Bắc Tống phong lưu

Chương 1807-2: Miệng rộng ăn bốn phương (2)


Lý Sư Sư sửng sốt, nhớ lại trước đây, không khỏi âm thầm thở dài, nói: - Phụ mẫu đều đã mất khi ta còn nhỏ, không biết được tên thật, sau khi được dưỡng phụ thu nhận, dưỡng phụ thấy ta lẻ loi hiu quạnh, hi vọng tương lai của ta có thể chim sẻ biến thành phượng hoàng, trở nên nổi bật, vì vậy giúp ta đặt tên là Sư Sư, tên này xuất phát từ "Pháp ngôn. Hiếu chí", nguyên văn là, lân chi nghi nghi, phượng chi sư sư. Kỳ chí hĩ hồ! Tên của ta bắt nguồn từ "phượng chi sư sư".

Lý Thanh Chiếu cười nói: - Xem ra dưỡng phụ muội đã dự kiến trước, muội thật sự đã hóa thành phượng hoàng, nhảy lên đầu cành.

Lý Sư Sư cười khổ, lắc đầu, đối với chuyện cũ của mình, nàng không muốn nói nhiều.

Lý Kỳ trong lòng hiểu rõ, vì thế lập tức nói sang chuyện khác, hỏi Lý Thanh Chiếu: - Thanh Chiếu tỷ tỷ, vậy còn tên của tỷ?

Lý Thanh Chiếu cười nói: - Tên của ta chính do phụ thân ta đặt, mà từ Thanh Chiếu, là lấy từ một câu trong bài thơ "Sơn cư thu minh" của nhà thơ Vương Duy tiền triều, đó là câu "'Minh nguyệt tùng gian chiếu, thanh tuyền thạch thượng lưu" (Trăng sáng chiếu qua rừng tùng, suối trong chảy qua ghềnh đá). Chỉ vì mẫu thân của ta sinh ra trong gia tộc sĩ phu, trạng nguyên Vương Củng Thần năm đó chính là ông nội của mẫu thân ta, vì vậy mẫu thân ta từ nhỏ đã đọc đủ thứ thi thư, đầy bụng kinh luân, chỉ vì địa vị nữ nhân không cao, vì vậy, tài hoa của mẫu thân ta không có ai biết, nhưng cha ta lại cho rằng tài học của học thân lại hơn ông ấy, vì để thể hiện với mẫu thân ta, cho nên phụ thân mới dùng một từ trong câu thơ của Vương Duy cùng họ với mẫu thân đặt tên cho ta.

Lý Thanh Chiếu tư chất thông minh, cái này không cần phải giải thích, nhưng nàng có thể có được thành tựu này, vẫn liên quan rất lớn đến gia đình nàng, mẫu thân và phụ thân nàng đều là những người vô cùng tài hoa, Lý Thanh Chiếu từ nhỏ đã mưa dầm thấm đất, ảnh hưởng của phụ mẫu, bây giờ mới tạo ra một tài nữ đệ nhất thiên cổ.

Lý Kỳ hiếu kì nói: - Nếu như lấy câu thơ "minh nguyệt tùng gian chiếu, thanh tuyền thạch thượng lưu", vậy hẳn nên gọi là Chiếu Thanh.

Lý Thanh Chiếu cười nói: - Nếu ta là con trai, vậy thì tên sẽ là Lý Chiếu Thanh.

- A?

Lý Thanh Chiếu nói: - Bởi vì lúc ấy không biết đứa bé trong bụng mẫu thân ta là nam hay nữ, vì thế cha ta đã nói, nếu là con trai thì tên là Chiếu Thanh, nếu là con gái thì tên là Thanh Chiếu, ý nghĩa không thay đổi, chính là hi vọng ta có thể đủ thanh bạch, phân minh rõ ràng. Lý Kỳ ha hả nói: - Vậy lệnh phụ cũng đã dự kiến trước nha, Thanh Chiếu tỷ tỷ, tỷ không phải là yêu hận rõ ràng sao.

Lý Thanh Chiếu cười cười, không trả lời, trong lòng vô cùng tưởng niệm cha mẹ, kì thật ý nghĩa của tên là của cải cha mẹ giữ lại cho con cái, là cách biểu đạt tình thân, để con cái vì thế mà cảm thấy tự hào.

Trong mắt Lý Kỳ đột nhiên sáng ngời, nghĩ tới một bài thơ, cười hì hì nói: - Thanh Chiếu tỉ tỉ, tỉ đặt tên cho con gái ta, trong lòng ta cảm thấy vô cùng cảm kích, không có gì để báo đáp, nếu không ta cũng làm một bài thơ cho tên tỉ, để tỏ lòng biết ơn.

Nếu là thù lao đơn thuần, Lý Thanh Chiếu tuyệt đối sẽ thẳng thừng từ chối, đây quả thật là vũ nhục nàng, nhưng nghe thấy Lý Kỳ bảo lấy tên nàng để làm một bài thơ, thấy khá thú vị, hưng trí, hiếu kì nói: - Xin lắng tai nghe.

Lý Kỳ thoáng trầm ngâm một lát, cất cao giọng nói: - Khê biên chiếu ảnh hành, thiên tại thanh khê để. Thiên thượng hữu hành vân, nhân tại hành vân lý. Cao ca thùy hòa dư? Không cốc thanh âm khởi. Phi quỷ diệc phi tiên, nhất khúc đào hoa thủy. (Suối in bóng ta đi, trời ở sâu dưới đáy, trên trời có mây bay, ta bước trong mây ấy. Ca lên chẳng có ai, hang núi nghe vang dậy, nhưng là quỷ hay tiên, tiếng suối đào chảy đấy)

Tuyệt cú!

Tuyệt cú tuyệt đối!

Lý Kỳ đương nhiên không có tài văn chương này, bài thơ này do Tân Khí Tật làm, tên là "Sinh tra tử, du vũ nham". Tân Khí Tật này là ai, chính là rồng trong ca từ, cùng với Tô Thức gọi là "Tô Tân", cùng với Lý Thanh Chiếu gọi là "Tế Nam nhị an".

Có thể cùng với hai danh nhân nổi tiếng bọn họ, kỳ thật thực lực có thể thấy được rất cao.

Hơn nữa Tân Khí Tật vừa có thể văn vừa có thể võ, là nhân kiệt một đời.

Chỉ có điều Tân Khí Tật hiện giờ vẫn chưa sinh ra, kết quả là, Lý sư phó lại vô sỉ đạo văn một lần nữa.

Không có cách nào, ngươi ở trước mặt Lý Thanh Chiếu, không lấy ra một nhân vật nổi tiếng, rất khó để giữ lại mặt mũi.

Quả nhiên.

Trong mắt Lý Thanh Chiếu sáng ngời, thì thầm: - Khê biên chiếu ảnh hành, thiên tại thanh khê để.... Càng đọc càng vui mừng, khuôn mặt dào dạt vui sướng, biểu lộ rõ ràng không nghi ngờ.

Lý Sư Sư cũng nói: - Bài từ này thật sự rất hay, dùng các loại thủ pháp tạo ra một phong cảnh tuyệt đẹp, có thể nói là ý nghĩa sáng tạo, ý vị sâu xa, còn hơn vạn lần du kí.

Lý Thanh Chiếu liên tục gật đầu nói: - Đặc biệt là câu cuối cùng "'Phi quỷ diệc phi tiên, nhất khúc đào hoa thủy" thật sự là quỷ phủ thần công chi tác.

Lý Kỳ xua tay nói: - Những thứ này chẳng qua là làm nền, quan trọng vẫn là câu đầu tiên, khê biên chiếu ảnh hành, thiên tại thanh khê để.

Lý Thanh Chiếu nhẹ nhàng cười, nói: - Bài này là ngươi thật sự làm?

Đây là quà tặng đáp lễ, Lý Kỳ chỉ có thể cứng ngắc gật đầu nói: - Còn giả được sao, Thanh Chiếu tỷ tỷ, Sư Sư, hai người trong thi đàn nhiều năm như vậy, đã từng nghe thấy bài từ này chưa.

Lý Thanh Chiếu gật đầu, xem như đã tin tưởng, dù sao Lý Kỳ cũng được gọi là bút thần, nàng cũng không phải là lần đầu tiên nghe Lý Kỳ ngâm nga ra tuyệt tác kinh thế, nói: - Được, phần hậu lễ này ta nhận.

Lý Kỳ âm thầm đắc ý, tài hoa? No, lão tử dựa vào trí nhớ, mô phỏng theo cũng khiến đệ nhất tài nữ phải cúi đầu.

Lý Sư Sư đột nhiên nói với Gia Luật Cốt Dục đứng bên cạnh: - Gia Luật nương tử, tên của ngươi có ý nghĩa gì?

Nàng giỏi nhất là về đoán ý qua lời nói và sắc mặt, nàng thấy Gia Luật Cốt Dục ngồi một bên không góp lời, vì thế cố ý đưa đề tài về phía Cốt Dục, dù sao Gia Luật Cốt Dục cũng là vợ của Lý Kỳ, phải xây dựng quan hệ tốt.

Gia Luật Cốt Dục sửng sốt, nói: - Người Khiết Đan chúng ta đặt tên không nghiên cứu như các ngươi. Nói xong, nàng vội vàng hỏi Lý Kỳ: - Phu quân, ý nghĩa tên của huynh là gì?

Nàng cảm thấy phụ thân Sư Sư các nàng đều vô cùng yêu quý các nàng, nhưng phụ thân của nàng trong lúc nguy nan nhất vứt bỏ nàng không để ý, hổ dữ không ăn thịt con, mà phụ thân nàng chỉ lo cho bản thân mình chạy trối chết, vì vậy nàng không muốn giải thích tên mình quá nhiều, đơn giản vứt đề tài cho Lý Kỳ.

Lý Thanh Chiếu lập tức nói: - Nói đến tên của Lý Kỳ, vậy mới là một tinh diệu, một chữ "Kì", cũng đã nói lên cuộc đời của Lý Kỳ.

Lý Sư Sư cũng thoáng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Lý Kỳ ngượng ngùng nói: - Thanh Chiếu tỷ tỷ quá khen, nhà ta đời đời đều là đầu bếp, ở đâu ra có văn hóa này, kì thật tên ta không phải là ý này.

Lý Thanh Chiếu hiếu kì nói: - Vậy sao? Vậy ý nghĩa của chữ "Kỳ" là gì?

Lý Kỳ ha hả nói:

- Cha có hi vọng ta có thể miệng lớn ăn bốn phương, vì vậy mới lấy tên là Kỳ.

- Miệng --- miệng lớn ăn bốn phương?

Đầu lưỡi Lý Thanh Chiếu líu lại, ý nghĩa này vô cùng hạ cấp nha, nàng có phần phản ứng không kịp.

Qua một hồi lâu, ba người phụ nữ mới đồng thời cười khanh khách, vòng eo loạn chiến, ba bộ ngực sữa rung rung mãnh liệt, cực kì đẹp mắt.

Lý Kỳ cuối cùng cũng hiểu được ý nghĩa đích thực của tên mình.

Chính là vì giờ khắc này.

Hắn không nhịn được trong lòng cảm tạ phụ thân mình.

----------oOo----------
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 10 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status