Bất hủ phàm nhân

Chương 237: Ta đã có đạo lữ


Sầm Thư Âm nghe nói như thế, nhất thời chau mày, giọng nói đã chuyển lạnh:

- Ngươi đã cường đại như thế, vậy ta liền lãnh giáo một chút.

Mấy người chung quanh cũng nghe thấy được đối thoại của cả hai, đều tránh ra, giữa hai người rất nhanh thì xuất hiện một địa phương lớn trống trải.

Nếu không phải này thanh niên áo đen đến từ Chân Mạch Đại Lục, hắn sớm đã bị chết đuối dưới cả sông nước bọt. Nói Thất Lạc Đại Lục không có một cái tu sĩ cùng giai có thể ở dưới tay hắn sống qua nửa nén hương, lời này cũng quá không biết xấu hổ.

Thanh niên áo đen vẫn như cũ giọng bình tĩnh:

- Ta chỉ là phụng mệnh hành sự, ta sẽ không cùng cô tỷ đấu.

Sầm Thư Âm thu hồi trường kiếm, đồng dạng lạnh nhạt nói:

- Đã như vậy, mời ngươi rời đi sao?, ta sẽ không đi cùng với ngươi.

Thanh niên áo đen ngược lại dứt khoát, giơ tay lên lấy ra một cây trường thương:

- Đã như vậy, Cổ Thiếu Duẫn này xin lĩnh giáo ít kinh nguyệt của Sầm cô nương.

Sầm Thư Âm càng không đáp lời, trường kiếm trong tay run lên rất nhỏ, từng đạo kiếm quang phô thiên cái địa đánh về phía Cổ Thiếu Duẫn. Đối phương đã kiêu ngạo như vậy, thì nàng căn bản cũng không cần phải lưu thủ.

Bất đồng cùng thời điểm tranh đấu với Đào Nguyên, khi cùng thanh niên áo đen này tranh đấu, kiếm quang của Sầm Thư Âm tạo thành mưa kiếm, mưa kiếm còn chưa rơi xuống đất, liền mơ hồ muốn kết thành một đường.

Lúc này thanh niên áo đen cũng động thủ, trường thương của hắn chỉ hơi phát ra một cái thương hồ nho nhỏ, từng đạo vô hình sát ý từ bên ngoài thương hồ nho nhỏ này tản mát ra.

- Ca ca rắc!

Trường thương kích ra sát ý cùng Sầm Thư Âm kiếm quang đụng vào nhau, khắp bầu trời nguyên lực nổ tung, như pháo nổ giống nhau liên miên không thôi.

Những thứ nguyên lực nổ tung này thật giống như châm mang giống nhau, tu sĩ đứng hơi gần thậm chí đều có thể cảm giác được uy hiếp bị thương, nhanh chóng lui ra phía sau.

Sầm Thư Âm trong lòng trầm xuống, không ai so với nàng rõ ràng hơn tình cảnh của mình. Nàng không chỉ là mưa kiếm bị đối phương áp chế, đồng thời nàng còn có một loại cảm giác hữu lực nhưng thi triển không ra được. Cái loại cảm giác này thật giống như nàng nếu là lại thi triển tiếp một cái kiếm kỹ, trường thương của đối phương sẽ trực tiếp xé rách kiếm kỹ của nàng, đâm xuyên qua ngực nàng.

Người này quả nhiên rất mạnh, mạnh hơn Đào Nguyên không biết gấp bao nhiêu lần, Sầm Thư Âm huy động nguyên lực chính bản thân mưa kiếm đồng thời, Bằng Không Kinh Lôi bắt đầu hình thành.

- Răng rắc!

Thật giống như to lớn băng vỡ vụn bình thường giống nhau, Sầm Thư Âm Bằng Không Kinh Lôi còn không có đánh ra, mưa kiếm của nàng đã hoàn toàn vỡ vụn, một mũi trường thương mang theo sát ý băng lãnh đã đi tới cổ của nàng. Thật giống như trước nàng đối phó Đào Nguyên, bất quá lần này kết cục lại biến thành chính nàng.

Sầm Thư Âm tâm như tro nguội, nàng không dám nói cùng giai vô địch, nhưng tại ngũ đại đế quốc khu vực, coi như là có thể ở Thoát Phàm cảnh mạnh hơn nàng, cũng sẽ không dễ dàng như vậy, ít nhất là một phen khổ đấu sau đó rồi mới được. Mà trước mắt người Hắc y nhân này, chỉ cho nàng xuất thủ một chiêu kiếm kỹ mà thôi.

Thậm chí có thể nói, nếu là đối phương không muốn để cho nàng xuất thủ một chiêu kiếm kỹ này, nàng thậm chí ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có. Lẽ nào trình độ của Thất Lạc Đại Lục tu luyện thật sự cùng Chân Mạch Đại Lục chênh lệch nhiều như vậy?

Sầm Thư Âm nghĩ đến cường giả áo đen tóc trắng, trong lòng càng là vững tin một phần.

Các tu sĩ xung quanh chuẩn bị hoan hô cỗ vũ Sầm Thư Âm, đồng dạng là an tĩnh lại. Sầm Thư Âm vừa rồi tại trên đài thi đấu đại phát thần uy, đánh bại Đại Diễn Tông đệ tử chân truyền Đào Nguyên. Không nghĩ tới đảo mắt bị Chân Mạch Đại Lục một cái Thoát Phàm cảnh tu sĩ nghiền ép, điều này làm cho tu sĩ ngũ đại đế quốc xung quanh trong lòng cùng Sầm Thư Âm giống nhau, một mảnh lạnh lẽo.

Thanh niên tóc đen thu hồi trường thương, không nói một lời nhìn Sầm Thư Âm.

Dù cho xung quanh rất nhiều người khó chịu thanh niên tóc đen này, cũng chỉ có thể nhịn. Không đành lòng, cơ mà nói ngươi a, dùng sự cường đại của thanh niên tóc đen, coi như là nguyên đan sơ kỳ cũng không nhất định có khả năng đánh lại hắn. Nếu là bình thường Thoát Phàm cảnh, đi tới nói không chừng bị trực tiếp nháy mắt giết rồi.

Sầm Thư Âm bởi vì đặc sứ muốn gặp, cho nên bảo vệ được mạng nhỏ, những người khác có vận khí tốt như vậy?

Sầm Thư Âm cô đơn thu hồi trường kiếm, giọng nói chuyển lạnh:

- Ta cùng ngươi đi gặp Hạ đặc sứ.

Tuy nàng cũng không có nói thua liền phải đi, nhưng giọng nói của nàng chẳng khác nào có ý đó. Sầm Thư Âm tu luyện đến nay, cho tới bây giờ cũng sẽ không nuốt lời, dù cho chỉ là một loại lời nói bằng ngôn ngữ, nàng cũng sẽ không chơi xấu.

Thanh niên áo đen gật đầu, trong mắt lộ ra một tia tán thưởng. Hắn không thích nhất, chính là cái loại người la lý dong dài.

...

- Thư Âm sư muội, mời ngồi. É hé hé hé!

Theo thanh niên áo đen đi tới chủ đàn sau đó, Hạ Mạt mặc áo tím khó nhịn được đứng lên, rất là khách khí chỉ vào một cái ghế bên cạnh nói với Sầm Thư Âm.

Sầm Thư Âm lắc đầu:

- Tại trước đặc sứ cùng các vị tiền bối, Thư Âm đứng là tốt rồi, đặc sứ có lời gì mời xin cứ việc phân phó.

Phong Chấn Thu ở một bên âm thầm gật đầu, Sầm Thư Âm không hổ là từ kiếm hồ đi ra, nói chuyện đúng mức, có bản thân ngạo khí.

Hạ Mạt cười ha ha, cũng không có tiếp tục mời Sầm Thư Âm ngồi xuống. Mời một lần là hắn rộng lượng và khách khí, vẫn chưa có người nào có thể để cho hắn mời ngồi xuống hai lần.

- Thư Âm sư muội sở hữu kiếm kỹ phi thường bất phàm, thậm chí còn kiêm tu lôi kỹ, chẳng lẽ Thư Âm sư muội còn có lôi Linh Căn à?

Hạ Mạt trực tiếp hỏi.

Sầm Thư Âm bình tĩnh nói:

- Đây là bí mật tu luyện của ta, tuy rằng tu vi của ta tại Chân Mạch Đại Lục không đáng giá nhắc tới, càng không phải là đối thủ của vị Cổ sư huynh này, nhưng xin đặc sứ thông cảm.

Hạ Mạt thoạt nhìn cực kỳ khí độ vung tay lên:

- Không có việc gì, không có việc gì. Ta cho rằng Thư Âm sư muội có tiềm lực lớn hơn, nếu tiếp tục ở tại chỗ này, sợ rằng sẽ lãng phí hết, lãng phí hết... chậc chậc…

Một bên Phong Chấn Thu liền vội vàng nói:

- Đặc sứ nói nói không sai, cho nên Thư Âm đang ở tích cực tham gia tỷ đấu, đã qua một vòng, ta tin tưởng dùng tư chất cùng năng lực của Thư Âm, cuối cùng vọt vào top trăm không có vấn đề gì.

Hạ Mạt gật đầu:

- Nói là nói như vậy, bất quá ta có biện pháp tốt hơn.

Nói xong hắn mặt mang nụ cười nhìn Sầm Thư Âm:

- Thư Âm sư muội, coi như là tiến vào top trăm, cũng chỉ là có tư cách đi tới Chân Mạch Đại Lục, cũng không thể trực tiếp tiến vào Tinh Đế Sơn. Ta có biện pháp cũng có năng lực, cho cô trực tiếp tiến vào Tinh Đế Sơn.

Sầm Thư Âm nhãn tình sáng lên, nàng nghe nói qua Tinh Đế Sơn, biết ngồi người kia áo đen tóc trắng cường giả phía đối diện liền là đến từ Tinh Đế Sơn.

Nếu là nàng có thể gia nhập Tinh Đế Sơn, đây tuyệt đối là sự tình tha thiết ước mơ.

Thấy Sầm Thư Âm nhãn tình sáng lên, Hạ Mạt dáng tươi cười càng sâu nói:

- Ta là Hạ Mạt, đặc sứ của Tinh Đế Sơn phái tới nơi này. Ta đích xác là phi thường tán thưởng tư chất cùng tiềm lực của Thư Âm sư muội, đương nhiên ta tự tin cũng sẽ không tại tu vi để cho Thư Âm sư muội cảm thấy không xứng với ngươi...

Sầm Thư Âm càng nghe càng không đúng, đối phương nói nhìn trúng nàng tiềm lực, mời nàng gia nhập Tinh Đế Sơn. Như thế nào có liên hệ với không xứng gì đó?

- Sư phụ trước đây của ta cũng đã nói, đạo lữ trong tu đạo vô cùng trọng yếu, lựa chọn đạo lữ tốt thậm chí có thể thay đổi con đường của một người tu đạo. Nếu là có đạo lữ vừa ý, vậy thì gọn gàng dứt khoát nói ra, ta không thích dấu đầu lộ đuôi, ấp a ấp úng. Thư Âm sư muội nếu là cảm thấy có thể, ta nguyện ý cùng Thư Âm sư muội trở thành đạo lữ, cùng nhau ngao du Tinh Đế Sơn, vì Tinh Đế Sơn viết một đoạn giai thoại đó đa...

Hạ Mạt nói xong, vẫn là mang theo nụ cười nhìn Sầm Thư Âm.

Sầm Thư Âm rốt cuộc hiểu rõ, thì ra tên này da mặt dày như vậy, trước mặt nhiều người như thế tán gái, dụ nàng trở thành đạo lữ của hắn.

Nhìn cực kỳ ánh mắt tự tin của Hạ Mạt, Sầm Thư Âm biết vì sao đối phương có dũng khí gọn gàng dứt khoát đề nghị. Thì ra đối phương khẳng định nàng sẽ kích động không thôi và đồng ý, sau đó cùng nhau đi tới Tinh Đế Sơn.

Sầm Thư Âm vốn muốn bật thốt lên muốn nói cho cái tên đặc sứ trước mắt này, rằng nàng nhất tâm hướng đạo, bây giờ căn bản cũng không muốn suy tính sự tình về đạo lữ, bất quá lời này tới bên miệng của nàng đã bị nuốt xuống. Có thể khẳng định, dùng bản tính Hạ Mạt như thế, nếu là nàng nói ra lời này, có lẽ chính hợp ý tứ của hắn.

Chỉ cần hắn nói mọi người tạm thời không suy tính tới sự tình đạo lữ, chỉ là định một cái quan hệ, sau đó cùng ở tại Tinh Đế Sơn nỗ lực, nàng sẽ không thể mượn cớ lần thứ hai cự tuyệt.

- Đa tạ hạ đặc sứ tương yêu, chỉ là ta đã có đạo lữ, cho nên không có khả năng đáp ứng yêu cầu của đặc sứ.

Sầm Thư Âm liền ôm quyền, khẽ khom người nói.

Nghe được lời của Sầm Thư Âm, Phong Chấn Thu hầu như đều muốn phải vỗ tay, lời nói này rất tốt.

Hạ Mạt nhất thời cau mày, lập tức vẫn là mặt mỉm cười nói:

- Cái gọi là đạo lữ, là vì tu đạo mà đi cùng một chỗ bầu bạn. Thư Âm sư muội nói vậy cũng nhìn thấy Chân Mạch Đại Lục cùng Thất Lạc Đại Lục tu chân văn minh chênh lệch cỡ nào, không nói cái khác, liền nói Thiếu duẫn mới vừa rồi cùng ngươi so chiêu...

Nghe đến đó, Hứa hộ pháp ở một bên rốt cục nhịn không được nói:

- Hạ đặc sứ, đừng mang Nhân hầu bảng đệ nhất Cổ Thiếu Duẫn đến so sánh với các tu sĩ đồng cấp khác biệt. Điều này sẽ làm cho Thất Lạc Đại Lục tu sĩ đi vào một loại lầm tưởng, để cho bọn họ cho là mình tu luyện kém cỏi bao nhiêu. Trên thực tế tuy rằng nơi này tu chân văn minh không bằng Chân Mạch Đại Lục, chênh lệch cũng sẽ không lớn như thế.

Hạ Mạt thật giống như ăn phải cứt gà bình thường giống nhau, miệng đầy hôi thúi. Hắn hận không thể lập tức bóp chết cái tên Hứa hộ pháp ngồi ở bên cạnh hắn, lão già này chính là muốn đối đầu với hắn mà. Mỗi lần hắn muốn lập uy, lão già này đều có thể đứng ra đạp hắn một cước. Tương lai nếu là có một ngày, hắn có thể nhập chủ Tinh Đế Sơn, kẻ thứ nhất phải tiêu diệt chính là lão già này.

- Hứa hộ pháp dạy phải.

Dù cho trong lòng cực độ khó chịu, Hạ Mạt vẫn như cũ phải cảm tạ Hứa hộ pháp giáo huấn. Hắn muốn nhập chủ Tinh Đế Sơn, càng nhiều Tiên Vương hỗ trợ, càng có phần thắng.

- Tiền bối, ngài mới vừa nói vị này Cổ sư huynh là Chân Mạch Đại Lục Nhân bảng đệ nhất?

Sầm Thư Âm nhãn tình sáng lên, lập tức đối với Hứa hộ pháp cúi người hành lễ hỏi.

Hứa Xích Hoang khẽ mỉm cười:

- Không sai, Chân Mạch Đại Lục có tam đại bảng, chia ra làm Nhân Giới bảng, Địa Giới bảng cùng Thiên Giới bảng. Cổ Thiếu Duẫn Thoát Phàm tầng mười viên mãn, sớm đã là Nhân Cực Cảnh, hắn lần này đi ra, chính là tìm cơ hội bước vào Địa Giới. Tại Chân Mạch Đại Lục cũng không có Nhân giới tu sĩ nào có thể đánh thắng được hắn, cho nên ngươi đánh không lại Cổ Thiếu Duẫn, cũng không nhất định tự coi nhẹ mình. Kiếm kỹ của ngươi không sai, một món lôi kỹ kia càng là có tiềm lực phát triển.

- Đa tạ tiền bối giáo huấn.

Sầm Thư Âm trong lòng phiền phức trong nháy mắt tan rã, mặc dù nàng tự phụ, cũng không có tự phụ đến mức có thể đánh bại Chân Mạch Đại Lục Nhân bảng đệ nhất.

Lúc này nàng cũng rốt cục rõ ràng vì sao Hạ Mạt để cho Cổ Thiếu Duẫn đến gọi nàng, đây là đánh phủ đầu, tấn công sự tự tin của nàng, làm cho nàng cảm thấy Chân Mạch Đại Lục tu chân trình độ thực sự phi thường cường đại, sau đó càng là hướng tới Chân Mạch Đại Lục. Không sai, nàng đích thật là hướng tới Chân Mạch Đại Lục, cũng không phải thông qua việc trở thành đạo lữ của người khác mà qua.

- Thư Âm sư muội, nàng đã có đạo lữ, vậy ta tự nhiên sẽ không nói thêm cái gì. Ta ngược lại muốn biết, vị thiên tài sư đệ nào có thể có được sự ưu ái của Thư Âm sư muội đây?

Hạ Mạt vẫn như cũ cười tủm tỉm hỏi, trong lòng hắn đã sinh sát ý, không phải là đối với Sầm Thư Âm, mà là với cái thằng đạo lữ chó chết kia trong miệng của nàng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status