Anh nghĩ anh sẽ không thích em

Quyển 1 - Chương 17


Thân thể Tiết Giai Ny càng lúc càng run mạnh, cảm giác không cách nào ức chế đó bắn ra từ chỗ sâu trong cơ thể, bây giờ cô giống như lá rơi trong gió, trong đầu trừ kinh hoảng chỉ có kinh hoảng.

Quan Hạo Lê kéo tay nhỏ bé của cô, hướng dẫn cô giữ lấy thứ lát nữa sẽ yêu thương cô, trong đầu cô đã không kiềm chế được rồi, vô tri vô giác bị anh kéo lên, mạch đập nóng rực khiến cho ngón tay cô rung động không dứt, cũng không nhúc nhích.

Cho dù như vậy, Quan Hạo Lê cũng cảm thấy kích thích, thoải mái thở dài, thêm vào một ngón tay, không kịp chờ đợi muốn mở rộng cô.

Đột nhiên, Tiết Giai Ny không hề có điềm báo trước mà khóc thành tiếng.

Cô nhịn thật lâu, nước mắt đã lẫn lộn gương mặt, chỉ có điều cô chỉ cắn chặt môi không để cho mình khóc lên, nhưng vẫn không nhịn được.

Thân thể Quan Hạo Lê cứng ngắc trong nháy mắt, dần dần, dần dần rút ngón tay ra, thay cô sửa sang lại quần, tiện tay cầm áo khoác bên cạnh bao lấy thân thể trần trụi của cô, lúc làm chuyện này, chính anh cũng không nghĩ ra.

Rõ ràng chuẩn bị cho cô một bài học, ăn cô sạch sành sanh, kết quả cô vừa khóc, mình lại không ra tay được, đây gọi là chuyện quái gì!

Anh đang âm thầm khinh bỉ mình trong lòng, càng ngày càng cảm thấy cô gái nhỏ trước mắt giống như trẻ nít, anh còn chưa làm ra cái gì đã bị hù thành như vậy rồi, hơn nữa thân thể trẻ trung không thể tin được, giống như bản thân mình là người đàn ông đầu tiên sờ cô.

Điều này cũng…

Tiết Giai Ny cúi đầu khóc không thành tiếng, chôn trong ngực anh khóc ướt mảng lớn trên áo sơ mi của anh.

“Lần đầu tiên?” Giọng anh hơi khàn trầm thấp, đè nén dục vọng dâng cao, thân dưới căng cứng chọc vào cô.

Cô không nói lời nào, khóc càng thê thảm.

Quan Hạo Lê bất đắc dĩ thở dài, xem ra tám chín phần không thiếu mười rồi, muốn chết! Anh nào biết cô vẫn là lần đầu tiên! Thật sự đụng phải sát tinh rồi!

Thì ra tình yêu giữa cô và a Duyệt rất đơn thuần, đoán chừng nhiều nhất trong giới hạn hôn và ôm, trong khoảng thời gian ngắn, lòng anh không thể nói ra ngoài vui mừng còn có cái gì.

Nhìn dáng vẻ cô khóc đến điềm đạm đáng yêu, anh chỉ có thể chấp nhận ôm cô, để nằm ngang trên giường, cử động này của anh khiến cho cô lầm tưởng anh định làm gì với cô, nước mắt chảy ra mãnh liệt hơn, cô thề, nước mắt lúc này còn nhiều hơn từ nhỏ đến lớn của cô.

Nhìn ánh mắt vừa sợ vừa đề phòng của người phụ nữ trên giường, Quan Hạo Lê không nhịn cười được, sao anh lại mềm lòng với phụ nữ, đây là lần đầu tiên!

“Em còn nhìn tôi như vậy, tôi không đảm bảo mình sẽ làm ra cái gì đâu!” Anh nói như giỡn chơi.

Tiết Giai Ny giật mình nhìn anh, hơi không rõ ý trong lời anh.

“Sắc trời cũng không còn sớm, em yên tâm ngủ ở đây đi, anh đi đây.” Quan Hạo Lê giúp cô chỉnh góc chăn, đứng dậy chuẩnbị rời đi.

“Anh… Anh cứ… Đi như vậy?” Tiết Giai Ny thút thít hỏi, cô thật sự khó tin anh sẽ tốt như thế?

Quan Hạo Lê xoay người lại, cười đến vô cùng lưu manh, “Chẳng lẽ, em hy vọng tôi lưu lại?”

“Không có!” Tiết Giai Ny vội vàng kéo chăn, dáng vẻ phòng bị.

“Được rồi, tôi vẫn thích phụ nữ chủ động ôm ấp yêu thương, bắt buộc phụ nữ tôi còn chẳng thèm ngó tới, nghỉ ngơi thật tốt đi.” Quan Hạo Lê mờ ám nhếch môi, đi rất tự nhiên.

Khoảnh khắc khi cửa khép lại, nhịp tim Tiết Giai Ny vẫn chưa bình ổn, bên trong phòng yên tĩnh, cô chỉ nghe thấy tiếng tim đập “Thịch thịch thịch”, trong lòng dâng lên ngàn vạn mùi vị.

Vốn tưởng rằng tối nay mình nhất định không giữ được trinh tiết, lại không ngờ tới, vào phút cuối cùng anh ta tha cho mình.

Giờ phút này, lòng của cô rối loạn.

Hình tượng của anh trong lòng mình cũng hơi thay đổi, không còn là công tử quần áo lụa là chơi bời lêu lổng không có tài cán gì, bây giờ cô tin tưởng danh hiệu bác sỹ của anh không phải giả mạo, mà bằng thực học chân thực của mình.

Nói tóm lại, anh vẫn có một chút bản lĩnh, nếu không phải thế… Cũng không thắng được mình.

Ngón tay túm chặt chăn, đã không còn chán ghét và không thích Quan Hạo Lê như lúc trước, ngược lại, cũng có một… Ấn tượng tốt lờ mờ.

Cô là thế nào đây? Nhất định bị điên rồi! Nếu không sao lại cảm thấy lưu manh thối đó là người rất tốt?

Ngay sau đó cầm chăn che kín đầu, trong lòng nhắc nhở bản thân: tuyệt đối không thể bởimột chút xíu ân huệ nhỏ đã bị anh ta thu mua, đây là không nên!

Đêm dài đằng đẵng, lòng cô rối loạn, lăn qua lộn lại trên giường hơi không ngủ được.

Nhiệt độ trên người còn chưa hoàn toàn bớt, phóng mạnh về tim từng đợt từng đợt, mặt cũng dần phát sốt, cô nằm một lát rồi xuống giường vào phòng tắm, bắt đầu tắm rửa, sữa tắm được cô xoa thành bọt khí, từ trên xuống dưới, rửa đi dấu vết ngón tay anh vuốt ve trên thân thể mình.

Nếu không, cô sợ mình không ngủ được.

--- ------Puck---- -----

Sáng sớm ngày hôm sau, Tiết Giai Ny tỉnh, lúc đi ra khách sạn cô cảm giác ánh mắt nhân viên phục vụ nhìn rất quái dị, ấp a ấp úng không đợi cô nói ra, người ta đã giải đáp trước.

“Tiết tiểu thư, gian phòng đó là phòng chỉ định của Quan thiếu ở khách sạn này.” Người đẹp cười ha hả nói.

Nét mặt Tiết Giai Ny rất囧, trên mặt mình có thái độ rõ ràng vậy sao?

Phòng kia lại là phòng chỉ định của Quan Hạo Lê ở đây, cũng nói ra tối hôm qua mình ngủ trên giường từng có không ít chuyện gối chăn của anh ta, tất cả cảm giác tốt đẹp đã không còn sót lại chút gì sau một giây.

“Cám ơn.” Môi cô cố nặn ra nụ cười, sau đó liên tục không ngừng bỏ đi.

Thật ra thì cô hiểu lầm, gian phòng tối hôm qua chỉ có một mình cô đi vào, đó là chỗ ở Quan Hạo Lê lưu lại cho mình, chưa bao giờ mang phụ nữ khác vào đó.

Mới vừa trở lại ký túc xá, Cát Xuyến đã bu lại, hơi muốn nói lại thôi, cô đang suy nghĩ tìm một từ thích hợp nhất.

“Tối hôm qua chuyện gì cũng chưa từng phát sinh.” Tiết Giai Ny mở miệng trước, hóa giải nghi ngờ của cậu ấy.

“Hả? Chuyện gì cũng chưa từng phát sinh?” Hình như Cát Xuyến rất khó tin tưởng.

“Ừ.” Tiết Giai Ny trịnh trọng gật đầu một cái.

Cát Xuyến biết cậu ấy sẽ không dùng chuyện này để lừa gạt mình, vẻ mặt lập tức vui vẻ rất nhiều, kéo cánh tay bạn, “Chuyện gì đã xảy ra? Nói cho tớ một chút, chẳng lẽ tối hôm qua anh ta bị cậu đá không thể giao hợp rồi hả? Cho nên…”

“Không phải! Chính anh ta tự đi.” Tiết Giai Ny vừa thu dọn đồ đạc vừa nói.

“Cái gì? Anh ta thật sự… Phương diện kia có vấn đề à?” Vẻ mặt Cát Xuyến khiếp sợ.

Tiết Giai Ny bất đắc dĩ liếc nhìn cậu ấy, “Anh ta đột nhiên có lòng tốt, bỏ qua cho tớ, câu trả lời này, cậu hài lòng chưa?”

“Trời ạ! Nói một chút với tớ! Tối qua người ta lo lắng cả đêm, rốt cuộc là tình huống gì? Tại sao anh ta lại đột nhiên có lòng tốt? Chẳng lẽ yêu cậu?” Tâm lý buôn chuyện của Cát Xuyến rất nghiêm trọng.

“Phụt! Cậu nói chuyện có thể dựa vào bài bản một chút không? Toàn đoán mò!” Tiết Giai Ny thiếu chút nữa phun ra.

“Ai bảo cậu không nói tình hình cụ thể và tỉ mỉ cho người ta, trừ đoán ra tớ có thể làm gì?” Dường như dáng vẻ Cát Xuyến rất uất ức.

“Không có gì cụ thể và tỉ mỉ! Khi tớ cho rằng anh ta muốn… Cái đó, tớ sợ khóc nên khóc, sau đó anh ta đột nhiên ngừng lại, ôm tớ đặt lên giường rồi đi.”

Cát Xuyến trừng hai mắt tròn vo, “Oa! Ôm công chúa sao? Nước mắt của cậu đã động tiếng lòng anh ta, để cho anh ta động lòng trắc ẩn, không đành lòng xuống tay với cậu, lập tức mềm lòng rồi đi, tớ phân tích đúng không?”

“Đúng đúng đúng! Cậu phân tích đúng, tớ đói rồi, chúng ta đi ăn cơm đi.” Tiết Giai Ny vội vàng nói sang chuyện khác, cô lo lắng Cát gia sẽ không ngừng hỏi tiếp, cô thật sự không chịu nổi.

“Ngoa tử, trải qua tối hôm qua, có phải cảm giác bác sỹ Quan cũng không tệ lắm không?” Cát Xuyến nháy mắt ra hiệu cười nói.

“Thôi đi! Gian phòng tối hôm qua die enda nleq uyd onn là chỗ anh ta phong lưu hàng đêm, cậu cảm thấy tớ sẽ có chút lòng cảm kích nào với anh ta sao?” Tiết Giai Ny không vui nói.

“Đó là… Cậu ghen?” Cát Xuyến bừng tỉnh hiểu ra.

Cô vừa dứt lời, quả đấm của Tiết Giai Ny không ngừng đập tới, “Nói mơ ban ngày rồi! Người nào ghen! Tớ vẫn ghét anh ta trước sau như một! Ghét anh ta!”

“Được rồi, cậu đã kiên trì như thế.” Mắt Cát Xuyến trợn trắng.

“Cái gì gọi là tớ đã kiên trì như thế? Vốn chính là vậy!” Tiết Giai Ny giận đến chân mày chau lên.

Cát Xuyến nhún vai, cười đến bí hiểm.

Tiết Giai Ny im lặng ngưng nghẹn, đen tối cũng bị Cát gia nói thành trắng.

Chuyện giống vậy cũng xảy ra trên người Quan Hạo Lê, Nam Cung Thần ôm lấy thái độ hoài nghi với giải thích của anh, không tin tưởng anh hoa tươi đưa tới cửa còn không hái.

“Có tin hay không! Tôi là hạng người cường bạo nữ sinh nhỏ sao? Giữa nam nữ coi trọng anh tình tôi nguyện, ép buộc có ý gì?” Quan Hạo Lê tao nhã uống một ngụm cà phê.

“Khụ… Quan thiếu học được thương hương tiếc ngọc từ khi nào? Chẳng lẽ động lòng với em gái Tiết?” Nam Cung Thần cười đến mập mờ.

“Tôi nói cậu có thể đừng bát quái như vậy được không! Chưa từng nghe một câu sao? Tò mò hại chết mèo!”

“Chẳng lẽ anh không biết mèo có chín cái mạng sao? Đi một cái còn tám cái.” Nam Cung Thần dương dương tự đắc.

“Miệng lưỡi trơn tru không nghiêm chỉnh, cậu cũng không đếm xem năm nay mình bao nhiêu tuổi, còn không mau tìm một người sống tốt qua ngày.” Quan Hạo Lê khinh bỉ nhìn cậu ta.

“Hai người bên nửa cân bên tám lạng, thoáng cái đã là người ba mươi, còn cả ngày lưu luyến bụi hoa, cẩn thận chọc phải thứ không nên dây vào.” Đằng Cận Tư lạnh lùng liếc nhìn bọn họ.

Quan Hạo Lê và Nam Cung Thần trầm mặc trong nháy mắt, rối rít cúi đầu đếm kiến. (thật ra thì trên đất hoàn toàn không có kiến, bọn họ chỉ tỏ vẻ mà thôi.)

--- ------Puck---- -----

Thời gian cực nhanh, một tháng trôi qua.

Mùa thu là mùa tốt để ra ngoài dã ngoại, không ít trường học cũng nhân cơ hội này tổ chức cho mọi người ra ngoài dã ngoại, dựa vào đó tăng tiến tình cảm giữa các bạn học.

Đại học F cũng không ngoại lệ, khoa báo chí và khoa kiến trúc hợp lại tiến hành cắm trại vùng núi, thật ra nói trắng là hình thức trá hình của gặp mặt hữu nghị.

Khoa báo chí nữ sinh chiếm đa số, khoa kiến trúc nam sinh chiếm đa số, đều là khoa có tỷ lệ nam nữ mất cân đối nghiêm trọng nhất, cho nên chủ nhiệm xin hiệu trưởng tổ chức hoạt động này, hy vọng có thể xúc tiến trao đổi lẫn nhau.

Tiết Giai Ny do Cát Xuyến giấu cô len lén báo lên, cho nên cô vẫn không biết, cho đến khi trước khi xuất phát một ngày cô mới nhận được thông báo, thời gian địa điểm và đồ cần chuẩn bị.

“Cát gia, cậu nói thật cho tớ, có phải cậu giở trò quỷ sau lưng tớ không?” Tiết Giai Ny tức giận đùng đùng hỏi, cô không muốn đi gặp mặt hữu nghị trá hình này, nhưng chủ tịch hội sinh viên phụ trách hoạt động này nói danh sách đã báo lên rồi, không thể sửa đổi.

“Bình tĩnh, bình tĩnh, tớ đây là vì muốn tốt cho cậu, người nào đó luôn miệng nói muốn quên quá khức bắt đầu lần nữa, kết quả mãi vẫn như cũ, tớ không nhìn nổi, nghe nói khoa kiến trúc lần này không ít trai đẹp sẽ đi, làm không tốt có thể cậu vừa nhìn thấy một người đã yêu, không phải rất tốt sao?” Cát Xuyến nói nhiệt tình hăng hái.

“Cát, gia!” Tiết Giai Ny cắn răng nghiến lợi, nhưng việc đã đến nước này, cô trừ đi chỉ có thể đi.

“Được rồi! Bất cứ chuyện gì đều phải can đảm nếm thử, nào có không nói chuyện tình yêu, coi như đi giải sầu cũng được! Nếu không phải danh sách giới hạn người độc thân, tớ khẳng định là người đầu tiên ghi danh tham gia.”

“Cậu!” Tiết Giai Ny thở phì phò bỏ đi.

“Bé yêu, chơi vui vẻ! Tớ đã giúp cậu dò la hành trình, sẽ đóng quân dã ngoại trên núi một đêm, buổi tối có thể thò đầu ra ngắm sao, buổi sáng có thể nhìn mặt trời mọc, rất hoàn mỹ!”

Tiết Giai Ny tự nhiên đi về phía trước, không muốn để ý đến cậu ấy.

Sáng thứ bảy, Tiết Giai Ny bị đồng hồ báo thức đánh thức rồi, ngồi ở trên giường phát bực một trận, vẫn bò dậy, đánh răng rửa mặt mặc chỉnh tề chuẩn bị bắt xe đưa rước của trường.

Lúc cô đến vừa đúng lúc nhìn thấy một đám nữ sinh vây thành vòng tròn, hình như ở giữa có một người đàn ông đang đứng, không biết anh ta nói cái gì chọc cho nữ sinh xung quanh “Khanh khách” cười duyên.

“Háo sắc!” Cô khinh thường lẩm bẩm một câu trong lòng, lúc đi qua bên cạnh các nữ sinh kia, người đàn ông đột nhiên đi ra, cười híp mắt chào hỏi cô, “Bạn học Tiết, thật đúng dịp, em cũng tới tham gia cắm trại?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status