Bản chất của tâm lý học tội phạm

Chương 9: Sự thật hé mở!



Hoàn cảnh, thành viên trong gia đình của ba tình nghi rất nhanh bị điều tra rõ ràng.

Sa Minh Vinh vốn là người bản xứ, cha mẹ đều ở đây, thân thể khoẻ mạnh, không có gì khả nghi. Đồng thời nhân viên điều tra theo dõi phát hiện được Sa Minh Vinh cùng một người đàn bà đã có chồng phát sinh ngoại tình, thường xuyên hẹn gặp ở quán rượu, cảnh sát phụ trách điều tra theo dõi lấy thời gian xảy ra mấy vụ án đối chiếu với máy quay giám sát của quán rượu, ở trong đoạn thu hình phát hiện hành tung của hai người, khó trách tại sao ban đầu hắn lại không chứng minh được bằng chứng ngoại phạm, cứ cho là cảnh sát điều tra không phải chuyện lớn gì, mà chuyện ngoại tình một khi bị lộ ra, hậu quả thật nghiêm trọng, đầu tiên nhất định sẽ bị đánh một trận, thứ hai là hình tượng chính nhân quân tử đã cực khổ xây dựng sẽ không còn nữa. Sự che giấu của hắn đã làm lãng phí thời gian và tinh lực của cảnh sát. Tốt thật, cuối cùng cũng bị phát hiện rồi.

Tạ Kiến Pha lúc còn nhỏ cha mẹ đã ly dị, bị phán quyết quyền nuôi dưỡng cho cha, mẹ hắn vì hắn chịu nhiều đau khổ trong nhiều năm qua, cho nên hắn đối với mẹ cực tốt. Hơn nữa gần đây hắn lại vội vàng đeo đuổi lại bạn gái cũ của mình, mỗi ngày hoa tươi, bong bóng, socola rất đa dạng. Cũng không phù hợp nhận định hung thủ của cảnh sát.

Cuối cùng chỉ còn lại Trình Tư Ninh, theo như tin tức điều tra được từ chung quanh, mẹ Trình Tư Ninh là Phương Tiểu Nhã, luôn mắc bệnh tim, thời gian trước là bệnh nặng nhập viện. Hơn nữa Trình Tư Ninh quê ở ngoại ô thành phố K còn có nửa mẫu đất để dựa vào, hẻo lánh che khuất, là nơi giết người rất tốt.

Dương Thủ Minh gọi điện thoại cho Triệu Dật để bí mật kiểm tra xe Trình Tư Ninh trước, phát hiện chứng cứ có thể khống chế được người tình nghi, chính ông ta dẫn người chạy tới quê ở ngoại ô thành phố của người tình nghi điều tra chứng cứ.

Triệu Dật nhận được chỉ thị của đội trưởng, liên lạc cảnh sát mặc thường phục phụ trách theo dõi Trình Tư Ninh, biết được Trình Tư Ninh đang trên đường trở về công ty ăn cơm trưa cũng liền làm bộ dáng vẻ như không có gì xảy ra đi tới phòng ăn, một mặt ăn cơm không yên, một mặt lại cẩn thận nhìn chằm chằm của phòng ăn, cho tới lúc cậu ta ăn sắp xong thì Trình Tư Ninh rốt cuộc cũng xuất hiện!

Triệu Dật thần sắc bình thường bưng hộp cơm đi ra khỏi phòng ăn, phân phó cảnh sát mặc thường phục theo dõi Trình Tư Ninh, nếu như kẻ tình nghi đi ra ngoài thì phải mau chóng gọi điện thông báo cho cậu ta, bước nhanh đi tới hướng xe của Trình Tư Ninh.

Quan sát xung quanh không có ai, Triệu Dật cẩn thận cạy mở cửa xe, nhanh chóng quét mắt nhìn xuống bên trong xe, tên này hút thuốc, bên trong xe khắp nơi đều là tàn thuốc, rất nhăn nhíu bẩn thỉu, kính chắn gió hạ xuống để lộ chai nước suối chưa mở, Triệu Dật cầm chai nước suối lên, lại mở cóp sau xe, giơ tay cầm đèn pin, dò xét không bỏ qua một xó xỉnh nào, rốt cuộc, trên tấm đệm lót ở vị trí thắng xe phát hiện một số vết máu.

Nghe được cảnh sát mặc thường phục gọi tới, cậu ta nhanh chóng đem tấm đệm có dính vết máu cắt xuống một miếng nhỏ, đóng lại cóp sau và cửa xe, đi trở về phòng ăn, mới vừa đi hơn 10 thước, cậu ta thấy cửa kiếng của một chiếc xe đang mở, lúc đi tới bên cạnh có thể ngửi được mùi rất dễ ngửi.

Cũng giống vậy, bên trong xe cũng có một chai nước suối bao bì dán nhãn y đúc, Triệu Dật dừng bước, nhìn giấy chứng minh chức vụ bên trong.

Đây là xe của Hứa Diệp, so với xe Trình Tư Ninh nhăn nhíu bẩn thỉu, xe Hứa Diệp không giống như xe taxi, bảo quản sạch sẽ, mặc dù biết Hứa Diệp trong thời gian xảy ra vụ án thứ nhất có bằng chứng ngoại phạm, nhưng cậu ta cầm đi chai nước bên trong xe, có lẽ là trực giác của cảnh sát, cậu ta cho rằng so với Trình Tư Ninh thì Hứa Diệp càng giống hung thủ.

Triệu Dật đi quanh công ty một vòng, lúc trở về Trình Tư Ninh đã rời đi, cậu ta trước tiên gọi điện thoại báo cáo một chút đầu mối vừa phát hiện cho đội trưởng Dương Thủ Minh, sau đó mang theo vật chứng nhanh chóng lái xe đi tới cục cảnh sát…

Văn Mạt và Dương Thủ Minh đi tới quê của Trình Tư Ninh ở ngoại ô thành phố K, căn nhà ba gian một tầng dựa núi lộ vẻ cũ kỹ hẻo lánh, cửa sổ đóng chặt, đất trống trước cửa nhà mọc đầy cỏ dại cao hơn nửa người, chỉ có một đường mòn chừng 20 cen-ti-met cho người đi qua.

Mở cửa, đập vào mắt là căn phòng trống trải, bên trái là phòng ngủ với cái giường đất, gian giữa của căn nhà là một cái bếp bên ngoài không bày biện gì cả, nhìn có vẻ rất lâu không có người ở. Cảnh sát mặc thường phục phân tản bốn phía, kiểm tra cẩn thận từng phòng trong căn nhà cũ.

Chỉ chốc lát, cảnh sát mặc thường phục phụ trách kiểm tra phòng ngủ có phát hiện: phòng ngủ góc tây-bắc có cửa vào tầng ngầm dưới đất. Mở lối vào bằng cửa sắt, một mùi máu tanh nhàn nhạt chui qua lỗ mũi từng người, rất rõ ràng, nơi này chắc là nơi hung thủ giết chết nạn nhân thứ hai. Cái thang thông xuống dưới đất không dính một chút bụi, chứng tỏ nơi này thường xuyên có người sử dụng.

Ánh sáng mạnh của đèn pin xuyên qua bóng tối nồng nặc dưới lòng đất, tầng ngầm dưới đất tựa như cái miệng to như chậu máu đang mở ra chờ đợi con mồi ở cửa, đoàn người nối đuôi xuống, thứ đầu tiên lọt vào tầm nhìn của mọi người là chiếc giường phủ tấm trải giường màu trắng chỉnh tề sạch sẽ dựa vào tường, một cái tủ đựng quần áo đơn sơ bằng sắt đã ngả màu, một cái ghế đã nhìn không ra hình dạng và gậy gỗ cùng xích sắt vân vân để tung lung ở dưới đất.

Văn Mạt tiến lên hai bước, thấy rõ trên ghế có dấu vết máu đỏ loang lổ, cũng ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc khiến người ta muốn nôn mửa. Cố chuyển tầm mắt về phía chiếc giường, một góc giường gắn xích sắt lớn bằng đầu ngón tay, kéo ra tủ quần áo, bên trong là quần áo âu phục giống như đúc với trang phục nạn nhân mặc trên người, không thể nghi ngờ đây là nơi hung thủ nhốt và giết chết nạn nhân thứ hai.

Đồng nghiệp khoa giám định đem từng vật chứng một đào lên, Dương Thủ Minh đi ra khỏi tầng ngầm dưới đất cầm điện thoại lên…

Lại nói Trình Tư Ninh sau khi rời khỏi công ty liền chạy khắp phố chở người khác để kiếm sống, cảnh sát theo dõi hắn cũng đi khắp thành phố nửa bước không rời đi theo dấu vế, nhìn người hiềm nghi kiếm sống, uống nước, dừng xe nghỉ ngơi, nghe điện thoại, gọi điện thoại, tiếp tục lái xe chạy lượn quanh thành phố, đến đường sắt phía Nam thành phố vừa vặn thanh chắn hạ xuống, Trình Tư Ninh ngừng lại, cảnh sát đi theo phía sau cách đó không xa cũng dừng lại. Thời điểm có thể thấy được đầu xe lửa Trình Tư Ninh đột nhiên tăng tốc, đụng vào chiếc xe phía trước chạy vọt qua đường xe chạy, cảnh sát theo dõi lúc này muốn tăng tốc đuổi theo sau lại bị thanh chắn xe lửa ngăn lại, chờ sau khi xe lửa đi qua, đã không thấy bóng dáng Trình Tư Ninh đâu!

Dương Thủ Minh báo lại với cục cảnh sát những chứng cứ tìm thấy trong căn nhà nhỏ ở ngoại ô, lấy được lệnh ngay lập tức bắt giữ Trình Tư Ninh, ngay lúc đó lại nhận được tin kẻ tình nghi chạy trốn khỏi theo dõi của cảnh sát. Không kịp mắng chửi người khác, ông ta lập tức bố trí nhiệm vụ khắp thành phố lùng bắt Trình Tư Ninh.

Phố lớn hẽm nhỏ nhấp nhoáng báo động, Trình Tư Ninh lái xe taxi đã bị phát hiện ở đây cách đường sắt không bao xa, nhưng Trình Tư Ninh giống như tự mình bốc hơi vậy, tìm không thấy. Phi trường thành phố K, trạm xe lửa, trạm xe hơi và tất cả những lối đi chủ yếu của thành phố cũng thiết lập trạm kiểm tra tạm thời, phòng ngừa người tình nghi trốn ra bên ngoài.

Trong khi mọi người tập trung toàn lực truy nã hung thủ, tổ trọng án nhận được một tin dữ: Triệt Dật trên đường trở về đội cảnh sát thắng xe không ăn đụng phải trụ xi măng ven đường, hiện đang ở bệnh viện cảnh sát cấp cứu khẩn cấp, lúc cậu ta được phát hiện, trong tay còn siết chặt một hai vật chứng mang về!

Thời điểm Văn Mạt chạy tới bệnh viện, Triệu Dật dùng hết khí lực cuối cùng vẽ dấu gạch chéo trong lòng bàn tay cô, từ từ nhắm hai mắt lại…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status