Bà xã! Em không biết ghen sao?

Chương 17


Chiều hôm đó.

Sau bữa ăn đầy "thân mật" của tất cả mọi người thì ai cũng về nhà nấy. Riêng Tống Nam vẫn lẽo đẽo theo sau Dư Thiển Âm mà nhai đi nhai lại một bài

- Vợ à ~ Về với anh đi

Dư Thiển Âm cũng cảm thấy khá phiền, đôi mày thanh tú lập tức nhướn lại, giương đôi mắt sắc lạnh lên nhìn thẳng vào mắt anh

- Đủ chưa? Phiền phức!

- Bà xã ~ Em đi mất hai năm, anh rất rất rất rất rất là nhớ em a ~ _ Tống Nam nũng nịu bám lấy tay cô mà lắc lư

- Đủ chưa!? Bây giờ thì C.Ú.T! _ Dư Thiển Âm quát lên

- Được được, anh đi... Đừng tức giận.... _ Tống Nam mỉm cười đau khổ rồi xoay bước đi ra khỏi phòng làm việc của cô

Nhưng anh đâu biết rằng, từ khi anh xoay lưng đi thì luôn có một cặp mắt chứa đầy sự ấm áp hướng về phía anh. Đó là cô, Dư Thiển Âm cô chỉ tỏ ra lạnh lùng và khó chịu như vậy thôi. Nhưng thực tế là cô đang từ từ cởi bỏ lớp lạnh nhạt bên ngoài của bản thân và trái tim cũng dần được ủ ấm lên.

- Chủ tịch, cô định làm gì tiếp theo? _ Juli nhìn cô mỉm cười

- Juli, tôi không biết nữa. Cứ để từ từ xem sao đã... _ Dư Thiển Âm mỉm cười

- Chủ tịch, đừng để mất chồng nha _ Juli trêu chọc

- Được rồi, em mau đi tìm crush của em đi! Lắm lời! _ Dư Thiển Âm nhướn mày

- Haha, vâng vâng... Em không phiền chị "nhớ" ai đó nữa. Em đi trước đây!! _ Juli cười thoải mái rồi cũng ôm tập tài liệu bước đi

Chỉ riêng một mình Dư Thiển Âm ở lại trong căn phòng của mình. Bàn tay đan lại vào nhau và bắt đầu suy nghĩ về việc của bản thân mình...

[..........................................]

Còn về phía Tống Nam, sau khi bước ra khỏi tập đoàn JD liền gặp Lãm Khánh và Dư Thiển Minh. Vì vậy cả ba người đã cùng nhau đến quán bar Night

Và cả ba bắt đầu uống. Tâm trạng của Tống Nam không tốt nên uống đã hơi quá chén. Dư Thiển Minh và Lãm Khánh cũng phải lắc đầu nhìn anh.

- Nhìn cậu như vậy chắc tâm trạng không được tốt? _ Lãm Khánh vỗ vai anh

- Haha, điều đó là đương nhiên rồi. Âm Âm không cần tôi, chính là không cần tôi!! _ Tống Nam say khướt

- Âm Âm? Là sao? _ Lãm Khánh khó hiểu nhìn Thiển Minh

- Âm Âm chưa chết, hai năm qua em ấy ở New York tạo lập sự nghiệp. Lúc trưa này mới gặp. Là chủ tịch của JD _ Thiển Minh lắc lắc ly rượu trên tay

- Wow? Ngạc nhiên nhỉ? _ Lãm Khánh vỗ tay tán thưởng

- Thôi. Uống đi! Không say không về!!! _ Tống Nam cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người

Cả ba thanh niên này uống đến gần 23h khuya, Tống Nam thì say đến nổi không biết trời trăng gì nữa. Bỗng nhiên, một cô gái với body khá là bốc lửa bước vào, trườn trên người anh, uốn éo như con rắn.

- Tống Thiếu, có muốn một đêm với Tiểu My không a? _ Cô tiếp viên mang tên Tiểu My yểu điệu quyến rũ anh

- Tránh ra! Âm Âm không thích người khác chạm vào tôi! _ Tống Nam tuy say nhưng vẫn thẳng thừ hất ả ra

- Tống Thiếu, em sẽ làm anh thỏa mãn a ~~ _ Tiểu My đặt bàn tay lên ngực anh

*RẦM!*

Chiếc cửa phòng VIP bị đạp đổ. Cô Tiểu My đó giật mình. Hướng mắt ra cửa

- Tình yêu của Jerry này chưa buông, ai dám động?!

Một giọng nữ nhân vang lên, tuy mềm mỏng nhưng lại chứa đựng một lượng sát khí dày đặc. Thiển Minh và Lãm Khánh cũng không say lắm, vẫn có thể nhìn ra được chủ nhân của giọng nói đó là ai

- Tiểu Âm!? _ Thiển Minh và Lãm Khánh đồng loạt vang lên

Tống Nam nghe thấy hai từ "Tiểu Âm" liền giật mình, ngước khuôn mặt đỏ phừng của mình do say rượu lên nhìn. Đúng...đúng là mái tóc đó, đúng là khuôn mặt đó, đúng là đôi mắt đó, đôi gò má ửng hồng, đôi môi mỏng, chiếc mũi nhỏ xinh... Đúng rồi, đó là "Vợ" anh - Dư Thiển Âm

- Cô là ai sao lại dám xông vào phòng VIP? _ Cô tiếp viên Tiểu My đó vẫn ngồi trên đùi anh mà quát

- Cút ra khỏi đây trước khi Jerry này còn bình tĩnh! C.Ú.T!!! _ Dư Thiển Âm quát lớn

Tiểu Mỹ nuốt một ngụm khí lạnh. Từ đầu thành phố, đến cuối thành phố, hay đơn giản là một ngõ hẹp nhất của thành phố cũng đã nghe danh của vị nữ tử tàn độc "Jerry". Động đến ai cũng được nhưng tuyệt đối không nên động vào người của Jerry hoặc là bạo gan hơn, chính là động vào Jerry. Nếu không thì... Khó lường lắm!

Cô ả Tiểu Mỹ nhanh chuồng nhanh ra ngoài. Bên trong phòng VIP chỉ còn lại ba người nam nhân đang say mềm.

- Juli, đưa anh hai tôi về. Julia đưa Khánh ca về. Còn tên này để tôi! _ Dư Thiển Âm ra lệnh

- Rõ! _ Juli và Julia đồng thanh rồi dìu hai người họ về trước

Dư Thiển Âm thấy bốn người họ đã đi mất thì mới thở phào

- Cậu và cậu, đưa hắn ta về phòng của tôi! _ Dư Thiển Âm ra lệnh cho hai tên vệ sĩ

Hai tên đó khó hiểu nhìn cô. Từ trước đến giờ họ chưa từng thấy cô đưa nam nhân về phòng của bản thân bao giờ. Ngay cả Ngụy An cũng chưa từng được như vậy.... Tuy khó hiểu nhưng họ cũng phải làm theo.

[..........................................]

Về đến khách sạn

Cơ thể Tống Nam được đặt yên ổn trên chiếc giường KINGSIZE của cô. Nhìn một loạt từ trên xuống dưới của Tống Nam hiện tại cô chỉ biết lắc đầu

Nhanh chóng lấy nước ấm lau sơ người cho anh. Bỗng nhiên một lực đạo khá mạnh kéo cô ngã xuống và được một vòng tay ấm áp ôm lấy

- Bà xã! _ Giọng nói nam tính đầy ấm áp vang lên bên tai

Dư Thiển Âm giật mình đỏ mặt

- Anh nhớ em! _ Giọng nói ấy tiếp tục vang lên

Dư Thiển Âm vùng vẫy muốn thoát khỏi vòng tay đó

- Vợ! Nhìn anh! _ Giọng nói như ra lệnh

Dư Thiển Âm từ từ ngước mắt lên nhìn. Đập ngay vào mắt cô là khuôn mặt yêu nghiệt của Tống Nam đang nhìn chằm chằm vào cô

- Anh... Chưa say? _ Dư Thiển Âm lắp bắp nói

- Anh tất nhiên là chưa say rồi. Em nghĩ tửu lượng anh kém vậy sao? _ Tống Nam ôm chặt cô hơn

- Anh... _ Dư Thiển Âm ngượng đến đỏ mặt

- Anh biết em vẫn còn yêu anh... Đúng chứ? _ Tống Nam nhìn cô mỉm cười

- Mới... Mới không có _ Dư Thiển Âm đỏ mặt ngại ngùng

- Vợ... Anh yêu em! _ Tống Nam nâng khuôn mặt cô lên và đặt môi mình trên môi cô

Hai bờ môi của hai người bắt đầu quấn quýt lấy nhau....

[..........................................]

Chap sau có "thịt"
Nhưng báo trước. Ta viết H tệ lắm nha ~~~
Đừng đặt nhiều niềm tin quá ư ư ~~
Chap này tệ quá nhỉ??? Ta thấy nhạt nhạt thế nào ấy....

Tiếc gì cho ta một 🌟?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.8 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status