Bắc Tống phong lưu

Chương 1800-1: Nữ nhân hung mãnh (1)


Bán --- bán cho ngươi? Cmn! Chẳng lẽ lão tử là một thứ đồ sao? Phì phì, lão tử không phải là đồ vật, không không không, cái gì chứ ---! Đôi mắt Lý Kỳ mở to, không thể tin được lỗ tai của mình, hắn là Xu Mật Sứ quyền cao chức trọng, từ trước đến nay chưa bao giờ mua bán nữ nhân, cũng chưa bao giờ nghĩ đến, nhưng lại bị người hỏi mua, đây quả là vô cùng nhục nhã!

Kim Đao Trù Vương cũng có ngày hôm nay, thật là hả hê lòng dạ!

Mã Kiều, Tửu Quỷ cũng không nhịn được cúi đầu cười trộm, thiếu chút nữa là cười đến đau sốc hông

Hai vai Gia Luật Cốt Dục căng cứng, vẻ mặt tái mét nhìn Lý Kỳ, nàng chưa bao giờ thấy Lý Kỳ khó chịu như vậy, làm sao còn chịu được, phù một tiếng, khanh khách cười rộ lên.

Mỹ nữ kia thấy Gia Luật Cốt Dục bật cười thật to, nói: - Tỉ tỉ, ngươi đừng vội cười, ta rất nghiêm túc, bán hay không bán ngươi cũng phải nói một câu! Giá cả thương lượng.

Gia Luật Cốt Dục thật vất vả mới nhịn được cười, hiếu kì nói: - Ngươi trước mặt ta nói người hầu của ta bướng bỉnh, lại có thể nói muốn mua lại hắn, đây không phải là rất mâu thuẫn sao?

- Không mâu thuẫn, không mâu thuẫn. Mĩ nữ kia nghiêm túc nói: - Người hầu này dưới tay ngươi khá bướng bỉnh, nhưng nếu trong tay ta, không tới một tháng, hắn sẽ ngoan ngoãn nghe lời. Nói về thuật khống chế nam nhân, ai có thể so sánh được với nữ tử Đông Nữ Quốc ta, ta thấy bộ dáng người hầu ngươi khá tuấn tú, muốn mua về làm thị nam của ta.

Đây quả thật là phiên bản nữ của Cao Nha Nội!

Gia Luật Cốt Dục đã hơi bị hù, kinh hãi nói: - Thị nam?

Mĩ nữ này cũng thẳng thắn vô tư cười nói: - Chính là thị thiếp được gọi ở Đại Tống các ngươi, nhưng khác với ở chúng ta, chính là một vợ nhiều chồng.

Mua ta làm thị nam?

Lý Kỳ tức giận vô cùng, ngược lại còn cười cười, ha hả nói: - Trong đó bao gồm là ngủ cùng cô?

Mĩ nữ kia còn thật sự suy nghĩ một chút, nhếch khóe miệng lên nói: - Vậy còn phải xem tâm tình của bản cô nương, nếu ngươi nghe lời, ngược lại có thể suy nghĩ để ngươi thị tẩm.

Mua bán này cũng làm được à.

Lý Kỳ cảm thấy tinh thần mình bị gái chơi, cắn răng cười nói: - Vậy cô ra giá bao nhiêu tiền? Hắn cũng muốn biết giá thị trường của mình bao nhiêu.

- Năm thỏi vàng, số tiền này cũng có thể mua mười con trâu rồi, ở Đại Tống các ngươi một hạ nhân cũng không đáng nhiều tiền như vậy. Mỹ nữ nói xong lại nói với Gia Luật Cốt Dục: - Tỷ tỷ, ngươi nghĩ thế nào?

Gia Luật Cốt Dục cười, hỏi Lý Kỳ: - Huynh nghĩ sao?

Lý Kỳ nói: - Có thể suy nghĩ một chút.

Gia Luật Cốt Dục lại nói với mĩ nữ kia: - Ta cũng muốn suy nghĩ một chút, lần này xuất hành, ta mang theo ít người đến, ít nhất cũng phải chờ ta làm xong việc rồi hẵng nói. Nói xong nàng chuẩn bị rời khỏi.

Mĩ nữ kia bước nhanh về phía trước, ngăn trước người Gia Luật Cốt Dục, nói: - Đợi ngươi làm xong chính sự, ta đi đâu tìm ngươi đây!

Gia Luật Cốt Dục cười nói: - Xem ra ngươi quả thật là coi trọng tùy tùng của ta rồi.

Mĩ nữ kia đánh giá Lý Kỳ, cười hì hì. Xem như chấp nhận.

Oa! Nữ nhân này thật là háo sắc! Mắt cứ đảo qua như vậy, Lý Kỳ lập tức cảm thấy mình bị cưỡng hiếp một lần.

Mĩ nữ kia nói: - Tỷ tỷ, ta thấy các ngươi cũng không biết nói tiếng địa phương, vừa vặn ta cũng biết nói tiếng Hán, dù sao hiện tại ta cũng không có việc gì, vậy thì đi cùng với các ngươi, cũng giúp các ngươi làm phiên dịch.

Cứ thế mà đi sao. Lý Kỳ thấy Gia Luật Cốt Dục đến, nháy nháy mắt.

Gia Luật Cốt Dục nói thẳng: - Chúng ta muốn đến hoàng cung.

- Hoàng cung?

Mỹ nữ kia cả kinh, nói: - Các ngươi đến hoàng cung làm gì?

- À. Có chút việc.

Mỹ nữ kia thấy Gia Luật Cốt Dục không muốn nói nhiều, cũng không hỏi thêm, vì thế nói: - Chuyện này --- ta có thể đưa các ngươi tới ngoài cung, hoàng cung không phải là nơi ai cũng vào được.

Gia Luật Cốt Dục cười nói: - Vậy làm phiền rồi.

Mĩ nữ kia nói: - Đúng rồi, tỉ tỉ tên là gì vậy?

Gia Luật Cốt Dục thoáng sửng sốt, nói: - Ta tên là Tiêu Cốt Dục.

Mĩ nữ kia hì hì nói: - Ta tên là Trác Mã. Nói xong nàng nói với Lý Kỳ: - Tùy tùng, ngươi thì sao?

Hắc! Ngươi còn gọi là Thượng Ẩn. Lý Kỳ tức giận nói: - Lý Đại Khả.

- Lý Đại Khả? Trác Mã khinh miệt nói: - Tên này thật đúng là kỳ quái.

Lý Kỳ cam chịu nói: - Ta chỉ là một người hầu mà thôi.

- Ừm, điểm này cũng đúng.

Gia Luật Cốt Dục thấy tất cả Trác Mã đối với Lý Kỳ thì cảm thấy vô cùng tò mò, thầm nghĩ, hay là nàng ta thật sự coi trọng phu quân ta rồi. Nữ nhân của Đông Nữ Quốc quả nhiên không giống bình thường.

Đoàn người đi về phía đông, thời gian ước chừng ăn xong bữa cơm đã tới bên bờ một con sông.

Trác Mã ở trên bờ sông nói: - Con sông này tên là Nhược Thủy, đã thai nghén Đông Nữ Quốc chúng ta, chính là con sông cát tường của chúng ta.

- Nhược Thủy?

Lý Kỳ ha hả nói: - Nhược Thủy ba ngàn, ta --- ha ha, thật ra chỉ lấy vài gáo thôi. Nói đến phần sau, hắn xấu hổ, càng nói âm thanh càng nhỏ.

Trác Mã cũng vui vẻ nói: - Tên Hán của ta cũng gọi là Nhược Thủy.

- Ặclà thật hay giả?

- Là thật, ta lừa ngươi làm gì.

Trác Mã gật đầu thật mạnh. Mánh khóe tán trai này không khỏi có chút vụng về. Lý Kỳ làm sao chịu tin, nói: - Ta thu hồi lời nói vừa rồi.

Thầm nghĩ, ngươi muốn là Nhược Thủy, lão tử một cái gáo cũng không lấy.

Mã Kiều thấy trên sông có người qua, có rất nhiều nhóm hai người, đi trên một thứ gì đó rất giống thuyền, hiếu kì nói: - Những người này đang làm gì vậy?

Trác Mã trầm tĩnh nhìn một cái, hừ nhẹ một tiếng, cũng không đáp lại Mã Kiều.

Mã Kiều nhíu mày không vui nói: - Ngươi hừ cái gì mà hừ, một chút lễ phép cũng không có.

Trác Mã nói: - Nam nhân ngươi rất vô lễ.

- Ta vô lễ?

Mã Kiều chỉ tay vào Trác Mã, nếu đối phương không phải là phụ nữ, y thật sự sẽ động thủ.

- Thôi đi, thôi đi.

Lý Kỳ vội vàng tiến lên ngăn Mã Kiều lại, thấp giọng nói: - Ngươi đừng quên nơi này là Đông Nữ Quốc, nữ tôn nam ti.

Mã Kiều tức giận hừ một tiếng, đi sang một bên.

Gia Luật Cốt Dục cũng hỏi: - Trác Mã, đó là thuyền sao?

Trác Mã nói: - Tỉ tỉ, đó là thuyền da trâu, chỉ dùng gỗ để làm khung, da trâu làm thân thuyền, là bản sắc nơi này của chúng ta.

Gia Luật Cốt Dục kinh ngạc nói: - Da trâu cũng có thể làm thuyền?

Trác Mã hưng phấn nói: - Sao lại không thể, hơn nữa còn đi được rất nhanh, chúng ta mau đi thôi, cung điện nằm ở ngọn núi đối diện con sông này.

Đoàn người đi đến bờ bên kia, kết cấu thuyền da trâu này vô cùng đơn giản, chỉ là một cái giá gỗ mà mấy tấm da trâu may thành, chỉ số an toàn thấp đến đáng sợ, nhưng thuyền da trâu đi lại trên sông này không ngớt, tốc độ cực nhanh, hơn nữa sau khi lên bờ, thuyền phu trực tiếp khênh thuyền đi, cũng không chiếm dụng đường sông, vô cùng thuận tiện.

Kỳ thật thuyền da trâu khi Lý Kỳ đi du lịch Tây Tạng đã từng ngồi một hai lần, vì vậy cũng không thấy ngạc nhiên.

Nhưng đám người Gia Luật Cốt Dục, Mã Kiều là lần đầu tiên nhìn thấy, không khỏi tặc lưỡi kêu kì lạ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 10 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status