Bác sĩ thiên tài

Chương 414: Long hổ đấu châm (hạ)


Tĩnh lặng như xử nữ.

Mắt quấn dải lụa đen, hai người đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích.

Hai người giống như hai cao thủ võ công tuyệt thế sắp bước vào một trận đấu thập tử nhất sinh, kiếm chưa rút ra khỏi vỏ, kiếm ý đã nhập thần.

Một cảm giác rất kỳ diệu.

Mặc dù hai mắt Tần Lạc bị che kín nhưng hắn vẫn có thể hình dung được mọi thứ xung quanh hắn rất rõ ràng. Hắn có thể "nhìn" thấy người xem, người dẫn chương trình ở bên cạnh, Hứa Nhược, người cùng trận đấu này với hắn và cả tượng đồng nhân châm cứu Thiên Thánh và ba trăm năm mươi bốn vị trí huyệt đạo.

Đó là những hình ảnh lưu lại trong đầu óc Tần Lạc nhưng vẫn giữ nguyên sự sống động của sinh mệnh cn người và sự chân thật của độgn tác.

"Mình sẽ khôgn thua". Tần lạc thầm nhủ trong lòng. Hắn không hồi hộp, tâm trạng bình thản chỉ có ý chí quyết thắng mãnh liệt đang bùng cháy.

Nếu như hắn thua, khi đó tất cả những công lao trước đây đều đổ xuống sông xuống biển, việc thành công của kế hoạch "Hoa Đà" cũng chẳng có ý nghĩa gì cả. Vết nhơ của việc thanh niên côn đồ Hàn Quốc tập kích các thầy thuốc Trung hoa cũng bị người Hàn Quốc dùng chiến thắng rực rỡ này xóa nhòa đi. Trung yTrung Quốc sẽ bị Hàn y giẫm bẹp gí dưới chân. Những người Hàn quốc sẽ lại viết những lời cực kỳ kiêu ngạo, đáng ghê tởm như: Sự thật đã chứng minh Hàn y mới là người thừa kế của y học cổ truyền.

Lúc này không phải Tần lạc hắn đại diện cho một cá nhân mà là cả một quốc gia, nền y học cổ truyền của một quốc gia.

Bởi vì hắn là một thần tượng.

Dân chúng thích bạn, sùng bái bạn. Bọn họ hoan hô cùng với vỗ tay tặng bạn, bọn họ muốn bạn dẫn bọn họ tới hết thắng lợi này tới thắng lợi khác.

Một thần tượng không thể thất bại.

Tần Lạc nở một nụ cười tươi, tuy hai mắt hắn bị miếng vải đen che kín nhưng khán giả ở nhà thi đấu chỉ nhìn đường cong ở khóe miệng của hắn cũng có thể hiểu được hắn đang cười.

Hứa Nhược đang tập trung hết tinh thần của mình. Nếu ông ta để thua Tần Lạc thì liệu ông ta có gượng dậy nổi không?

Tần Lạck hông nhìn thấy gương mặt của ông ta nhưng hắn có thể hiểu được tâm tư của ông ta.

"Nhị vị tuyển thủ, xin mời nhị vị lựa chọn ngân châm theo sở trường của mình". Giọng nói của người dẫn chương trình lại một lần nữa vang vọng khắp nhà thi đấu.

"Châm to dài bốn tấc". Hứa Nhược nói.

"Châm to dài bốn tấc". Tần lạc cũng trả lời.

Khi ở trong mật thất trong nhà Hứa Nhược, Tần Lạc đã cẩn thận nghiên cứu qua vị trí huyệt đạo trên tượng châm cứu đồng nhâ. Toàn bộ lỗ huyệt đạo của ba trăm năm mươi bốn huyệt đạo trên tượng đồng nhân đều hơi nghiêng. Nếu như dùng châm nhỏ, mảnh rất có khả năng không thể nào làm cho thủy ngân chảy ra ngoài.

Tần Lạc cũng khôgn biết liệu Hứa Nhược đã lén nghiên cứu qua vấn đề này hay chưa nhưng một khi ông ta chọn như vậy nhất định là có lý do của mình.

Đương nhiên Tần Lạc chọn sau cũng không có nghĩa hắn đã sao chép ý tưởng của Hứa Nhược. Bản thân hắn cũng nghĩ nên chọn như vậy nên hắn mới có cùng lựa chọn như Hứa Nhược.

"Cả hai vị đều chọn châm to bón tấc sao?" Người dẫn chương trình hỏi lại.

"Đúng vậy". Hứa Nhược gật đầu.

"không sai". Tần lạc cũng gật đầu.

"Cái gã đáng ghét người Trung Quốc kia, gã lại bắt chước Hứa lão thần tiên của chúng ta". Giọng nói của một cô gái lại vang lên.

"Đúng vậy. Đây chính là một hành vi dối trá đáng xấu hổ. Người Trung Quốc bọn họ rất thích làm cái chuyện không được quang minh chính đại này. Đất nước của bọn họ là vương quốc của sách lậu đó". Có ai đó lên tiếng phụ họa.

"Ha ha ha. Tại sao không có ai đứng ra ngăn cản vậy hả? Đây là hàn Quốc chúng ta, tại sao chúng ta có thể để bọn họ làm cái chuyện dơ bẩn trước mắt chúng ta?"

Quả nhiên việc chọn châm của Tần Lạc làm không ít người Hàn Quốc trong nhà thi đấu có thái độ với hắn, bọn họ cho rằng hắn sao chép ý tưởng.

Tần lạc chỉ cười , không nói gì.

Khán giả xung quanh hoàn toàn khôgn biết cách lựa chọn đó thể hiện thái độ rõ ràng. Chỉ những người không biết cái gì mới dám ăn nói lung tung.

"Xin mời nhị vị tuyển thủ chọn châm". Người dẫn chương trình nói.

Ngay lập tức có nhân viên nghiệp vụ đưa lên hai cây đại châm đặt vào tay hai người.

Sau khi Hứa Nhược nhận châm, hai ngón tay ông ta khẽ vuốt ve cây châm một lát rồi mới kẹp vào ngón giữa. Ông ta cầm châm theo phong cách bảo thủ, ngón cái, ngón trỏ và ngón giữa của tay phải chụm lại giữ lấy cây châm, tư thế vững chắc.

Hai ngón tay cầm châm của Tần lạc co lại, hắn dùng sức uốn lại. Cây châm uốn cong, nhưng không bị gẫy chứng tỏ nó cực kỳ mềm và có tính đàn hồi.

Tần lạc dùng ngón tay cái và ngón tay trỏ vê châm, sắc mặt có vẻ thẫn thờ.

"Đầu châm của Hứa Nhược tiên sinh có bôi mực nên thủy châm chảy ra có màu đen. Đầu châm của Tần Lạc tiên sinh có bôi mực đỏ nên thủy ngân chảy ra sẽ có màu đỏ làm như vậy để dễ dàng có thể nhận ra kết quả trận đấu. Nhị vị có ý kiến gì không?"

"Không có". Hai người đồng thanh trả lời.

"Chuẩn bị". Người dẫn chương trình hô to.

Tần Lạc thoáng rùng mình rồi thoáng cái thân hình hắn đứng thẳng lên, chân phải hắn tiến lên trước một bước nhỏ làm thành một tư thế người xem có cảm giác như mãnh hổ sắp xuống núi.

Chỉ cần là người có con mắt tinh tường thì ngay khán giả đang ngồi xem trước ti vi cũng có thể thây người thanh niên này đã chuẩn bị sẵn sàng.

Trong khi đó Hứa Nhược hoàn toàn bình tĩnh đứng tại chỗ, dáng đứng thẳng vững vàng. Tư thế làm trong lòng người Hàn Quốc cũng vững tâm hơn, xem ra Hứa lão thần tiên của bọn họ vẫn còn rất vững vàng. Trong lòng khán giả bình tĩnh hẳn lên.

"Bắt đầu". Người dẫn chương trình đột nhiên hô to.

Vù!

Chỉ thấy bóng người lóe lên, hai người đang đứng yên tại chỗ đột nhiên biến mất. Cả hai người như thể là hai mắt của mình không bị bất kỳ che chắn nào cùng vọt tới bên cạnh tượng đồng nhân châm cứu.

Tay trái Hứa Nhược sờ soạng trên thân của tượng đồng nhân châm cứu, tay phải ông ta ra châm rất nhanh. Tay phải ông ta di động theo tay trái, một tay tìm huyêt đạo, một tay xuất châm nhập thủy ngân, có phân công rõ ràng, mục đích cụ thể.

"Đây là tư thế: Lạc Địa Chi Ma". Sắc mặt Châm Vương Vương Tu Thân trở nên nghiêm túc. "Đây là tuyệt kỹ sáng tạo bởi KHoái Châm vương Lý Minh Ngọc sau này Hứa Tuấn và Lý Minh Ngọc kết giao với nhau, hơn nữa cũng học tập được châm pháp này, không ngờ hậu nhân của Hứa Tuấn cũng có thể xử dụng thành thục như vậy".

"Lại là tuyệt kỹ của Khoái Châm Vương". Giọng nói của Trác lão khá nóng vội. "Liệu tiểu Tần có phải đã mắc phải độc kế của mấy người này không? Nếu so về tốc độ có lẽ tiểu Tần không bằng người khác nhưng nếu nói về công hiệu của dùng châm tiểu Tần nhất định sẽ không thua kém bất kỳ ai. uy lực của Thái Ất Thần Châm đã được thưởng thức. Liệu người Hàn Quốc có châm pháp nào hơn được châm pháp Thái Ất Thần Châm không? khôgn nói châm pháp đó, ngay cả Ngũ Long châm pháp của tu Thân cũng là tuyệt học đối với người Hàn Quốc".

"Ai , lão Trác này, lão nói cái gì vậy? Chẳng lẽ như lão nói thì Ngũ Long châm pháp của tu Thân không phải là bảo bối của người Trung Quốc sao? Ngoại trừ Thái Ất thần châm của tiểu tử Tần Lạc này và Thập Tam châm của Quỷ môn ra thì còn châm pháp nào có thể so với Ngũ Long châm pháp đây?"

Vương Tu Thân khoát tay nói: "Mọi người đừng vội làm ầm ĩ lên vậy. Chúng ta hãy tập trung xem trận đấu thì hơn. Thủ pháp của Tần lạc khá kỳ dị".

Mọi người nghe Vương Tu Thân nói vậy vội vàng nhìn lên màn hình lớn bên trên.

Quả thật động tác của Tần lạc có chút quỷ dị.

Tay phải Tần Lạc cầm châm, tay trái của hắn lại như là đang đánh đồng cầm, tùy ý di chuyển điểm lên tượng đồgn nhân.

Một tay hắn ấn xuống, ngay khi chạm vào tượng đồng nhân thì toàn bộ huyệt đạo nằm trong lòng bàn tay hắn.

Cây đại châm trong tay hắn giống như là có mắt. Một khi đã đâm châm tuyệt đối không châm hỏng hay chạm vào bức tượng đồng.

Có lúc ngón tay hán bắn ra, ngân châm không nhập vào trong, có đôi khi vị trí huyệt đạo nằm giữa hai ngón tay. Hắn châm xuống, không làm ngón tay bị thương mà châm chính xác và huyệt đạo.

Tần lạc không ngừng múa châm, động tác êm ái nhưng có lực. Hai cánh tay phối hợp với nhau có cảm giác như một vần thơ đang tuôn chảy.

Giống như một cô gái mơ mộng, dựa sát người vào bạn trai của mình thỏ thẻ những lời nói dịu dàng.

Giống như một cánh bướm tìm hoa, nhanh nhẹn nhảy múa quanh thân thể của tượng châm cứu đồng nhân.

Nhanh!

Nhanh!

Nhanh không thể tưởng tượng được.

Khi nói tới bệnh viện, phản ứng đầu tiên của bạn là gì?

Âm u, tĩnh lặng, quạnh quẽ, nhạt nhẽo còn có mùi cay mũi của ête.

Không một ai thích một bệnh viện như vậy.

Thế nhưng không một ai có thể ngờ có một người có thể biến công việc trị bệnh cứu người thành một công việc có nhiều cảm xúc như vậy.

"Đẹp quá. Rất đẹp. Giống như đang khiêu vũ vậy".

"Đây có phải là ma thuật không? Oh, my dog, đây chắc chắn là ma thuật".

"Đúng là mở rộng tầm mắt. Mở rộng tầm mắt. Đây là châm pháp gì vậy?"

Vẻ mặt Cố Bách Hiền ngơ ngác, ông ta nhìn chằm chằm vào động tác của Tần Lạc và hỏi Vương Tu Thân ngồi ở bên cạnh: "Lão Vương, đây là châm pháp gì vậy? Tại sao từ trước tới giờ tôi vẫn chưa nhìn thấy tiểu tử này sử dụng châm pháp này? Tại sao toàn thân tiểu tử này giấu bảo bối giống như chậu châu báu của long ngũ gia vậy nhỉ?"

"Tôi cũng chưa thấy Tần lạc dùng qua". Sắc mặt Vương Tu Thân nghiêm nghị. Tần lạc nhanh, Hứa Nhược đương nhiên cũng không chậm. Thắng bại vẫn chưa phân, ôgn thật sự không thể vui nổi. "Từ trước tới giờ Tần lạc chưa bao giờ đấu với người khác về tốc độ ra châm".

"Tô Tử, nhất định cô biết, đúng không?" Quách Húc Sinh nhìn Tô Tử ngồi trên xe lăn ở bên cạnh, cười hỏi.

"Tần Lạc đang dùng thủ pháp: Tầm Long Huyệt". Tô Tử khẽ gật đầu, ánh mắt hiện lên vẻ say mê. "Tầm Long Huyệt vốn là phương pháp dùng cho phong thủy và tìm mộ, tìm thế đất phú quý cát tường nơi danh sơn để an táng người thân hay là để trộm các bảo vật có giá trị ở lăng tẩm của bậc đế vương".

"Mọi người hãy nhìn tay trái của anh ấy, có phải là phương thức tiến vào ba thối ra một, tiến vào mười thối ra ba không? Hơn nữa trên mỗi đầu ngón tay của anh ấy như có mắt rồng. đây chính là "trấn" trong phong thủy và chính là "châm". Mắt rồng chỗ châm đâm, thân rồng chỗ hành châm. Đó chính là âm dương hợp nhất, thiên nhân hợp nhất".

"Phức tạp vậy sao?" Quách Húc Sinh mở to mắt nhìn. "Nói như vậy liệu tốc độ ra châm có nhanh hơn Hứa Nhược không? Cách ông ta xuất châm ngắn gọn, trực tiếp, tốc độ cũng hoàn toàn không chậm. Ông ta đã lớn tuổi như vậy mà vẫn có thể xuất châm với tốc độ như vậy quả thực làm người ta rất kinh hãi.

Vương Tu Thân nghiêm túc nói: "Ta thực sự không bằng".

"Quả thực rất nhanh. Hư mà thật, thật mà hư. Ngón tay ông ta tìm vị trí huyệt đạo, cũng là che đậy. Đợi lát nữa có kết quả chúng ta sẽ biết". Tô Tử an ủi, trong số những người ở đây nàng là người an tâm nhất.

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi các huyệt đạo trên nửa trên tượng đồng nhân đã bị hai người châm hết.

Ngay sau đó hai người bắt đầu cúi người châm tới các huyệt đạo ở hạ thể của tượng đồng nhân.

Keng!

Một âm thanh giòn tan vang lên sau đó người dẫn chương trình hô to: "Hết giờ, ngưng châm".

Tần Lạc và hứa Nhược nghe vậy đều ngừng lại và đứng thẳng lại.

Tần Lạc kéo miếng vải đen che mắt và mỉm cười với Hứa Nhược.

Hứa Nhược cũng làm như vậy, cùng mỉm cười với Tần Lạc.

"Đa tạ". Hai người cùng nói.

Nói xong hai người lập tức sửng sốt. Thái độ của cả hai giống như bản thân mình đã là người chiến thắng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.4 /10 từ 18 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status