Bà xã! Em không biết ghen sao?

Chương 3


Dòng tin nhắn đơn giản, ngắn gọn xúc tích đến nổi Tống Nam phải đổ mồ hôi, mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau chảy trên khuôn mặt soái ca của anh.

Tống Nam đã biết rằng Mẫu hậu đại nhân ở nhà đang tức giận đến mức nào mới sử dụng chữ in đậm như vậy. Bất giác đôi chân anh bỗng bủn rủn, từ từ đi ra khỏi cửa và chạy thẳng về nhà

[..........................................]

~ TỐNG GIA ~

Dư Thiển Âm và ba người kia sau khi rời khỏi quán bar Ức Tùy cũng được triệu tập từ Dư Phong đến Tống Gia. Tuy không muốn nhưng cô cũng phải ngoan ngoãn đến đây

Tống Nam vừa về đến đã cảm nhận được sát khí dày đặc trong ngồi nhà của mình, anh nhớ đến hình ảnh lúc nhỏ... Ôi... Anh bị đánh bầm dập chỉ vì lỡ tay làm hỏng tập tài liệu của cha. Nhưng chuyện này còn lớn hơn cả chuyện đó nữa, anh đang nghĩ không biết Tống Nam này có thể sống được bao lâu. Nghĩ đến số phận hẩm hiu của bản thân mà anh thở dài bất lực

Tống Nam lê lết bước vào nhà, đập vào mắt anh là hình ảnh cha mẹ anh đang ngồi cùng cha cô. Phía bên kia là hình ảnh Lãm Khánh và Dư Thiển Minh đang ngồi trò chuyện, xa thêm chút nữa.....

Đùng, đùng, đùng...

Một thân ảnh quen thuộc đến kì lạ, một nụ cười hôn nhiên đến bất thường. Đó là cô - Dư Thiển Âm. Nhưng mà.... Cô đang cười đùa với Tiêu Vũ? Cô để mặc cho Tiêu Vũ ôm hôn đủ kiểu? Nhưng bây giờ anh nên làm gì? Đánh Tiêu Vũ sao? Không được!

- Tống Nam! Con lăn vô đây cho mẹ! _ Mẹ của anh - Hà Bối Ni quát lớn

- Dạ _ Tống Nam yểu xìu, ánh mắt luôn hướng về phía của cô

- Âm Nhi, sang đây _ Dư Phong nhẹ nhàng gọi

- Dạ cha _ Dư Thiển Âm cười một cái rồi mới bước đến chỗ của cha mình

- Hai đứa tại sao lại ly hôn? _ Cha của anh - Tống Nghị Đàn nhướn mày hỏi

- Chúng con không có ly hôn _ Tống Nam nhanh nhảu nói

- Ơ? Ai nói. Con với anh ta ly hôn rồi, người gì đâu kì cục _ Dư Thiển Âm bĩu môi

- Nó làm gì con? _ Hà Bối Ni cười ôn nhu nhìn cô

- Hơ... Anh ta để Lệ Thu ở đây con không nói gì, anh ta muốn ngủ cùng Lệ Thu con cũng chẳng nói gì, nhưng mà anh ta muốn con chào hỏi Lệ Thu là sai, nhà này cũng có phần của con mà, sao con phải chào khách chứ. Nếu anh ta muốn thì ly hôn với con rồi lấy Lệ Thu về mà làm Tống thiếu phu nhân, con đâu phản đối. Còn ở đó mà tự luyến, mỗi tối con có khóc thật... Nhưng con khóc cho Tôn Gia Ngộ, con khóc Ngô Bách Tùng, con khóc Lý Ngư, con khóc cho Lộ Tinh Hà... Con khóc cho Thẩm Hàn Vũ, Thẩm Thiên Tình... Chứ con có khóc cho Tống Nam đâu. Người đâu tự luyến hết sức hà... Còn kì cục nữa, còn nói con là nuôi Tiểu Bạch Kiểm. Cha, anh ta dám nói anh hai, Khánh ca và Vũ ca là Tiểu Bạch Kiểm đó. Con chán ghét anh ta rồi. Con muốn ly hôn.... Dư Thiển Âm con muốn ly hôn, con không thể sống với người như anh ta được... Con muốn ly hôn, muốn ly hôn!!! _ Dư Thiển Âm không nhanh không chậm kể hết tội của anh cho cha mẹ anh nghe

Lãm Khánh, Tiểu Vũ và Dư Thiển Minh ngồi một bên nghe cô kể tội mà nhịn cười. Nữ nhân này lại tài giỏi như vậy... Có thể kể hết moin chuyện mà không cần suy nghĩ

Thiển Âm ơi là Thiển Âm. Tội là tội cho thanh niên kia rồi. Động ai không động, ai động trúng tiểu yêu nữ này... Thì xem như cậu xui

Cha mẹ anh nghe hết mọi chuyện mà Dư Thiển Âm kể lại, sắc mặt liền thay đổi từ trắng, rồi đen, rồi đỏ. Cơn tức giận chuẩn bị phun trào. Còn Tống Nam khi nghe cô nói như vậy bất giác nuốt một ngụm khí lạnh, đến thở cũng không dám thở mạnh

" Dư Thiển Âm, em giỏi lắm, dám khai hết mọi chuyện. Em chờ đó, sẽ có ngày em nằm dưới thân tôi mà cầu xin tôi tha thứ. Haizzz... Cuộc đời Tống Nam này thật bất hạnh mới lấy phải cô vợ không biết ghen như em" - trích dòng suy nghĩ của Tống Nam hiện tại

- Vậy tại sao con không ghen? _ Tống Nghị Đàn thắc mắc

- Bác Tống, em ấy chính là không biết ghen _ Lãm Khánh phì cười

- KHÔNG BIẾT GHEN? _ Cả nhà họ Tống đồng thanh trợn mắt nhìn cô

- Lúc trước, em ấy yêu đương qua lại với Phú Lâm, tuy Phú Lâm làm rất nhiều chuyện điên rồ nhưng em ấy vẫn bình thản. Chưa bao giờ ghen _ Dư Thiển Minh thêm vào

Cha mẹ anh thở dài một cái. Đến Tống Nam cũng phải thở dài vì sự "vô tội" của cô

- Vậy hai đứa đã.... _ Mẹ anh lắp lửng

- Chưa nha, con còn trong sáng _ Dư Thiển Âm cười tươi rói

Cha mẹ anh mở to mắt nhìn cô con dâu nhỏ của mình. Ôi trời ơi, ông ngó xuống mà xem này, vợ chồng với nhau gần 2 năm trời mà vẫn chưa động phòng. Hèn gì.... Hèn gì đến bây giờ họ vẫn chưa có cháu để bế bồng.

- Tại sao lại không động phòng? _ Mẹ anh gặng hỏi

- Ơ.... Là đêm tân hôn, anh ta bảo con sang phòng dành cho khách ngủ. Để anh ta động phòng còn gì. Nhưng động với ai thì con không biết _ Dư Thiển Âm ngây thơ nói

- Tại sao con không ngăn cản? _ Cha anh muốn tụt huyết áp với cô rồi

- Ơ. Tại sao phải ngăn cản? Anh ta bảo là muốn có em bé với Lệ Thu, con lại sợ phá hoại việc của anh ta với gái ngành chứ. Tại sao phải ngăn cản? Phí sức _ Dư Thiển Âm thản nhiên nói

Cha mẹ anh bất lực rồi. Trời ơi, cô con dâu này không bị ngốc, nhưng lại không biết ghen sao? Tại sao lại để chồng mình động phòng với người con gái khác mà không đá động đến chứ? Ai thấu cho hai ông bà già này đây

- Được rồi. Ở Tống gia này Tiểu Âm nhà tôi bị uất ức quá nhiều rồi. Từ nay trở về sau, Dư gia và Tống gia không có sui gia sui diết gì hết. Tiểu Âm nhà tôi sẽ ly hôn Tống Nam nhà anh chị! _ Dư Phong lạnh nhạt nói

- Ấy, anh Dư... Đừng có nóng như vậy, để tôi dạy lại thằng Nam. Đừng vì tức giận mà để hai đứa nhỏ xa nhau _ Hà Bối Ni nhẹ giọng nhìn cha cô

- Uể! Con không muốn sống với anh ta nữa đâu. Con muốn về Dư gia. Bác gái à, nếu hai bác muốn có cháu thì kiếm gái ngành kia, chắc bây giờ cô ta cũng có thai rồi không chừng _ Dư Thiển Âm đá đểu anh

- TỐNG NAM! MAU XIN LỖI VỢ CON NHANH LÊN! _ Hà Bối Ni sử dụng tuyệt chiêu "Sư tử gầm"

- Thiển Âm... Tôi xin lỗi, em đừng ly hôn có được không? _ Tống Nam cúi đầu

- Không. Bao. Giờ. Và đừng mong chờ. Xớ! _ Dư Thiển Âm hất mặt

- Thiển Âm, con xem như nể mặt hai lão già như chúng ta, con tha cho A Nam lần này đi. Ta hứa với con, nếu nó còn ngoại tình một lần nữa thì ta sẽ từ nó, rồi con muốn làm gì nó cũng được. Thiển Âm _ Hà Bối Ni nhìn cô, đôi mắt già nua của bà khiến cô đau lòng

- Cái đó... Con... Con... _ Dư Thiển Âm từ nhỏ đã mất mẹ, vì vậy cô rất thương những người phụ nữ. Nhất là những người vì con cái của họ mà làm tất cả, kể cả hạ thấp bản thân chỉ vì con mình

- Tiểu Âm, con nên suy nghĩ kĩ. Cha luôn ủng hộ con _ Dư Phong hôn lên tóc cô

- Được rồi. Con sẽ cho anh ta cơ hội, với một điều kiện _ Dư Thiển Âm nhìn Hà Bối Ni

- Được, ta thay mặt Tống Nam nhà ta đồng ý. Con muốn gì cũng được, đánh nó chửi nó cũng được. Miễn sao con chịu ở lại Tống gia là được rồi _ Hà Bối Ni cười hớn hở

Dư Thiển Âm nở một nụ cười kì dị nhìn anh, bất giác Tống Nam rùng mình. Có lẽ cuộc sống địa ngục của anh sắp bắt đầu rồi đây.

Dư Thiển Minh và Lãm Khánh thầm cầu chúc anh bình yên. Riêng Tiêu Vũ rất khó chịu, cậu thích cô nhưng cô chỉ xem Tiêu Vũ cậu là "anh trai" . Cậu luôn trêu chọc cô cũng chỉ vì muốn cô chú ý đến cậu thôi. Hôm hôn lễ của cô, Tiêu Vũ rất đau lòng nhưng vẫn phải gượng cười chúc phúc. Bấy giờ cô muốn ly hôn thì cha mẹ của Tống Nam lại cầu xin cô ở lại... Chắc có lẽ cậu nên tự tin và nhanh một chút....

-------------------///---------------------
Còn....

Cho ta ý kiến về nam9 đi......
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.8 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status