Bẫy tình (Yêu giả thành thật)

Chương 38: Ngoại truyện 1: Yêu đồ mị (2)



Đinh Duệ dừng lại.

"Đây là danh thiếp của tôi, lần sau nếu tới, hãy đưa danh thiếp này cho cô hầu rượu, nói tên của tôi, họ sẽ giảm giá cho anh."

Đinh Duệ còn chưa trả lời, cô gái đã nhét danh thiếp vào tay hắn, cứ như vậy bỏ đi.

Đây là một cô gái rất mạnh mẽ, lúc uống rượu, lúc rời đi, tất cả đều khiến cho mọi người cảm thấy cô không dễ dàng bị khuất phục.

Hắn cúi đầu nhìn danh thiếp: Diêu Á Nam.

***

Người nhà vì Đinh Duệ mà sắp xếp không ít buổi xem mắt. Cha mẹ hắn vì nghĩ tới việc giải quyết nguy cơ tài chính trước mắt, cách dễ dàng nhất, chính là giới thiệu cho hắn bạn gái có gia cảnh tốt hơn.

Không thể phủ nhận đây là một con đường tắt tuyệt vời, mặc dù Đinh Duệ chán ghét. Đối phương lại hình như rất hài lòng về hắn, sau buổi xem mắt đầu tiên, chẳng bao lâu sao đã có cuộc hẹn giữa hai ngươi, vô luận đối phương là vì muốn biểu hiện lòng thương người chân chính hay gì đi nữa, địa điểm hẹn hò đầu tiên là một Cô Nhi Viện.

Hoàn cảnh Cô Nhi Viện mặc dù kém, nhưng không khí rất ấm áp, Đinh Duệ ngồi dưới đất cùng bọn nhỏ xem ti vi, quảng cáo ùa tới, là đoạn video quảng bá thức ăn nhanh hết sức mê người, sử dụng hình ảnh của các nữ sinh.

Đinh Duệ liếc mắt một cái liền nhận ra cô gái đang ăn khoai tây cọng chiên. Hình như tên. . . . . .

Diêu Á Nam.

Hắn trở về tìm được tấm danh thiếp cách đây nửa tháng, Đinh Duệ không biết có nên gọi điện thoại cho cô hay không, suy tư hồi lâu, quyết định liền thôi.

Tình trạng tài chính trong nhà hắn rốt cuộc vẫn lộ ra ngoài, không ít bạn bè nghe thấy nhà Đinh Duệ hắn sắp phá sản, liền tránh không gặp mặt, quả quyết cắt đứt liên lạc, cũng có kẻ vỗ ngực bảo đảm nhất định sẽ giúp nhưng không phải bây giờ, Đinh Duệ cũng không quá quan tâm.

Cô gái đó vẫn hẹn hè cùng hắn, chỗ ăn chơi đàn điếm là nơi dễ tạo cơ hội nhất, sau vài ly rượu, ánh mắt đối phương nhìn hắn càng trở nên mập mờ mà say mê.

Cô bồi rượu đi qua bàn hắn, Đinh Duệ nhìn đồng phục mà phân biệt được đâu là bồi rượu quảng bá sản phẩm của hãng nào, hắn ngoắc gọi một người trong đó hỏi thăm.

"Chúng tôi vừa ra sản phẩm mới, ngài có muốn dùng thử hay không?"

"Tôi muốn uống loại rượu cũ"

"Xin lỗi ngài, chúng tôi. . . . . ."

Đinh Duệ cuối cùng vẫn không muốn gọi thứ rượu mới kia.

Cuối cùng cũng đưa được đối tượng hẹn hò của hắn về nhà họ Liễu.

Đêm khuya yên tĩnh, Đinh Duệ lái xe đến bờ đê, nếu như tài chính nhà hắn vẫn không khởi sắc, chiếc xe này không bao lâu sau cũng phải bị bán để đổi lấy tiền mặt, Đinh Duệ dựa sườn xe hút thuốc lá, nghĩ đến câu nói “Cảnh còn người mất” kia.

Hắn quyết định bấm số điện thoại trên danh thiếp.

Thật sự thì hắn không muốn đối phương nhấc máy .

Nhưng đầu dây bên kia đã truyền tới âm thanh nửa quen thuộc nửa xa lạ: "A lô?"

Đinh Duệ cũng không ý thức được mình đã bật cười."Hãng rượu chỗ cô làm vừa ra sản phẩm mới, tôi muốn biết phiếu giảm giá này của cô có còn hiệu lực hay không."

". . . . . ."

". . . . . ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status