Bàn long

Chương 686: Tảng đá



Trên chiến trường vị diện hoang vu.

Hai ảo ảnh màu đen chợt loé lên rồi biến mất, truy theo ngay phía sau là bảy đạo thân ảnh rời rạc khác.

"Lôi Tư Tinh này tốc độ quá nhanh, chỉ có Gia Nhĩ cùng ta có thể miễn cưỡng đuổi theo, những người khác đều không theo kịp. Làm sao bây giờ?" một vị lão giả tóc bạc đi theo Mông Đặc La vội vàng truyền âm hỏi, hai người bọn họ đều tu luyện quang minh pháp tắc, tại phương diện tốc độ tương đối am hiểu. Nhưng những người khác là tu luyện Thuỷ hệ và vận mệnh quy tắc, không quá am hiểu về tốc độ.

"Đuổi!"

Mông Đặc La gắt gao nhìn vào hai đạo thân ảnh phía trước.

"Ầm ầm ầm!" Đại địa đột nhiên chấn động, rất nhiều tảng đá lớn bắn nhanh lên phía trên, trên mỗi viên đá đều lưu chuyển quang mang màu đen, hiển nhiên đều ẩn chứa huỷ diệt chủ thần lực trong đó.

La Mông Đặc bọn họ có thể không để những tảng đá bình thường vào mắt, nhưng huỷ diệt chủ thần lực thì bọn họ không dám có chút khinh thường.

"Bùng!" "Bùng!"

Bảy người Mông Đặc La hoặc là né tránh, hoặc là đánh nát cự thạch, đây không phải là thứ có thể tạo ra uy hiếp lớn đến bọn họ, nhưng lại làm tốc độ bọn họ bị ảnh hưởng rất nhiều.

"Khoảng cách lại bị giãn thêm!" Mông Đặc La nheo mắt lại, trong ngực tràn đầy tức giận, "Lôi Tư Tinh không ngờ dám phóng tay tiêu hao đến chừng ấy chủ thần lực để thi triển một chiêu này!" Đột nhiên Mông Đặc La phát hiện chủ thần lực trong cơ thể dần dần tiêu tán, không khỏi than thầm trong lòng, "Quên đi, làm cho Lôi Tư Tinh phải chật vật thế này cũng đủ lắm rồi".

"Dừng lại!" Mông Đặc La quát.

Sau khi hắn dừng lại, sáu người phía sau cũng đồng dạng làm vậy.

Mặc dù một giọt chủ thần lực của Mông Đặc La đã gần hết, quang mang xung quanh sáu người còn lại vẫn gần như nguyên vẹn. Bởi vì ngay từ đầu hắn đã dùng muôn ngàn sợi tơ màu trắng để trói buộc Lôi Tư Tinh, chủ thần lực không ngừng bị tiêu hao, nên lúc này tự nhiên là người đầu tiên không còn trợ giúp của chủ thần lực trên cơ thể.

"Không đuổi, làm như vậy là thuần tuý lãng phí chủ thần lực. Ta cũng không có nhiều chủ thần lực như vậy để so với hắn". Mông đặc La cười một tiếng, "Tiểu tử Lôi Tư Tinh này luôn kiêu ngạo, lúc nãy vừa làm hắn phải cắm đầu chạy trốn như chó nhà có tang cũng đủ rồi".

Thiếu nữ áo trắng Lạp Na Toa giọng có chút bất mãn, hậm hực nói: "Với ngươi thì đủ, nhưng với ba người chúng ta thì một chiếc huy chương cũng không lấy được".

Mông Đặc La nhìn Lạp Na Toa, hô hô cười rộ: "Lạp Na Toa, sau này vẫn còn cơ hội mà. Được rồi, chỉ một lát nữa là Ô Mạn trở về, dám chắc hắn giết được hai người kia. Nếu lấy được thống lĩnh huy chương sẽ đưa cho ngươi, thế nào?"

"Một lời đã định!" Lạp Na Toa lúc này mới lộ vẻ tươi cười.

Đúng lúc này thì ...

"Mông Đặc La, lần này Lôi Tư Tinh ta sẽ nhớ kỹ!" Tiếng gầm gừ của Lôi Tư Tinh từ xa xa truyền lại.

Nghe thấy tiếng gầm phẫn nộ này, Mông Đặc La chẳng những không sợ hãi mà còn hướng về sáu người xung quanh cười ha hả: "Ha ha, các vị có nghe thấy không? Lôi Tư Tinh đã tức giận đến nghẹn thở rồi! Lần trước chúng ta giết gã Bố Tư Lý, hắn còn không dám tìm ta làm phiền. Lần này giáo huấn hắn một trận như vậy, cho dù ta có đứng trước mặt hắn, để xem hắn làm gì được ta".

"Thiếu gia, người có vật chất phòng ngự chủ thần khí, Lôi Tư Tinh cũng chỉ biết la hét cho bõ tức thôi, chứ hắn có thể làm gì được bây giờ? Chẳng lẽ chủ thần vì việc nhỏ xíu này mà tự mình ra tay sao?" Cô gái tóc màu xanh cười khẽ nói.

Mông Đặc La, Lôi Tư Tinh đều không làm gì được đối phương. Nhưng nói về chỗ dựa, rõ ràng Mông Đặc La không bì được Lôi Tư Tinh.

"A, Ô Mạn đã quay lại". Mông đặc La đột nhiên quay đầu nhìn lại.

Bọn Mông Đặc La có tới sáu người bên ngoài thân thể đang phát tán chủ thần lực, sáu cỗ chủ thần lực khí tức tại vị diện chiến trường giống như mặt trời chói lọi, ai mà không cảm giác được? Do đó Ô Mạn rất dễ dàng tìm theo khí tức khổng lồ này mà tới.

"Mông Đặc La, nhớ kỹ những gì ngươi vừa nói". Lạp Na Toa cười khẽ nói.

"Nhất định rồi!" Mông Đặc La tự tin gật đầu.

"Ô Mạn". Hắn liền mỉm cười đi tới phía trước nghênh đón. Ô Mạn mặc dù đi theo hắn, nhưng thân phận cũng là chủ thần sứ giả, hơn nữa lại sở hữu hai kiện chủ thần khí, thực lực rất mạnh.

Ô Mạn hạ thân xuống đất: "Thiếu gia!"

"Được rồi. Ta cùng Lạp Na Toa tiểu thư lúc trước đã nói rõ, sau khi giết chết người của Lôi Tư Tinh thì huy chương thu được sẽ cấp cho cô ấy. Ngươi hãy đưa hai chiếc huy chương cho ta đi". Mông Đặc La cười nói.

Ô Mạn lắc đầu nói: "Ta không lấy được chiếc nào".

Nghe vậy Mông Đặc La vẻ mặt cứng lại, mà Lạp Na Toa bên cạnh mặt cũng lạnh đi, cười khẩy: "Ồ, thực lực của Ô Mạn tiên sinh chúng ta đều rất rõ ràng. Vậy mà tại sao không giết được hai tiểu tử kia? Sợ rằng giết xong, lấy được huy chương nhưng lại không muốn đưa ra".

Hai chiếc thống lĩnh huy chương, đích xác rất trân quý.

"Hả?" Ô Mạn hừ lạnh một tiếng, quay đầu gắt gao nhìn vào Lạp Na Toa, "Ngươi nói cái gì? Ngươi cho rằng Ô Mạn ta nói dối?"

Lạp Na Toa nhướng mày cười lạnh: "Thế nào, Ô Mạn tiên sinh muốn dùng thế ép người?"

"Ta nói không lấy được là không lấy được! Đừng quá phận như vậy". Ô Mạn hừ lạnh, loại chuyện này căn bản không có cách nào chứng minh.

Nhưng hiển nhiên trong mắt Lạp Na Toa bọn họ, Ô Mạn đã lấy được thống lĩnh huy chương. Do hai người Lâm Lôi, Bối Bối bọn họ chưa từng thấy qua, xem ra không quá lợi hại, cho nên Ô Mạn chắc chắn giết được hai người Lâm Lôi.

"Ha ha ..." Lạp Na Toa lạnh lùng cười một tiếng, "Nếu Ô Mạn tiên sinh đã nói như vậy, chúng ta tự nhiên tin tưởng. Chúng ta đi!"

Lạp Na Toa biết rõ đây không phải là nơi tốt lành gì, cớ gì mà tiếp tục dây dưa?

Lúc này hai gã thanh niên đi theo Lạp Na Toa cũng lập tức rời theo.

"Bọn họ đã đi rồi". Mông Đặc La quay đầu về phía Ô Mạn, cười nói: "Ô Mạn, ngươi bây giờ nói cho ta biết đi, ngươi có giết chết hai người kia không?" Hắn còn tưởng rằng Ô Mạn lúc trước là nói dối.

"Thực sự không có". Ô Mạn lắc đầu nói, "Hai người kia thực lực cũng không kém, gã thanh niên Thanh Long nhất tộc kia ngạnh kháng một kích của ta mà không chết, mà gã thiếu niên dùng thân thể chống lại chủ thần khí cũng không việc gì. Sau đó ta đuổi theo bọn họ, không ngờ gã thanh niên Thanh Long nhất tộc lại có trọng lực không gian giống Lôi Tư Tinh, ta không thể đuổi được nên đành buông tha cho chúng".

Mông Đặc La nhướng mày.

"Tên thiếu niên kia dám dùng thân thể ngạnh kháng? Xem ra là có phòng ngự chủ thần khí. Còn gã thanh niên Thanh Long nhất tộc cũng biết Tử tinh không gian, chắc cùng Lôi Tư Tinh có quan hệ không đơn giản. Quên đi, trước tiên chúng ta hãy tìm một chỗ để nghỉ ngơi". Mông Đặc La lúc này mang theo nhân mã của mình nhanh chóng rời đi.

Lúc trước bên ngoài Lâm Lôi quang mang chủ thần lực phát tán, ngoại nhân dám chắc dễ dàng phát hiện hắn nên Lâm Lôi tự nhiên cực tốc phi hành. Bây giờ chủ thần lực đã tiêu hao hết, Lâm Lôi cũng cẩn thận mà từ từ di chuyển.

"Lão Đại, sau này chúng ta làm gì?" Bối Bối truyền âm hỏi.

"Khoảng cách đến cuộc quyết chiến cuối cùng của chiến tranh vị diện chừng ba trăm năm, hy vọng trong thời gian trước đó có thể đột phá bình cảnh, dung hợp bốn loại huyền ảo". Lâm Lôi cũng biết muốn ở chiến trường ngang nhiên chém giết tuyệt đối phải là nhân vật đứng đầu, "Nếu bốn loại huyền ảo của ta dung hợp, thì cũng đủ thực lực để quay lại tiếp tục chiến đấu".

Thực lực của một người gồm có lực lượng của bản thân làm cơ sở cộng thêm khả năng vận dụng huyền ảo, cùng với phương diện vũ khí và trang bị.

Như Hắc Mặc Tư, bản thể chính là một toà kim sơn đặc thù do đại địa thần vị diện đản sinh, do đó lực lượng bản thân mạnh mẽ đến cực hạn. Cho dù không dung hợp huyền ảo thực lực đã vượt qua Thất tinh ác ma, tiếp cận Tu La, đó là duyên cớ vừa đản sinh đã được thu làm chủ thần sứ giả. Sau khi hắn dung hợp bốn loại huyền ảo, Lâm Lôi căn bản không dám ngăn cản quyền đầu của hắn. Một quyền lăng không có thể đánh xuyên ngực Lâm Lôi, công kích cực kỳ đáng sợ, có thể so với Đại viên mãn thượng vị thần. Đây là do cơ sở của bản thể quá mạnh mẽ!

Cơ sở bản thân của Lâm Lôi tự nhiên không có cách nào so được với Hắc Mặc Tư, nhưng so với thượng vị thần bình thường thì lại vượt xa.

"Chờ đến lúc ta mạnh mẽ hơn hàng chục lần, đối với những người đó sẽ không có chút nào sợ hãi nữa".

Trong lúc bọn Lâm Lôi không chú ý, trên mặt đất hoang dã cách họ không đầy trăm thước có một khối đá vụn nằm chơ vơ, trên vị diện chiến trường loại đá vụn thế này rất nhiều, ai thèm để ý?

"Rốt cục cũng có người đi ngang qua. Nhìn bộ dáng hai người này, gã thanh niên có vẻ là chỉ huy. Trước tiên đánh lén giết gã thực lực mạnh hơn, sau đó quay lại giải quyết gã yếu"

Bất ngờ ...

"Vù!" Tảng đá này đột ngột bắn về phía Lâm Lôi.

Đang lặng yên phi hành, Lâm Lôi chợt phát hiện một tảng đá đang bắn về phía mình, "Có người!". Lâm Lôi nhất thời trở lên cảnh giác, ngay lập tức long hoá, đồng thời triển khai Hắc Thạch không gian, trong phạm vi năm trăm thước tất cả đều bị bao trùm. Tảng đá bị lâm vào trong Hắc Thạch không gian, không khỏi trầm xuống, nhưng lúc này nó đã tới rất gần Lâm Lôi.

"Ầm!"

Tảng đá bất ngờ mãnh liệt tiêu tán, hoá thành một đạo nhân ảnh.

"Là đại địa pháp tắc cường giả". Lâm Lôi cả kinh.

Vốn Lâm Lôi tưởng rằng tảng đá do một người bắn tới, bây giờ mới biết nó là do một Đại địa pháp tắc cường giả biến ảo mà thành. Lâm Lôi không khỏi thầm than, khả năng che giấu khí tức của gã đánh lén có thể so sánh được với Lôi Tư Tinh.

Một đạo đao phong chói lọi xẹt qua khoảng cách không đầy mười thước, trong nháy mắt, trong tầm mắt Lâm Lôi chỉ còn lại hình ảnh của một thanh đao đang phá không chém tới.

Một đao đánh ra, không gian liền bị vặn vẹo!

"Keng!"

Chiêu này xuất ra quỷ dị khôn lường, nhưng lực đạo lại không quá mạnh mẽ.

"Hả?" Bóng người ám sát cả kinh, "Vô ảnh kiếm?". Lúc trước hắn không chú ý, bây giờ dùng thần thức phát ra mới biết Lâm Lôi trong tay nắm một thanh kiếm mà dùng mắt thường không cách nào nhìn thấy được.

"Vù!" Một đao ám sát không thành, bóng người lập tức quay mình chạy trốn.

"La Phổ, một đao không thành liền bỏ chạy sao?" Tiếng cười của Lâm Lôi vang lên sang sảng, "Ngươi hãy lưu lại đây thôi!" Qua một đòn vừa rồi, Lâm Lôi từ trong tư liệu về các cao thủ mà Bối Lỗ Đặ cung cấp đã biết người này chính là cường giả Đại địa thần vị diện La Phổ. Đồng thời Lâm Lôi cũng có chút khiếp sợ, nếu không phải La Phổ bị bại lộ sớm vì Hắc Thạch không gian, tốc độ giảm xuống thì sợ rằng với đòn tập kích đột ngột vừa rồi chính mình cũng gặp nguy hiểm.

Trong lúc tiếng Lâm Lôi vừa vang lên, phương hướng dẫn lực của Hắc Thạch không gian bất ngờ thay đổi!

Dẫn lực hướng xuống dưới biến thành dẫn lực kéo về phía Lâm Lôi.

"Hả?" Tốc độ của bóng người nhất thời giảm đi. Lâm Lôi biết năng lực của La Phổ, hắn am hiểu nhất chính là ẩn nấp và chạy trốn, tốc độ cũng cực nhanh. Có điều lúc này bị hãm trong Hắc Thạch không gian, La Phổ xem như gặp phải khắc tinh, tốc độ và bản lĩnh ẩn nấp của hắn vô phương sử dụng.

"Cái gì?" Cảm giác được dẫn lực đột nhiên biến đổi, La Phổ trở lên kinh hãi.

"Không ổn!" La Phổ thấy Lâm Lôi biến thân thì có chút hối hận, hắn xác định Lâm Lôi thuộc Thanh Long nhất tộc thì dám chắc có Thanh Long nhất tộc thiên phú thần thông, "Với gã cao thủ của Thanh Long nhất tộc, ta không chắc thắng được. Mà bên cạnh hắn còn có một kẻ nữa, nếu chính thức chém giết thì nguy mất!"

Không hề có chút do dự.

"Bùng!" La Phổ cắn răng tiêu hao một giọt chủ thần lực trân quý, bên ngoài thân thể liền tràn ngập quang mang màu vàng đất.

Lâm Lôi thấy thế cũng không chậm trễ, ngoài thân lập tức tràn ngập quang mang màu đen. Trong các thống lĩnh, thực lực của La Phổ cũng chỉ xem như từ trung bình trở xuống, có điều bản lĩnh ẩn nấp đánh lén tương đối nổi danh, lại am hiểu tốc độ.

"Cái gì? Cũng sử dụng chủ thần lực? Tiểu tử Thanh Long nhất tộc cũng dám tiêu phí sao". La Phổ thấy thế, trong lòng run lên.

"Đối thủ như vậy vừa vặn để luyện tập!" Lâm Lôi lập tức truyền âm cho Bối Bối, "Bối Bối, ngươi bây giờ không cần ra tay, lực công kích của La Phổ chỉ tương đương với ta, tuy nhiên hắn dung hợp Đại địa pháp tắc huyền ảo nhiều hơn ta. Bây giờ dùng hắn để luyện tập, hy vọng sẽ lĩnh ngộ được vài điều".

Bối Bối cũng cười rộ lên: "Được, lão Đại, ta ở một bên xem kịch". Bối Bối liền cố ý lùi lại chừng trăm thước, chừa lại không gian cho hai người Lâm Lôi, La Phổ.

"Hừ!" La Phổ thấy thế, trong lòng thầm tức giận, hắn rõ ràng nhìn thấy đối phương không hề để hắn vào mắt, "Nếu không có trọng lực không gian, ngươi căn bản không thể tới gần ta". La Phổ cũng cảm giác được lúc này dẫn lực của Hắc Thạch không gian đã đại tăng, hắn càng không cách nào chạy được.

Nếu trốn không thoát, chỉ có cách đánh một trận!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status