Bắc Tống phong lưu

Chương 1570-2: Ngươi đep, cua càng đẹp (thượng) (2)


- Thanh Chiếu tỷ tỷ không hổ là mỹ thực gia.Lý Kỳ thói quen khích lệ Lý Thanh Chiếu một câu trước, rồi sau đó mới nói:

- Món cua này tên là Lý Thị say cua, cách nấu này không hấp không luộc không chiên, nhưng công đoạn lại là món rườm rà nhất trong mấy món ăn này, khoảng chừng có hai mươi mốt bước, cũng kém một chút so với cá nóc vậy.Triệu Tinh Yến ngạc nhiên nói:

- Không hấp không luộc không chiên, vậy chẳng phải là sống hay sao?

- Nói sống cũng không sai, nhưng sống ở đây chỉ đại biểu một nghĩa, đó chính là tươi. Lý Kỳ khẽ cười nói:

- Kỳ thật món ăn này chính là ta Túy Tiên Cư lại sắp tiến cử món ăn nổi tiếng, đầu tiên cua này muốn bắt lên phải để sống trong nước gần một tháng, loại bỏ tạp chất nước bùn và vật đục trong dạ dày cua, để đạt tới cua trong ngoài sạch sẽ, sau đó lại để sống trên cạn bảy ngày, đợi sau khi dịch trong miệng cua phun hết, mới bắt đầu bắt tay nấu nướng.Nghe đến đó, đám người Lý Thanh Chiếu đều có chút sững sờ, thế không khỏi cũng quá cẩn thận rồi, còn phải đợi đến khi nước miếng trong miệng phun sạch sẽ.Lại nghe Lý Kỳ nói:

- Theo sau chính là cạo lông cho cua, cái này cũng giống như vặt lông cho gà vịt, khác nhau chính là, sau khi cạo lông, nhất định phải giữ cua sống, hơn nữa không được làm xước cua. Cuối cùng chính là đem cua để vào trong rượu đã mật chế trước đó, đấy chính là tinh túy món ăn này có được.Triệu Tinh Yến như thoáng chút suy nghĩ nói:

- Vậy có chút giống với Hoa điêu túy của Túy Tiên Cư các ngươi.Lý Kỳ lắc đầu nói:

- Trình tự của Hoa điêu túy rất tùy ý, hương vị kỳ thực ra cũng không ra gì, không được coi là tác phẩm bậc cao.Lý Sư Sư cười nói:

- Ngươi nói như vậy chẳng phải là tự đập chiêu bài của chính mình.Lý Kỳ vô sỉ nói:

- Món ăn đó lại không phải ta làm, chả có quan hệ gì với ta cả.Lý Thanh Chiếu cười lắc đầu, nói:

- Ngươi vẫn là mau nói ra chỗ tinh túy của Túy Cua này đi.

- Được. Lý Kỳ tiếp tục nói:

- Kỳ thật các ngươi cũng nên biết được, cua này sau khi được nuôi dưỡng qua các bước như nuôi trong nước, nuôi trên cạn, rồi cạo lông, nhất định sẽ đói khát khó nhịn, nên vừa vào đàn, nhất định cuồng uống vô độ, mãi đến tươi sống say mà chết, cho nên sau khi đem cua để vào đàn, ngươi không thể lập tức bỏ đi, mà là phải nghiêng tai lắng nghe, động tĩnh bên trong càng lớn, thì chứng minh cua này vô cùng đói khát, làm được như vậy hương vị có được lại càng tăng mỹ vị, bịt kín đàn ướp gia vị nửa tháng, là có thể ăn.

- Loại phương pháp làm cua này thật đúng là hoàn toàn mới.Lý Thanh Chiếu nghe được hứng thú dạt dào.

Trong đầu nghĩ đến hình ảnh cua điên cuồng uống rượu, đủ để kích thích hệ bài tiết trong miệng tăng mạnh rồi.Lý Kỳ thấy chúng nữ đều nhìn chằm chằm cua, dường như đều muốn làm người đầu tiên ăn cua, vì thế đứng dậy dùng dao đem hai con cua trong mâm tách ra, mỗi người phân một phần, dù sao ở đây còn có vài món ăn khác, nếu một người một con, Lý Kỳ sợ các nàng một lát đã no rồi.Ngửi thấy mùi rượu từ trong thịt cua phát ra, vài nữ nhân cũng đã say rồi. Gì cũng không nói rồi, vội vàng bắt đầu ăn. Khi mở miệng thưởng thức, chợt cảm thấy chất thịt cực kỳ tươi mới, đầy hương tươi trong răng.

Nhưng mà khi nước thịt ở giữa ép chảy ra, mùi rượu nồng đậm tràn ngập đến, trong hương thơm mang vị ngọt, ngọt lại không ngấy. Mùi vị kia vô cùng thuần túy chính thống, làm cho người ta say mê trong đó. Rồi lại nói không rõ là hương cua làm người say, hay là rượu làm người say.Người Tống này đều vô cùng thích ăn cua. Lý Thanh Chiếu các nàng thì càng không cần phải nói rồi, trong nhà đều có tiền, cua này cũng ăn không ít, đối với hương vị cua là vô cùng quen thuộc, nhưng món Túy Cua này, lại khiến các nàng cảm giác đến một loại hương tươi trước nay chưa có, trong lòng các nàng đều rõ ràng, không phải thân mình cua này có cái gì khác, mà là chi tiết nhỏ quyết định tất cả. Lý Thanh Chiếu nói:

- Mỹ vị đẳng cấp như vây, đừng nói một bài thơ, cho dù là mười bài đổi một vị, ta cũng nguyện ý đổi.Lý Kỳ ha hả nói:

- Vậy cảm tình tốt, ta yêu nhất thơ của Thanh Chiếu tỷ tỷ, hôm khác có thể tặng ta một quyển tập thơ không.Lại thế rồi. Lý Thanh Chiếu bất đắc dĩ cười nói:

- Chuyện này có gì khó.Lý Sư Sư hì hì nói:

- Tỷ tỷ, đương triều nhất phẩm sùng bái ngươi như vậy, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng.Lý Thanh Chiếu gật gật đầu nói:

- Ta vẫn luôn cảm thấy vô cùng vinh hạnh.Lý Kỳ giơ tay lên nói:

- Sư Sư cô nương, vừa thấy cô cũng không phải là người trong Văn Đàn, ở trong Văn Đàn quý ở chỗ lấy văn kết bạn, cái chú ý chính là vẻ văn nhân đó, không, tài văn chương, thân phận địa vị và vân vân, tầm thường.Ta tầm thường? Lý Sư Sư tức giận trợn mắt nhìn thẳng, nói bản thân dường như thật sự giống với người trong Văn Đàn.Lý Thanh Chiếu lại cười nói:

- Vẫn là vị chua khá thích hợp văn nhân.Lý Kỳ ha hả nói:

- Xem đi, ta cùng Thanh Chiếu tỷ tỷ đây chính là vị chua hợp nhau.Lý Thanh Chiếu bất đắc dĩ lắc đầu, lời này càng nói càng thái quá rồi, khẩn trương kéo đề tài lại, chiếc đũa chỉ đến hướng một món đồ ăn trong đó, nói:

- Đây không phải món ăn nổi tiếng Dương Châu thịt viên đó sao?

- Không. Món ăn này lại không thể gọi là thịt viên.Triệu Tinh Yến thấy trong chén là sáu viên thịt màu vàng đang đỡ một viên thịt màu đỏ, mặt trên còn được dùng một chiếc lá xanh để trang trí, nói:

- Đây rõ ràng chính là món ăn thịt viên Dương Châu nổi tiếng mà, huynh đừng hòng bắt nạt ta không biết gì

.- Ta là cái loại người này sao. Lý Kỳ nói:

- Thịt viên chỉ có thể coi là tên chữ của nó.Lý Thanh Chiếu nghe được buồn cười, nói:

- Đồ ăn này còn có tên chữ? Vậy nó có tên là gì?Lý Kỳ ho nhẹ một tiếng, nói:

- Thịt viên hầm gạch cua.Lý Sư Sư cười khúc khích, nói:

- Vậy còn không phải là thịt viên.Lý Kỳ sách một tiếng, nói:

- Điều này có thể giống nhau sao, đều nhiều hơn bốn chữ.

- Được rồi, thịt viên hầm gạch cua thì thịt viên hầm gạch cua, chúng ta đây liền nếm thử thịt viên hầm gạch cua rốt cuộc có cái gì bất đồng.Lý Thanh Chiếu nói xong cầm lấy cái thìa múc một viên viên thịt đặt ở bên miệng nhẹ nhàng thổi, chỉ cảm thấy hương khí hợp lòng người, không kìm nổi môi son khẽ mở, cắn một cái, sau khi nhấm nuốt một hồi, nàng luôn miệng nói ngon:

- Thịt viên này thực không phải là thịt viên kia, thịt này chất đặc biệt béo mềm, hương gạch cua tươi càng nổi bật, ăn kèm với rau xanh, rau xanh xốp giòn mục nát thanh miệng khiến viên thịt trở nên trơn mà không ngấy, mùi thơm ngát trong miệng, thật là làm cho người ta giữ được dư vị rất lâu.Lý Thanh Chiếu nói xong lại dùng hành động để tỏ vẻ, một chút đã đem viên thịt tiêu diệt sạch sẽ rồi, điều này không nghi ngờ chính là quảng cáo tốt nhất.Ba nữ nhân còn lại thấy thế, đều nhâm nhi thưởng thức, không ai không kêu ngon.

- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 10 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status