Bất hủ đan thần

Chương 132: Chính mình muốn chết?


Kỳ thật giờ phút này trong lòng Hoàng đế cũng rất khó hiểu, nếu như nói trước kia Trình Cung là cố ý che dấu, có mưu đồ, vậy giờ phút này vì sao hắn cao điệu như thế. Nhưng trên thực tế Chu Tùng nói cũng rất công bằng, tuy Trình Cung này một mực rất quần là áo lượt, trên thực tế hiện tại hắn cũng không phải cái gì tốt, hung hăng, càn quấy, bá đạo như trước, thậm chí càng hơn lúc trước, nhưng mà không có nghĩa là hắn không có học vấn. Có khả năng hắn rất có thiên phú, ai cũng không nói thiên tài không thể quần là áo lượt, không thể hung hăng càn quấy bá đạo, không thể ngang ngược không nói đạo lý.

Về phần hắn tới giải thi đấu, có khả năng là tiện gặp, vừa vặn muốn đến giẫm Tứ đại tài tử, từ chữ hắn ghi cùng cử động cũng có thể nhìn ra. Đương nhiên, thắng tiền cũng là một phương diện, số tài chính khổng lồ này đừng nói những người khác, nếu quả thật để Trình Cung thắng đi, ngay cả Hoàng đế cũng có chút động tâm.

Năm đó Lam Vân đế quốc lập quốc, Thái tổ đạt được bảo tàng lớn, cộng thêm có phương pháp trị quốc, một mực áp dụng chính sách thu thuế rất thấp. Không tính thu từ đường khác, chỉ tính thuế, một năm cũng chỉ tới hai ngàn vạn lượng bạc, mà lần này nếu Trình Cung thắng mà nó, đây chính là một năm rưỡi thu thuế của quốc khố. Hắn sẽ dùng làm cái gì? Trước kia Trình gia chỉ có quân đội, lại không có mặt khác trợ giúp, nếu như bọn hắn có đầy đủ tài chính, thì càng thêm nguy hiểm, điểm ấy cũng không thể không đề phòng.

Giờ phút này ở trong nội tâm Hoàng đế, Trình Cung vẫn chỉ là quần là áo lượt phá gia chi tử có thiên phú, có tài hoa, nhưng trong lòng của hắn cũng ẩn ẩn cảm giác được một ít lo lắng.

Xem ra, phải hảo hảo lưu ý Trình Cung này thoáng một phát, có lẽ bản thân hắn là quần là áo lượt phá gia chi tử, nhưng vạn nhất có người lợi dụng cái này làm việc thì phiền toái. Cái luận điệu này, không chỉ là Hoàng đế nghĩ như vậy, đã có rất nhiều người phân tích ra đến, đều cảm giác sau lưng Trình Cung có người thôi động.

Lão Thất sắp trở về, trẫm ngược lại muốn nhìn đến lúc đó lão Thất thu thập các ngươi như thế nào, trẫm không tiện ra mặt cùng ra tay, hết thảy đợi lão Thất trở về thì tốt rồi.

...

Chỗ đài cao Tứ đại tài tử ngồi, tất cả người muốn khiêu chiến đều phải từng bước một đi đến, mà bốn người bọn họ thì cao cao tại thượng nhìn người đi tới. Bốn người bọn họ đều không phải tài tử, đệ tử thế gia bình thường, từ nhỏ đã biết rõ vận dụng khí thế như thế nào, loại chuyện này bọn hắn đã trải qua lần thứ nhất, tự nhiên rất có kinh nghiệm.

Ngoại trừ Lôi Hạo Uy ra, ba người khác đã không suy nghĩ sự tình Trình Cung vừa rồi nữa, nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ, để khí thế bản thân đạt tới đỉnh phong, bọn hắn muốn xem Trình Cung đi lên, đầu tiên ở khí thế phải áp đảo hắn.

Giải thi đấu Tứ Bảo tổ chức nhiều năm như vậy, đã từng có người khiêu chiến trong quá trình đi tới, bởi vì áp lực quá lớn thậm chí không có khiêu chiến liền nhận thua. Giờ phút này bọn hắn cao cao tại thượng, bọn hắn là thượng vị giả, bọn hắn bao quát người tới khiêu chiến. Bậc thang này thiết trí cũng rất đặc biệt, rất xa, chừng mấy trăm mét, bằng phẳng, thời điểm người khiêu chiến vừa đi bước đầu tiên đã có thể chứng kiến người trên đài, tuy rất mơ hồ, nhưng thật có thể nhìn thấy.

Chung quanh vô số người đang trông xem thế nào, trong bốn tòa tháp cao càng có rất nhiều đại nhân vật đang nhìn, loại áp lực vô hình này đối với người là một loại khảo nghiệm cực lớn, cũng không trách đã từng có người đi lên đã lựa chọn nhận thua, năng lực thừa nhận trong nội tâm hơi chút kém một sẽ không thể đi hết được.

Trình Cung phóng ngựa rong ruổi mà đến, hắn không cần làm chút ít chương trình như những người kia, hôm nay hắn tới chính là vì đánh vỡ quy củ, đánh vỡ những chương trình này, chỉ cần hắn làm được, thì không sợ bọn họ chơi xấu mình. Nói giỡn sao, mình là đế đô Tứ đại hại, Vân Ca Thành đệ nhất ăn chơi thiếu gia

Bọn hắn chơi lưu manh cùng mình, đây không phải là bắn tranh trước nhà Thánh Nhân sao.

Giờ phút này đứng xa xa nhìn đài cao, người bình thường sẽ bị khí thế kia dọa sợ, Trình Cung có thể cảm giác được, cái đài này bố trí có một ít phù hợp số mệnh, đạo lý trận thế. Kết hợp hoàn cảnh chung quanh, chế tạo ra một loại áp lực đặc thù, mặc dù đối phương rất ngây thơ, làm cũng chỉ tốt ở bề ngoài, nhưng mà đối với người dưới Siêu Phàm kỳ, hiệu quả vẫn rất lớn. Nhất là người dự thi, càng có một cảm giác đi lên hành hương, đã có loại tâm tư này, muốn thắng lợi càng thêm khó, đầu tiên phải vượt qua loại tâm tư này.

Nhưng mà Trình Cung căn bản không cần, tinh thần lực của hắn có thể nhẹ nhõm hiểu rõ biểu lộ của bốn người bọn họ, Mãnh Hổ thật đúng là dốc sức liều mạng, vậy mà ở thời điểm này còn toàn tâm tu luyện. Chu Dật Phàm, Trình Lam, Âu Dương Ngọc Bảo ngược lại là bày tư thế vô cùng đủ, đáng tiếc a, chỉ là ra vẻ, bọn hắn còn không có hình thành cái loại uy áp, khí thế nầy.

Trong nội tâm nghĩ vậy, Trình Cung đã nhanh đến bậc thang, phía trước đứng rất nhiều thủ vệ, nhìn Trình Cung phóng ngựa tới lập tức muốn lên trước cản trở.

- Trang bức trước mặt bản đại thiếu, các ngươi còn kém xa, xuống nghênh đón bản đại thiếu.

Đột nhiên Trình Cung khoát tay, trong tay áo, miệng, cổ áo,…đột nhiên xuất hiện chừng trên trăm thanh phi đao.

Trên trăm thanh đoản đao đồng thời bay ra, lập tức như là bầu trời đêm đến, mấy thủ vệ sợ tới mức đều vội vàng co rụt lại. Những phi đao này trực tiếp bay ra ngoài.

- Sưu sưu

...

- Hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ hắn cho rằng đây là luận võ tràng, nói sau cho dù tỷ thí lực lượng cũng không nên như vậy, vừa đến đã động thủ.

- Hung hăng càn quấy đến rối tinh rối mù, nhìn không ra một chút giả bộ, trẫm không nhìn lầm. Hắn là như thế, nhưng sau lưng khẳng định có người bày mưu nghĩ kế, chẳng lẽ Trình Vũ Dương đã âm thầm trở lại đế đô?

- Bại hoại trong nhà, chết không có gì đáng tiếc, gia gia già nên hồ đồ, ta mới là ưu tú nhất, ta sẽ cho hắn biết.

- Thô lỗ...

Chứng kiến Trình Cung ra tay, những người này nghĩ cái gì đều có, nhưng trước khi sự tình không có kết quả, bọn hắn đều đang đợi. Bọn hắn đều rất có tính nhẫn nại.

Bọn hắn muốn nhìn đến cùng Trình Cung muốn làm gì, bọn hắn cũng sẽ không như những người khác lập tức đứng lên xuất đầu.

- Rầm rầm rầm

Những đoản đao kia cũng không phải bay lên đài, mà là bay về phía dưới đài, cái đài này được trên trăm cây cột chống đỡ, bên trên bình thường sẽ không đi lên bao nhiêu người, làm cái đài này vững chắc vô cùng. Giờ phút này những đoản đao kia bay qua, những cây cột nhao nhao bị đoản đao đánh trúng bể nát, đừng nhìn những đoản đao này rất nhiều, nhưng đều là Nguyên khí cấp ba. Chỉ là tốc độ quá nhanh, thoáng cái đã bay ra ngoài, căn bản không có người chú ý tới.

- Oanh

Cả cái đài trầm xuống, đài cao mười thước thoáng cái còn lại chưa đủ hai thước, chỉ có cao hơn một thước.

Lần này rất kinh người, Trình Lam tức giận đến siết chặt nắm đấm, thiếu chút nữa nhịn không được muốn ra tay. Chu Dật Phàm nhẹ nhàng nâng tay đè trên mặt bàn, tuy đột nhiên rơi xuống gần mười mét, nhưng mà địa phương hắn ngồi cùng cái bàn không có một chút thay đổi, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

- YAA.A.A.. Nha

Chung quanh dâng lên một cổ tro bụi, Âu Dương Ngọc Bảo như là ngửi trúng khí độc, lập tức phóng thích nguyên cương hộ thể, ngăn trở tro bụi chung quanh, nhưng dùng khăn tay sức che mũi như trước.

Nương theo đài rơi xuống, Trình Cung cũng đã cưỡi ngựa tiếp cận, khi bụi đất chung quanh tan hết, bọn hắn đã chứng kiến Trình Cung cỡi ngựa trực tiếp vọt lên.

Cái độ cao này đối với trung đẳng bảo mã mà nói, hoàn toàn là một bữa ăn sáng.

- Chướng khí mù mịt, bày uy phong cái gì, ta cho ngươi biết...

Âu Dương Ngọc Bảo nhìn Trình Cung phóng ngựa tới, bất mãn nói.

- Ngươi…

Trình Cung chỉ Âu Dương Ngọc Bảo nói:

- Câm miệng, nói chuyện bất nam bất nữ, âm dương kỳ quặc, còn không biết xấu hổ đi ra gặp người, còn Tứ đại tài tử, không biết còn tưởng rằng ngươi là công công đi ra tuyên chỉ.

- Bành!

Sắc mặc Âu Dương Ngọc Bảo biến đổi, dám ở trước mặt hắn nói loại lời này, Trình Cung là người thứ nhất, giận không kiềm được vỗ án, cái bàn trực tiếp vỡ vụn, hắn chỉ Trình Cung nói:

- Trình Cung, ngươi nói ai, nếu như ngươi không lập tức thu hồi lời nói vừa rồi, sau đó hướng ta xin lỗi, vậy là ngươi muốn chết.

- Muốn chết, ha ha.

Trình Cung ngồi trên lưng ngựa cất tiếng cười to:

- Lão tử là chết cũng là nhân vật đứng tiểu, vẫn hơn gia hỏa bán nam bán nữ như ngươi. Muốn động thủ ta phụng bồi, người Âu Dương gia tộc ta cũng không phải không có giết qua. Chỉ là bây giờ ngươi động thủ, để cho người khác nói ngươi là thẹn quá hoá giận, thua không nổi, trái với quy tắc a.

- Ta thua không nổi, bây giờ ngươi bất quá là đạt được tư cách khiêu chiến mà thôi, chỉ bằng ngươi cũng muốn thắng ta, hừ, si tâm vọng tưởng.

Âu Dương Ngọc Bảo thật sự đã muốn động thủ, trước kia tuy Trình Cung giết Âu Dương Ngọc Long, nhưng ở trong mắt Âu Dương Ngọc Bảo, Âu Dương Ngọc Long bất quá là phế vật vô dụng, hắn cũng không có quá để ý. Nhưng giờ phút này Trình Cung nói hắn như thế, thật sự đã làm hắn động sát tâm, nguyên vốn đã chuẩn bị động thủ, nhưng Trình Cung nói cũng làm cho hắn ý thức được bây giờ là tình huống như thế nào, nếu như mình động thủ trước, vậy thì biến thành mình đuối lý.

Bất kể Trình Cung nói thế nào, làm như thế nào, hắn cũng không có trực tiếp động thủ. Hừ, muốn kích nộ mình, si tâm vọng tưởng, xem ra hắn vẫn là không có tin tưởng thắng được mình, mới nghĩ biện pháp kích nộ mình.

Bất quá này cũng bình thường, cho dù hắn có ẩn tàng, cho dù hắn có thiên phú ở phương diện này, nhưng so với mình tự nhiên kém rất xa.

- Đã thắng qua, hai người các ngươi tự mình xuống dưới xem chữ cùng họa đi, nếu như các ngươi còn không biết xấu hổ tới nói một câu tỷ thí lại mà nói, đều tính là ta thua. Nếu như biết nhục trở về, nhớ kỹ cho người đem chiến lợi phẩm thắng hai lần trước tới quý phủ của ta, có dám hay không?

Trình Cung vô cùng hung hăng càn quấy nói, lời này làm không ít người trong bốn tòa tháp chung quanh phát ra kinh hãi.

- Này có chút quá vô lễ đi à nha, cho dù cảm giác vẽ không sai biệt lắm, nhưng khó bảo toàn sẽ không đi qua nói một tiếng. Huống chi lúc trước hắn còn kích nộ đối phương như vậy, đối phương cố ý nói một tiếng hắn sẽ thua, như vậy rất oan ức a!

- Ta thấy chiêu này quá huyền diệu, đoán chừng hắn đánh bạc chính là Tứ đại tài tử đều không phải người bình thường, sẽ không nói chuyện trái lương tâm.

- Lương tâm đáng giá mấy đồng tiền a, ngươi có biết lần này Tứ đại tài tử cũng đều đặt cược hay không. Cũng không phải là trước kia mua Trình Cung có thể vào bao nhiêu tên, là mua Trình Cung thất bại. Ít nhất mua mấy trăm vạn lượng bạc, nghe nói hình như có một tài tử trực tiếp đặt cược hai ngàn vạn lượng, chỉ là bọn hắn đều bí mật đặt cược, không biết là ai áp nhiều như vậy. Loại thời điểm này, cho dù Tứ đại tài tử cũng sẽ không muốn bỏ qua.

- Thậm chí có loại chuyện này, Trình Cung này thật đúng là quá mức vô lễ, hắn quả thực là tự mình muốn chết.

- Hắc hắc, lúc này có ý tứ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status