Bắc Tống phong lưu

Chương 1533-1: Đấu kỹ xảo biểu diễn? (1)


Muốn hoàn toàn chiếm lĩnh một quốc gia, không phải đơn giản như chiếm lĩnh được mảnh thổ địa này là coi như đã làm xong, mà còn phải chiếm lĩnh lòng người.

Đây mới là mấu chốt.

Lý Kỳ tất nhiên là hiểu được đạo lý này, mà suy nghĩ của hắn lại có thói quen là theo góc độ ích lợi, hắn sẽ nghĩ đến dân chúng lúc này muốn nhất là cái gì, triều đình muốn là cái gì.

Kỳ thật cái này cũng không khó biết, dân chúng muốn đơn giản chính là một cuộc sống yên ổn phồn vinh, mà triều đình thì là muốn nắm trong tay nơi này cho chặt chẽ.

Cho nên làm như thế nào để dân chúng giàu có là một mấu chốt.

Mà đất đai lại cùng một nhịp thở với dân chúng, như vậy chỉ cần vận dụng tốt chỗ đất đai này, là có thể nắm giữ được lòng người.

Quốc hữu hóa đất đai nhất định sẽ làm thương tổn đến ích lợi của một số người, ai nhiều đất đai nhất, người đó liền bị hại lớn nhất, nhưng lại có thể lấy lòng những dân chúng không có đất đai.

Nếu người giàu có nhiêu hơn so với người nghèo, như vậy Lý Kỳ khẳng định sẽ đi lấy lòng người giàu có, nhưng vấn đề là người nghèo so với người giàu có nhiêu hơn, Lý Kỳ dĩ nhiên là phải đi lấy lòng người nghèo, quốc hữu hóa đất đai sau đó sử dụng hình thức mua bán hiệp ước, sẽ khiến người nghèo ở vào một hoàn cảnh càng thêm công bình cạnh tranh.

Chia ra cày cấy, chia ra thu hoạch.

Đó là hết sức công bình.

Bước thứ hai chính là giải trừ quân quyền Nam Ngô, có thể làm cho các lĩnh vực đều nhận được đầy đủ nhân sự, triều đình cũng có thể càng thêm yên tâm, ích lợi bị tổn thương đơn giản chỉ là vài đại tướng, nhưng hiện tại lại là một cơ hội tốt nhất, bởi vì Lý Kỳ có một trăm ngàn đại quân ở trong này, dù là Lý Toàn Thánh cũng chỉ có thể đùa giỡn một ít âm mưu quỷ kế, đại tướng còn lại thì càng thêm không cần phải nói, nếu hiện tại không giải trừ quân quyền của bọn họ, càng kéo dài về sau này lại càng khó làm.

Đương nhiên, một địa phương không có khả năng không có quân đội giữ gìn trị an, điểm này Lý Kỳ cũng đã sớm nghĩ kỹ, lúc trước khi quân Kim xuôi nam, triều đình chung quanh trưng binh, làm cho quân đội quá thừa, vừa lúc điều khiển một bộ phận quân đội trú đóng ở nơi này, Lý Kỳ tin tưởng đất đai của một phương này cũng đủ để nuôi sống một chi quân đội. Triều đình ở tại đây cũng nhận được rất nhiều ích lợi.

Kỳ thật đây đều là điều mà Lý Kỳ đã sớm nghĩ kỹ rồi, quốc hữu hóa đất đai và giải trừ quân quyền vốn có của Nam Ngô là việc tất phải làm.

- Hô ---!

Sau khi tiếp kiến xong đám người Ngô Giới, Trương Bá Ngọc, Lý Kỳ hơi có chút mỏi mệt, ra khỏi đại điện duỗi cái lưng mệt mỏi, nhìn khắp một lượt, cũng không thấy có cái gì có thể nhìn được, hoàng cung Nam Ngô này còn không xa hoa bằng Vương Phủ, không, hiện tại phải nói là phủ đệ của mình.

Một lát sau, hắn đang chuẩn bị trở về phòng. Chợt thấy Triệu Tinh Yến đang đi tới, vội vàng ngoắc tay ra hiệu.

Triệu Tinh Yến cũng nhìn thấy Lý Kỳ, bước nhanh tới, nói: - Mới vừa rồi ta thấy đám người Trương Bá Ngọc vội vàng vội rời khỏi, huynh đã gặp bọn họ rồi.

Lý Kỳ gật đầu.

Triệu Tinh Yến khẽ cười nói: - Xem bộ dáng của huynh, dường như bọn họ đã tiếp nhận chính sách của huynh rồi?

Lý Kỳ ha hả nói:

- Muội đừng nói giống như là ta đang bức bách bọn họ vậy chứ, ta một câu đều không có nói, toàn bộ là bọn họ tự mình nói ra, ta lúc nãy mới làm duy nhất một sự kiện, chính là nhận ý kiến của bọn họ.

Triệu Tinh Yến tuy rằng không ở đó, nhưng nghe lời này của Lý Kỳ, cũng đoán ra được bảy tám phần, cười dài nói: - Xem ra bọn họ so sánh với đám người Vương Phủ vẫn là kém xa.

Lý Kỳ lắc đầu nói: - Cũng không thể nói như vậy. Phải nói bọn họ so với đám người Vương Phủ có bản lĩnh hơn, bọn họ càng nhiều hơn vẫn là theo góc độ dân chúng mà suy nghĩ, nếu đổi lại là Vương Phủ mà nói, lão nhất định sẽ theo ích lợi chính trị của chính mình mà suy nghĩ, cho dù lão biết rằng đây kỳ thật là một cục diện hai bên cùng thắng, lão cũng sẽ ích kỷ lựa chọn một con đường khác.

Triệu Tinh Yến nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Lý Kỳ lại hỏi: - Ngô Giới bên kia muội nói chuyện như thế nào rồi?

Triệu Tinh Yến nói: - Giờ cần nói gì cơ chứ. Phàm là một người thông minh, cũng sẽ không tham vinh dự này, Ngô Giới chỉ mới vào con đường làm quan không lâu, nhất thời phản ứng không kịp, ta tùy tiện nói hai câu, y liền lập tức tỉnh ngộ lại, hiện giờ cho dù huynh lấy cây đao đặt tại trên cổ y, y cũng sẽ không cần cái Trấn Nam vương này nữa.

Lý Kỳ cười nói: - Y có thể hiểu được thì tốt nhất rồi, chỉ sợ y cho là ta cố ý nhằm vào y mà thôi.

- Chỉ cần huynh không cho Nhạc Phi làm Trấn Nam vương, y cũng sẽ không nghĩ như vậy.

- Đồng dạng, chỉ cần Ngô Giới không cướp làm Trấn Nam vương, Nhạc Phi cũng sẽ không nghĩ gì thêm.

Triệu Tinh Yến khó hiểu nói: - Kỳ thật Trấn Nam vương này rất rõ ràng chính là một cái cạm bẫy, bất kể là đối với Ngô Giới hay là Nhạc Phi mà nói, đều là như thế, cũng không biết Tam ca của ta và huynh đang nghĩ như thế nào, lại lôi ra một mánh lới như vậy, đây không phải đào hố chôn người một nhà sao?

Lý Kỳ lập tức phủi sạch quan hệ, nói: - No no no, điều này không có nửa điểm quan hệ với ta, tất cả đều là Hoàng thượng nghĩ ra đó.

Triệu Tinh Yến hừ nhẹ nói: - Huynh cùng ta Tam ca có quan hệ thế nào, ta còn không biết sao, nếu lúc trước huynh phản đối mà nói, Tam ca của ta tuyệt sẽ không hạ một đạo thánh chỉ này.

Lý Kỳ mặt già đỏ lên, nói: - Cho chút mặt mũi được không.

Triệu Tinh Yến nói: - Nơi này vừa rồi cũng không có người nào khác.

Đổ mồ hôi!! Ta rốt cuộc hiểu được vì sao cổ nhân lại nói nữ nhân không đức đó là tài, thật sự là rất có đạo lý. Lý Kỳ thở dài: - Muội suy nghĩ một chút xem, lúc trước đại chiến Yến Vân bảo vệ Khai Phong ở hậu phương, bọn họ đều lập nhiều công lao hãn mã, nhưng triều đình ngay cả cửa thành cũng không cho bọn họ tiến vào, liền trực tiếp điều bọn họ xuôi nam rồi, đây là triều đình thiếu nợ bọn họ, cho nên nhất định phải cho bọn họ một ít khích lệ. Đúng, ta thừa nhận lúc ấy triều đình đích thật là có thiếu suy xét, ta cũng không có nghĩ nhiều như vậy, nhưng càng chiến thắng về sau, ta mới suy xét đến vấn đề này, nhưng muội yên tâm, ta sẽ từ phương diện khác để bù lại bọn họ.

Người này cũng thật là khó mới có được một phen thành thật như vậy. Triệu Tinh Yến ngược lại cũng không có tiếp tục nói cho hết lời, đột nhiên hỏi: - Vứt bỏ hết thảy không nói, nếu để cho huynh từ giữa hai người Nhạc Phi và Ngô Giới chọn ra một người làm Trấn Nam vương, huynh đến tột cùng là chọn ai?

Lý Kỳ sửng sốt một lát, lập tức cười nói: - Muội là muốn hỏi ta đến tột cùng là Ngô Giới mạnh hơn, hay Nhạc Phi mạnh hơn? Nhạc Phi là người hắn chọn lựa ra, mà Ngô Giới là Triệu Tinh Yến khai quật đấy, Triệu Tinh Yến hỏi như vậy, cũng có chút ý tứ với y.

Triệu Tinh Yến gật đầu.

Lý Kỳ nói: - Ngô Giới.

- Vì sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 10 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status