Bất tử bất diệt

Chương 155: Huyết thuỷ mạn thiên


Độc Cô Bại Thiên đứng trên vô số thi thể, huyết vụ vấn vít trước mặt, từng giọt máu từ mái tóc hắn, từ y phục nhỏ xuống. Hắn lạnh tanh, hai mắt trống rỗng, tựa hồ nối liền với hư không vô tận. Ma ảnh khổng lồ đứng sau lưng hắn ngửa mặt nhìn trời, thần tình đầy bi thương, nỗi sầu dìu dịu, ai oán vô tận như gió thu thê lương phất qua Trường Sinh cốc…

Hai mắt hắn trống rỗng, nhìn vô số thi thể trong vũng máu, lẩm bẩm: "Lẽ nào ta thật sự… phải đánh bại Thiên? Thiên…thật sự không thể bại? Độc Cô Bại Thiên…không có đường lùi chăng…?"

Sầu thương lan khắp Trường Sinh cốc, gió thổi hiu hắt, Độc Cô Bại Thiên tựa như tượng đá đứng đó bất động, ma ảnh sau lưng nanh ác vô cùng, nhưng cũng buồn đau như hắn.

"Nhân gian vô địch, sẽ được đến Bỉ Ngạn, nơi đó còn là vô địch chăng?"

Hắn nhìn ma ảnh sau lưng, lẩn bẩm: "Tướng do tâm sinh, ma do tâm khởi, bản tôn chân ma, chân ma bản tôn…"

Sau khi đối thị với ma ảnh, hắn như trải qua cả vạn năm, có tiêu tan, có vĩnh hằng…

Bi ai ngút trời, cơn giận vô biên… như con sống từ tuyên cổ chảy về… vào lòng hắn, vào cốt tủy…

Hắn ngửa mặt hú vang: "Đáng tru sát…Thiên."

Ma ảnh hung ác hóa thành ma khí đen sẫm tiến vào thân thể hắn, khiến hắn mất bản tính.

Trường Sinh cốc đầy hơi máu, cuồng phong ào ào, thi thể đều nổi lên không, ngay cả máu chảy dưới đất cũng chảy ngược.

Năm trăm thi thể tan nát nổi lên không một cách quỷ dị, xếp dày đặc trên tầng không Trường Sinh cốc, ro máu xuống dưới khiến cả cốc đều nhuộm đỏ, huyết thủy mạn thiên…

Hắn như hóa thành ma quỷ, đến phía trên năm trăm thi thể, đỉnh đầu hắn đỏ lòm máu.

"Ta phải khiến thây chất thành núi, Trường Sinh cốc sóng máu ngập trời." Hắn tuy cất giọng băng lạnh, ma diễm ngùn ngụt nhưng khóe mắt chảy xuống mấy giọt lệ.

Hình ảnh khó quên lại xuất hiện trước kẻ mất đi bản tính như hắn.

Thân ảnh Tư Đồ Minh Nguyệt mờ mờ phiêu đãng trên tầng không Trường Sinh cốc, lời cũ như vang vọng.

"Nếu…sau khi hồn thiếp tan… còn giữ được một chút linh thức… linh thức lạc ấn, thiếp sẽ.. lang thang giữa đất trời…đợi chàng, nếu chàng lên được thiên đường, thiếp sẽ… theo chàng. Nếu chàng ở địa ngục… thiếp sẽ.. ở cạnh chàng… thiếp thật lòng… yêu chàng…"

Bóng hình mờ dần…

Bất lực, đau lòng…

Nước mắt hắn nhỏ xuống…

"Thây chưa đủ vạn, máu chưa ngập trời, chưa đủ…chưa đủ…" Hắn điên cuồng gầm lên: "Trường Sinh cốc cần ma huyết, cần thánh huyết, cần cả thiên huyết…nổ."

Năm trăm thi thể nổ tung, xương thịt, máu me trộn vào nhau ngập trời.

Hắn quát to: "Đừng trách ta tận diệt linh thức các ngươi, phải trách không hiểu điều thiện ác, không biết lượng sức. Tụ."

Máu thịt của năm trăm người sáng lên mờ mờ, sinh mệnh chi năng như thủy triều ngưng tụ trên tầng không Trường Sinh cốc, sau cùng huyết nhục hóa thành cát bụi, còn sinh mệnh chi năng ngưng tụ thành dải năng lượng kinh nhân.

"Tỏa hồn đại trận---- mở!"

Dải năng lượng hóa thành quang mang nhu hòa khuếch tán vào trong cốc, Trường Sinh cốc sáng lên, mặt đất tựa hồ hưởng ứng, cũng phát ra quang mang, hai dải sáng dần hình thành trên không, nhìn kĩ mới thấy là hai chữ theo cổ thể từ xa xưa: Tỏa hồn.

Chừng nửa khắc sau, quang hoa tắt hết, tan biến trong Trường Sinh cốc.

Độc Cô Bại Thiên từ trên không đáp xuống, thất thần một lúc, hình ảnh không liền mạch lúc nãy lóe lên trong óc, hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi nói đầy kiên định: "Đã không thể lùi thì ta cứ tiến lên, ma hành thiên hạ."

Hắn cầm kiếm đi ra ngoài cốc.

Hắn đi được chừng nửa thời thần, ba thân ảnh như điện quang lao vào, gió khẽ phất là ba người đã xuất hiện trong cốc.

Râu tóc ba người đều trắng xóa, y phục trắng ngần không nhiễm bụi trần, dáng vẻ tiên phong đạo cốt.

Nhìn xương thịt tan nát khắp nơi, họ đều biến sắc.

Một người nói: "Công lực cao thâm, thủ đoạn độc ác, hắn đã tiến vào đế cảnh, chúng ta không ra tay, thiên hạ không ai chế ngự nổi nữa."

Một người khác lên tiếng: "Ôi, đến chậm một bước, bằng không đâu đến nỗi thảm thế này."

Người thứ ba nói: "Tốt nhất là khuyên hắn, bức hắn vào tuyệt lộ chỉ e kết quả lưỡng bại câu thương"

"Hắn giết nhiều người như vậy, còn tha thứ được ư? Chúng ta tha hắn thì người thiên hạ cùng các đế cảnh cao thủ khác có tha không? Giờ cũng thấy được ma tức hùng mạnh của hắn, đang dần đạt lên đỉnh cao ma đạo, không thể quay lại nữa."

"Đúng, chúng ta tuy tiếc tài nhưng không thể để hắn tiếp tục phát triển."

Trường Sinh cốc phất gió, ba người lại biến mất.

Trong tiết trời đầy tuyết, con đường dẫn đến Trường Sinh cốc vẫn náo nhiệt, võ lâm đổ xô tới.

Lúc họ vào cốc liền như thấy quỷ, vội vàng trở ra, khắp nơi toàn thi thể nát vụn, mùi tanh lợm khiến họ tan gan vỡ mật chạy mất.

Trận đại chiến Trường Sinh cốc chấn kinh võ lâm, năm trao cao thủ Hán Đường đế quốc tham chiến đều mất mạng, kể cả thiên vương cao thủ Tu La thiên vương Triệu Trình, cùng mấy chục cao thủ thứ vương cấp, đương nhiên không ai biết đến sát thủ thiên vương cấp.

Tin tức này như thùng thuốc súng được châm ngòi, lan khắp mỗi ngóc ngách Thiên Vũ đại lục, ai nấy đều tin Độc Cô Bại Thiên thành đế, ma đế xuất thế tất thảy kinh hãi.

Trước có Nộ Đế, Huyết Đế đại loạn võ lâm, giờ Bất tử ma đế hoành không xuất thế, ma đế còn tàn bạo hơn hai người trước, loạn động sắp quét qua võ lâm.

Cao thủ từng tham gia vây bắt hắn đều hoảng sợ, tìm đường trốn tránh. Giới sát thủ càng tệ, con dê báo được treo lên đầu thích sát bảng suốt ba tháng chỉ trong một đêm biến thành củ khoai bỏng tay. Nhìn thấy món tiền ngàn vạn lạng, họ định đồng ý rồi lại rút lui, cứ do do dự dự mãi.

Tình thế võ lâm đổi hẳn, ba tháng trước ai nấy hô hào đi vây bắt Độc Cô Bại Thiên, giờ họ từ thợ săn biến thành mồi săn. Những ai truy sát Bất tử ma đế đều run rẩy, nếu một đế cảnh cao thủ nhìn tới, coi như ngày chết đã định.

Những đại gia tộc, đại thế lực có ảnh hưởng thay nhau xuất động, lại thành lập những nhóm trừ ma nhưng tiếng sấm lớ mà mưa nhỏ, số người hưởng ứng kém xa trước.

Các trưởng lão thở dài: "Con người mà, hiện thực lắm."

Có những thanh niên xung động, đến báo danh còn lớn tiếng: "Trừ ma vệ đạo, ai cũng có trách nhiệm, ta muốn lấy mạng ác ma đó…"

Tiếc rằng chưa nói xong đã bị trưởng bối trong nhà xách tai loi về.

Ngũ đại thánh địa giữ im lặng, không hề phản ứng.

Mọi người nhi nhao bàn luận, không biết rằng ngũ đại thánh địa đã bí mật xuất động đế cảnh cao thủ hạ sơn, nếu gặp Độc Cô Bại Thiên sẽ nổ ra đế cảnh đại chiến kinh thiên động địa.

Võ lâm nổi sóng ngầm, thời đại loạn động đang đến, chắc chắc sẽ có nhiều kẻ bị lãng quên, nhiều kẻ danh động thiên hạ…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status