Tĩnh làu bàu lầm bầm: “Ai biết anh ta có giấu giếm ai đó không?”

Cô gái nào lại ngốc đến vậy? Không hề tin tưởng vào tình yêu của mình vậy ư?

Đang suy nghĩ, bỗng điện thoại bàn reo lên. Điện thoại Cố Tương đến giờ vẫn chưa tìm thấy, trong ống nghe vang lên tiếng Cố Nam gào thét: “Có phải bà điên rồi không Cố Tương? Triển Dương là cái quỷ gì vậy hả? Hiện nay khắp nơi TV đều đưa tin, không phải bà nói bà không tìm người trong giới sao? Bà biết hắn được bao lâu hả?”

Giọng Cố Nam giống như gọi đến hỏi tội, hơn nửa đêm cũng không sợ làm phiền hàng xóm, cô nói: “Bình tĩnh lại nào.”

“Tỉnh táo con khỉ! Để ý tên đàn ông bình thường chả có gì xuất sắc như vậy. Bà đui à? Mai về nhà một chuyến. Chuyện không thể xong như vậy đâu!” Nói xong, cậu thiếu niên bốc khói cúp máy cái rụp, một mình Cố Tương nghe âm thanh bên đầu kia điện thoại: “………”

Một tên đàn ông bình thường không có gì xuất sắc….

Cô cảm thấy, tính tình Cố Nam đúng là giống cô y đúc. Nhìn thấy Cố Nam, cô cảm thấy đang nhìn kiếp trước của mình.

Vô cùng mắc cỡ, không dám nhìn thẳng.

“Á!” Văn Tĩnh bật dậy như lò xo: “Có con gián!”

Cô nàng người đại diện nào đấy vào thời điểm đặc biệt cũng là một cô gái yếu đuối mảnh mai. Cố Tương nhíu nhíu mày: “Chắc là từ cống thoát nước trong nhà bếp bò ra.” Nói xong thản nhiên đi tới, “Bụp” một cái đạp dẹp, xé một tờ khăn giấy nhặt lên ném vào thùng rác.

“Hay, thật là mạnh mẽ.” Văn Tĩnh hơi giật mình.

Cố Tương khẽ mỉm cười: “Mấy lời nói thối tha, em cũng một phát đạp chết.”

Nụ cười của cô có chút lạnh lùng.

Nhìn ngoài mặt chuyện này có biện pháp giải quyết nhưng vì đây là Kiều Ánh Tinh, cô không có ý định bỏ qua cho cô ta. Cho đến nay, Cố Tương một lòng quan tâm sự nghiệp, tạm thời không muốn mất công sức trên người Kiều Ánh Tinh. Nhưng năm lần bảy lượt chọc tới cô, xem cô như người dễ bị bắt nạt, đúng là quá đáng.

Trong giới giải trí, kiếp trước lẫn kiếp này, cô biết không ít bí mật Kiều Ánh Tinh. Kiều Ánh Tinh có thể tạo ra chuyện xấu của cô, cô biết những chuyện xấu này là hoàn toàn có thật. Trên thế giới không chỉ có một phóng viên, cũng không chỉ có một nhiếp ảnh.

Mắng người không mắng điểm yếu, đánh người không đánh mặt. Nhưng đối phương phải là người mới được. Còn đối với thứ đê tiện mà nói thì không được tính là người rồi.

Đừng trách cô nhân nhượng mà lên mặt.

Cô nghĩ nghĩ, bấm một số điện thoại.

………

Ở phòng làm việc tại “Giải trí Hàng ngày” của Tóc xoăn, Tóc xoăn đang cúi đầu xem tin tức trên mạng. Cậu ta đã nói rồi, nữ thần làm sao có thể có tin xấu được, tuyệt đối là các tiền bối sợ cậu ta giành chén cơm nên tuỳ tiện lấy lý do lừa cậu ta. Tóc xoăn nhìn người vô số, bên trong minh tinh là cái gì liếc mắt có thể đoán 80-90%. Cố Tương không phải phụ nữ thâm độc, haizz, chỉ là bị Triển Dương theo đuổi, chắc hẳn rất nhanh sẽ phải ở chung một chỗ rồi.

Trong lòng hơi buồn bã, nữ thần yêu, nam chính không phải là mình.



Cậu ta thở dài than ngắn, bỗng trên di động hiện lên một tin nhắn do một người bạn thân gửi đến. Người kia là chuyên gia Cẩu Tử, là đồng bọn ngưu tầm ngưu mã tầm mã với cậu ta. Theo lời của Cẩu Tử, nếu anh ta gia nhập xã hội đen, chắc chắn sẽ là người đứng đầu giới xã hội đen trong truyền thuyết. Vừa ra tay, trên giang hồ sẽ đầy gió tanh mưa máu.

Có lẽ vì cậu ta quá ngốc, anh em nhìn thấy không đành lòng, thỉnh thoảng có tin giật gân nào cũng tự nguyện chia cho cậu ta một phần, Tóc xoăn ngu ngốc có đại thần che chở nên mới không bị “Giải trí Hàng ngày” đá một cước văng ra khỏi cửa.

Hôm nay anh em cũng vô cùng nghĩa khí, nhắn một câu: “Có tin hot, tham gia không?”

“Đi đi đi ~\(≧▽≦)/~ cám ơn đại thần (づ ̄3 ̄)づ╭~" Tóc xoăn trở lại sự vui vẻ thường ngày, quay người lấy balo. Tiền bối ngạc nhiên nhìn cậu ta: “Đi đâu đó?”

“Ăn cơm.” Tóc xoăn xoay người bĩu môi, tiền bối gạt người, nói xấu nữ thần. Cậu không thèm nói thật cho tiền bối biết.

…………..

Sáng sớm Cố Tương đi đến nhà Cố Trường Xuân.

Ấy vậy mà Cố Trường Xuân không có ở đây, chỉ có Cố Nam mặc bộ đồ ngủ hình Pikachu dụi mắt ngái ngủ mở cửa. Cố Nam nhìn thấy cô cũng cực kỳ kinh ngạc: “Sao chị tới đây?”

“Không phải em gọi chị tới à?” Cố Tương giận dữ hỏi.

“Em giận nói vậy thôi, ai biết chị sẽ thật…” Cố Nam lầm bầm, đón cô vào nhà.

“Dì ra ngoài mua thức ăn, ba đi công ty.” Cố Nam rót cho cô ly nước: “Hôm qua ba nhìn thấy tin tức giận đến nỗi thiếu chút nữa tái phát bệnh tim, nói muốn đi liều mạng với Triển Dương, còn muốn hỏi chị xem đám người của công ty định xử lý thế nào? Em với dì khuyên thật lâu mới can được ba. Chị tính sao?”

“Không tính toán gì cả.” Cố Tương không muốn Cố Nam biết những thứ rối loạn trong làng giải trí, nói: “Ảnh theo đuổi chị, không may bị chụp được.”

Cố Nam đập bàn: “Coi như ảnh không có mù.”

Cố Tương: “……….” Tối hôm qua em không phải nói vậy nha.

Cố Nam bình tĩnh hỏi: “Thật, bây giờ chị định làm thế nào?”

“Còn làm gì nữa? Tất nhiên là hẹn hò thử xem sao. Ảnh vừa đẹp trai, tính tình cũng tốt. Chị cũng không mù.” Cố Tương mỉm cười.

“Chị…..”

Nửa giờ sau đó, Cố Nam giáo dục Cố Tương phương pháp yêu đương, tóm lại là: “Con gái ngàn lần đừng để mình thiệt thòi.” “Không nên để đàn ông có bề ngoài đẹp dụ dỗ.” “Trai thẳng không có gì tốt cả, đàn ông tốt đều là cong, chỉ có ba và em trai là tình yêu thật sự.”

Chờ Cố Nam đi toilet thì Cố Tương mới có cơ hội thở phào nhẹ nhõm. Bình thường Cố Nam bày ra dáng vẻ cao quý lạnh lùng, bên trong lại giống như phụ nữ thời kỳ tiền mãn kinh thích lảm nhảm. Thật khiến người ta không chịu nổi. Cô đi dạo một vòng phòng khách, thấy một bức tranh thêu to tinh tế, muốn lấy xuống nhìn kỹ. Vừa mới cầm lên liền có một tờ giấy bên trong bay ra.

Là một tấm hình, trong hình Cố Tương vẫn đang thay răng, mặc một bộ đồ đời Đường đỏ sậm, giữa trán chấm một nốt đỏ, miệng bôi son, hai bên má có vệt phấn đỏ dài đến mang tai, miệng thiếu răng cửa cười toe toét và đôi mắt ngây thơ ngốc nghếch.

Mẹ ơi! Cố Tương choáng váng. Cô vẫn còn mấy tấm hình xấu vậy hả? Cô cho là cả đời mình chỉ toàn những hình ảnh đẹp đến không thể đẹp hơn chứ!

Vậy mà bất ngờ vẫn còn ở phía sau.

Sau lưng hình có một chữ ký rồng bay phượng múa rất tự nhiên, vừa nhìn là biết có luyện qua. Chữ ký này Cố Tương cũng không lạ gì, trong phim trường cô đã nhìn thấy vô số lần người này ký tên cho người ta như vậy, cô còn từng hâm mộ nét chữ đẹp của đối phương.

Triển Dương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status