Bàn long

Chương 214: Lân cư



Tỉnh thành Ba Tư Nhĩ thuộc tây bắc hành tỉnh nằm dưới quyền của Cổ Khắc Tư gia tộc cổ lão. Cổ Khắc Tư gia tộc có thể xem như chúa đất vùng này. Cứ mỗi năm một lần gia tộc tụ hội là các bàng hệ gia tộc tử đệ từ khắp nơi đều kéo về tỉnh thành.

Nằm ở phía đông bắc tỉnh thành có một tòa thành diện tích cực kỳ lớn, đó chính là Cổ Khắc Tư gia tộc sở tại.

Ngọc Lan lịch ngày 14 tháng 11 năm 10008, hôm nay Cổ Khắc Tư gia tộc giăng đèn kết hoa phải nhiều hơn gấp 3 lần so với trước đây, hơn nữa còn có các gia tộc tử đệ từ nam chí bắc nô nức kéo về.

"Tỷ tỷ, tòa thành của tông tộc so với thành của chúng ta còn lớn hơn nhiều, tối thiểu cũng phải gấp 10 lần." Cơ Ân xuyên thấu qua song xe nhìn ra bên ngoài cảm thán nói.

Bên trong cỗ xe này chính là nhóm Chiêm Ni, Cơ Ân 3 người.

Chiêm Ni cũng ngó qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài, gật đầu: "Cao thủ trong tông tộc rõ ràng nhiều hơn nhiều so với chúng ta, có điều không biết lần này tổ gia gia có tham gia tụ hội hay không/"

Tổ gia gia theo lời Chiêm Ni nói chính là Mạch Khắc Khẳng Hi.

Gia tộc mỗi năm tụ hội một lần, Mạch Khắc Khẳng Hi cũng không nhất thiết là sẽ tham gia, có điều trước đó 2 năm ông ta đã xuất hiện. Chỉ một lần đó thôi cũng đã khiến cho Chiêm Ni, Cơ Ân bọn họ thỏa mãn nguyện vọng được trông thấy người anh hùng mà mình hằng sùng bái.

"Rất có thể a, Ngả Lâm cho tới bây giờ vẫn chưa từng được gặp tổ gia gia." Cơ Ân nắm lấy tay thê tử của mình.

Xa đội thoáng chốc đã tới cửa thành, tự nhiên đình lại, Chiêm Ni, Cơ Ân, Ngả Lâm ba người đều theo quy củ, lần lượt xuống xe.

"Chiêm Ni!" Một đạo thanh âm hoan hỉ vang lên.

Chiêm Ni nghe thấy tiếng gọi không khỏi nhíu mày, nhưng vẫn giữ nguyên nụ cười trên khuôn mặt như cũ, ngoái đầu nhìn về phía gã thanh niên mặt tươi hơn hớn đang đứng ở cổng thành: "Ngả Bá Đặc biểu ca."

"Ngả Bá Đặc biểu ca." Cơ Ân, Ngả Lâm cũng hành lễ.

Ngả Bá Đặc thuộc loại mặt người dạ thú, sự giáo dục từ nhỏ khiến cho hắn có được khí chất của quý tộc cổ điển, song chỉ cần nhìn vào sắc mặt, vào đôi mắt kia là có thể khẳng định rằng đây là một kẻ háo sắc, khiến cho thân thể trở nên suy kiệt.

Có điều hắn hiện tại là con cả của tộc trưởng Cổ Khắc Tư gia tộc, cũng là người thừa kế số một.

Tương lai sẽ trở thành tộc trưởng của Cổ Khắc Tư gia tộc, liệu ai còn dám coi thường Ngả Bá Đặc đây?

"Chiêm Ni sau một năm còn hấp dẫn hơn so với trước đó, Cơ Ân, Ngả Lâm, đừng đứng đần ra đó nữa, mau vào đi." Ngả Bá Đặc nhiệt tình chào đón đám người Chiêm Ni tiến vào bên trong thành.

Bởi vì gia tộc sẽ tụ hội vào ngày 15 tháng 11 cho nên không khí trong thành trở nên náo nhiệt chưa từng thấy.

"Tỷ tỷ, lại phiền não về cái tên Ngả Bá Đặc sao?"

Tại phòng của Chiêm Ni, Cơ Ân vừa đi tới, thấy nàng đang đứng trước song cửa sổ thở dài, trong lòng có phần hiểu được suy nghĩ của Chiêm Ni.

Chiêm Ni ngoái đầu lại đưa mắt nhìn đệ đệ mình, nhíu mày nói: "Ngả Bá Đặc kia vốn không có hảo ý, mỗi lần tham gia gia tộc tụ hội là hắn đều đến đây dây dưa. Mấy ngày này cuộc sống thực là tệ quá a."

"Tỷ tỷ." Cơ Ân nắm tay tỷ tỷ mình, lo lắng nói: "Ta biết tỷ tỷ là vì muốn ở bên ta một thời gian, nếu không, tỷ tỷ phỏng chừng đã theo Lâm Lôi đại ca đi từ lâu rồi."

"Cơ Ân." Chiêm Ni âu yếm xoa đầu Cơ Ân. "Cơ Ân đã cao hơn tỷ tỷ rồi."

Cơ Ân trầm mặc cúi đầu.

Từ nhỏ Chiêm Ni vốn luôn chiếu cố cho hắn, sau khi đến Thần Thánh đồng minh, mẫu thân của bọn họ lại lâm bệnh nặng ốm liệt giường, Chiêm Ni đã như mẹ hiền chăm sóc cho Cơ Ân.

Cảm tình giữa 2 tỷ đệ thực sự rất sâu đậm.

"Chiêm Ni, Chiêm Ni biểu muội." Tiếng của Ngả Bá Đặc lại vang lên rồi.

Cơ Ân, Chiêm Ni 2 người nhướng mày, trên mặt đều có phần không được thoải mái, Gã Ngả Bá Đặc này cứ như một con ruồi khiến cho người khác phải chán ghét.

Loáng cái y đã tới cửa phòng rồi.

"Chiêm Ni, ồ, Cơ Ân cũng ở đây à." Chiêm Ni, ta có tổ chức một yến hội nhỏ ở phía sau đại sảnh, nàng cũng tới tham gia chứ? Ta đã cho người chuẩn bị mấy bộ trang phục dạ hội rất quyến rũ đấy."

Chiêm Ni lắc đầu: "
Không cần đâu, ta không được khỏe, trong người không được thoải mái cho lắm."

"
Thân thể không thoải mái à, để ta xem nào." Ngả Bá Đặc kia cứ thế tự dưng tiến tới định sờ lên trán Chiêm Ni, Chiêm Ni lập tức thối lui 2 bước.

Cơ Ân ở bên cạnh vừa cười vừa nói: "
Ngả Bá Đặc biểu ca, tỷ tỷ thân thể không được thoải mái, huynh cứ để cho tỷ ấy ở đây nghỉ ngơi cho khỏe đi."

Ngả Bá Đặc dừng lại một hồi, đoạn cười gật đầu, "
Được thôi." Sau đó nhìn Cơ Ân chằm chằm: "Cơ Ân, ngươi theo ta ra đây một chút, Chiêm Ni biểu muội, nàng nghỉ ngơi cho khỏe đi, nếu có cần gì thì cứ việc sai đám hạ nhân." Đoạn liếc mắt nhìn Cơ Ân một cái.

Cơ Ân gật đầu, rồi theo Ngả Bá Đặc ra ngoài.

Tại hoa viên.

Ngả Bá Đặc cùng Cơ Ân bước vào, vẫn im lặng không nói gì, Cơ Ân cũng chỉ có thể bảo trì trầm mặc.

Hồi lâu sau ...

"
Cơ Ân, làm quận thành thành chủ ở địa phương cảm thấy thế nào?" Ngả Bá Đặc đột nhiên cất tiếng hỏi.

Cơ Ân ngẩn ra, bèn lĩnh ngộ đáp: "
Cảm thấy rất tốt."

Ngả Bá Đặc cười gật đầu: "
Đương nhiên là tốt rồi, quản lý tới mấy trăm vạn con dân cơ mà, Cơ Ân, ngươi phải biết rằng cả tây bắc hành tỉnh cũng chỉ có tổng cộng 10 đại quận thành. Quận thành thành chủ vốn là một vị trí tốt, rất nhiều người cũng đều săm soi đến vị trí này. Dù sao Cổ Khắc Tư gia tộc chúng ta cũng là một đại gia tộc."

Cơ Ân đồng tình gật gật đầu.

Cổ Khắc Tư gia tộc không ngừng khai chi tán điệp, đời sau đông đúc hơn đời trước. Lúc đầu phụ thân Cơ Ân là Uy Đức bá tước, bởi vì có quan hệ rất gần gũi với tộc trưởng đương đại nên cuối cùng mới may mắn mà có được vị trí quận thành thành chủ kia.

Trên thực tế, vị trí quận thành thành chủ này tất cả đều do Cổ Khắc Tư tộc trưởng quyết định.

Dù sao thì toàn bộ tây bắc hành tỉnh cũng đều do Cổ Khắc Tư gia tộc nắm trong tay.

"Cơ Ân, ngươi hẳn cũng biết, đám đệ đệ, muội muội của ta bọn chúng cũng đã trưởng thành rồi, ví dụ như tam đệ ta, hiện tại cũng mới chỉ là trung đội trưởng của thành vệ đội mà thôi. Đám bọn chúng tất cả đều rất muốn làm quận thành thành chủ." Ngả Bá Đặc tựa cười mà không phải cười nhìn Cơ Ân.

Cơ Ân đã hiểu rõ ý của hắn.

"
Chẳng những đám đệ đệ, muội muội của ta mà còn có cả đám thúc thúc của ta nữa. Năm đó bọn họ không cạnh tranh được với phụ thân ngươi song bọn họ vẫn không hề từ bỏ."

Ngả Bá Đặc nhìn Cơ Ân: "
Cơ Ân, ta rất xem trọng ngươi, song ngươi cũng hẳn là biết, muốn giành được thì phải rất nỗ lực."

Cơ Ân trầm mặc.

"
Cơ Ân, ngươi có thể ngồi trên vị trí thành chủ, có điều ta với tương lai làm tộc trưởng cũng có thể giáng ngươi xuống." Ngả Bá Đặc thấy Cơ Ân trầm mặc, không khỏi lạnh lùng nói.

"
Ngả Bá Đặc biểu ca, có yêu cầu gì thì cứ nói đi." Cơ Ân mỉm cười hỏi.

Ngả Bá Đặc bật cười: "
Ha ha, ngươi là biểu đệ của ta, ta đương nhiên sẽ không miễn cưỡng ngươi nữa. Ta chỉ muốn là, để cho gia đình ta thêm thân thuộc, để tỷ tỷ của ngươi gả cho ta, ngươi thấy sao?"

Cơ Ân trong lòng tràn đầy phẫn nộ.

Hắn đã hiểu rõ dụng tâm của Ngả Bá Đặc, Chiêm Ni vốn là một nữ nhân ôn nhu, xinh đẹp, thiện lương, đặc biệt là sau khi tu luyện Thủy hệ ma pháp thì khí chất lại càng thêm mê người.

Ngả Bá Đặc cũng chỉ có thể ngắm nhìn.

Bất quá y hiện tại đã ngoài 30 tuổi rồi, thê tử cũng đã có đến 3 người. Tỷ tỷ mình cho dù có gả cho y thì cũng chỉ là vợ bé mà thôi.

Huống hồ tỷ tỷ lại muốn đi cùng Lâm Lôi.

"Ngả Bá Đặc biểu ca, ta trước đây đã nói với huynh rồi. Tỷ tỷ đã có người yêu." Cơ Ân bất đắc dĩ đáp.

"
Nực cười." Ngả Bá Đặc cười lạnh, "Cơ Ân, nếu tỷ tỷ ngươi có người yêu thì tại sao đến bây giờ vẫn còn chưa kết hôn? Hơn nữa cho dù có người yêu thì đã sao, cứ trực tiếp giết đi là được."

Ngả Bá Đặc trong lòng vốn vẫn hoài tưởng về Chiêm Ni, một mỹ nữ, hơn nữa lại còn là ma pháp sư. Phải biết rằng sau khi tu luyện ma pháp, sau này sẽ sống rất lâu. Phỏng chừng cho dừ tới 60-70 tuổi, Chiêm Ni vẫn giữ được bộ dạng của một thiếu phụ cùng lắm là 30 tuổi y như trước. Một thê tử như vậy, Ngả Bá Đặc đương nhiên là thèm muốn rồi.

"
Giết không nổi, người yêu của tỷ tỷ ta là một cửu cấp cường giả." Cơ Ân lạnh lùng đáp.

"
Cửu cấp cường giả?" Ngả Bá Đặc nhướng mày một cái.

Chuyện này phiền toái rồi, nếu Ngả Bá Đặc hắn là tộc trưởng đương đại thì hoàn toàn có thể điều dụng vệ đội mạnh nhất của gia tộc đi giết một cửu cấp cường giả. Có điều hắn chỉ là một người thừa kế, chỉ có thể điều dụng được rất ít người, thực lực cũng không quá mạnh mẽ.

"
Cơ Ân, ngươi đừng có nói sạo." Ngả Bá Đặc lạnh lùng nhìn Cơ Ân.

Cơ Ân khom mình: "
Ngả Bá Đặc biểu ca, ta tuyệt đối không hề nói ngoa. Tỷ tỷ thích hắn, ta cũng chẳng còn cách nào khác. Ngả Bá Đặc biểu ca, ta không quấy rầy huynh nữa, xin được cáo từ."

Ngả Bá Đặc hừ lạnh một tiếng, nhìn bóng Cơ Ân rời đi.

"
Đã 5 năm rồi." Y nhìn sang phía phòng Chiêm Ni, "Lúc này, tuyệt đối không để Chiêm Ni lại rời đi nữa. Cửu cấp cường giả thì sao chứ, dám đến Cổ Khắc Tư gia tộc chúng ta giương oai sao?" Trong mắt y ánh lên một tia hung mang của loài sói.

Ngày 15 hôm ấy, Lâm Lôi từ sáng đã tìm đến trú điểm của Đạo Sâm thương hội, thông qua lệnh bài trưởng lão phải một người tới Vân Phong trấn, đem tin tức của mình báo cho đám người Tái Tư Lặc.

Rồi sau đó, hắn liền an tĩnh trú lại tại Nại Nhĩ tửu điếm.

Nại Nhĩ tửu điếm này phía sau có hơn 10 tòa đình viện độc lập, những tòa đình viện này thuộc loại cao cấp, Lâm Lôi cũng chọn đại một tòa.

Trong đình viện, hắn còn điêu khắc một tòa thạch điêu, sau đó lại đem Hắc Ngọc trọng kiếm ra tùy tâm vũ động bên trong viện.

Bối Bối, Hắc Lỗ đều nằm phục trên mặt đất.

Vũ động hồi lâu, Lâm Lôi ngừng lại, trong lòng có chút tâm tư: "Đạt tới bát cấp đỉnh đã hơn 1 năm rồi, gần 1 tháng nay luôn có cảm thấy sắp đột phá, có điều lại luôn thiếu mất một chút cảm giác."

Đối với người bình thường mà nói, bát cấp đỉnh cùng cửu cấp, có thể chênh lệch là không lớn.

Song đối với chung cực chiến sĩ mà nói, bát cấp đỉnh so với cửu cấp thì còn kém hơn nhiều. Chỉ cần bước vào cửu cấp, Long hóa xong là đã đạt tới Thánh vực rồi.

"
Không thể nóng vội được, tốc độ tu luyện của ta đã rất nhanh rồi." Lâm Lôi bình tâm lại, nhìn về phía nam, hắn lại nhớ tới đệ đệ Ốc Đốn, "Chờ ta đạt tới cửu cấp, sẽ xất phát tới đế đô tìm đệ đệ. Đã lâu lắm không được gặp Ốc Đốn rồi."

Từ lúc Ốc Đốn 6 tuổi rời nhà đi, cùng quản gia Hi Lý tới Áo Bố Lai Ân đế quốc, hai huynh đệ chưa từng được thấy mặt nhau.

Mà hiện tại Ốc Đốn cũng đã 22 tuổi rồi, hơn 1 tháng nữa cũng sẽ bước sang tuổi 23.

"
Ủa?" Lâm Lôi đột nhiên ngoái đầu nhìn về phía tường viện.

Các tòa đình viện trong tửu điếm đều được xây cùng một chỗ, ngăn cách giữa 2 tòa đình viện là một dãy tường viện. Lúc này, ở đình viện bên cạnh đình viện của Lâm Lôi, khách nhân đang ngồi trên tường ngó qua bên này.

Vị khách này là một tinh linh thiếu nữ khả ái, đôi mắt màu ô lưu đang chăm chú nhìn Lâm Lôi, đoạn lại tập trung sang Hắc văn vân báo.

"Oa, quả là một con báo to a." Cô bé kia vô cùng linh hoạt, từ tường viện trèo qua bên này, rồi sau đó chạy qua phía Hắc Lỗ.

"
Đừng đụng vào." Lâm Lôi quát bảo ngưng lại.

Cô bé ngừng lại, quay sang Lâm Lôi nhoẻn miệng cười: "
Đại ca a, ta chưng từng thấy một hắc báo to lớn đáng yêu như vậy. Huynh có thể cho ta sờ chút được không?"

Cô bé này có một mái tóc màu bạc, đôi mắt kia linh động phi thường, trên nét mặt thường trực nụ cười, trên người cũng vận một bộ trang phục của chiến sĩ.

Lâm Lôi cũng cẩn thận quan sát thiếu nữ.

Thực lực của chiến sĩ mặc dù rất khó phán định được hoàn toàn qua vẻ bề ngoài, có điều từ khí tức của cô bé này, Lâm Lôi có thể phán đoán, cô bé này ít nhất cũng là thất cấp chiến sĩ, thậm chí là còn cao hơn.

"Hắc Lỗ không thích người khác đụng vào." Lâm Lôi đạm mạc đáp.

Ngân phát thiếu nữ không khỏi nhíu mày, rồi sau đó cái mũi nhíu lại hừ một tiếng nói: "
Ta không tin, ma thú của sư phụ ta thường xuyên cho ta vuốt ve mà." Nói đoạn cô ta lại trực tiếp tiến về phía Hắc Lỗ.

"
Hống~" Hắc Lỗ đột nhiên đứng dậy, để lộ ra hàm răng sắc nhọn, đôi mắt u lãnh nhìn chằm chằm vào ngân phát thiếu nữ.

Cô bé tóc bạc bị dọa đến nỗi lập tức lùi về phía sau 2 bước.

"
Ta đã nói rồi, Hắc Lỗ không thích để người khác đụng vào. Được rồi, ngươi quay lại chỗ của mình đi." Lâm Lôi trực tiếp hạ lệnh trục khách.

Ngân phát thiếu nữ quay sang Lâm Lôi nhoẻn miệng cười nói: "
Nghe sư phụ bảo, ma thú họ báo rất lợi hại. Vậy đại ca huynh thực lực nhất định là mạnh a. Ta có thể lãnh giáo huynh một chút được không?"

"
Lãnh giáo?" Lâm Lôi không thích cuộc sống của mình bị người khác làm xáo trộn.

"
Ta xin tự giới thiệu trước, ta tên là Đạm Lam." Ngân phát thiếu nữ nheo mắt đáng yêu nói.

"
Ngươi có thể gọi ta là Lôi, có điều ta không có thời gian. Ngươi mau trở về đi thôi." Lâm Lôi vẫn lạnh lùng y như cũ đáp, một cô gái, mà lại ít nhất là thất cấp chiến sĩ.

Chuyện này không đơn giản.

Ngân phát thiếu nữ bất đắc dĩ bĩu môi: "
Ừ, biết rồi." Đoạn khẽ chuyễn mình, ả trong lòng cũng phiền não: "Cái gã Lâm Lôi này thực sự lạnh lùng, muốn đến gần cũng rất khó, có điều ta sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy, muốn giết hắn thì không thể đơn giản được."

Ngân phát thiếu nữ này chính là Lan Đạm.

Nếu chỉ luận về khí chất thì Lan Đạm đã có sự cải biến rất lớn, lúc đầu chỉ là một thiên sứ lạnh như băng mà hiện tại đã biến thành hoạt bát, đáng yêu rồi. Không thể không thừa nhận rằng ả diễn xuất thực lợi hại.

"
A, Lôi đại ca, huynh điêu khắc đá đấy à." Lan Đạm trông thấy tòa thạch điêu đã hoàn thành bên cạnh Lâm Lôi, lập tức hưng phấn chạy tới, nhìn chằm chằm vào tòa thạch điêu này, "Sư phụ ta thích nhất là thạch điêu đấy, có điều ông ta lại không điêu khắc." Nói xong, Lan Đạm còn tò mò chăm chú quan sát thạch điêu này.

Lâm Lôi nhíu mày.

Cô bé tóc bạc này thực sự là phiền toái!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status