Bất hủ đan thần

Chương 212: Lão tử là đang giữ gìn Hoàng quyền


Sự tình Trình Cung đại náo Vân Đan Tông, sáu cuộc tỷ thí giết chết sáu vị trưởng lão của Vân Đan Tông, đánh tông chủ Vân Đan Tông Tô Liệt quỳ xuống đất cầu xin tha thứ đã truyền khắp thiên hạ. Tuy đồn đãi lan đi nhất định sẽ không ngừng có chỗ cải biến, nhưng tình huống căn bản ngược lại là không thay đổi, cho nên đối với việc Trình Cung có được khôi lỗi cường đại, chuyện này cho dù dân chúng bình thường cũng biết.

Mấy ngày nay bởi vì Vũ Thân Vương trở về, làm cho mọi người chuyển dời chú ý, chỉ khi nào Trình Cung xuất hiện, tất cả mọi người sẽ nhớ những chuyện nảy sinh trước kia.

Lại là một đôi huynh đệ song sinh, hơn nữa lần này so với hai huynh đệ bảo hộ Đỗ Khiêm còn mạnh mẽ hơn nhiều, đều là Siêu Phàm kỳ tồn tại, vị Thất hoàng tử này từ chỗ nào tìm đến nhiều song bào thai như vậy. Trong nội tâm Trình Cung nghĩ vậy, ánh mắt ngưng trọng nhìn phía trước đại quân, một người ngăn cản tọa giá Vũ Thân Vương cùng mười vạn đại quân, còn có rất nhiều sứ giả đảo quốc, quốc chủ hải ngoại lại không có chút khiếp đảm nào. Ngược lại trong ánh mắt tràn đầy hung hăng càn quấy, ngạo nghễ nhìn bọn họ.

Loại chuyện đột nhiên hạ sát thủ, tiên trảm hậu tấu này bản đại thiếu thường xuyên chơi, muốn chơi với ta còn kém xa. Đối với chiêu thức ấy của Vũ Thân Vương, Trình Cung sớm có chuẩn bị, trước khi hắn đến đã sớm cho lão Mã phục dụng La Hán Kim Đan, đây là La Hán Kim Đan mới luyện chế nhất, làm cho lực lượng lão Mã tăng lên rất nhiều, sau đó Trình Cung còn âm thầm truyền Chí Dương Chân Hỏa cho lão Mã. Làm đủ hết thảy chuẩn bị, nên vừa rồi lão Mã mới có thể hai tay bắt phi kiếm, sau đó lập tức hủy diệt phi kiếm.

- Làm càn chính là bọn ngươi, Bổn thống lĩnh chính là Ngự tiền thị vệ doanh Phó thống lĩnh Trình Cung, biết rõ cái gì gọi là Ngự tiền thị vệ doanh không, là thống lĩnh bảo hộ Hoàng thượng. Ngươi dám động thủ với Bổn thống lĩnh, chẳng lẽ các ngươi muốn tạo phản.

Trình Cung trực tiếp chụp mũ cho bọn hắn.

- Vương gia, tiểu tử này quả nhiên sớm có chuẩn bị, Trần Hải, Trần Kình căn bản không có biện pháp giết hắn, để cho ta đi.

Ở trong tọa giá, một một trung niên hơn bốn mươi tuổi tóc vàng óng, con mắt hiện lên Hải Lam sắc đã nhịn không được nói.

Bên trong bảo giá sớm có bố trí trận pháp cách âm, căn bản không sợ người bên ngoài nghe được, giờ phút này bên trong có một thanh niên thoạt nhìn vẫn chưa tới hai mươi, lại một thân trang phục Thân Vương, cùng Hoàng đế có bảy phần giống nhau, chỉ là rất trẻ và ngạo khí, nhuệ khí bức người, người tùy ý ngồi ở chỗ kia liền làm cho người ta có một cảm giác thần thái sáng láng, vô cùng đại khí.

Thời điểm lão Mã hủy diệt hai thanh phi kiếm của thủ hạ hắn là Trần Hải, Trần Kình, lập tức trong mắt của hắn tràn đầy hào quang lăng lệ ác liệt, mặc dù chỉ là lóe lên rồi biến mất, lại cho thấy hắn cũng không phải là loại hoàng tử Hoàng tôn không lý tưởng, mà chân chính là Vũ Thân Vương lĩnh quân tung hoành mười vạn dặm lãnh hải.

- Vừa rồi không có thể đưa đánh chết hắn, phía sau đã không có biện pháp động thủ, sau này hãy nói a. Bảo bọn người Chu Dật Phàm, Trình Lam, Âu Dương Ngọc Bảo đến phía trước ứng đối Trình Cung này.

Vũ Thân Vương nói xong, bưng một chén trà bên cạnh nhẹ nhẹ uống một ngụm, trong chén trà kia thực sự không phải là lá trà, mà là Linh Nhũ ngàn năm mang theo vầng sáng bạch sắc. Loại Linh Nhũ ngàn năm này trân quý vô cùng, cường hóa thân thể, tăng cường công lực, chỉ là phi thường trân quý. Dưới tình huống bình thường, Linh Nhũ ngàn năm ít nhất phải dùng đan dược thượng phẩm trao đổi, mà một viên đan dược Nhân cấp thượng phẩm có thể trao đổi Linh Nhũ cũng không quá đáng là vài giọt mà thôi.

Trình Lam, Âu Dương Ngọc Bảo, Chu Dật Phàm đang ở phía sau xem náo nhiệt, trong đầu đồng thời vang lên một thanh âm.

- Vương gia có lệnh, lệnh ba người các ngươi xử lý việc này.

- Lúc này cũng dám chặn giá, quả thực không biết sống chết.

Âu Dương Ngọc Bảo nghe xong rất hưng phấn, đáp ứng một tiếng thúc ngựa chạy lên phía trước.

Trình Lam cùng Chu Dật Phàm thoáng chần chờ một chút, cũng thúc ngựa về phía trước, hiện tại hai người cũng không hưng phấn giải quyết giống như Âu Dương Ngọc Bảo. Bọn hắn ngược lại là rất chờ mong Trình Cung tiếp tục phát sinh xung đột cùng Vũ Thân Vương, mâu thuẫn tốt nhất là đến không thể điều hòa, lập tức phân ngươi chết ta sống, giết chết Trình Cung ngay lập tức.

Lần này thoạt nhìn có Vũ Thân Vương làm chỗ dựa, nhưng hai người cũng không lạc quan, thời điểm kỳ thi cuối năm, Hoàng đế cũng đứng bọn hắn bên còn không phải để cho Trình Cung chiếm được tất cả tiện nghi cùng chỗ tốt sao.

- Trình Cung, thân phận ngươi là gì, lúc nào đến phiên ngươi ở nơi này hô to gọi nhỏ. Ngươi cho rằng đây là nơi nào, nói cho ngươi biết, đây chính là tọa giá Thân Vương, đại quân vì nước dựng lên chiến công hiển hách, ngươi cũng dám cản trở đại quân tiến lên, xảy ra chuyện gì ngươi phụ trách được sao!

Âu Dương Ngọc Bảo xông lên trước nhất, bây giờ không phải là so cầm kỳ thư họa, không phải lúc bình thường, Âu Dương Ngọc Bảo đang muốn biểu hiện nhiều hơn ở trước mặt Vũ Thân Vương, lập tức chạy tới chỉ vào mặt Trình Cung nói.

- Nói rất hay, đây quả thật không phải chuyện đùa, nhìn ngươi ăn mặc như vậy cũng là có chức quan trong người, ngươi cũng đã trưởng thành, vậy Bổn thống lĩnh cũng không cần khách khí với ngươi.

Trình Cung nhàn nhạt nói xong, đột nhiên khí thế lên cao, thanh âm lần nữa vang vọng hơn mười dặm chung quanh:

- Ngươi tính toán dễ vậy sao, nguyên lai là chó hoang, bản đại thiếu cũng lười để ý tới ngươi, hiện tại tự cho mình đã tìm được chủ nhân liền chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, nói chuyện không âm không dương, chẳng lẽ bị thiến rồi sao. Bổn thống lĩnh thân mang Hoàng mệnh, lúc nào đến phiên ngươi kêu gào ở nơi này. Bản đại thiếu suất quân tiễu phỉ, mang nguyên một đám đều là đàn ông tiêu chuẩn, chẳng lẽ trong quân Vũ Thân Vương đều là loại người không âm không dương như ngươi, tên bán nam bán nữ, cút sang một bên, tại đây không tới phiên ngươi nói chuyện.

Âu Dương Ngọc Bảo nói chuyện, cử động rất nữ tính hóa, điểm ấy ai cũng biết, nhưng đa số mọi người không dám nói, cũng chẳng muốn nói.

Mà ngay cả Trình Cung trước kia cũng rất ít nói hắn, bởi vì thời điểm hắn chính thức ra mặt cũng không nhiều, lần này hắn chủ động ló đầu ra, Trình Cung tự nhiên sẽ không nương tay.

- OÀ..ÀNH!

Lời này của Trình Cung như ngọn đổ thêm dầu, mười vạn đại quân ầm ầm nổ tung, vô số người đập vũ khí xuống mặt đất. Đây là bình thường Vũ Thân Vương trị quân nghiêm minh, nếu không bọn hắn sớm xông lên ngũ mã phân thây Trình Cung rồi.

Hơn vạn người cũng đã nhìn không thấy bờ, huống chi mười vạn đại quân đồng thời làm ra một cử động, đại địa đều run rẩy, có một chút không đứng vững trực tiếp đánh ngã. Không chỉ là bởi vì mặt đất lắc lư, hơn nữa là bởi vì khí thế này, quá mạnh mẽ.

- Mẹ của ta a, Trình đại thiếu này không làm cho binh biến không bỏ qua sao, như vậy cũng dám nói.

- Ngoan độc, một mình Âu Dương Ngọc Bảo còn không tính, còn mắng cả mười vạn đại quân của Vũ Thân Vương.

- Chuyện này chắc chắn Vũ Thân Vương sẽ không từ bỏ ý đồ, xem Trình Cung này giải quyết như thế nào.

- Thoải mái a, đại thiếu mắng thực đã ghiền, tiện nhân kia ta đã sớm muốn mắng hắn.

- Động thủ thoải mái hơn!

Âu Dương Ngọc Bảo vốn là định mượn khí, dựa thế, bởi vì hắn bị trận thế, khí thế của Vũ Thân Vương chấn nhiếp, cho nên hắn muốn mượn cổ khí thế này đối phó Trình Cung.

Nhưng Trình Cung căn bản không bị trận thế của Vũ Thân Vương ảnh hưởng, ngược lại có can đảm một người đối mặt mười vạn đại quân, đối mặt khí thế như cầu vồng của Vũ Thân Vương trực tiếp áp đi qua, cho dù làm mười vạn tướng sĩ tức giận hắn cũng không chút phật lòng.

Âu Dương Ngọc Bảo bị mắng đến đỏ cả mặt, không biết nói lời nào cho phải.

- Trình Thống lĩnh, quốc có quốc pháp, ngươi vốn là người hộ giá, hôm nay lại ngăn cản đại quân, mặc kệ ngươi xuất phát từ nguyên nhân gì đã là tử tội. Bởi vì mặc kệ có chuyện gì, cũng có thể sau này hãy nói.

Lúc này, thanh âm Trình Lam vang lên.

Sau đó Chu Dật Phàm cũng mở miệng nói:

- Đại quân Vương gia viễn chinh trở về, hoàng thượng phong Vũ Thân Vương, đại quân vào thành nâng Hoàng uy, những điều này đều là bệ hạ tự mình quyết định. Huống chi trong đội ngũ này, còn có phần đông quốc chủ quốc gia khác, trên trăm sứ giả quốc gia, mà giờ khắc này ngươi lại ngăn cản ở chỗ này, nói chút ít làm nhục quốc thể, nên giải thích như thế nào.

Vũ Thân Vương ở bên trong tọa giá, sau khi nghe được Trình Lam cùng Chu Dật Phàm nói thì khẽ gật đầu, hai người này vẫn là người thông minh, có thể trọng dụng.

- Tứ phẩm Đại thống lĩnh, tứ phẩm Tham mưu, phẩm cấp ngược lại là cao hơn Bổn thống lĩnh, nhưng các ngươi còn chưa đủ tư cách tại đây nói chuyện cùng Bổn thống lĩnh. Hộ giá, cái gì gọi là hộ giá, bản đại thiếu đúng là Ngự tiền thị vệ doanh Phó thống lĩnh, biết rõ cái gì gọi là Ngự tiền không, là chỉ cống hiến cho Hoàng đế, coi như là Vũ Thân Vương cũng không có quyền mệnh lệnh Bổn thống lĩnh. Hai người các ngươi hiện tại lập tức cút sang một bên, làm con chó cũng phải có giác ngộ của con cho.

Trước kia Trình Cung còn theo chân bọn họ tranh luận vài lời, hiện tại bọn hắn đã góp sức cho Vũ Thân Vương, Trình Cung sẽ không theo bọn hắn tranh luận làm gì, hiện tại hắn trực tiếp đánh chó cho chủ nhân Vũ Thân Vương xem.

So hung hăng càn quấy bá đạo, Vân Ca Thành còn không người có thể vượt qua Trình Cung, chút ít truyền nhân đại gia tộc, hoàng tử, Thân Vương ở đây, một cái Ngự tiền thị vệ Phó thống lĩnh là nhỏ như hạt vừng, hôm nay Trình Cung lại biến nó trở thành đại nhân vật.

Mở miệng ngậm miệng là Ngự tiền, Hoàng mệnh, trên thực tế chức trách của Ngự tiền thị vệ doanh cũng quả thật là như thế.

Chỉ là bình thường Tướng quân cũng không dám hung hăng càn quấy cùng người khác như thế, huống chi là cùng Thân Vương, cũng chỉ có Trình Cung mới dám như thế.

Âu Dương Ngọc Bảo còn đỡ một ít, nhưng mà Trình Lam cùng Chu Dật Phàm nghe được câu cuối cùng của Trình Cung, thần sắc rõ ràng đều có biến hóa, Trình Lam vô cùng phẫn nộ, Chu Dật Phàm thì cau mày.

- Trình Cung, nếu như ngươi không mở đường, hết thảy hậu quả chính ngươi phụ trách, ngăn cản tọa giá Thân Vương, ngăn cản đại quân tiến lên, sự tình sẽ náo vô cùng lớn.

Thanh âm Chu Dật Phàm rất bình tĩnh như trước, nhưng trong bình tĩnh lại lộ ra một cổ sát khí.

Hắn cũng không có xin chỉ thị Vũ Thân Vương, nhưng hành động này của hắn lại làm cho Vũ Thân Vương ngồi ở bên trong tọa giá lộ ra nụ cười hài lòng. Người khác gặp được Trình Cung, có lẽ sợ hắn làm to chuyện, không thể trêu vào thế lực sau lưng hắn, nhưng Vũ Thân Vương cũng không sợ những chuyện này. Vừa bắt đầu đã cho Trần Hải, Trần Kình lập tức thi triển sát thủ, liền cho thấy tâm ý của hắn, sau đó Trình Cung báo ra tính danh cùng Ngự tiền thị vệ doanh, dĩ nhiên là không có thể tùy ý động thủ, nhưng nếu như Trình Cung cố ý ngăn trở, vậy hắn chính là muốn chết.

- Uy hiếp ta, ngươi còn chưa đủ tư cách, ngươi còn kém xa.

Trình Cung không nói chuyện, chỉ là dùng một ánh mắt vô cùng hung hăng càn quấy, bá đạo nhìn thoáng qua Chu Dật Phàm, nhưng Chu Dật Phàm lại hoàn toàn có thể hiểu được ý tứ trong mắt Trình Cung. Sau đó thanh âm Trình Cung lần nữa vang dội nói:

- Tất cả tướng sĩ Ngự tiền thị vệ doanh nghe lệnh, Vân Ca Thành quân dân nghe rõ, bản đại thiếu chính là đương kim tân khoa trạng nguyên, Ngự tiền thị vệ doanh Phó thống lĩnh Trình Cung. Thân là Ngự tiền thị vệ doanh thống lĩnh, giữ gìn hoàng quyền chính là chức trách. Hiện tại có người muốn khiêu chiến hoàng quyền, khiếu chiến quốc uy, thậm chí xem ý tứ này còn có khả năng binh biến, thân là tân khoa trạng nguyên, Ngự tiền thị vệ doanh Phó thống lĩnh, giữ gìn hoàng quyền, bảo vệ an toàn mọi người ta sẽ không tiếc, bản đại thiếu đã chuẩn bị tùy thời quyết chiến cùng bọn người khiêu chiến hoàng quyền này, giữ gìn hoàng quyền, bảo vệ gia viên.

- Giữ gìn hoàng quyền, bảo vệ gia viên, giữ gìn hoàng quyền, bảo vệ gia viên. . .

- Giữ gìn hoàng quyền, bảo vệ gia viên. . .
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status