Bàn long

Chương 356: Thâm Uyên Đao Ma

"Ha ha ..." Trên vòm trời hải đảo, chư vị cường giả cùng cười vang.

Đức Tư Lê cười mắng: "Pháp Ân, Ngân thiết ma nhân Lỗ Y kia bản thân có Sinh mệnh nguyên châu. Hắn vốn cho rằng ngươi nhiều nhất cũng chỉ làm bị thương hắn một chút, đương nhiên không thèm để ý, dĩ nhiên hắn không nghĩ Thánh vực chiến sĩ ngươi uy lực tuyệt chiêu lại vượt qua cả cấm chú ma pháp."

"Cho nên, tên đáng thương ấy cứ như vậy mà chết." Đức Tư Lê cười.

Các vị cường giả trong lòng cực kỳ cao hứng, giết chết Ngân thiết ma nhân rồi bọn họ có thể dễ dàng tiến vào tầng thứ mười. Mà tầng thứ mười dám chắc không quá nguy hiểm, giải quyết xong tầng mười, bọn họ có sung túc thời gian chuẩn bị tiến vào tầng thứ mười một.

Một khi thành công, Thần cách tới tay!

"Có Tánh mạng nguyên châu này, tại tầng thứ mười một hy vọng lại lớn hơn chút nữa." Pháp Ân nhìn Sinh mệnh nguyên châu trong tay, cũng rất vui mừng, liền trích máu tươi nhận chủ. Sinh mệnh nguyên châu hấp thu một giọt máu tươi, sau đó trực tiếp dung nhập vào thân thể Pháp Ân.

Cảm thụ vô hạn sinh cơ, Pháp Ân tin tưởng mười phần.

"Mọi người có chuẩn bị nghỉ ngơi không? Hay vẫn tiếp tục đến tầng mười?" Đức Tư Lê quay sang chung quanh.

"Không cần nghỉ ngơi nữa, cùng Ngân thiết ma nhân đánh một trận, cũng chỉ có Pháp Ân bị thương nặng nhất." Đột Lệ Lôi cười.

Mọi người nhìn về phía Pháp Ân, Pháp Ân cười ha hả: "Vừa rồi thân thể bị thương tương đối nặng, nhưng bây giờ trạng thái lại phi thường tốt. Đi thôi, chỉ là tầng mười, vốn dĩ cũng không nguy hiểm lắm." Trên thực tế giờ phút này Pháp Ân cũng không phải ở trạng thái tốt nhất.

Mặc dù Sinh mệnh nguyên châu có thể khiến cho thân thể khôi phục tốt nhất, nhưng mà thi triển 'Lôi Long Hàng' tiêu hao quá nhiều Tinh thần lực, Sinh mệnh nguyên châu vốn không khôi phục được Tinh thần lực.

Tuy nhiên, Pháp Ân cũng không quá quan tâm, dù sao cũng sắp đến tầng mười.

Trước khi tiến vào tầng mười, mọi người cẩn thận tìm tòi chung quanh một chút, xem có Thần khí xuất hiện hay không. Mà rốt lại kết quả tìm tòi lại chẳng được gì, cả tầng chín cũng chỉ có một viên sinh mệnh nguyên châu. Dù sao, đối với Thánh vực cường giả mà nói, tầm quan trọng của sinh mệnh nguyên châu vượt xa thần khí bình thường.

Chúng thần mộ địa tầng thứ mười, 11 vị cường giả xuất hiện giữa không trung.

"Hoàn cảnh không tệ." Lâm Lôi cười nhìn chung quanh.

"Giải quyết xong sinh vật tại tầng mười, có thể ở lại đây nghỉ ngơi chuẩn bị thực tốt, có thành công đạt được Thần cách hay không phải xem biểu hiện ở tầng thứ mười một." Đức Tư Lê cười cười.

Một đám cường giả quan sát hoàn cảnh chung quanh.

Đây là một thảo nguyên xinh đẹp, trên thảo nguyên vừa sơ qua thấy cỏ xanh ngút mắt, ngẫu nhiên có một vùng lớn hoa dại sinh trưởng, không khí trong lành khiến cho lòng người thư thái.

"Sinh vật của tầng mười một đâu?" La Toa Lỵ cẩn thận tìm kiếm.

"Không cần tìm." Một đầu Lục mục kim nghê nói. "Bây giờ chúng ta trực tiếp đi tìm thông đạo sang tầng mười một, nói không chừng sinh vật kia ở đó. Tìm được thông đạo, giải quyết xong sinh vật nọ, mọi người nghỉ ngơi cho thực tốt, chuẩn bị vào tầng cuối cùng. Thành công hay thất bại, phải coi một lần cuối cùng nha."

Các vị cường giả đều gật đầu, sau đó bắt đầu từ đại thảo nguyên cẩn thận tìm kiếm.

Thảo nguyên này vốn cũng không phải một bình nguyên.

Nhìn kỹ một chút, thảo nguyên trên thực tế cũng có một vài địa phương đặc thù, có một vài địa phương cũng có vài sinh vật đáng sợ, hoặc thông đạo, nếu không bay đến gần căn bản không phát hiện ra.

"Nhìn kìa." Bối Bối bay đầu tiên, vui vẻ nói, "Phía trước có một cây cột đá, mà phía dưới cột đá dường như có thông đạo."

Các vị cường giả liền bay sang.

Cột đá đường kính trên dưới ba thước, cao gần hai mươi thước, nhìn cổ kính không biết đã tồn tại bao lâu, mặt trên điêu khắc nhiều hoa văn huyền ảo. Phía trước cột đá liền dễ dàng nhìn thấy một thông đạo, từ bên ngoài có thể thấy trong một phiến hắc quang có một giai thê thông đạo.

"Chính là đây." Các vị cường giả trong lòng cũng xác định.

Dọc theo thông đạo đi lên, chính là tầng thứ mười một, có chứa Thần cách!

"Xùy!"

Một đạo ánh sáng từ dưới mặt cỏ vọt lên, nhắm hướng Pháp Ân vốn gần nó nhất. Ở đây mười một vị cường giả vẫn chưa từng buông lỏng cảnh giác, phát hiện đạo ánh sáng phóng đến, trong lòng đều hiểu rõ: Đệ thập tầng sinh vật, cuối cùng đã đến.

"Hừ." Lúc đạo ánh sáng còn cách Pháp Ân mấy thước, Pháp Ân cũng tựa như tia chớp bay ngược lại. Tốc độ của Pháp Ân trong mười một vị cường giả cũng chỉ có Đức Tư Lê, Bối Bối mới có thể so sánh được.

Nhưng mà ...

"Keng!" Binh khí giao kích.

Pháp Ân cả người bị đánh bay ra sau, cuối cùng mới trụ lại được giữa thinh không mà dừng lại, thực sự có chút chật vật. Sắc mặt Pháp Ân đột nhiên tái nhợt, miệng cũng phun một búng máu, chỉ là trong nháy mắt Sinh mệnh nguyên châu khởi động công hiệu, thân thể y lại khôi phục lại trạng thái tốt nhất.

"Đây là cái gì?" Lâm Lôi một nhóm cường giả phi hành lại bên cạnh Pháp Ân.

Mười một vị cường giả nhìn sinh vật vừa xuất hiện.

Sinh vật này toàn thân tựa hồ có thể phản chiếu khung cảnh chung quanh, thân thể nó vốn đều do kim chúc tạo thành, chỉ có điều so với cương thiết chú tạo lợi đao cứng rắn hơn hàng trăm lần, mà lại bóng loáng đến mức phản chiếu mọi vật chung quanh, chỉ là so với gương thì hơi mờ hơn một chút.

Bộ dáng tựa như loài người, thân cao hai thước, do kim loại tạo thành.

Trên trán có đao nhận tựa như cái sừng, mà các bộ phận khác cũng có thể thấy đao nhận chỉa ra, tay chân hắn cũng chính là một thanh lợi đao, cánh tay mặt trước mặt sau cũng có lưỡi đao sắc bén. Không thể nghi ngờ gì nữa, sinh vật này cho dù vung tay vung chân cũng đều giống như người ta vũ động trường đao, ngay cả từng ngón tay đều là lưỡi đao sắc bén.

Mà trên lưng hắn cũng còn có một thanh trường đao.

"Toàn thân đều là đao, chân là đao, tay là đao, cánh tay đỉnh đầu cũng là đao, ngay cả trên lưng còn có đao." Bối Bối than thở.

"Quả thực là một thứ vũ khí chiến đấu." Đột Lệ Lôi cũng lên tiếng.

Pháp Ân thấp giọng nói: "Mọi người cẩn thận một chút, quái vật này toàn thân là đao, tốc độ cực nhanh, có thể nói ngang ngửa ta. Mà hắn vừa rồi một đao chém qua, lực công kích hoàn toàn có thể trọng thương chúng ta. Lâm Lôi, ngay cả phòng ngự của ngươi cũng khó lòng kháng được."

Mọi người trong lòng cũng minh bạch.

Pháp Ân thực lực như thế nào? Mà trước đó bị một đao chém văng ra ngoài, miệng cũng phún một búng máu.

"Tầng thứ mười mặc dù đơn giản, nhưng mà cũng chỉ là tương đối so với tầng thứ sáu đến tầng thứ chín mà thôi." Lâm Lôi cũng hiểu được, "Quái vật này mặc dù xem như lợi hại, nhưng so với Mẫu hoàng, Liệt hỏa quân vương, Tà nhãn vương giả, Ngân thiết ma nhân cũng yếu hơn rất nhiều."

Cái chết của Ngân thiết ma nhân nhìn có vẻ như rất đơn giản, nhưng nếu không phải Pháp Ân vừa vặn khắc chế nó, sợ rằng có thể dung hợp Địa, Hỏa, Thủy, Phong hình thành bất đồng thực lực, Ngân thiết ma nhân tuyệt đối không phải Lâm Lôi bọn họ có khả năng giết được.

Mà sinh vật trước mắt thoạt nhìn tương đối lợi hại.

Nhưng trên thực tế, Lâm Lôi bọn họ tùy tiện đưa ra một người, dưới tình huống liều mạng đều có thể giải quyết.

"Grừ", Sinh vật toàn thân là đao nhìn phía trước, trong miệng phát ra tiếng gầm nhè nhẹ, hai tròng mắt gườm gườm nhìn chằm chằm vào đám người Lâm Lôi. Có thể hắn cũng cảm giác được mười một vị cường giả tại đây hắn căn bản không có khả năng địch lại, cho nên hắn lúc này cũng không dám chủ động tập kích.

"Đây là Thâm uyên (Vực sâu) đao ma." Một đầu Lục mục kim nghê mở miệng.

"Thâm uyên đao ma?" Lâm Lôi bọn họ cũng nghi hoặc nhìn về phía Lục mục kim nghê.

Lục mục kim nghê gật đầu nói: "Trong vô vàn vị diện, tứ đại chí cao vị diện cùng với thất đại thần vị diện chính là mười một vị diện cực mạnh. Tuy nhiên, ngoại trừ mười một vị diện này ra cũng là có vài vị diện rất đặc thù, thực lực cũng không kém mười một vị diện kia, ví dụ ... Thâm uyên!"

"Thâm uyên vị diện, có thể nói trong vô vàn vị diện ... vốn là một vị diện hỗn loạn nhất, vị diện giết chóc nhiều nhất." Lục mục kim nghê than thở.

Lâm Lôi nghe xong đáy lòng thất kinh.

... Hỗn loạn nhất? Giết chóc nhiều nhất? Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng được Thâm uyên đáng sợ dường nào.

"Thâm uyên đao ma chính là một loại sinh vật xuất sinh từ thuở ban đầu tại Thâm uyên." Lục mục kim nghê nói, "Thâm uyên đao ma thực chất là sinh vật đẳng cấp thấp nhất tại Thâm uyên, cũng có thể so với con kiến nhỏ tại Ngọc Lan đại lục vị diện. Thực lực vốn là yếu nhất."

Lâm Lôi cùng các vị cường giả đều bảo trì trầm mặc.

Thâm uyên đao ma này thực lực không yếu hơn bọn họ bao nhiêu.

Vậy mà trong Thâm uyên truyền thuyết cũng chỉ là con kiến nhỏ, đẳng cấp thấp nhất.

"Các đại vị diện cường giả dám vào Thâm uyên bình thường đều là Thần cấp cường giả. Thâm uyên đao ma ở trạng thái Thánh vực tự nhiên là đẳng cấp thấp nhất." Lục mục kim nghê nói. "Thâm uyên vị diện các loại sinh vật phần lớn vì giết chóc mà sanh."

Lâm Lôi một đám người mạnh âm thầm gật đầu.

Nhìn Thâm uyên đao ma trước mắt, thân thể của hắn cấu tạo thế nào? Chẳng phải là vì giết chóc mà sinh sao? Thân thể các bộ vị đều có thể dùng làm vũ khí. "Thâm uyên đao ma tốc độ như tia chớp, công kích cũng mãnh liệt vô cùng. Thân thể do đặc thù kim chúc cấu thành, phòng ngự cũng tính là mạnh mẽ. Đương nhiên ... nếu mọi người toàn lực công kích, tất có thể giết chết Thâm uyên đao ma này." Lục mục kim nghê nói.

Lục mục kim nghê nói rất thoải mái, hiển nhiên không để Thâm uyên đao ma vào mắt.

Thâm uyên đao ma cẩn thận nhìn nhóm cường giả trước mắt, cuối cùng ...

"Vù."

Thâm uyên đao ma cũng quay đầu chạy thoát, mà cùng lúc hắn chạy trốn, Bối Bối cũng động thân hình. Một đạo ánh sáng tại phía trước chạy bán mạng, Bối Bối ở phía sau cũng mau chóng đuổi theo, tốc độ hai người cũng không phân cao thấp. Chỉ thấy Thâm uyên đao ma đột nhiên lủi luôn xuống lòng đất.

"U ..."

Bối Bối hưng phấn cũng trùng xuống mặt đất.

"Với thực lực của Bối Bối giải quyết đao ma này hẳn là không khó." Lâm Lôi đối với Bối Bối thực sự rất tin tưởng.

Chỉ riêng Hóa ảnh phân thân thuật cũng đủ để bảo vệ tánh mạng, hơn nữa Bối Bối ở bên cạnh Bối Lỗ Đặc phỏng chừng cũng được truyền thụ ít nhiều.

"Thâm uyên ..." Đột Lệ Lôi thấp giọng nói, "Nếu đời này có thể đến Thâm uyên kinh nghiệm một phen, chết cũng thỏa lòng."

Đức Tư Lê quay đầu nhìn Đột Lệ Lôi, cười cười.

"Đừng có gấp, chúng ta bây giờ muốn đi cũng chỉ có thể đến tứ đại chí cao vị diện." Đức Tư Lê nói, "Hơn nữa ta phỏng chừng, đi từ vị diện này sang vị diện khác điều kiện hẳn là rất hà khắc. Mà chiến đấu trong chí cao vị diện sợ rằng cũng đủ để cho ngươi thỏa mãn."

Đột Lệ Lôi liền gật đầu, vô luận Đức Tư Lê, hay Đột Lệ Lôi, Lâm Lôi một đám người, bọn họ đều hết sức minh bạch.

Tại loại vật chất vị diện bình thường này, bọn họ Thánh vực cường giả đích thực là cao tầng tồn tại. Nhưng đến tứ đại chí cao vị diện, Thánh vực chính là đẳng cấp thấp nhất, ngay cả hạ vị Thần ... sợ rằng cũng chỉ có thể xem như trung đẳng cường giả.

Cho nên bọn họ đều nhẫn nại, không vội vàng đến chí cao vị diện.

"Bùm ..." Lòng đất truyền đến một trận chấn động kịch liệt, mặt đất cũng vỡ ra xuất hiện một khe nứt lớn. Các vị cường giả liền xuyên qua khe nứt thực lớn, hướng phía dưới mà nhìn.

Lâm Lôi cũng cười nói: "Thâm uyên đao ma nọ vậy là đã chết."

Chỉ thấy Bối Bối từ trong miệng khe nứt cự đại bay đến, đồng thời nó còn cầm lấy kim chúc thi thể đã bị xé làm hai nửa, đúng là Thâm uyên đao ma.

"Thâm uyên đao ma công kích thực sự rất lợi hại." Bối Bối than thở, "Sợ rằng ngay cả ta mà bị hắn chém trúng một đao cũng phải bị thương."

Các vị cường giả đều thất kinh.

Bối Bối chính là Phệ Thần thử, mặc dù vẫn đang ở phát triển kỳ nhưng mà lực phòng ngự của hắn đã cực kỳ kinh người. Đến Bối Bối cũng phải nói như vậy ... Thâm uyên đao ma này lực công kích mạnh, liền có thể tưởng tượng mà biết.

"Thâm uyên đao ma trên lưng đeo chuôi đao, chính là vũ khí tuyệt hảo nha." Lục mục kim nghê cũng than thở, "Thâm uyên đao ma toàn thân tinh hoa dựng dục mà thành một thanh đao cực mạnh, chính là chuôi đao trên lưng nó. Chuôi đao này độ cứng, độ sắc bén sợ rằng phải ngang ngửa hạ đẳng Thần khí."

"Đúng, đao này thực sự rất sắc bén." Bối Bối đem thanh đao ra cho mọi người xem.

Thanh đao quả nhiên là vũ khí giết người rất lợi hại, lúc này đặt trên mặt cỏ mà trên thân đao cũng tự động ẩn ước từng đạo đao khí khiến cho cỏ dại chung quanh chạm phải liền đoạn liệt ra. Rõ ràng độ sắc bén vượt xa những Thần khí cấp thấp.

"Thanh đao này ai muốn?" Bối Bối nói, "Dù sao ta cũng không cần, móng vuốt của ta vẫn lợi hại hơn." Bối Bối huơ huơ đôi móng vuốt nho nhỏ.

Áo Lợi Duy Á, Lâm Lôi, Đột Lệ Lôi đều không lên tiếng, bọn họ đều đã có vũ khí, Đức Tư Lê với La Toa Lỵ vốn là Thánh ma đạo cũng không cần, mà Pháp Ân am hiểu sử dụng kiếm không có thói quen dùng đao. Phần Thánh vực ma thú ... ma thú vốn là dùng lợi trảo cũng không có thói quen dùng đao.

Mặc dù đao này so về độ trân quý mà nói thì còn vượt qua Thần khí cấp thấp, cho dù mình không cần cũng có thể cấp cho thân nhân, bằng hữu. Bất quá Lâm Lôi, Pháp Ân, La Toa Lyỵ mấy người cũng đã từng lấy Thần khí, cũng sẽ không lấy thêm lần nữa.

"Ha ha ..." Đức Tư Lê cười nói, "Không ai lấy à? Dù sao ta trong tay cũng không có vũ khí gì, mượn chuôi đao này đi. Đối với cận chiến ta cũng có học qua một chút."

Đức Tư Lê cầm thanh đao lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status