Anh mở đường, em yểm trợ (Thả dây dài, câu đại thần)

Chương 12: Sư muội mới tới


Cuối tuần này, Thù Tiểu Mộc bị Kham Dương Vi Vi khăng khăng kéo ra ngoài dạo phố, hậu quả là nửa tháng sinh hoạt phí còn lại bốc hơi. Bánh Bao nhìn một chuỗi ngày còn chưa qua trên cuốn lịch tháng, đột nhiên giác ngộ cảm giác thắt lưng buộc bụng sống qua ngày.

Kỳ thật nếu thực sự xem xét gia cảnh, điều kiện của Thù Tiểu Mộc cũng không kém —— không chỉ không kém, còn có thể nói là thường thường bậc trung. Nhưng bởi vì gia đình nghiêm khắc, cha mẹ cũng quản lý tiêu dùng hằng ngày của cô rất chặt, cho nên sinh hoạt phí hàng tháng của Bánh Bao cũng chỉ có hạn. Hơn nữa Bánh Bao không khái niệm về cách tiêu tiền, có mấy tháng phải siết lưng quần mà sống.

Tuy vậy nhưng tuổi còn trẻ, những chuyện này cô cũng không để tâm, có đôi khi liên tục ăn mỳ ăn liền một tuần cũng không sao —— dù sao ở đại học A, tuyệt đối không chỉ có mình cô như vậy.

Nói ra cũng kỳ quái, tuy kinh tế cô thường xuyên eo hẹp, nhưng ở trong trò chơi lại là một phú bà, cô có vàng, có thẻ, lại chưa bao giờ nghĩ tới việc đổi tiền trong trò chơi thành tiền thật để mua gạo mua dầu mua muối. Tựa hồ trong ý thức, tất cả ngân lượng lẫn RMB lưu thông trong trò chơi đều là ảo.

Lúc cô đăng nhập, ba cái ID vẫn ngoan ngoãn mở cửa hàng như cũ, xem danh sách Bạn tốt, Tử Điệp đang cùng Mạn Đà La đi phó bản, Một Giây Giết Ba Ngàn ở chiến trường, Thánh Kỵ Sỹ đang dã chiến. Cô chán đến chết, điều chỉnh hàng hóa trong hai tài khoản đang bán hàng một chút, nữ thích khách cấp năm mươi ba tiếp tục lưu luyến giữa một đống ID.

Sau khi bỏ thêm một ít Hồi Linh đan giá thấp vào, lại mở danh sách Bạn tốt ra ngó ngó, phát hiện Thánh Kỵ Sĩ đang ở phó bản cấp mười sáu. Thù Tiểu Mộc cảm thấy kỳ quái —— loại phó bản cấp bậc này, bình thường Bang chủ đại nhân sẽ không tự mình kéo .

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ.

Bên kia nhanh chóng trả lời :

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đây.

Thù Tiểu Mộc cảm thấy mình đang làm nũng:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Chán quá, sư phụ đang gì vậy?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Kéo đồ đệ, nhóc cùng đi nhé?

[ Hệ thống ] Thánh Kỵ Sĩ mời bạn gia nhập tổ đội, đồng ý / cự tuyệt?

Thù Tiểu Mộc liền vào tổ đội, tiến vào động Tử Sĩ, phát hiện đó là nhân vật nữ cấp mười sáu, ID là Bối Khả Khả, nghề nghiệp là pháp sư, mới cấp thấp như vậy đã mặc một bộ thời trang Tam đại đệ tử(1), có thêm vòng sáng Phong Ngâm pháp*, quyến rũ động lòng người.

(*Ngâm Phong pháp là kỹ năng của phái Vân Lộc Tiên Cư trong game Thiên Hạ II, giúp người sử dụng tăng 10 điểm công kích nhỏ nhất, thời gian hồi tất cả các chiêu giảm 20%, tổn thương giảm 10%.)

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Khả Khả, chào sư tỷ.

[ Tổ đội ] Bối Khả Khả: Sư tỷ!

[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Ừa.

Ba người cùng nhau chinh phục phó bản cấp mười sáu, đương nhiên người ra tay vẫn chỉ có một mình Bang chủ như cũ. = =

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Khả Khả, đánh xong lần thứ năm có thể thăng cấp hai mươi mốt chứ?

[ Tổ đội ] Bối Khả Khả: Có thể, sư phụ.

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Vậy sư phụ mang nhóc đi phó bản hai mươi mốt, đánh xong hai mươi mốt đi hai mươi tư.

[ Tổ đội ] Bối Khả Khả: [ Xoay quanh ] Cám ơn sư phụ.

Thù Tiểu Mộc cảm thấy mình không chen nổi câu nào, Bối Khả Khả cũng là người nói nhiều, trên đường càng không ngừng tâng bốc công cao của Thánh Kỵ Sĩ, cả kênh tổ đội đều là…

[ Tổ đội ] Bối Khả Khả: Sư phụ thật lợi hại, giết gần hết trong có một giây! !

[ Tổ đội ] Bối Khả Khả: Sư phụ, làm sao sư phụ có thể cầm hai bộ vũ khí? Thật ngầu!

[ Tổ đội ] Bối Khả Khả: Sư phụ, quần áo của sư phụ rất quý phải không? Anh đồ nhi nói hiện tại trong server chưa có ai gom đủ bộ trang phục cấp sáu mươi đâu.



Thù Tiểu Mộc cảm thấy như cha mẹ đột nhiên ôm về một đứa em trai thất lạc đã lâu, rất kỳ lạ, không được tự nhiên. Đến nỗi khiến cô không muốn đi phó bản hai mươi mốt, hai mươi tư với bọn họ nữa, lấy cớ có việc phải đi một chút, rời khỏi tổ đội.

Bối Khả Khả nhanh chóng lấy thân phận ” Đồ nhi yêu quý, đắc ý của bang chủ đại nhân ” chính thức gia nhập Mông Hồng Thiên Hạ, tuy rằng khi đó cô chỉ mới cấp ba mấy, nhưng làm cô gái thứ hai trong bang hội, cô vẫn được hoan nghênh nhiệt liệt. Mỗi buổi tối bang hội đều tổ chức hoạt động cố định đi phó bản Hoàng Tuyền (phó bản cấp 35) năm lần, khi đó Thù Tiểu Mộc là người cấp thấp nhất bang hội, vì vậy bang hội vẫn cưỡng chế kéo cô tham gia. Hiện tại có thêm một bạn nữ, tổ đội đương nhiên nhiều thêm một người, Thù Tiểu Mộc liền tự giác lui ra, dù sao thú cưỡi của cô là loại mua, không cần điểm kinh nghiệm, cấp bậc nhân vật lại cao, tham gia cũng không được kinh nghiệm gì. Mọi người liền không ý kiến gì nữa.

Rõ ràng, Bối Khả Khả thăng cấp nhanh hơn Thù Tiểu Mộc nhiều lắm, tính cách cũng sinh động hơn cô, hơn nữa nhân vật pháp sư quả thật rất xinh đẹp động lòng người, cho nên cô ấy chóng biến thành trung tâm chú ý của cả bang hội. Thù Tiểu Mộc thì ngược lại, có vẻ khiêm tốn hơn, trong kênh bang hội hiếm khi thấy cô nói chuyện —— cô thật sự quá bận. Chỉ có khi quốc khố thiếu hụt hoặc là ai muốn mua đạo cụ gì, mới có người nhớ tới cô.

Bối Khả Khả cũng nhanh chóng quên cô, một bang hội chỉ có hai cô gái, đáng lẽ quan hệ phải rất tốt mới đúng, nhưng mỗi lần Khả Khả muốn nói chuyện phiếm với cô, cô lại không có hứng thú đối với quần áo, đồ ăn, ngôi sao, hỏi cái gì đáp cái đó, rất chán. Ngẫu nhiên muốn đi dạo với cô, cô chỉ đi lang thang ở Tây Lăng, Cửu Lê giữ những quầy hàng hóa thành tinh linh cỏ, không thú vị chút nào, vài lần như vậy, Khả Khả cảm thấy người này rất là lạnh lùng, cũng không thử tiếp cận cô nữa.

Vào một ngày, Bối Khả Khả nhận được nhiệm vụ giết “Mộ Anh Danh”, đó là nhiệm vụ nhận quần áo cấp năm mươi, chung quanh BOSS có quái chủ động*, không thể không có người hỗ trợ. Cô hô trong bang hội vài lần, Thánh Kỵ Sĩ bảo Thượng Thư bang hội Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên cùng Chân Phạm ra giúp cô, cô hơi bất mãn:

[ Bang hội ] Bối Khả Khả: Sư phụ, đồ nhi không cần, đồ nhi muốn sư phụ lại giúp cơ.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Sư phụ đang dã chiến, ngoan, nghe lời.

[ Bang hội ] Bối Khả Khả: Không chịu đâu!

(*Quái chủ động: Có hai loại quái vật chủ động và quái vật bị động. Quái bị động chỉ tấn công khi bị công kích, quái chủ động sẽ tự bâu lấy người chơi, tấn công dồn dập làm mất máu rất nhanh.)

Uyên Ương đứng bên cạnh Mộ Anh Danh xem vị công chúa này làm nũng, Chân Phạm thì chờ hết nổi, vì thế mở miệng trêu:

[ Bạn tốt ] Chân Phạm nói với bạn: Em bảo sư tỷ gọi sư phụ, sư phụ sẽ ra ngay.

Bối Khả Khả không tin:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Chân Phạm: Không thể nào, em kêu còn không được, sư tỷ mà có thể kêu ra á?

[ Bạn tốt ] Chân Phạm nói với bạn: Nếu có người có thể kêu sư phụ em ra khỏi dã chiến, ngoại trừ sư tỷ em thì không còn ai khác nữa đâu.

Bối Khả Khả nửa tin nửa ngờ:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc: Sư tỷ.

[ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Ừ?

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc: Sư tỷ đã làm nhiệm vụ lấy quần áo cấp năm mươi chưa?

[ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Nhiệm vụ gì?

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc: Đến chỗ em đi, gần đá truyền tống Trung Nguyên Thái Hư, đúng rồi, BOSS này lợi hại lắm, kêu sư phụ lại giúp chúng ta đi.

Người bên kia là một kẻ ngố, lúc ấy liền gửi tin:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Sư phụ, giúp đệ tử giết BOSS đi?

Lúc đó, tại Lưu Quang Mộng Cảnh một pháp sư vừa bị Hoang Hỏa tung chiêu choáng váng, nhắm mắt lại đợi về thành dưỡng sức, nhưng rất lâu sau vẫn không thấy động tĩnh gì, một lúc sau mở mắt ra nhìn, Hoang Hỏa lại dùng khinh công, bỏ qua anh ta, nhe nanh nanh múa vọt về hướng đá truyền tống Lưu Quang Mộng Cảnh.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đi tới đó chờ.

Khi Bối Khả Khả đứng ở đá truyền tống Thái Hư nhìn thấy sư phụ Hoang Hỏa của cô mang theo ID đỏ thẫm trên đầu đi tới thì rất khó chịu trong lòng, tại sao vị trí của mình lại không quan trọng bằng cô ta chứ, cô quay đầu nhìn nữ thích khách cấp năm mươi ba kia, không có nổi một bộ đồ thời trang, còn mặc quần áo đệ tử môn phái miễn phí do Hệ thống tặng, không có gì chỗ nào xuất chúng.

Thua một kẻ như vậy, Bối Khả Khả không phục.

Bối Khả Khả dùng hết thời gian quấn lấy Thánh Kỵ Sĩ, ngày thường chỉ cần Thánh Kỵ Sĩ không ở chiến trường, đại đa số thời gian đều giúp cô làm nhiệm vụ. Thù Tiểu Mộc cũng không thấy có gì lạ thường, cô chỉ lo chú ý đến giá cả các loại đạo cụ, quyết định mua hay bán.

Mà cái máy tính cổ lỗ sĩ của Thù Tiểu Mộc bị bắt phải làm việc ngày đêm, đối xử vô nhân đạo, rốt cuộc cũng ngã bệnh. Đáng sợ nhất là sinh hoạt phí của Thù Tiểu Mộc cũng không còn bao nhiêu, vì thế kế hoạch chữa bệnh cho nó đúng là lực bất tòng tâm.

Thù Tiểu Mộc quyết định dời kế hoạch này đến tháng sau, đợi tới chiều tối liền lén đi tiệm Internet Vỏ sò xám ngoài đại học A, lên nói với sư phụ của cô mấy câu.

[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, máy tính của đệ tử hỏng rồi, chắc tuần này không lên mạng được.

Lúc đó, tại thành phố L.

Người nào đó nhìn chằm chằm cái dòng dưới ID thích khách cấp năm mươi ba kia hồi lâu, rốt cuộc mở miệng:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Nhóc đang ở tiệm Internet Vỏ sò xám hả? Nhóc ở thành phố nào?

[ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Sư phụ biết đại học A không? Nó nằm xéo xéo, đối diện đại học A.

Người nào đó gõ gõ tàn thuốc vào trong gạt tàn:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Máy tính hỏng rồi, vì sao không sửa.

[ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Ặc… Tháng sau sửa.

“Lão đại, ông chủ tiệm thịt nướng nói là đưa đồ ăn khuya cho anh.” Cửa phòng quản lý bị đẩy ra, một cậu nhóc mười tám mười chín tuổi cầm hộp thức ăn nhanh đi vào, nhòm vào màn hình máy tính trước mặt người nào đó: “A, lão đại lại cua được em mới rồi à ? Tiểu nhân xin bội phục sát đất!”

Người nào đó cầm xâu thịt nướng: “Cửa hàng Internet tại khu nam đại học A của chúng ta hiện do ai quản lý?”

“A?” Miệng còn cậu nhóc còn đang gặm xâu thịt nướng, suy nghĩ hồi lâu mới nói: “Là lão Ngũ.”

Người nào đó thả xâu thịt xuống gọi điện thoại: “Lão ngũ, là tôi đây. Nhìn xem trong tiệm có cô bé nào đang chơi Thiên Hạ 2, Server X, Thù Tiểu Mộc.”

Lúc ấy Thù Tiểu Mộc đang an bài “Hậu sự”, cô cũng kinh ngạc khi mình mới không vào trò chơi mấy ngày, đã có nhiều đạo cụ cần xử lý như thế. Đang bận rộn, đột nhiên một quản lý tiệm Internet đi tới, đối phương rất là khách khí: “Xin chào, cô là Thù Tiểu Mộc tiểu thư phải không?”

“A?” Thù Tiểu Mộc ngẩng đầu, đối phương càng cười chân thành hơn: “Thù Tiểu thư, chúc mừng cô thành khách hàng thứ hai mươi ngàn của tiệm Vỏ sò xám chúng tôi. Chúng tôi xin tặng cô thẻ khách hàng chơi game không giới hạn của tiệm.”

Đối phương đưa thẻ chơi qua, Thù Tiểu Mộc còn chưa phục hồi tinh thần lại, anh chàng quản lý đã cười cười, dùng câu “Chơi vui vẻ” kết thúc cuộc nói chuyện.

Thù Tiểu Mộc nhìn tấm thẻ, qua một lúc lâu mới hiểu được, anh ta nói… mình có thể lên mạng miễn phí cả đời ở đây? !

Không không không, không giới hạn mà, sau khi mình chết có con mình, con lại sinh cháu, cháu lại sinh chắt, con cháu đời đời, đều có thể lên mạng miễn phí? !

ヽ(ˋ▽ˊ)ノ

Bánh Bao lật qua lật lại cái thẻ, khi thấy quả nhiên là không giới hạn sử dụng, cô đang hưng phấn nên hoàn toàn bỏ qua cái tên trên thẻ —— Sở Hán, thân phận: Nhân viên quản lý cao cấp.

Thù Tiểu Mộc vui sướng gõ những dòng chữ hồng đậm lên màn hình:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Sư phụ! Đệ tử được tặng thẻ lên mạng không giới hạn, không giới hạn đó!

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Vậy à? Cũng may mắn đấy.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: [ Giơ tay cười to ] Không cần ngừng chơi, vui quá!

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Bên ngoài hỗn loạn, đừng chơi quá muộn.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Đệ tử biết rồi.

Không lâu sau, người nào đó ở thành phố L nhận được điện thoại, đối phương trêu chọc: “Lão đại, trình độ thưởng thức lần này giảm xuống hơi bị nhiều nha.”

Người nào đó gác ống nghe lên đầu vai, ngậm xâu thịt tập kích một kiếm khách trên chiến trường, trong lúc bận rộn ậm ừ nói: “Đừng nói bậy, đó là em gái tôi.”sssssssssssssss
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status