Bất hủ đan thần

Chương 799: Thắng Lợi


Trình Cung đứng ở nơi đó không nhúc nhích, Hách Liên Thiên Long vọt tới một nửa liền lệch qua một bên, trực tiếp oanh kích vào trong hư không, tuy Trình Cung xem hắn là Thuần Dương gà mờ, nhưng dù sao tu vi cũng đã đạt đến Thuần Dương, dưới một kích này hư không đều vỡ ra.

Mà Hách Liên Thiên Long bị trọng thương thần niệm lại xông vào trong hư không mà mình oanh kích ra, mọi người đều nhìn hắn đánh ra một khe nứt to lớn, bên trong hư không loạn lưu, các loại năng lượng cuồng bạo không ngừng, mà hắn cứ như vậy nhảy vào trong đó, điên cuồng rống giận, oanh kích, phi hành biến mất.

Theo khe nứt kia dần dần hợp lại, mọi người đều trừng lớn hai mắt, chuyện này. . . này tính toán là chuyện gì?

Này so với diễn kịch còn giả hơn a, đường đường Thuần Dương xông tới, thậm chí ngay cả mục tiêu cũng không khóa định, tự mình đánh ra khe nứt không gian, sau đó lạc lối trong đó.

Tuy Thuần Dương ở trong đó không có chuyện gì, nhưng nếu như trong khoảng thời gian ngắn hắn không có biện pháp tỉnh táo, thần niệm bị hao tổn nghiêm trọng, e rằng mình chạy đến đâu trong hư không, ngay cả chính hắn cũng khó mà rõ ràng.

Mà từ đầu tới cuối Trình Cung chỉ đứng ở nơi đó, động cũng không động , còn Trình Cung thi triển thần niệm xung kích, ngay cả Lô Quân Hạo cũng chỉ bắt được một tia vết tích, những người khác hoàn toàn không phát hiện được.

Hắn đây mịa nó tính là gì? Hạo thiên chính khí? Ông trời giúp đỡ, hay nhân phẩm bạo phát?

Ánh mắt Thiên Ngữ cùng Đường Hạo Nhiên không tự chủ được nhìn về phía Lô Quân Hạo, dưới cái nhìn của bọn họ, đây nhất định là Lô Quân Hạo âm thầm giở trò quỷ mới có thể như vậy, đồng thời cũng may mắn vì mới vừa rồi mình không có ra tay, bằng không không biết chết như thế nào.

Nguyên bản Hách Liên Hồng Liên vẫn đang do dự bây giờ nên làm cái gì, dù sao Hách Liên Thiên Long là đệ đệ cùng cha khác mẹ của nàng, hiện tại đột nhiên nàng buông lỏng, chí ít không thật sự nhìn bọn hắn sinh tử chém giết, đột nhiên bản thân nàng lại cười. Cũng phải, tuy gia hoả này đáng ghét, nhưng tổng thể cũng biết trong lòng mình suy nghĩ cái gì.

Nhạc Uyển Uyển thì che miệng lại, trên mặt tràn ngập hài lòng, ánh mắt khiếp sợ, không hề che giấu khiếp sợ trong mắt nàng chút nào, thần tình kính phục.

- Ngươi xem ta nói không sai chứ, quả nhiên đầu có bệnh.

Trình Cung nói xong, nhìn về phía Thiên Ngữ cùng Đường Hạo Nhiên:

- Sao vậy, hai người các ngươi vẫn không có bị ta đùa bỡn đủ, còn muốn ở nơi này tiếp tục sao?

- Ngươi chờ đó cho ta .

Âm thanh Thiên Ngữ tàn nhẫn nói, trực tiếp xé rách hư không rời khỏi.

- Chuyện này vẫn chưa xong đâu.

Trong miệng Đường Hạo Nhiên tràn đầy máu tươi, giọng nói căm hận, cũng không dám tiếp tục dừng lại.

Trình Cung trực tiếp vạch trần cái này lần thứ hai, trực tiếp nói ra như vậy, bọn họ lại lưu lại thì thực sự là đầu có bệnh.

Trình Cung nhìn về phía người xung quanh bất đắc dĩ buông tay:

- Một câu khách sáo cũng không nói được, lẽ nào này có thể vãn hồi mặt mũi sao? Đương nhiên, trong lòng có thể dễ chịu một ít. Mặt khác. . .

Đột nhiên ánh mắt Trình Cung phát lạnh, quét về phía bọn họ:

- Chỗ này của ta không phải là gánh hát, các ngươi cũng nhìn lâu như vậy rồi. . .

- Vèo. . . Vèo. . .

Mọi người vừa nghe lời này, trong lòng rùng mình, không ít người trước tiên liền trực tiếp nâng pháp bảo lên bay đi.

- Ầm!

Cũng có người trực tiếp mở ra cánh cửa không gian.

Đa số người là xé rách hư không, bây giờ hư không chung quanh không bị cầm cố, trước tiên xé rách hư không rời khỏi nơi này, thủ đoạn vừa nãy của Trình đại thiếu bọn họ đã được kiến thức, những người này từng cái từng cái chỉ hận mình nhàn rỗi không có chuyện gì làm, lại chạy tới nơi này xem náo nhiệt.

Trước đó suýt chút nữa chết ở chỗ này không nói, nói không chừng lại chọc Trình đại thiếu này.

- Hừ, thật là uy phong, ta liền không đi đấy.

Vạn Ngạo vốn là cuồng ngạo cực kỳ, ngày hôm nay xem Trình Cung ra tận danh tiếng, một câu nói làm nhiều người sợ đến mức cuống quít rời khỏi như vậy, uy thế so với gia chủ sáu thế lực lớn Trung Châu chỉ mạnh không yếu, đều là người trẻ tuổi, trong lòng thật sự có chút khó chịu.

Vạn Vô Nhất sầm mặt lại, Trình Cung này đại bại liên minh yêu tộc, bây giờ triệt để quật khởi mạnh mẽ, đã không ai có thể ngăn cản. Cái này cũng là nguyên nhân hắn xuất hiện tỏ thái độ, trước đó không có phân ra thắng bại cùng yêu tộc, Tứ Phương Lâu không tiện nhúng tay, cũng không thể nhúng tay. Nhưng sau đó thì có thể, không dễ dàng rút ngắn một ít quan hệ, nếu như bởi vì Vạn Ngạo mà trở thành đối địch vậy thì quá không sáng suốt.

Phải biết rằng Trình Cung này cũng không chỉ là chưởng khống Nam Chiêm Bộ Châu đơn giản như vậy, Bắc Câu Lô Châu Thiên Cung thần điện cũng là do hắn chưởng khống, Vũ Châu Lý gia, Đông Bắc Đan Châu Đông Phương gia tộc cũng đều đi với hắn rất gần, vì trợ giúp hắn mà không tiếc tất cả điên cuồng tập kích đối thủ, có thể tưởng tượng được hắn mạnh bao nhiêu, loại người này coi như Tứ Phương Lâu cũng không có thể dễ dàng đi đắc tội.

- Ha ha. . .

Vạn Vô Nhất vừa muốn mở miệng nói cái gì để hoà hoãn một chút, lại nghe Trình Cung cười to hài lòng, đồng thời làm thủ thế xin mời nói:

- Bây giờ ta muốn mời mọi người tiến vào, còn nếu như nguyện ý ở lại chỗ này hộ vệ cho chúng ta. Vậy cũng không thành vấn đề, có thể để cho người thừa kế thứ nhất của Tứ Phương Lâu, lập tức sẽ trở thành lâu chủ của Tứ Phương Lâu hộ vệ, đây cũng không phải là một loại có mặt mũi. Được rồi, ngày hôm nay đại thắng, Nam Chiêm Bộ Châu ăn mừng ba ngày, từ nay về sau Nam Chiêm Bộ Châu đã không còn thú triều, bằng không bản đại thiếu sẽ tự mình ra tay tuyệt diệt yêu thú trong Yêu Thú Sâm Lâm của cạnh nội Nam Chiêm Bộ Châu. Hôm nay người tham chiến, mặc kệ hiện tại ở cảnh giới cỡ nào, bản Đại thiếu bảo chứng hắn ít nhất tăng lực lượng lên gấp ba trở lên. Nếu như người nằm ở bình cảnh, tuyệt đại đa số có thể tăng lên một đại cảnh giới, trong quá trình này đan dược cần thiết hoàn toàn cung cấp vô hạn, tất cả do Đan Thần phủ phụ trách.

Đã trải qua nhiều như vậy, thời điểm Trình Cung thật sự tuyên bố thắng lợi này, vô số người phía dưới cũng khó có thể ức chế.

Bởi vì bọn hắn biết, chí ít hiện nay tất cả những thứ này đều đã qua, ngay cả mấy con ruồi đáng ghét cuối cùng vừa nãy cũng đã chạy. Thậm chí đám người xem náo nhiệt cũng đã bỏ đi, mặc dù còn có một chút không tính người mình ở lại, nhưng đám người Vạn Vô Nhất, Thiết Thiên Chuy, Nhạc Uyển Uyển cũng là vừa mới đứng ra ủng hộ qua Trình Cung.

Cho nên thời điểm Trình Cung nói ra những lời này. Toàn bộ âm thanh hưng phấn, kích động đã xông thẳng lên bầu trời Nam Hoang.

Vô số người bay lên trời, vô số người hạnh phúc ôm nhau.

Trong chuyện này có một ít người Thiên Cung thần điện bí mật chạy tới, có người Nguyên Thủy Ma Tông ở Nam Chiêm Bộ Châu, cũng có mấy người Trình Cung mang theo một đường trưởng thành, càng có Lý gia, Đông Phương gia tộc, Man tộc… đông đảo mọi người ở trong đó.

Đối với người tu chân mà nói, tu luyện ngàn vạn năm vì cái gì, chính là vì theo đuổi lực lượng càng mạnh hơn, cảnh giới càng cao hơn. Nếu như đạt tới trình độ nhất định, cũng phải truy cầu vĩnh sinh chi đạo nguyên bản hư vô mờ mịt kia, phải truy tìm Thiên Đạo, Đại Đạo.

Bất kể như thế nào, đường phải từng bước từng bước đi. Một đại cảnh giới đại biểu cho cái gì, đặc biệt là đối với rất nhiều Thiên Anh ở đây mà nói, đây chính là trước đây bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ tới… cảnh giới Thuần Dương a.

Cho dù là người của Thiên Cung thần điện, Lý gia, Đông Phương gia tộc là gia tộc lớn như vậy mà nói, cũng là như thế, dù sao càng lên cao càng khó.

Đừng xem Hách Liên Thiên Long, Thiên Ngữ, Đường Hạo Nhiên, Vạn Ngạo, Côn Bằng Thái tử từng cái từng cái tuổi còn trẻ đều đột phá, nhưng bọn hắn là toàn bộ môn phái, gia tộc dùng tài nguyên chồng chất lên, tự thân cũng là người có thiên phú ưu tú nhất trong gia tộc. Thêm vào tài nguyên khổng lồ ủng hộ, từ nhỏ từng bước đi tới mới có thành tựu bực này. Một gia tộc, một môn phái, tài nguyên cũng có hạn, có thể tập trung ủng hộ một, hai cái đã là cực hạn, những người khác phải nhờ vào chính mình, dựa vào cơ duyên, dựa vào cống hiến.

Ở dưới tình huống kia, muốn đột phá độ khó đã là quá lớn. Coi như một ít Địa Anh, thậm chí Thiên Anh cũng là như thế, không muốn đột phá đến cảnh giới Thuần Dương đó là giả dối, nhưng muốn ở cảnh giới Thiên Anh trùng kích tầng thứ càng cao hơn, đan dược cần thiết đều rất khó thỏa mãn, mà bây giờ Trình Cung lại nói mở rộng cung cấp, chuyện này quả thật so với bọn hắn liều mạng đi chém giết mấy ngàn năm, mạo hiểm vẫn giá trị hơn a.

Kích động nhất chính là một ít tán tu của Nam Chiêm Bộ Châu, lực lượng đều khá mạnh, chủ động lại đây nương nhờ, giờ khắc này đều vô cùng hạnh phúc.

Giống như là một đứa trẻ lang thang, đột nhiên tìm được nhà, hơn nữa gia tộc lại có quyền thế, trực tiếp từ địa ngục lên thiên đàng. . .

Giờ khắc này bọn họ cảm giác rất đáng giá, theo người như vậy, coi như liều mạng cũng đáng.

- Hơn nữa từ nay về sau hết thảy người thuộc về Đan Thần phủ, dựa theo công lao cùng độ cống hiến có thể đổi lấy tài nguyên tương ứng, bất luận là đan dược, pháp bảo, công pháp đều có thể, cái này phía sau ta sẽ cho người từ từ hoàn thiện. Sau này Song Long thành là đế đô của Nam Chiêm Bộ Châu, Đan thành là tổng bộ của Đan Thần phủ, sau ba năm Đan Thần phủ chính thức khai tông lập phái.

Sau đó Trình Cung nói mấy câu, càng làm bầu không khí sôi trào.

Mà Trình lão gia tử, Lô Quân Hạo còn có Tống Chiến Thiên ở một bên đều rưng rưng trong mắt, ba người đều vô cùng cảm khái, bởi vì tất cả mười mấy năm trước vẫn như ở trước mắt.

Năm đó bọn họ bị yêu tộc đả kích, hãm hại, tính toán, bây giờ Trình Cung đều tìm trở về tất cả những thứ này, hơn nữa còn là đòi lại gấp mười lần, làm cho Côn Bằng Đại Đế kia thất bại tan tác mà quay trở về, bị thiệt lớn, thành tựu bực này là toàn bộ Cửu Châu đại địa xưa nay chưa từng từng có.

Không chỉ là bọn hắn, giờ khắc này mọi người bên cạnh Trình Cung có người nào không phải cảm xúc dâng trào.

Tuy thời gian xem ra ngắn ngủi, nhưng trải qua tất cả những chuyện này, so với vô số người tu luyện mấy ngàn năm cũng nhiều hơn.

Chính vì bọn hắn theo Trình Cung một đường đi tới, nên giờ khắc này mới càng thêm có cảm giác, chính vì bọn hắn trải qua tất cả những thứ này, nên giờ khắc này mới có thể kích động như vậy.

Sau đó Trình Cung lại nói bồi thường, xử trí những người bị thương vong như thế nào, đãi ngộ ra sao, làm cho Lý Dật Phong là truyền nhân của Vũ Châu Lý gia cũng chắc lưỡi.

Nhìn Trình Cung xử lý từng chuyện, dần dần xử lý thỏa đáng tất cả, một thế lực cường đại chưởng khống toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu, sánh vai cùng các Đại gia tộc tu chân, đại môn phái quật khởi mạnh mẽ cứ như vậy xuất hiện, làm cho đám người Vạn Vô Nhất, Vạn Ngạo, Thiết Thiên Chuy, Nhạc Uyển Uyển đứng quan kháng cũng rất là cảm khái.

Vạn Vô Nhất cảm giác mình đã rất lợi hại, đã trải qua rất nhiều chuyện, cộng thêm mấy lần tu luyện ở bên trong Linh Sơn, sau khi trở về dựa vào đó mới có thể mạnh mẽ quật khởi ở Tứ Phương Lâu, tương lai nhất định là phụ tá Vạn Ngạo, để hắn trở thành một lâu chủ chân chính cai quản Tứ Phương Lâu. Nhưng bây giờ nhìn thấy Trình Cung, đột nhiên hắn lại cảm giác bước chân của mình vẫn rất chậm.

Ban đầu thời điểm ở đảo Thiên Vũ gặp Trình Cung, hình như hắn mới là cảnh giới Vạn Tượng Nhất Long đi, ngay cả Nhân Anh cũng chưa có ngưng tụ, lúc đó chỉ là cảm giác người trẻ tuổi này không bình thường, đáng giá chú ý, bảo trì một quan hệ tốt với hắn, chờ sau này hắn trưởng thành, có khi sẽ có tác dụng đối với Tứ Phương Lâu.

Nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, lúc này mới bao lâu, không ngờ hắn đã trưởng thành tới mức này, đánh bại liên minh yêu tộc, chân chính chưởng khống Nam Chiêm Bộ Châu, hiện tại còn muốn khai tông lập phái, thực sự là không thể tưởng tượng.

Đừng nói Vạn Vô Nhất, ngay cả Vạn Ngạo luôn luôn coi trời bằng vung, giờ khắc này trong tâm cũng có một tư vị đặc biệt.

Hắn sẽ lập tức kế thừa Tứ phương lâu, từ địa vị mà nói cũng không kém Trình Cung, thậm chí từ tình huống đặc biệt của sáu thế lực lớn Trung Châu, bọn họ đều có vẻ cao cao tại thượng, so với mấy thế lực lớn khác ở Cửu Châu đại địa có vẻ cao quý hơn một ít. Đương nhiên, đây cũng chỉ là có vẻ, chân chính vẫn rất khó nói, dù sao lực lượng mới là thứ tất yếu.

Nhưng giờ khắc này nhìn Trình Cung, hắn lại khó có bất kỳ một chút cảm giác phương diện này, mình là kế thừa, mà Trình Cung là chính mình khai sáng!

Này hoàn toàn là hai khái niệm, hắn rất ngông cuồng, rất tự tin, nhưng đó là bởi vì hắn có ngạo khí, hắn sẽ không đi phủ định lợi hại cùng thành tích của người khác, từ điểm này mà nói, Vạn Ngạo coi trời bằng vung, cuồng ngạo cũng phải thừa nhận, mình kém Trình Cung quá nhiều.

Chí ít đổi thành hắn, hắn tuyệt đối không làm được những thứ này.

Tuy vừa nãy nên đi đều đã đi rồi, nhưng tình huống Nam Chiêm Bộ Châu lấy một tốc độ nhanh chóng nhất lan truyền toàn bộ Cửu Châu đại địa. Chỉ là giờ khắc này Thất Âm Cầm Cung, Bà La Đa Thần Miếu, Phù Văn Tông, Bắc Minh gia tộc đều đang chiến đấu ngất trời.

Một khi chiến đấu bên bọn họ bắt đầu, đã không có thể kết thúc dễ dàng như vậy, nhẹ nhàng như vậy.

Mặc dù biết tin tức kia cũng đều rất khó chịu, nhưng cũng không thể làm gì, còn yêu tộc bên kia, Côn Bằng Đại Đế đang phát tiết lửa giận trong U Minh luyện ngục, đang chém giết cùng cường địch, những người khác bên yêu tộc cũng chỉ có thể tạm thời trước quan sát tình huống.

Bên trong một không gian mật cảnh của Bà La Đa Thần Miếu, Vũ Thân Vương cũng nhận được tin tức mới nhất của Nam Chiêm Bộ Châu, cả người hắn đều nằm ở bên trong một cảm giác vô cùng bất an, ngay cả chính hắn cũng không biết vì sao như vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status