Bất hủ đan thần

Chương 581: Lực lượng rất cườngđại


- Binh đến tướng chắn, nước đến đất ngăn, không có gì lớn cả. Sắc quỷ, ngươi lập tức thông tri cho gia gia, nói là toàn bộ Thanh xà quân, Man ngưu quân, Anh hùng Quân, Trùng Phong Quân, Mãnh hổ quân đều do lão nhân gia điều khiển, còn có thể điều ra mười vạn đại quân bên trong Man thần giáo kia, trong Địa Long thành cũng có ba đội ngũ tinh anh, mỗi đội gồm năm vạn người, mỗi đội này đều có thể đánh tan hai mươi vạn cấm vệ quân hoàng gia. Còn có một quân đoàn siêu lớn khác gôm hai mươi vạn người, năm vạn trong đó là tinh nhuệ của Đại đế chi thành, năm vạn tinh nhuệ này đều đã từng chiến đấu với các sinh vật tại Huyết Luyện ngục trong Đại đế chi thành, sức chiến đấu kinh người, là hung thần kỳ binh có thể liều mạng.

Ngay tại lúc tất cả mọi người cảm giác sắp bị áp bách đến mức thở không ra hơi, muốn sụp đổ, nghĩ vỡ đầu mà cũng không nghĩ ra biện pháp giải quyết thì một thanh âm đột nhiên vang lên trong đầu hắn. Hơn nữa, thần niệm của tất cả mọi người đều lập tức bị một cỗ thần niệm cường đại dẫn dắt, lúc này mọi người đều có thể cảm nhận được thần niệm của đối phương, giống như là thần niệm tụ hợp lại cùng một chỗ vậy.

Bực thủ đoạn khống chế thần niệm này, khiến bọn người Sắc quỷ, Bạch Khải Nguyên, thậm chí là Trình Vũ Phi lão tử của Trình Cung đều trợn mắt há hốc mồm.

- Con mẹ nó, thực sự cho rằng lão tử là hàng hóa sao? Một đám bại tướng hợp lại một chỗ mà cho rằng có thể chiến thắng bổn đại thiếu ta? Quả thực là nằm mơ nói mộng. Còn có, sắc quỷ ngươi nhớ thông tri cho gia gia ta, cho hắn biết sức chiến đấu của những đội ngũ hung thần kỳ binh và Thanh xà quân, Man ngưu quân, Anh hùng quân, Trùng Phong quân, mãnh hổ quân, khiến gia gia hắn hiểu rõ trong lòng, có thể hảo hảo điều khiển toàn cục quân đội.

Thanh âm đặc biệt kia của Trình Cung vang lên, xua tan tất cả mây đen trên đỉnh đầu mọi người, khiến nội tâm bọn hắn bỗng nhiên rộng thoáng ra.

- Con mẹ nó, nói như vậy thì sức chiến đấu của chúng ta cũng mãnh liệt đó a, hơn nữa đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, kém cỏi nhất cũng thể lấy một địch ba, hung thần kỳ binh còn có thể lấy một địch mười, thậm chí càng cường hãn hơn, theo chân bọn hắn, con mẹ nó ắt thắng. Con mẹ nó chứ, không đánh cho bọn hắn quỳ xuống đất kêu cha gọi mẹ, ta không đột phá mà.

Mập mạp nghe Trình Cung nói vậy, vô cùng hưng phấn la lớn.

- Nếu Địa Long thành, Man thần giáo, Man tộc được những lực lượng này chèo chống, hơn nữa Hung thần kỳ binh cùng Thanh xà quân, Man ngưu quân, ANh hùng quân, Trùng Phong quân, mãnh hổ quân thật đúng là có sức liều mạng.

Bạch Khải Nguyên nghe xong, cũng cảm thấy hi vọng lên.

- Cái gì? Thanh xà quân, Man ngưu quân, Anh hùng quân, Trùng Phong quân, Mãnh hổ quân?

Bạo Hùng Trình Vũ Phi cả kinh nói:

- Xú tiểu tử, đã đến rồi còn không mau hiện ra, giả thần giả quỷ cái gì, nhanh ra để thương lượng làm sao bây giờ. Ngươi có được lực lượng mạnh như vậy khi nào? Không phải cũng biến thái như bọn hung thần kỳ binh kia chứ?

Bạo Hùng Trình Vũ Phi thấy được hung thần kỳ binh biến thái. Hắn tự nhận quân đoàn bạo hùng của mình cũng rất là cường hãn, đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, cộng với hiện giờ đã khống chế Quân đoàn Dã man quân, nhưng đối mặt với số hung thần kỳ binh nhiều hơn hắn gấp bội, trước sau hắn vẫn cảm giác được mồ hôi lạnh đang đổ sau lưng, chỉ tùy tiện một tên lính quèn mà có thể so với Thiên phu trưởng hung mãnh, liên thủ công kích, trang bị vũ khí biến thái đến cực điểm, thậm chí có thể tùy ý tạo thành trận pháp để tiến hành chiến đấu dưới tay hắn.

Trình Vũ Phi vốn muốn thảo luận với Trình Cung thoáng một phát, xem hắn huấn luyện ra đội ngũ hung thần kỳ binh biến thái như vậy, không nghĩ tới hắn lại có nhiều đội ngũ như vậy.

- Lão gia tử ngài đừng có gấp, không phải ta không muốn xuất hiện, mà là bây giờ ta đang ở nơi rất xa, mượn nhờ phương pháp đặc thù mới có thể liên hệ được với ngươi. Tuy rằng Thanh xa quân và Anh Hùng quân không bằng Hung thần kỳ binh, nhưng so với quân đội bình thường thì cường hãn hơn nhiều, hơn nữa lần này bọn hắn trải qua chiến đấu mà tôi luyện, càng phát ra thành thục, cường đại hơn. Hơn nữa số lượng bọn hắn so với Hung thần kỳ binh thì nhiều hơn.

Lão gia tử mở miệng hỏi, Trình Cung tự nhiên trả lời ngay.

- Cũng chỉ có thể như thế, nhưng Đan thành thì sao?

Sắc quỷ hơi chút cân nhắc một ít, hơn nữa Đan thành vừa mới kiến thiết, huống chi không cần nói cũng biết được tầm quan trọng của Đan thành, nếu để cho người biết rõ tình huống Đan thành, chỉ sợ bọn hắn tuyệt đối sẽ không buông tha.

- Người có thể chiếm tiện nghi của bổn đại thiếu còn chưa sinh ra đâu. Hiện giờ Hách Liên Lam Phượng đang tu luyện trong Đan thành, chỉ cần tất cả thế lực trong Đan thành đều ly khai, Hách Liên Lam Phượng sẽ phóng thích lực lượng bao phủ Đan thành, nơi này lập tức biến thành nơi tu luyện của tông chủ Ma Tông, đến lúc đấy, cũng không ai bị bệnh mà dám tấn công nơi này. Tuy rằng tu chân giả cường đại không thể tùy ý tàn sát người thế tục, không thể tham gia chiến đấu thế tục, nhưng nếu có người muốn chết, như vậy thì hắn chết cũng đáng lắm.

Giờ phút này, thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long của Trình Cung đang ở trên không, Hỏa Phượng Ma Long của hắn lao thẳng đến phụ cận Song long thành, cũng chính vì như thế mà hắn có thể kịp thời nắm giữ một ít tình huống trong song long thành, chỉ là Hỏa Phượng Ma Long không thể đơn giản hiện thân.

Thì ra là thế, vậy mà khiến Hách Liên Lam Phượng đến tọa trấn tại Đan thành, trách không được Đại thiếu dám chuyển tất cả lực lượng trong Đan thành đi. Thì ra là như vậy, một chiêu này đủ xấu đấy. Bất quá bọn người Trình Vũ Phi, Bạch Khải Nguyên, sắc quỷ, mập mạp, nguyên một đám nghe xong đều gật đầu, hô tốt.

- Bởi vậy chúng ta vẫn có sức liều mạng, nhưng đây là át chủ bài cuối cùng của chúng ta, ngàn vạn lần đừng có tùy ý chiến đấu. Sắc quỷ, ngươi thông tri cho gia gia, nói với hắn là mười ngày sau ta sẽ có biện pháp điều bọn người Chu Dật Phàm, Côn Bằng thái tử, Nguyệt Minh thái tử và Võ Thân Vương đi. Người điều khiển lần này, khả năng lớn nhất là Chu Dật Phàm, một khi bọn hắn rời đi, chúng ta sẽ động thủ, như vậy tuyệt đối có thể thắng vì chúng ta ra tay bất ngờ. Mười ngày này, chúng ta tận lực co rút lại, rút vào Đại Đế chi thành và Song Long thành, làm ra tư thế như chuẩn bị buông tha. Chờ bọn hắn hiển lộ ra tất cả lực lượng mà người điều khiển, bố trí đại cục rời đi, lúc ấy chúng ta bắt đầu xuất ích, tuyệt đối làm chơi ăn thật.

- Điều đi? Tiểu tử ngươi nói mê sảng cái gì vậy? Không bằng ngươi nói giết hắn đi thì còn đáng tin hơn, vô nghĩa.

Trình Vũ Phi nghe xong, cũng cảm thấy lời này của Trình Cung có vấn đề, đã chiến đấu đến lúc này, cũng chỉ có toàn lực liều mạng. Mặc dù có chiến lực, chiến thuật cao thấp, nhưng muốn người điều khiển, bố trí chiến cuộc bên đối phương rời đi, căn bản không thực tế. Giống như lời Bạo Hùng Trình Vũ Phi nói, giết hắn đi còn có chút đáng tin hơn, dời đi thì căn bản không có khả năng.

- Hắc hắc, đại thiếu đã nói như vậy thì nhất định có biện pháp. Bất quá, ở loại thời điểm này, dù lão gia tử hắn chết hắn cũng không rời đi a, cho dù bắt lấy gia gia hoặc là tổ tông mười tám đời của hắn, ta xem với tính cách của Chu Dật Phàm kia thì cũng chưa chắc hắn chịu ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.

Đại thiếu nói như vậy thì dám chắc là được, chỉ là mập mạp nghĩ thế nào cũng đều không thể tưởng được.

Trình Cung cũng không có thừa nước đục thả câu, chỉ là cha mình và mập mạp kia phản ứng quá nhanh, không đợi hắn nói hết đã chen vào rồi.

Trình Cung cười nói:

- Bảo tàng Càn Khôn Đan tông ẩn chứa Cửu Chuyển Càn Không đan, ta muốn dùng cái này để điều bọn hắn đi, đến lúc đó dám chắc mười phần bọn hắn sẽ rời đi, cho dù hắn không rời đi thì cũng phải nhượng bộ mười ngày này, dù sao thì át chủ bài này của chúng ta còn chưa lộ ra. Hiện giờ ta còn phải báo cho Đại Đế chi thành và Man Thần giáo bên kia phối hợp hành động, triệu tập đội ngũ, các ngươi nhanh chóng thông tri cho gia gia, không cần quản khi nào bọn hắn động thủ làm cái khỉ gió gì, tóm lại là mười ngày sau chúng ta sẽ phản kích, đến lúc đó tiêu diệt Đồ Đằng đế quốc, Vương đình Thảo nguyên, đuổi hết bọn Võ Thân Vương, thế lực Chu gia, yêu tộc đi. Triệt để khống chế Nam Chiêm Bộ Châu.

Trình Cung nói lời này khiến tinh thần của tất cả mọi người đều chấn động, sau đó cũng lập tức bắt đầu đi làm việc của mình. Mà thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long của Trình Cung thúc dục hai cánh, một khắc sau đã xuất hiện ở ngoài ngàn dặm, dugnf tốc độ không gì sánh kịp chạy tới Đại Đế chi thành Đông Nam Man tộc.

Yêu thú chung quanh Đan thành đã bỏ chạy từ lâu, trong phạm vi ngàn dặm chung quanh Đan thành không còn bóng dáng yêu thú nào, lúc yêu thú mới bắt đầu lui ra trăm dặm thì còn có chút bồi hồi, nhưng sau đó đại quân trong Đan thành đã lao ra chém giết một trận. Mà Trình Cung cũng đã bố trí vô số trận pháp chung quanh Đan thành. Thanh xà quân, Man ngưu quân, Anh hùng quân, Trùng Phong quân, Mãnh hổ quân thay nhau đi ra, đều vô cùng hung hãn.

Chém giết trong khoảng thời gian này, nguyên khí trong Đan thành càng thêm sung túc, Trình Cung mở rộng một ít công pháp, công với đan dược và nguyên khí trong Đan thành hỗ trợ, dưới chiến đấu Sinh tử ma luyện, chỉnh thể lại lực lượng, tăng lên nhiều cấp độ.

Lúc mới bắt đầu, mỗi đội ngũ đều có hơn tám vạn người, tối đa gần mười vạn người, nhưng càng chém giết, nhân số dần dần giảm bớt. Cho dù không tử vong khi chiến đấu, cũng có một ít vì không theo kịp tiến độ chỉnh thể mà bị đào thải, thống nhất lại tạo thành Dự khuyết quân. Mà người bị loại bỏ thì tu luyện càng thêm điên cuồng, nếu nhân số đội ngũ nào khác thiếu thốn quá nhiều, sẽ lựa chọn những người mạnh nhất trong bọn hắn để bổ sung, đối với bọn hắn mà nói, bị đảo thải là một loại sỉ nhục, cho nên tất cả mọi người đều muốn trở về, rửa sạch mối nhục này.

Hiện giờ, toàn bộ Thanh xà quân, Anh hùng quân, Trùng Phong quân, Mãnh Hổ quân đều bảo trì nhân số năm vạn người, sức chiến đấu cường hãn chưa từng có, cuối cùng sau khi yêu thú rời khỏi phạm vi Đan thành ngàn dặm. Sau khi bọn người Man ngưu vương Lý Hằng và Thanh xà vương Tần Vân thương nghị, quyết định tạm thời không truy kích.

Mà ở trong Đan thành, Hách Liên Lam Phượng, Hách Liên Hồng Liên tản bộ theo Trình Cung ngay từ đầu đã xảy ra chuyển biến, bước chân Hách Liên Hồng Liên càng lúc càng chậm dần, cuối cùng dừng lại khoanh chân ngồi xuống, tiến vào một loại trạng thái không minh, tiếp cận đốn ngộ.

Về phần Hách Liên Lam Phượng, sau khi đi theo Trình Cung suốt mười mấy canh giờ, lúc này mới hướng về phía Trình Cung, thi lễ một cái thật sâu.

- Một ngày nào đó, nếu có thể tiếp xúc được Đạo, ta nhất định không quên ân tình to lớn hôm nay.

Dù sao thì Hách Liên Lam Phượng cũng không giống Hách Liên Hồng Liên, cũng không phải vì đắm chìm vào cảm ngộ mà không thể tự thoát ra được. Nhưng chính vì như thế, nàng mới chính thức tinh tường hết thảy những điều trọng yếu trong lời nói của Trình Cung.

Có thể nói, mỗi một câu của Trình Cung hôm nay, đều là những thứ vô giá mà nàng cần vài năm, thậm chí vài chục năm cũng chưa hẳn tham ngộ được. Hách Liên Lam Phượng vốn đã tuyệt vọng, bởi vì Tâm ma và tâm tình xảy ra vấn đề, nàng cho là mình đã vô vọng chuyển Thuần Dương, nhưng Trình Cung lại mở ra một cánh cửa cho nàng, hơn nữa so với trước còn rộng hơn gấp mười lần. Không chỉ như thế, còn dạy cho nàng rất nhiều điều mà trước kia nàng không học được.

Cũng chính bởi vì như thế, Hách Liên Lam Phượng mới cảm giác được vô cùng khiếp sợ, bởi vì hôm nay Trình Cung đã nói, cho dù muốn làm một Thuần Dương chân nhân cũng hoàn toàn không làm được. Hơn nữa dù có nhắm tới như vây, hiện giờ Hách Liên Lam Phượng cũng không dám suy nghĩ, nếu như Trình Cung thực sự có thế lực sau lưng ủng hộ, như vậy thì thế lực này cũng quá đáng sợ đi, nếu hư đây là cho sư tôn truyền lại cho hắn, cố ý khiến hắn dạy lại mình, như vậy thì càng đáng sợ hơn rồi.

Ân tình này quá nặng, quá lớn. Mà đối với vị sư tôn hoặc là thế lực sau lưng Trình Cung kia, Hách Liên Lam Phương đều cảm thấy sợ hãi, hiện giờ nàng cảm thấy vô cùng may mắn vì quan hệ với Trình Cung vô cùng tốt. Cũng vì nàng là con gái, lại cũng đã gần gũi thân thiết hắn, lần này còn giúp Trình Cung ngăn chặn Âm Trường Khiếu, nếu thật sự muốn đắc tội Trình Cung, thì từ lần này có thể nhìn ra Trình Cung cường hãn như thế nào, bọn hắn há có thể đắc tội được? Trách không được Trình Cung căn bản không quan tâm Phong Vân Kiếm tông, thậm chí không quan tâm Âm Trường Khiếu, xem ra cái này rất có thể là sư tôn muốn ma luyện, khảo nghiệm hắn.

Cùng so sánh với vị sư tôn hoặc là thế lực sau lưng Trình Cung kia, cho dù là Yêu tộc, Thất âm cầm cung, Ba La Đa Thần Miếu hay Phù Văn tông cũng không phải có thể sánh được, trừ phi tứ đại thế lực bọn hắn không tiếc hết thảy nội tình để liều mạng. Mà cho dù là như vậy, chỉ sợ cũng chưa chắc là đối thủ của vị sư tôn hoặc là thế lực sau lưng kia của Trình Cung.

Càng nghĩ Hách Liên Lam Phượng càng kinh ngạc, càng thêm cẩn thận, đối đãi với Trình Cung không hề giống như đối đãi với vãn bối, thậm chí còn chứa một tia ý tứ hàm xúc cung kính. Nếu người khác nhìn thấy một màn này, nhất định sẽ bị dọa chết, phải biết rằng Hách Liên Lam Phượng này, cho dù đối mặt với Côn Bằng thái tử, nhi tử của Côn Bằng đại đế còn không quá để ý, nhưng hiện giờ đối mặt với Trình Cung lại có chứa ý tứ cung kính.

- Tông chủ nói vậy thì quá khách khí rồi, bổn đại thiếu chưa bao giờ keo kiệt với người của mình, hơn nữa chiến đấu thế tục tại Nam Chiêm Bộ Châu còn chưa chấm dứt, ta muốn dời toàn bộ quân đội thế tục ra khỏi Đan thành này, nên còn cần Tông chủ tọa trấn tại đây.

- Cái này đơn giản thôi, tu luyện tại nơi này so với không gian Bí cảnh Ma Tông nguyên thủ thì không kém hơn bao nhiêu, hơn nữa nồng độ nguyên khí tại đây vẫn không ngừng gia tăng, có thể tu luyện ở nơi này chính là chuyện người bình thường cầu cũng không được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status