Bàn long

Chương 244: Kết quả



Cả Võ Công điện bỗng chùng xuống, thấy Kiều An bệ hạ tới, Lâm Lôi cũng đứng lên. Tại Võ Công điện này hoàng đế có địa vị cao nhất, ít nhất cũng nên nể mặt ông ta một chút.

Ốc Đốn lúc này ánh mắt thoáng dừng lại trên người Ni Na. Ni Na đi theo sau mẫu hậu mình, lúc tiến đến hậu cũng tương tự nhìn về phía hắn.

"Đại cá tử ..." Môi nàng giật giật, nhưng không phát ra thành tiếng.

Ốc Đốn cũng tỏ vẻ tươi cười, có điều ánh mắt hắn rất kiên định, hai người chỉ cần một ánh mắt là đều hiểu được suy nghĩ của đối phương. Mặc kệ hôm nay Kiều An bệ hạ lựa chọn ai, Ốc Đốn hắn cũng sẽ không từ bỏ.

"Ni Na là của ta, không ai có thể đoạt đi được." Ốc Đốn liếc mắt nhìn Bố Lỗ Mặc phía xa xa một cái, rồi sau đó lại nhìn về phía người đang ngồi ở ngôi vị hoàng đế - Kiều An bệ hạ.

"Bái kiến bệ hạ."

Giữa đại điện, đám quý tộc và các đại thần đều cùng quỳ xuống, cung kính hành lễ.

"Đứng lên đi." Kiều An bệ hạ xoay người nhìn về phía Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á hai người, thái độ khiêm tốn nhã nhặn nói, "Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á, các ngươi đều ngồi xuống đi a."

Ốc Đốn cũng trông thấy Lâm Lôi ở xa xa, nhìn Lâm Lôi như thế, Ốc Đốn có mười phần tự tin.

Kiều An bệ hạ sau đó mới nhìn về phía hoàng hậu cùng đám phi tần: "Các ngươi cũng ngồi vào bên kia, Ni Na, ngươi ngồi cùng với mẫu hậu." Hoàng hậu, phi tần cùng với Thất công chúa Ni Na đều ngồi sang bên kia đại điện, ở góc đó cũng có một loạt chỗ ngồi.

Tại Áo Bố Lai Ân đế quốc, hoàng hậu phi tần cũng không được tham gia vào chính sự, tại Võ Công điện, ngay cả hoàng hậu cũng chỉ có thể ngồi ở phía dưới.

"Hôm nay, chính là một dịp trọng đại trong đời. Ha ha ... tin rằng không ít người vẫn chờ đợi cho đến ngày này. Đúng, hôm nay bổn hoàng sẽ tuyên bố, rốt cuộc ai sẽ có thể kết hôn với bảo bối nữ nhi của bổn hoàng." Kiều An bệ hạ nói xong liền quay sang Ni Na cười.

Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á một đám người đều nhìn Kiều An bệ hạ.

Ốc Đốn thì càng cảm thấy trái tim mình 'Thình Thịch, Thình Thịch' như muốn nhảy dựng ra ngoài.

Rốt cuộc là sẽ tuyển chọn ai?

Chính mình hay là Bố Lỗ Mặc?

"Về phần tuyển chọn ai, bổn hoàng lập tức sẽ tuyên bố, trước khi tuyên bố, bổn hoàng xin được giới thiệu hai vị thân truyền đệ tử của Vũ Thần." Kiều An bệ hạ đã thấy được hai người đang từ xa bay tới. Hai người này đều mặc thanh sắc trường bào. Sau khi cả hai tiến vào Võ Công điện, người thứ nhất chính là tỏ ý gật đầu cùng Bố Lỗ Mặc.

"Xin ra mắt bệ hạ." Sau đó hai người mới hướng về Kiều An bệ hạ hành lễ.

Ốc Đốn sắc mặt biến đổi.

Vũ Thần thân truyện đệ tử? Trông thấy hai người này tiến vào, Ốc Đốn cảm thấy chuyện có vẻ rất không ổn, Bố Lỗ Mặc thì đứng cách đó không xa đang đắc ý nhìn thoáng qua hắn.

Hai người này rõ ràng là đến trợ uy cho Bố Lỗ Mặc.

"Bổn hoàng giới thiệu một chút. Vị bên trái này là Lan Khoa tiên sinh, Vũ Thần thân truyền đệ tử, cũng là Thánh vực cường giả." Kiều An bệ hạ dõng dạc nói, "Còn vị bên phải này, là Tạp Tư Bá Đặc tiên sinh, Vũ Thần thân truyền đệ tử, cũng tương tự là Thánh vực cường giả."

Giữa Võ Công điện, đám quý tộc và các đại thần đều hướng đến hai vị Thánh vực cường giả này mà bày tỏ lòng cung kính.

"Lan Khoa, Tạp Tư Bá Đặc, mời hai người ngồi qua bên kia, cạnh Lâm Lôi và Áo Lợi Duy Á." Kiều An bệ hạ mỉm cười nói.

Lan Khoa, Tạp Tư Bá Đặc, Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á mấy người ngồi cùng một chỗ.

Ốc Đốn cổ họng nuốt nước bọt, hắn lúc này mới thực sự cảm thấy áp lực, tình thế tại hiện trường rõ ràng là có lợi cho Bố Lỗ Mặc. Mà lúc này Kiều An bệ hạ cũng đã lên tiếng.

"Bố Lỗ Mặc, Ốc Đốn, đứng ra giữa." Kiều An bệ hạ cất cao giọng gọi.

"Vâng, thưa bệ hạ."

Ốc Đốn hít thực sâu, để cho mình không phải miên man suy nghĩ nữa, rồi hướng tới khoảng trống trải ở giữa đi đến. Bố Lỗ Mặc, Ốc Đốn hai người đều lạnh lùng liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi sau đó sóng vai mà đứng.

Tại trường, ánh mắt của mọi người đều tụ tập lại trên người bọn họ.

"Bổn hoàng muốn lựa chọn xem ai cuối cùng sẽ trở thành chồng của Ni Na, đương nhiên điều kiện tiên quyết là hai người các ngươi đều muốn kết hôn với Ni Na. Bổn hoàng lần cuối cùng hỏi các ngươi, các ngươi có còn muốn kết hôn với Ni Na hay không?" Kiều An bệ hạ nghiêm túc hẳn.

Đã tới thời khắc cuối cùng.

Bố Lỗ Mặc lập tức đáp: "Bệ hạ. Ta đã suy nghĩ rất lâu rồi, vẫn giữ nguyên giấc mộng có thể lấy được Ni Na công chúa làm vợ."

Ốc Đốn cũng cung kính nói: "Bệ hạ, thần cũng nuôi giấc mộng là có thể cùng Ni Na tại đế đô quang minh chính đại cử hành một hôn lễ long trọng, cả đời chung sống bên nhau, vĩnh viễn không tách rời."

Ốc Đốn nói xong liền nhìn sang phía Ni Na.

Ni Na cũng nhìn về phía hắn, hai người nhìn nhau, cả Võ Công điện tuyệt đại đa số người đều chú ý tới. Bên cạnh Bố Lỗ Mặc sắc mặt càng trầm xuống.

"Ha ha, tốt." Kiều An bệ hạ cười to lên, "Hai vị đều thành khẩn như thế khiến bổn hoàng rất là vui mừng. Có điều cuối cùng bổn hoàng cũng chỉ có thể lựa chọn một người."

Kiều An bệ hạ nói, đồng thời hướng ánh nhìn thoáng qua phía Bố Lỗ Mặc.

Ánh mắt ấy khiến cho Bố Lỗ Mặc như được mở cờ trong bụng. Hắn cảm thấy rõ ý tứ của Kiều An bệ hạ. Bố Lỗ Mặc đáy lòng đã có nắm chắc.

Lựa chọn ai?

Ốc Đốn lúc này lo lắng xen lẫn chờ mong nhìn Kiều An bệ hạ.

"Chư vị im lặng, bổn hoàng bây giờ trịnh trọng tuyên bố -"

"Chờ một chút." Lúc này Vũ Thần thân truyền đệ tử 'Tạp Tư La Đặc' bỗng đứng lên, lên tiếng ngăn cản Kiều An bệ hạ khiến Kiều An bệ hạ không khỏi nghi hoặc nhìn về phía ông ta.

Nếu là người khác ngăn cản, hoàng đế đã sớm la mắng. Có điều người ngăn cản ông ta lại là Tạp Tư La Đặc.

"Bệ hạ." Tạp Tư La Đặc cũng trực tiếp hướng về đại điện, chỗ Kiều An bệ hạ mà đi tới. Khắp Võ Công điện, đám quý tộc và các đại thần đều sửng sốt. "Ta có một việc riêng tư muốn nói cùng bệ hạ." Nói xong, Tạp Tư La Đặc còn nhìn thoáng qua Bố Lỗ Mặc.

Điều đó khiến cho đám cung đình thái giám trong lúc nhất thời không biết nên ngăn cản hay không ngăn cản.

"Ngươi trước tiên hãy lui xuống, Tạp Tư La Đặc và bổn hoàng có chuyện trọng yếu cần phải nói." Kiều An bệ hạ để cho cung đình thái giám lui sang một bên, Tạp Tư La Đặc trực tiếp đi tới bên cạnh Kiều An bệ hạ.

Kiều An bệ hạ nghi hoặc nhìn ông ta.

Tạp Tư La Đặc ghé bên tai Kiều An thì thầm nói mấy câu, Kiều An bệ hạ bỗng nhướng mày, nhìn thoáng qua Tạp Tư La Đặc rồi sau đó lại sửng sốt, trên mặt lộ ra nụ cười.

Tạp Tư La Đặc sau đó bèn đi xuống.

"Tạp Tư La Đặc này làm gì vậy?" Lâm Lôi trong lòng cảm thấy có chuyện không ổn, "Chẳng lẽ hắn muốn nói chuyện riêng là để yêu cầu Kiều An bệ hạ tuyển chọn Bố Lỗ Mặc?"

Từ tận đáy lòng, Lâm Lôi cũng thực sự muốn cho đệ đệ mình hôn nhân được hoàn hảo.

Chỉ có điều là không có biện pháp, Bố Lỗ Mặc sau lưng còn có Vũ Thần môn.

"Ha ha. Ta vừa mới cùng Tạp Tư La Đặc nói chuyện phiếm một chút. Bây giờ bổn hoàng chính thức tuyên bố người được phép kết hôn với Ni Na, nữ nhi của bổn hoàng -" Kiều An bệ hạ trên mặt lộ ra nụ cười.

Cả đại điện đều yên tĩnh.

Đến một cái kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy rõ ràng.

Ốc Đốn, Bố Lỗ Mặc hai người đều khẩn trương nhìn Kiều An bệ hạ.

"Người này chính là -" Kiều An bệ hạ lớn tiếng tuyên bố, "Ốc Đốn Ba Lỗ Khắc!"

"Ốc Đốn Ba Lỗ Khắc!" "Ốc Đốn Ba Lỗ Khắc!" "Ốc Đốn Ba Lỗ Khắc!" ... Tên của Ốc Đốn không ngừng vang vọng giữa Võ Công điện.

Cả đại điện bỗng im bặt.

Bố Lỗ Mặc trợn tròn mắt.

Ốc Đốn sửng sốt.

Ni Na cũng ngây dại.

"A~" Ốc Đốn hưng phấn rống to lên, trực tiếp hướng về phía Ni Na ở bên cạnh vọt đi, Ni Na cũng phản ứng lao tới ôm chầm lấy Ốc Đốn.

Ốc Đốn và Ni Na giữa Võ Công điện căn bản là không còn ai trong mắt nữa, đôi trẻ ôm chặt lấy nhau, Ni Na thì vui mừng đến phát khóc.

"Không thể nào!" Bố Lỗ Mặc không ngừng lắc đầu, căn bản không thể nào tiếp nhận được kết quả này.

Trên thực tế Bố Lỗ Mặc cũng chẳng có cảm tình gì đối với Ni Na công chúa. Song hắn lại có một loại dục vọng mãnh liệt, hắn muốn nắm giữ được tất cả những gì là tốt đẹp nhất. Hơn nữa, vì tuổi còn trẻ, mọi người vẫn thường đem hắn so sánh cùng Ốc Đốn.

Cho nên Bố Lỗ Mặc muốn hoàn toàn áp chế được Ốc Đốn.

Luận võ, cùng với theo đuổi Ni Na, đều là bởi vì nguyên nhân này. Kẻ mà Bố Lỗ Mặc thực sự yêu chính là bản thân hắn.

"Ốc Đốn, Ni Na." Tiếng Kiều An bệ hạ vang lên.

Ốc Đốn, Ni Na lúc này mới giật mình, nơi này là Võ Công điện a. Ni Na mặt ửng đỏ lên, lập tức lui xuống trốn vào lòng mẫu hậu nàng.

Mà Ốc Đốn cũng lập tức khom người nói: "Bệ hạ, thần vừa rồi quá kích động."

"Bổn hoàng hiểu mà, hiểu mà." Kiều An bệ hạ cười gật đầu.

Sau đó bệ hạ nhìn về phía Bố Lỗ Mặc: "Bố Lỗ Mặc, ngươi cũng như Ốc Đốn, đều là xuất sắc, có điều bổn hoàng phải lo lắng vì chính nữ nhi của mình. Ngươi hiểu không?"

Bố Lỗ Mặc lúc này có thể làm sao bây giờ?

Hắn không phải là Ốc Đốn, trong lòng Bố Lỗ Mặc, Ni Na công chúa cho dù có trở thành thê tử của hắn, cũng bất quá chỉ là một món đồ vật đáng giá để khoe khoang mà thôi. Đối với Ni Na. Hắn không có cảm tình gì. Lúc này thất bại, Bố Lỗ Mặc mặc dù khó có thể tiếp nhận, song cũng sẽ không đến nỗi thất lễ.

"Ta hiểu được nỗi khổ tâm của bệ hạ." Bố Lỗ Mặc chỉ có thể cắn răng giấu nỗi khổ vào trong lòng.

Kiều An bệ hạ hài lòng gật đầu.

"Ha ha ..." Kiều An bệ hạ cười to nói, "Bổn hoàng hôm nay rất là vui vẻ a. Như vậy, bổn hoàng cũng thuận tiện bàn chuyện hôn nhân giữa Ốc Đốn và Ni Na vào ngày 12 tháng tới. Ốc Đốn, ngươi và Ni Na sẽ đính hôn vào ngày hôm đó, các ngươi có ý kiến gì không?"

"Tạ ơn bệ hạ, thần không có ý kiến." Ốc Đốn lúc này cười tươi như hoa nở, sao có thể còn có ý kiến gì cơ chứ?

Ở bên cạnh là Lâm Lôi đang ngồi, nhìn giữa đại điện đệ đệ cười sung sướng như vậy, trong lòng cũng tràn ngập vui mừng. Đệ đệ mình chuyện tình cảm rốt cuộc cũng đã hoàn hảo, không giống như mình.

Nghĩ đến chính mình, Lâm Lôi trong lòng đau nhói.

"Lâm Lôi, chúc mừng." Bên cạnh là Vũ Thần thân truyền đệ tử 'Lan Khoa' nhiệt tình nói.

Tạp Tư La Đặc tương tự cũng cười nói: "Lâm Lôi đại sư, ta trong khi sống tại Vũ Thần sơn cũng rất thích thu thập thạch điêu, đối với Lâm Lôi đại sư vẫn rất là ngưỡng mộ a. Nếu có thời gian, mời Lâm Lôi đại sư đến Vũ Thần sơn chúng ta xem thử xem như thế nào? Vũ Thần sơn chúng ta lúc nào cũng hoan nghênh."

"Có thời gian nhất định đến." Lâm Lôi hiện tại tâm tình cũng rất vui vẻ.

Áo Lợi Duy Á lúc này cũng trực tiếp đứng dậy, đi về phía đệ đệ mình, vỗ vỗ vai Bố Lỗ Mặc.

"Lâm Lôi, Ốc Đốn, hôm nay các ngươi hãy cùng bổn hoàng dùng cơm, thế nào?" Kiều An bệ hạ lớn tiếng nói, "Áo Lợi Duy Á, Bố Lỗ Mặc, Lan Khoa, Tạp Tư La Đặc, các ngươi cũng ở lại cùng bổn hoàng nhé."

Lan Khoa, Tạp Tư La Đặc hai người thì lại đứng lên.

"Bệ hạ, chúng ta trở về Vũ Thần sơn còn có chuyện quan trọng, không thể nào tiếp nhận được." Tạp Tư La Đặc nói.

"Cũng tốt." Kiều An bệ hạ không có miễn cưỡng.

"Bệ hạ, ta cũng phải chuẩn bị hơn một tháng sau cùng Hắc Đức Sâm quyết chiến. Nhị đệ cùng với ta cũng xin phép về trước." Áo Lợi Duy Á cũng cự tuyệt nói.

Nhà Bố Lỗ Mặc người ta đã thất bại, sao có thể còn cùng với ngươi ăn cơm cơ chứ?

Kiều An bệ hạ cũng hiểu được, đành gật gật đầu.

Có điều Lâm Lôi, Ốc Đốn hai người đã chịu tiếp nhận hảo ý của Kiều An bệ hạ, tương lai Kiều An bệ hạ đã có thể là nhạc phụ của Ốc Đốn, điều ấy chính là đã gỡ lại thể diện cho hoàng đế.

"Không ngờ được." Lâm Lôi trên mặt tràn đầy nụ cười.

Thực là không nghĩ tới, Lâm Lôi đã muốn đem bọn người Chiêm Ni, Lệ Bối Tạp đưa ra khỏi đế đô, đã chuẩn bị dùng sức mạnh trực tiếp mang Ni Na đi, để cho Ni Na và Ốc Đốn chạy trốn. Ai dè cuối cùng kết quả lại như thế này, thực sự khiến cho kẻ khác phải giật mình.

Bãi triều, Ni Na cũng cùng đám hoàng hậu, phi tần rời đi.

Đồng thời Lâm Lôi, Ốc Đốn hai người cũng đi theo Kiều An bệ hạ.

"Ca." Ốc Đốn lúc này trên mặt vẫn còn tràn ngập nụ cười, hắn thực sự thực là vui, bất cứ lúc nào cũng đều có thể cười rộ lên.

Lâm Lôi cũng vì Ốc Đốn mà cảm thấy vui vẻ.

"Lâm Lôi, sau này chúng ta đã có thể xem như người một nhà rồi." Kiều An bệ hạ quay sang Lâm Lôi cười nói.

"Đúng, người một nhà." Lâm Lôi mỉm cười.

Lan Khoa, Tạp Tư La Đặc hai người cùng sóng vai phi hành, trực tiếp hướng về phía ngoại thành của đế đô là Vũ Thần sơn bay đi.

"Sư huynh, chuyện gì xảy ra vậy? Huynh đã nói gì với Kiều An đó?" Lan Khoa vẫn nghi hoặc là tại sao Kiều An bệ hạ lại lựa chọn Ốc Đốn, phải biết rằng Kiều An bệ hạ thực sự ... trước đó đã đáp ứng với bọn họ là sẽ lựa chọn Bố Lỗ Mặc.

"Ta nói với Kiều An rằng sư phụ 'Vũ Thần' lệnh cho hắn phải lựa chọn Ốc Đốn!" Tạp Tư La Đặc không hề tức giận đáp.

"Sư phụ?" Lan Khoa ngẩn ra.

"Ta làm sao mà biết? Chúng ta vừa mới đến đại điện được không lâu, tiếng sư phụ đã vang lên ngay trong đầu ta, lệnh cho ta phải đi nói với Kiều An. Sau đó sư phụ cũng truyền âm cho Kiều An." Tạp Tư La Đặc bất đắc dĩ nói, "Sư phụ phỏng chừng cũng là lo lắng nếu chỉ truyền âm với riêng Kiều An, Kiều An sẽ không tin rằng Vũ Thần truyền âm cho hắn. Dù sao sư phụ từ trước tới giờ cũng chưa từng truyền âm với Kiều An."

"Sư phụ sao lại làm như vậy?" Lan Khoa nghi hoặc.

"Ta làm sao mà biết được." Tạp Tư La Đặc trong lòng cũng không minh bạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status