Bất diệt kiếm thể

Chương 832: Huyền Thiên Kiếm Vực


- Rống. ..

Chân Long trên Nhược Thủy Ấn cất tiếng gầm giận dữ. Nhược Thủy Ấn từ trước tới nay vần ngoan ngoãn vâng lời, lần đầu tiến làm loạn lên trong tay Bích Thanh Thủy. Lão không dám do dự, mặc dù tư thế hiện tại của Lục Thanh khiến cho người ta sợ hãi nhưng thân là Kiếm Đế đỉnh phong, bất kể là tâm cảnh hay kiến thức lão đều hơn xa Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn

Lúc này chỉ thấy Bích Thanh Thủy quát lớn, thần niệm mênh mông từ Mi Tâm lão hóa thành một đạo ánh sáng vàng rốt vào trong Nhược Thủy Ấn, trấn áp tàn hồn Chân Long kia xuống. Mặc dù đã nhận chủ, nhưng lúc này Bích Thanh Thủy vẫn cảm thấy khó lòng khổng chế, lão thật không ngờ Lục Thanh kẻ thừa huyết mạch Chân Long lại có thể ảnh hưởng tới tàn hồn Chân Long trong Nhược Thủy Ấn. Lúc này tàn hồn Chân Long cắn trả lại chủ, lập tức khiến cho thế thiên địa mà lão điều động được ít hơn hai phần

Lúc này Lục Thanh đang dung nhập toàn bộ tâm thân vào trời đát. Kiếm Ý toát ra từ Hung Kiếm Long Vương khiến cho người ta kinh, hãi. Kiếm Ý kinh khủng gần ngưng tụ thành thực chất, kiếm quang Phong Lôi màu tím trắng kéo dài ra, bao vây xung quanh thân kiếm. Thân kiếm nguy nga cao ngất khỏi chín tầng mây, đạt tới độ cao khoảng năm ngàn trượng.

Lực Lĩnh Vực kinh khủng sau khi dung nhập bốn phần thế thiên địa, lại sinh ra biến hóa huyền ảo khó hiểu. Không gian sụp đổ xung quanh thân kiếm lập tức lâm vào vòng luân hồi khôi phục rồi sụp đổ âm thẳm lặng lẽ, thậm chí Cương Phong đang hoảnh hành ngang ngược xung quanh, lập tức bị Kiếm Ý trần áp, trở nên ngoan ngoãn.

Hung Kiếm Long Vương cao năm ngàn trượng lơ lửng giữa không trung, lúc này bất chợt xoay tròn.

Lốc xoáy gào thét, kiếm quang màu tím trắng nháy mắt hóa thành một cái lồng kiếm quang màu tím trắng rất tròn. Long Vương Hung Kiếm vốn đứng thẳng ngạo nghễ lập tức hóa thành một đạo kiếm trụ linh hoạt sắc bén. Phía trước kiếm trụ lộ khí Phong Mang màu trắng đục pha tím, đập nát không gian loạn lưu, bắn nhanh về phía Nhược Thủy Ấn. Một kiếm này giáng xuống như cuồng phong đè ép, mênh mông cuồn cuộn, kiếm quang đi qua nơi nào, không gian bị xé mở ra nơi đó, không gian sụp đổ lập tức khép liền trở lại.

Thức thứ hai mươi ba của Tử Tiêu Phong Lôi Kiếm: Phong Lôi Kiếm Trụ!

Đồng thời phía trên kiếm trụ Phong Lôi nổi lên một tầng khí Phong Mang màu trắng đục, với sức mạnh kinh khủng của tầng mười một Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, một luồng quái phong kinh khủng vang lên xung quanh kiếm trụ, Chân nhiếp tâm thần.

Bích Thanh Thủy không kịp nghĩ nhiều. Nhược Thủy Ấn bành trướng to bốn ngàn trượng kia chẳng khác một ngọn núi lớn, được lão dẫn động nện xuống đầu Lục Thanh.

Trên Tử Lôi phong, đám đệ tử Tử Lôi tông lộ ra thần sắc sợ hãi. Giờ phút này trên chín tầng trời hai quái vật lớn toát ra khí tức kinh thiên khắc sâu vào lòng mọi người. Khoan hãy nói kiếm trụ Phong Lôi cao năm ngàn trượng chấn động trời đất, chỉ riêng Nhược Thủy Ấn to như núi cũng đủ khiến cho người ta kinh hồn táng đởm. Nếu như đè xuống Tử Lôi phong của bọn họ, không cần phải nói Tử Lôi phong ắt sẽ hóa thành tro bụi chỉ trong khoảnh khắc.

Đây chính là uy năng của Tông sư Kiếm Phách!

Lúc này trên chín tầng mây. Cương Phong gào thét, hoành hành khắp bốn phương tám hướng, làm lộ ra không gian màu trắng chói chang. Nhưng ánh dương quang bị khí Phong Mang phá tan, không thể chiếu rọi xuống dưới chút nào.

-Phụt. ..

Bích Thanh Thủy phun ra nghịch huyết như suối, cả người lảo đảo muốn ngã, rất nhiều điểm sáng màu xanh xám từ trên người lão bay xuống lả tả.

- Rống. ..

Lại một tiếng long ngâm rung trời chuyển đất vang lên. Tiêng long ngâm này đã giải thoát ra một hư ảnh Chân Long ngàn trượng vắt ngang cuối chân trời, có thể thấy rõ ràng vẩy rồng màu xanh xám. Nó nhìn Lục Thanh lúc này đã khôi phục lại hình người gật gật đầu, sau đó lập tức tiêu tan. Một đạo Sinh Tử Luân Hồi màu xám mở ra, nuốt chửng Long thân đang tiêu tan vào trong đó.

Đến lúc này, Nhược Thủy Ấn vỡ nát!

Lục Thanh lạnh lùng nhìn Bích Thanh Thủy trước mặt không nói một lời. Thân hình hắn chợt lóe lèn, ngay sau đó đã xuất hiện ở sau lưng Bích Thanh Thủy.

- Giỏi, giỏi lắm. ..

Bích Thanh Thủy cố gắng xoay người lại, muốn nhìn Lục Thanh, nhưng rất nhanh, toàn thân lão như một viên đá vỡ tan ra, làm tung bay đầy trời bụi đất.

- Bích lão quỷ!

Lão nhân đi cùng Bích Thanh Thủy kinh hô thất thanh, không kịp ngăn cản, hàn quang trong mắt chớp động, cất tiếng quát lạnh lùng:

- Nhược Thủy Ấn đã vỡ, vì sao các hạ còn ra tay tàn nhẫn như vậy?

- Trong lòng lão có sát ý. ..

Lục Thanh thản nhiên nói ánh mắt hắn hết sức lạnh lùng:

- Nêu biết như vậy, vì sao không lên tiếng ngay từ đầu?

- Ngươi. ..

Sắc mặt lão nhân đỏ bừng vì xâu hổ, lát sau than dài một tiếng, xoay người nói với năm người bọn Lôi Thiên:

- Bích lão quỷ đã đi rồi lão phu cũng không còn mặt mũi nào ở lại chõ này, hậu hội hữu kỳ!

Dứt lời, lão nhân giâm chân một cái, tiến vào trong không gian Đông Hư.

Năm người bọn Lôi Thiên chỉ đành cười khổ lắc đầu, cũng không ngàn cản, vốn tính tình Bích Thanh Thủy hơi tàn nhẫn, bọn họ cùng không thích lắm, chỉ có điều thân phận của lão có chỗ đặc thù, hơn nữa thực lực hùng mạnh, cho nên lần này mới mời lão. Hiện giờ chuyện xảy ra đến nước này đã ra ngoài dự liệu của bọn họ, cho nên cùng không giữ lại lão nhân tán tu kia, chỉ càng thêm khó xử mà thôi.

Một lúc sau, sáu người ngồi xuống trên đỉnh Tử Lôi phong, chỉ có điều không nhắc tới chuyện vừa xảy ra, mà là đi thẳng vào chính đề.

- Chẳng hay Lục Đại sư đã từng nghe qua đại hội Huyền Thiên hay chưa?

Lục Thanh cau mày đáp:

- Đã từng nghe qua chút ít, nhưng còn rất nhiều chuyện trong đó vẫn mơ hồ không biết. Lôi Thiên gật gật đầu:

- Cũng khó trách được. Lục huynh trở thành Tông sư Kiếm Phách quá nhanh tự nhiên không tích lũy được bao nhiều. Nói đúng ra, đại hội Huyền Thiên này vô cùng quan trọng đối với Tông sư Kiếm Phách chúng ta.

Nói tới đây. Lôi Thiên nhìn sang bốn người Liệt Sí Thiên:

- Đại hội Huyền Thiên, tuy rằng tên là đại hội thật ra đó là một nơi bí cảnh.

Bí cảnh!

Lục Thanh thoáng động trong lòng, cái gọi là bí cảnh, được chia làm hai loại. Một loại được trời đất hình thành tự nhiên, gọi là Tiên Thiên bí cảnh, đa số đều có phân chia thuộc tính, bên trong ẩn chứa một số bảo vật các hệ thuộc tính hiếm thay. Giống như lúc trước tiến vào Ngũ Hành kiếm mộ phải trải qua cốc Thiên Phong, Chân Hỏa hải cũng có thể xem như một nơi Tiên Thiên bí cảnh. Chỉ là nhưng bí cảnh như vậy đa số hung hiểm vô cùng, nếu không có thực lực cảnh giới Kiếm Hồn, vào đó là đi tìm chết.

Mà một loại bí cảnh khác chính là do kẻ có đại thần thông Kiếm Đạo lập ra, thường là do Kiếm Hoàng trở lên, thậm chí Tông sư Kiếm Phách bố trí. Xuất phát từ nhiều mục đích, bí cảnh này thành lập cũng khác nhau, trừ khi biết rõ nội tình, bằng không khó lòng phỏng đoán cho rõ ràng.

- Chúng ta gọi loại bí cảnh này là Huyền Thiên Kiếm Vực, hoặc là Hư Không Kiếm cốc! Lục Thanh nghe vậy kinh hãi trong lòng, chẳng lẽ là. ..

Lại nghe Lôi Thiên tiếp tục nói:

- Còn vì sao đại hội Huyền Thiên lại quan trọng đôi với đám Tông sư Kiếm Phách ta như vậy, đó là vì trong Huyền Thiên Kiếm Vực, có giấu bốn trái Kiếm Tâm!

Nói tới đây, dù là với tâm cảnh của năm người bọn Lôi Thiên cũng không nhịn được, phải hít sâu một hơi khí lạnh. Đối với Kiếm Giả, sức hấp dẫn của Kiếm Tâm quá lớn. ..

Kiếm Tâm!

Thần sắc Lục Thanh cũng tỏ ra ngưng trọng hẳn lên, rốt cục hắn đã biết vì sao đại hội Huyền Thiên lại hấp dẫn nhiều Tông sư Kiếm Phách như vậy. Tầng năm Man Hoang Kiếm Mộ quá hư vô mở mịt, nhưng Huyền Thiên Kiếm Vực lại xác định có bốn trái Kiếm Tâm. Kiếm Tâm là gì? Sau khi luyện hóa, chính là Kiếm Thánh! Chuyện này sẽ làm bớt đi rất nhiều thời gian khổ tu đốn ngộ của các Tông sư.

- Bất quá. ..

Đột nhiên Lôi Thiên đôi giọng:

- Đại hội Huyên Thiên cứ năm trăm năm lại mở một lân, tới nay đã được năm vạn năm. Nói cách khác, từ năm vạn năm hiện tại bắt đầu, đã mở ra chín mươi chín lần.

- Vậy nhưng lần trước, có ai lấy được Kiếm Tâm hay không?

Lục Thanh vội hỏi.

Lôi Thiên cười khổ, lắc lắc đầu:

- Kiếm Tâm làm sao có thể lấy dễ dàng như vậy được? Vào Huyền Thiên Kiếm Vực, phải thông qua khảo nghiệm của bốn trái Kiếm Tâm, mới có thể được Kiếm Tâm tán thành, từ đó tự động nhận chủ.

- Chẳng lẽ gần năm vạn năm qua, không có ai lấy được Kiếm Tâm sao? Lôi Thiên gật gật đầu:

- Không sai khảo nghiệm của bốn trái Kiếm Tâm Thật sự là quá mức gian nan, tuy rằng không có lo âu về tính mạng, nhưng rất nhiều khảo nghiệm đều chỉ thẳng vào tâm, chỉ cần hơi sơ ý, dù là chúng ta cũng bị tâm ma quấn lấy, phiền phúc vô cùng.

Minh Thiên Hà thở dài một tiếng, tiếp lời.

- Nhưng chỉ cần có cơ hội, chúng ta sẽ đi thử, chỉ cần có thế lấy được một trái, chính là vạn hạnh vô cùng- Cũng phải nói trong số chúng ta đây, ngoại trừ Lục huynh ra, nhưng người khác chỉ đi được một lần, còn Lôi huynh đi được hai lần.

- Lân này mời Lục huynh tới đây là muốn Lục huynh cùng đi với bọn ta, đến lúc đó cũng sẽ tăng thêm được một phần thắng, có thể chiếu cố lẫn nhau. Nói đúng ra, mối nguy lớn nhất ở đại hội Huyền Thiên không phải là khảo nghiệm của Kiếm Tâm, mà là mối uy hiếp đến từ lòng người.

Trong lòng Lục Thanh cũng thấy cảm khái. Quả thật lực lượng đỉnh cao đứng đầu đại lục hội tụ tại đại hội Huyền Thiên như vậy, e rằng đám cường giả Trên Bảng Tông sư cũng đồng thời giáng lâm. Đến lúc đó ắt là phong vân biến sắc, đất thảm trời sầu, muốn nhận được khảo nghiệm thuận lợi. e rằng sẽ rất khó khăn.

Lục Thanh không hề do dự, gật đầu nhận lời:

- Tự nhiên ta sẽ đi cùng các vị.

Trên mặt năm người Lôi Thiên cùng nở nụ cười.

- Từ đây tới đại hội Huyền Thiên còn không tới sáu năm, tất cả mọi người phải chuẩn bị một chút.

Lôi Thiên lập tức nói về một số điều cấm kỵ về đại hội Huyền Thiên với bọn Lục Thanh. Sau nửa canh giờ, sáu người đồng thời đứng dậy.

- Đúng rồi, Thiên Lôi đâu?

Lôi Thiên cười to một tiếng:

- Thiên Lôi đã đi giới Tử Hoàng, còn không đầy một năm nữa là tới ngày Bảng Kiếm Hoàng lập bảng.

Lục Thanh lộ vẻ hơi kinh ngạc:

- Thiên Lôi muốn tham gia tranh Bảng Kiếm Hoảng ư?

- Không sai, đây cũng là lịch lãm đối với nó, không cầu lưu danh, chỉ cầu học hỏi kinh nghiệm.

Một canh giờ sau.

Bên biên giới Tử Hà sơn mạch, trên đỉnh khe Kiếm Thanh.

Lục Thanh đứng đó, áo xanh bay phất phơ theo gió, thần sắc trầm tư. Trải qua lần học hỏi này, Lục Thanh đã xác định Hư Không Kiếm cốc và nơi của giới Thanh Phàm trước kia nhất định có chỗ liên quan. Vừa nghĩ tới đây. Lục Thanh không khỏi nhớ tới Ma Linh. uy thế của Ma Linh khi trước đã khắc sâu trong đầu hắn.

Giờ phút này, sâu trong không gian Động Hư ở giới Thanh Phàm, bên trong một sơn cốc rộng rãi màu tím, khí Phong Mang màu tím lưu chuyển trên không, có một bóng người màu tím đẹp mê hồn đang đứng trên đỉnh cốc.

- Ta sắp sửa ra ngoài. .. Muội muội, muội hãy chờ, tỷ tỷ ta sẽ tới tìm muội rất nhanh!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status