Bạn trai kỳ lạ của tôi

Chương 297-3: Lựa chọn của Thẩm Hàm 3



“Cái chính là mấy người căn bản không tính để đứa nhỏ kia được bình an sinh ra.”  Ngưu Lực Phàm nói. 

Trước đây tôi cảm thấy Ngưu Lực Phàm cũng không phải là người đàn ông mạnh mẽ đến vậy, nhưng lần này sao lại dám đối mặt và nói chuyện với Thẩm tiên sinh như vậy? Có lẽ bởi vì mọi chuyện liên quan tới con của mình, là trách nhiệm đàn ông nên làm cho hắn mạnh mẽ lên đến vậy.

Thẩm tiên sinh do dự một chút, mới nói: “Đứa nhỏ đã được ba tháng, cho dù sinh non cũng có thể làm DNA, mày ngồi chờ vào tù đi. Giờ thì cút về nhà đi, mong là hôm nay mày thừa nhận đứa nhỏ thì sau này đừng có hối hận đổi ý.”

Nói xong gã quay lưng đi vào khách sạn, rồi quay người nhìn về phía tôi cười khinh miệt. Thư ký lút cút đi theo sau cũng dặn dò bảo vệ vài câu rồi đi vào bên trong. Đám bảo vệ cũng đi ra đuổi chúng tôi đi. 

Tôi kéo Ngưu Lực Phàm rời đi, dưới tình huống này, nếu chúng tôi còn không đi thì cũng chẳng làm gì được hơn cả, hơn nữa rõ ràng bọn chúng đã chuẩn bị kỹ càng.

Điện thoại tôi vang lên, Tông Thịnh gọi tới, tôi vội bắt máy: “Em không cần tìm Thẩm Hàm nữa, một tiếng trước ba mẹ Trần Thần đã trả phòng một tiếng trước, được người ta đưa tới sân bay, có mua vé máy bay nhưng không làm thủ tục bay. Hiện tại hoàn toàn không có manh mối nào. Chúng ta không phải là thân nhân hay bạn bè của bọn họ nên không có báo án mất tích được, cũng không có cách nào truy ra bọn họ đang ở đâu, không chừng là Thẩm gia bên kia đã xuống tay.”

Trong lòng tôi nặng trĩu: “Nếu vừa rồi em ngăn Thẩm Hàm lại thì…”

“Cho dù em cản lại được cũng thế, bọn chúng dùng Thẩm Hàm để câu giờ, chúng ta đưa Thẩm Hàm đi bệnh viện, chỉ cần cô ta nói với bác sỹ là không đồng ý phá thai thì chúng ta cũng không có biện pháp. Chỉ có thể nói, lần này, chúng ta đánh giá quá cao sự thiện lương của Thẩm Hàm thiện, cô ta đã lựa chọn đứng ở bê phía của Thẩm gia. Thôi, tắt máy nha, em đi làm đi.”  

Cúp máy, tôi nhìn Ngưu Lực Phàm bên cạnh, thấp giọng nói: “Cha mẹ Trần Thần đã bị người đưa đi rồi, không biết đi nơi nào. Chúng ta mất đi điều kiện có lợi khống chế Thẩm Kế Ân rồi.”

Ngưu Lực Phàm thở dài, lê bước chân, đi hướng về chiếc xe bán tải của mình đậu bên phía công trường, vừa đi vừa nói: “Nếu lúc trước anh không rối rắm đến vậy, cứ tin vào lời Thẩm Hàm nói, thì cũng sẽ không biến thành cục diện bị động hôm nay như vậy.”

“Bọn chúng đã có tâm thiết kế rồi, không trách anh được, còn nữa, cho dù Thẩm Hàm đứng ở phía bọn chúng, Thẩm Kế Ân như vậy, bọn chúng có thể làm cái gì? Bọn chúng còn không phải là chờ thời gian sao? Thời gian không tới, bọn chúng cũng không làm được gì đâu.”

“Bọn chúng làm không được, chúng ta thì sao? Trực tiếp xuống tay thì…”

“Trực tiếp xuống tay, chúng ta cũng làm không được. Tựa như lúc em bị khống nếu phản ứng chỉ biết ngọc nát đá tan.”

“Nhưng kẻ thứ ba kia vẫn có thể trong vòng hai tháng tới xuống tay! Trời a! Vì cái gì? Vì cái gì? Vì cái gì? Vì cái gì lại là anh chứ?!?!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 29 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status