Bất diệt kiếm thể

Chương 738: Suy nghĩ về chủng tộc, cuộc sống trong tổ chim


- Tuy rằng Long Bằng Điều chỉ là linh thú tứ giai, nhưng trên thân nó đồng thời có huyết mạch Chân Long và Đại Bằng, tiềm lực vô cùng vô tận. Nó được kế thừa huyết mạch Đại Bằng, cho nên tốc độ của nó dù là Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn cũng khó có người đuổi kịp.

Một tên trung niên trầm giọng nói.

- Làm sao có thể như vậy được? Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn. ., chẳng lẽ ngay cả Kiếm Hoàng cũng không đuổi kịp nó ư?

Tên trung niên kia gật gật đầu:

- Không sai, chỉ cần nó không để lọt vào phạm vi hồn thức của Kiếm Hoàng, bị pháp tắc trấn áp, ngay cả Không Gian cấm cố cũng không có tác dụng với nó.

- Chỉ có Đại sư Kiếm Hoàng mới có thê nắm giữ Không Gian Cầm Cố hay sao?

- Không sai đúng là Đại sư Kiếm Hoàng nắm giữ Không Gian cầm cố. Nhưng có lời đồn rằng. Long Bằng Điểu này có năng lực dẫn động khí Động Hư, hơn nữa bản thân nó thuộc hệ Cương Phong, một khi bạo phát toàn lực, dù là Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn dưới tình huống không kịp đề phòng, cũng chỉ có chết mà thôi. Mà linh thú bậc này, cũng chỉ có trong Man Hoang Kiếm Mộ mới còn tồn tại một ít. Con Long Bằng Điểu mới sinh này chính là tông môn ta phát hiện ra mấy chục năm trước, nhưng vì thời gian thai nghén quá dài con Long Bằng Điều tứ giai vẫn canh giữ bên cạnh, cho nên mãi tới hôm nay mới tìm được cơ hội

- Không phải là Long Bằng Điểu này vô cùng quý giá hay sao?

- Không sai chỉ cần nuôi nấng con Long Bằng Điểu này thật tốt, chừng mười mấy năm sau sẽ hoàn toàn trưởng thành. Đến lúc đó, chỉ dựa vào Long Bằng Điểu này, dù là Kiếm Vương cũng không phải là đối thủ. Khi ấy, địa vị của chúng ta trong tông môn sẽ được tăng lên rất nhiều.

Ngừng một chút, người trung niên kia nói tiếp:

- Được rồi, bót tán gẫu đi, lo tập trung hấp thu nguyên khí thiên địa, chạy ra khỏi chỗ này càng sớm càng tốt. Chỉ cần ra khỏi Man Hoang Kiếm Mộ. Long Bằng Điểu kia sẽ không làm gì được chúng ta. Lúc này cũng không phải lúc tiếc rẻ đan dược, cần phải bảo vệ Tính mạng mới là hay nhất.

-Dạ

Ba người còn lại đồng thanh đáp.

Thế nhưng tức khắc, một tiếng chim hót vang dội từ ngoài xa vang lên. Tiếng chim ngân dài thanh âm hùng hậu mang theo một cỗ khí tức nguy nga xuyên thấu không gian, trấn áp bốn người.

Không xong. Long Bằng Điểu kia đã đuổi tới!

- Đại sư huynh, không phải huynh đã nói Thiên Tàm Ti Võng này, khí Thiên Tàm có thể che lấp khí tức hay sao? Vì sao con Long Bằng Điểu này lại phát hiện ra chúng ta như vậy?

- Làm sao có thể như vậy được? Vì sao? Người trung niên kia cũng lộ vẻ kinh hoàng.

- Chia ra trốn!

Người này cũng là loại người quyết đoán, lập tức buông Thiên Tàm Ti Võng trong tay ra, bắn nhanh về một hướng:

- Gặp lại ở cửa ra.

Ngay tức khắc, ba người còn lại cũng quyết định thật nhanh, buông bỏ Thiên Tàm Ti Vồng, bắn nhanh về ba phương hướng khác.

Bất chợt một tiếng chim hót đầy giận dừ vang lên, trong không gian hiện ra một đạo kim quang, kế đó một con chim khổng lồ màu vàng cao chừng bảy, tám mươi trượng xuất hiện ở chỗ bốn người vừa bỏ chạy. Dưới cự trảo màu vàng sắc bén của nó lúc này đã chộp lấy tấm Thiên Tàm Ti Vòng màu bạc kia. Bên trong lưới, con Long Bằng Điểu còn non há chiếc miệng nhỏ màu vàng nhạt ra, kêu lên nhưng tiếng đau đớn.

Lúc này vì con Long Bằng Điểu nhỏ giãy dụa khi trước, nhưng sợi tơ nhỏ của Thiên Tàm Ti Võng đã ăn vào nhưng chiếc lông mới mọc của nó, khiến cho từng đường máu màu vàng rịn ra trên thân thể.

Con chim mẹ giận dữ kêu lên, linh khí Cương Phong mênh mông hội tụ giữa không trung. Chỉ trong thoáng chốc, một lưỡi kiếm gió màu trắng tinh thuần cao chừng trăm trượng hiện ra, đồng thời từng đạo khí Động Hư nhè nhẹ hội tụ, ngưng kết trên lưỡi kiếm gió kia. Ngay tức khắc, một vòng gợn sóng không gian mở nhạt khuếch tán ra.

Ngay sau đó, lưỡi kiếm gió kia bắn về hướng một trong bốn người vừa bỏ chạy. Long Bằng Điểu chộp lấy Thiên Tàm Ti Võng dưới chân, bắn nhanh về hướng lúc nãy vừa bay tới.

Lục Thanh thu hồi Chân Long Nhãn, biết chim non đã được cứu trở về, hắn bên dốc toàn lực vận chuyển Kiếm Hồn Kinh, khôi phục lại hồn thức đã tiêu hao. Long Bằng Điểu. ., linh thú này gọi là Long Bằng Điểu ư? Chỉ có điều không biết linh thú này có thể trưởng thành tới mức độ nào, có được huyết mạch của hai đại linh thú đứng đầu, tiềm lực của nó quả thật gần như vô hạn.

Nhưng lúc này Lục Thanh cũng đã nghe đối thoại của bốn người kia. Long Bằng Điểu này. .. Long Bằng Điểu này chỉ riêng thời gian thai nghén đã mất mấy chục năm, thật sự là quá dài. Đây là do tạo hóa làm ra hay sao? Lục Thanh thầm nghĩ trong lòng. Thiên Đạo thưởng phạt hết sức công bằng, đối với đạo căn bằng cũng hết sức thâm sâu.

Không bao lâu sau. Long Bằng Điểu đã mang Thiên Tàm Ti Vòng trở về tổ, đáp xuống. Từng trận Cương Phong nhè nhẹ ngưng tụ lại dưới trảo của nó, sau đó vạch một cái về phía Thiên Tàm Ti Võng trên thân thể con mình.

Một đám lửa bừng lên, chuyện khiến cho Long Bằng Điểu kinh ngạc chính là Cương Phong mà nó ngưng tụ không ngờ không làm gì được Thiên Tàm Ti Võng, mà Long Bằng Điểu con vì nhiệt lượng quá lớn do hai bên tiếp xúc, kêu lên nhưng tiếng đau đớn. Trên thân nó, nhưng sợi tơ mảnh của Thiên Tàm Ti Vòng càng ngày càng siết chặt, gần như đã xâm nhập sâu vào trong đa thịt.

- Để ta.

Lục Thanh truyền âm nói.

Long Bằng Điểu đưa đôi mắt màu vàng nhìn sang Lục Thanh, cũng truyền âm đáp:

- Ngươi là nhân tộc trong truyền thuyết đó sao? Vì sao ngươi lại giống như hài tử của ta, ta có cảm giác ngươi cũng là hài từ của ta. ..

Từ thanh âm của Long Bằng Điểu. Lục Thanh nghe ra nó có ý tiếc thương nồng đậm. Hiện tại dù bị một con linh thú xem như hài tử, nhưng chẳng nhưng Lục Thanh không cảm thấy bở ngỡ khó chịu, mà hắn còn có một cảm giác ấm áp vô cùng. Vạn vật đều có linh tính, nhân tộc cũng không phải là chúa tể trời sinh, nhưng gì nhân tộc có được, các tộc khác cũng có thể có đươc.

Đặc biệt sau khi hoàn toàn dung hợp huyết mạch Chân Long. Lục Thanh đã có hai thân phận. Sau khi hắn đột phá tới cảnh giới Kiếm Phách, chỉ cần dẫn động huyết mạch, hắn muốn hóa thân thành rồng cũng không phải là không có khả năng. Hiện giờ cải nhìn của Lục Thanh về chủng tộc đã thay đổi không ít, tối thiểu, hắn đã có được cái nhìn bình đẳng, mặc dù trên thực tế còn chưa đạt tới bình đẳng. Đây là chuyện tích lũy đã lâu đời, trong lúc nhắt thời khó lòng thay đổi được. Tuy nhiên ít nhất lúc này, hắn cũng xem Long Bằng Điểu trước mắt như một người chân chính, một vị mẫu thân đang cuống quít tay chân vì con mình đang chịu đau đớn khổ sở.

Dưới cái nhìn chăm chú của Long Bằng Điều. Lục Thanh cố gắng đứng dậy. Kiếm cốt trong thân thể hắn kêu lên răng rắc, vết thương lúc nãy vừa được chữa trị một chút, dường như lại có dấu hiệu vỡ ra, thật sự là lần này hắn bị thương quá nặng.

Lúc ấy, tuy hắn mở được cửa vào Man Hoang Kiếm Mộ, nhưng một kiếm của kẻ đứng đầu Quỷ giới đã đánh bị thương Kiếm thể Bạch Linh của hắn. Kiếm ý mênh mông cuồn cuộn kia lại đánh thẳng vào trong Thần Đình thức hải nếu không nhờ hắn tu luyện Kiếm Hồn Kinh, lực hồn phách hùng mạnh, còn có chữ Đạo kia bảo vệ, lúc này Thức Kiếm rất có thể đã tan tành.

Thấy Long Bằng Điểu nhỏ trước mặt đang nhìn mình với ánh mắt đáng thương, trong mắt Lục Thanh cũng lộ vẻ thương xót, kiếm chỉ tay phải hắn chậm rãi đưa ra, lăng không điểm tới Thiên Tàm Ti Vòng.

Ngay tức khắc. Thiên Tàm Ti Võng đang trói Long Bằng Điểu nhỏ kêu lên tiếng ầm ầm nho nhỏ, cả mảng lưới không ngừng lung động, mà nhưng sợi tơ tằm ăn sâu vào da thịt nó cũng chậm rãi nới lỏng ra.

Thiên Tàm Ti Võng được làm bằng tơ của linh thú tam giai Thủy HỏaThiên Tàm nhả ra, nước lửa bất xâm. Nhưng vì trong tơ tằm có chứa rất nhiều tinh túy của khoáng thạch, có thể bị kiếm khí dẫn động, khiến cho nó cứng rắn vô cùng.

Mà sờ dĩ đạo Cương Phong lúc này của Long Bằng Điểu không cắt được, đó là vì trong Thiên Tàm Ti Võng có kiếm khí rót vào, lúc này bị khí Phong Mang của Lục Thanh dẫn động, lập tức thoát ra khỏi thân thể của Long Bằng Điểu nhỏ.

-Phụt. ..

Lục Thanh phun ra một ngụm nghịch huyết, vốn thương thể của hắn chưa lành, lại phải vận dụng hồn thức khổng chế một cách tỉ mỉ như vậy, thân thể thì không sao, nhưng hồn thức lại chịu đựng không nổi Ngay lúc này, hắn chỉ mơ hồ nghe được một tiếng chim hót. sau đó lập tức hôn mê. Đến khi tỉnh lại, Lục Thanh mở mắt ra đã nhìn thay Long Bằng Điểu đang phủ phục bên cạnh, còn một con Long Bằng Điểu nhỏ cũng đang ngủ say một bên, chính là tiểu tử lúc trước.

- Ngươi tỉnh rồi ư, có khỏe không?

Trong đầu Lục Thanh vang lên tiếng Long Bằng Điểu, nghe như giọng nữ nhân.

Cũng không biết mình đã hôn mê bao lâu, Lục Thanh kiểm tra bên trong thân thể, phát hiện ra Kiếm cốt đã khôi phục lại được bảy, tám thành. Mà bên trong Thần Đình thức hải Thức Kiếm khôi phục cũng đã được ba thành.

Lục Thanh gật gật đầu:

- Ngươi nghe hiểu được không, ta hòn mê đã bao lâu?

-. -. - À.

- Ta hiểu được, trong lúc ngươi hôn mê, đã có hai mươi lần nhật nguyệt lên rồi lại xuống. Long Bằng Điểu truyền âm đáp, trong mắt lộ ra vẻ thương yêu chẳng khác nào từ mẫu:

- Ngươi còn đau không, có muốn linh dược gì không, ta có thề đi tìm cho ngươi. Lúc Thanh lắc lắc đầu:

- Tự ta sẽ khỏe lại thôi. Ngươi không sợ ta sao, ta là nhân tộc, không phải là hài tử của ngươi.

- Nhân tộc ư?

Trong mắt Long Bằng Điểu hiện lên vẻ suy tư, bất quá lập tức nó lắc lắc đầu:

- Cái gì nhân tộc ta không biết, bất quá ta biết ngươi cũng giống như hài tử của ta, ta muốn bảo vệ ngươi, ngươi có thể sống chung với chúng ta.

- Chỉ đơn giản vậy sao? Lục Thanh sửng sốt

- Chẳng lẽ còn cần gì nữa?

- Ánh mắt Long Bằng Điểu lộ vẻ nghi hoặc, đồng thời cũng lộ vẻ ngây thơ chất phác hết sức tinh thuần, vô cùng hấp dẫn Lục Thanh. Lúc này Lục Thanh cũng mĩm cười, lắc lắc đầu.

- Thời gian một tháng sau đó. Lục Thanh vẫn ở trong tổ cùng với Long Bằng Điểu nhỏ. Hàng ngày. Long Bằng Điểu mẹ đều bay ra ngoài bắt một ít linh thú nhị giai trở về. Lục Thanh và Long Bằng Điểu nhỏ chia nhau ăn. Đương nhiên, phần lớn đều vào bụng Long Bằng Điều nhỏ.

- Ngoài ra. Long Bằng Điểu mẹ còn tìm về vài gốc linh dược ngàn năm hoặc vài viên linh thạch. Lục Thanh chỉ lắc đầu, cất mấy viên linh thạch vào trong tổ, còn linh dược ngàn năm. Lục Thanh lấy thịt Tử Diễm Trư nhị giai nấu canh, cùng ăn với Long Bằng Điểu mẹ.

- về phần Long Bằng Điểu nhỏ, nó vừa mới ra đời chưa đầy hai tháng, chưa chịu nổi dược lực của linh dược ngàn năm và linh thú nhị giai pha lẫn vào nhau, nên chỉ được Lục Thanh cho một chút nước canh. sau đó bên nằm yên trong tổ hấp thu dược tính.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status