Bia đỡ đạn phản công

Chương 978: Cuộc chiến ánh sáng và Bóng tối 25


Edit: Danbi

Beta: Sakura

Tiếng động Bách Hợp đẩy cửa thoáng chốc khiến Brian đang trầm tư phải giật mình, suýt nữa gã đã nhảy lên, gã vô ý thức nắm tay lại, thậm chí trong nháy mắt bắp thịt trên người cũng mạnh mẽ co rút lại, vì gã mặc loại quần áo bằng vải lanh, bởi vậy Bách Hợp thấy rất rõ ràng biến hóa của gã.

Sau khi phát hiện Bách Hợp vào, gã nhanh chóng thả lỏng, trong mắt thoáng qua vẻ phức tạp, lúc nhìn thấy Bách Hợp, sắc mặt gã trầm xuống, không đợi Bách Hợp lên tiếng, gã đánh đòn phủ đầu:

“Tối hôm qua em đi đâu?”

Lúc này Bách Hợp còn đang suy nghĩ về chuyện thử luyện thánh nữ, chắc chắn không thể gả cho Artturi, Lý Duyên Tỷ không ở trong tinh không, cô sẽ không đồng ý gả cho nhân vật nào trong tình tiết, thế nhưng nếu không có Artturi giúp đỡ, có thể lần này cô không thể hoàn thành nhiệm vụ được, Bách Hợp tâm phiền ý loạn, cũng không muốn nói nhiều với Brian, theo tiến triển của nhiệm vụ, cô gần như có thể khẳng định nhiệm vụ của mình hẳn có liên quan đến Anna, tối đa nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ được hoàn mỹ, thì phải trở thành thánh nữ, nhưng bên trong tuyệt đối không thể tồn tại Brian.

Gã vì Anna, tình nguyện ruồng bỏ nguyên chủ, rời khỏi thần điện, đàn ông như vậy có gì đáng giá để nguyên chủ thích chứ? Nếu cô đã đoán sai, nếu nguyên chủ thích Brian như vậy, như vậy cũng chỉ có thể trách mình xui xẻo chọn sai nhiệm vụ.

“Xin nhớ kỹ thân phận của anh, ngài Brian.” Bách Hợp một đêm không ngủ, trong lòng nhiều tâm sự, hoàn toàn không muốn nói nhiều với Brian: “Phòng của tôi, sau này hi vọng sẽ không nên vào phòng tôi khi tôi chưa về.”

Brian thấy cô lãnh đạm, ngược lại phẫn nộ giống như một con sư tử, gã muốn bắt Bách Hợp:

“Tối hôm qua em không về trang viên Roman. Có phải em đi với Artturi không?” Gã giật mình phẫn nộ như chồng bắt gặp vợ ngoại tình, trên mặt gã lộ ra đố kị oán hận và phẫn nộ, ánh mắt gã lộ ra bi thương:

“Váy ngày hôm qua em không hề đổi! Em là thánh nữ dự bị của thần điện, em là hóa thân của nữ thần Quang Minh, em không nên hành xử như kỹ nữ, như những loại phụ nữ dung tục, vô sỉ bò lên giường của đàn ông!” Gã nghiến răng nghiến lợi, trán nổi đầy gân xanh. Hiển nhiên đối với việc Bách Hợp qua đêm ở nhà Artturi. Brian bị kích thích quá độ, hầu như gã không thể khống chế không được tính tình của mình, dường như rít gào với Bách Hợp, gương mặt trắng nõn đỏ bừng. Tơ máu trong con ngươi suýt nữa chảy ra ngoài.

Nếu không phải tối hôm qua trong rừng cây ở buổi vũ hội, Bách Hợp từng tận mắt thấy Brian và Anna đã lăn lộn với nhau. Lúc này cô gần như cho rằng chuyện của mình và Artturi đã làm tổn thương Brian.

Cô rũ mắt xuống, chặn lại vẻ châm chọc, tối hôm qua tên đàn ông này còn ôm người phụ nữ khác, cũng nghe theo Anna muốn dồn cô vào chỗ chết, lúc này mặc quần áo như vậy đến chỉ trích cô bất trung, khóe môi cô cười lạnh, trong lòng xuất hiện sát ý, trong thần điện nghiêm cấm chém giết lẫn nhau, nếu bị người phát hiện tín đồ Quang Minh tổn thương lẫn nhau, người của thần điện sẽ cho người đó là kẻ phản bội, suốt đời bị truy sát, cô nghe Brian mắng, trong lòng quyết định muốn mượn hành trình thử luyện lần này, để Brian ở bên cạnh mình, đến lúc đó tìm cơ hội giết gã.

“Brian, anh thật làm tôi cảm thấy thẹn, anh là tùy tùng của nữ thần Quang Minh, lại không biết nhiễm những điều xấu này từ đâu, nói năng lỗ mãng với tôi, anh giống như bị ma quỷ ám, tôi muốn làm chuyện gì, cũng không cần anh tới hỏi, lúc trước vài đêm chẳng biết anh đi đâu, hơn nữa không giống như một kỵ sĩ trung thành canh giữ bên cạnh tôi, anh đã đi đâu vậy? Bây giờ anh thật sự làm người ta buồn nôn, bây giờ mời anh ra ngoài, tôi không muốn nhìn thấy anh, nếu anh còn dám nhục mạ tôi, tôi sẽ báo cho đại giáo chủ biết, anh từng hôn nữ nô, ép buộc người khác, vi phạm thủ tục kỵ sĩ, muốn lợi dụng danh nghĩa thần điện Quang Minh, cướp lễ vật đại hoàng tử tặng cho Artturi, nếu bây giờ anh lại nói xấu tôi, tôi sẽ để bọn họ xét xử anh!”

Đối mặt với quát mắng của Brian, Bách Hợp lạnh giọng đánh trả, thoáng chốc gã á khẩu không trả lời được.

Mấy ngày hôm trước chưa trở lại thần điện, đó là vì gã đi tra xét lãnh địa của gia tộc Artturi, từ lần đầu tiên gã gặp mặt Anna, đã bị tiểu mèo hoang kia mê hoặc, cơ thể cô ta tràn đầy sự hấp dẫn khiến gã mê muội, mấy ngày nay dường như bị ma quỷ cám dỗ, khiến gã hoàn toàn không khống chế được cử động của mình, đến đêm qua, rốt cuộc gã đã chiếm được thân thể Anna.

Cái loại tư vị đó làm gã trầm luân, thật ra hiện giờ lòng gã tràn đầy hình ảnh Anna, cũng không giống như trước chỉ xem nguyên chủ là người phụ nữ của mình mà thôi, nhưng cho dù gã đã chiếm được Anna, đồng ý với Anna sẽ lấy mạng Bách Hợp, nhưng trong lòng Brian, vẫn hi vọng Bách Hợp giữ thân vì gã, dù sao trước đây bản thân gã chưa từng theo đuổi phụ nữ, cho dù bây giờ gã đã không còn muốn, nhưng đồng thời gã cũng không hi vọng cô bị người khác đoạt được.

Nếu Bách Hợp chọn đối tượng kém một chút thì thôi, nếu cô lưu lạc đến độ phải quyến rũ quý tộc để duy trì cuộc sống, như vậy nói không chừng trong lòng gã sẽ cảm thấy dễ chịu hơn, nhưng cho dù bây giờ Brian muốn thuyết phục bản thân rằng gã không kém Artturi, thậm chí gã tự an ủi mình, gã là kỵ sĩ áo giáp hoàng kim của thần điện Quang Minh, gã có bề ngoài tuấn lãng và thân phận khiến các thiếu nữ sùng bái, kèm với thực lực mạnh mẽ.

Ngay cả Anna vẫn không chịu rời khỏi Artturi cũng dâng lần đầu tiên cho gã, Brian cảm giác mình không kém Artturi, nhưng trên thực tế cho dù gã nghĩ mình rất lợi hại, nhưng sâu trong nội tâm, Brian luôn biết, quả thật gã không sánh bằng Artturi.

Vị đại công tước kia có thân phận may mắn, anh ta như thiên chi kiêu tử, mặc dù Anna dâng lần đầu tiên cho gã, nhưng cô ta cũng không muốn ở bên cạnh gã, thậm chí cô ta thà làm một nữ đầy tớ canh giữ trong phủ Artturi, cho dù Artturi không thèm liếc nhìn cô ta. Loại cảm giác này khiến Brian cảm thấy không xong, hơn nữa rõ ràng theo góc độ nào đó mà nói, gã đã vứt bỏ Bách Hợp, nhưng bây giờ gã lại cảm thấy vì Bách Hợp tìm được đối tượng ưu tú hơn gã, cho nên gã có ảo giác bị Bách Hợp đá.

Cô vẫn luôn cẩn thủ lễ nghi với gã, hai người chưa bao giờ tiếp xúc thân mật. Nhưng trước đây cô không chịu giao thân thể cho mình, hiện giờ lại thà rằng giao cho một người mới gặp mặt vài lần, thậm chí còn không về, cho dù Brian đã ruồng bỏ Bách Hợp, cũng đã sớm ruồng bỏ tình nghĩa giữa gã và nguyên chủ, nhưng trong lòng gã vẫn sinh ra cảm giác không thoải mái.

Nhưng lúc này Bách Hợp lạnh lùng nhìn chằm chằm gã, lại khiến gã cảm thấy hơi chột dạ, nghe thấy Bách Hợp nói muốn bẩm báo những chuyện gã đã làm cho đại giáo chủ, thì gã lộ ra vài phần lo lắng. Chuyện giữa gã và Anna không thể để đại giáo chủ biết, hơn nữa gã cũng biết chuyện mình vừa làm hơi thất lễ nhưng gã không thể nói lời xin lỗi. Hơn nữa trong lòng gã có ngọn lửa giận không tên và đố kị vẫn chưa có tiêu tan, bởi vậy gã tàn bạo nhìn chằm chằm Bách Hợp, lập tức hừ lạnh một tiếng, đạp cửa rời đi.

Chờ gã đi, Bách Hợp nhìn chằm chằm về phía gã. Mắt híp lại.

Cô nghỉ ngơi hai ngày trong phòng. Buổi tối cầu nguyện xong Andrew giữ cô lại nói chuyện, ông ta nói về việc thử luyện thánh nữ lần này, chuyện này vì liên quan đến sự xuất hiện của quyền trượng Quang Minh. Cho nên sự tình được che giấu rất kỹ, vốn chuyện như vậy càng ít người biết càng tốt, thần điện Quang Minh cũng không hy vọng có quá nhiều người biết, đến lúc đó để lộ tiếng gió dẫn tới người ngoài mơ ước quyền trượng, bởi vậy trước đó, thần điện vốn chuẩn bị phái ra ba thánh nữ, sẽ có năm kỵ sĩ đồng hành.

Mặc dù trước đây Andrew nói rất chắc chắn, nói Artturi đã yêu Bách Hợp, nhưng thật ra ông ta không chắc rốt cuộc Artturi có yêu Bách Hợp hay không, cho nên ông ta để lại một tay, cũng không vạch trần tin tức trọng yếu này ra, cho đến tối hôm qua xác định sự hợp tác với Artturi thành công, ông ta mới nói ra chuyện này, lúc này trong đội ngũ thánh nữ thêm Bách Hợp vào, thêm một người.

“Ngài đại giáo chủ, lần này tin quyền trượng Quang Minh xuất hiện, chính xác không?” Bách Hợp yên tĩnh nghe Andrew căn dặn, chờ sau khi ông ta nói xong, mới hỏi một câu.

“Không dám nói tuyệt đối, nhưng ít nhất có tám mươi phần trăm trở lên.” Andrew mỉm cười trả lời: “Tin tức lần này, do chúng ta bắt được một người của thần điện Hắc Ám, sử dụng một chút phương pháp, lấy được tin tức trong miệng hắn, thời gian rất hợp với lúc trước Giáo Hoàng bệ hạ trở về vòng tay nữ thần Quang Minh, địa điểm quyền trượng mất tích cũng không sai biệt lắm, cho nên hẳn không sai, quyền trượng rơi vào một trong sơn mạch đóng băng của thần điện Hắc Ám.” Tin tức này vô cùng bí ẩn, nếu không phải vì sợ toàn thể đại giáo chủ xuất động dễ dẫn đến người của thần điện Hắc Ám cảnh giác, trên thực tế hành động lần này hoàn toàn không cần lấy thử luyện thánh nữ làm cớ, Bách Hợp nghe thấy ông ta nói như vậy, trong lòng thoáng có chủ ý.

Nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu, Bách Hợp quyết định tham gia thử luyện lần này, nếu lần này tin tức quyền trượng là thật, cô sẽ đáp ứng yêu cầu của Artturi, để anh bảo vệ mình đạt được quyền trượng, nhưng sau khi chuyện thành công cô sẽ không thực sự đồng ý gả cho anh, sau khi cô có được quyền trượng, bảo Artturi cho cô thời gian, để cô hoàn thành nghi thức thánh nữ, lại tìm cơ hội giết chết Anna và Brian, rồi trở lại tinh không, cứ như vậy cô đã hoàn thành tâm nguyện nguyên chủ, lại có thể tránh Artturi.

Nghe Andrew nói tin về quyền trượng là chính xác làm cô càng hạ quyết tâm, cô gật đầu, đáp ứng yêu cầu đến thử luyện.

Có cái gật đầu này của cô, Andrew không tự chủ được chợt thở phào phào nhẹ nhõm, trên thực tế Artturi và ông ta đã ước định, quyền quyết định là đặt trong tay Bách Hợp, nếu cô vui vẻ làm như vậy, đương nhiên tình huống sẽ có lợi cho Andrew, nếu cô không muốn, như vậy Andrew vô duyên vô cớ tiết lộ nhiều tin tức như vậy, nhưng sự hợp tác giữa Artturi và ông ta lại không thành lập.

Trên thực tế Bách Hợp không biết lần này bị hố không chỉ có một mình cô, tối hôm qua sau khi Andrew nói chuyện với Artturi rồi trở lại thần điện thì cả đêm đó ông ta không thể ngủ được, một lòng trôi giữa không trung, đến lúc này nhìn thấy Bách Hợp tỏ thái độ, ông ta mới buông lỏng.

“Đã như vậy, tiểu thư Roman, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ, kỵ sĩ Brian của cô vẫn ở bên cạnh bảo hộ cô, thế nhưng sự kiện lần này quan trọng, không phải dưới tình huống thiết yếu, thì không cần nói cho anh ta biết sự thật.” Andrew cẩn thận căn dặn Bách Hợp, lần này tổng cộng hơn mười thánh nữ dự bị của thần điện chia làm sáu tổ, chia ra tiến vào những nơi thử luyện khác nhau, chỉ khác là mấy tổ này giúp tổ Bách Hợp làm yểm hộ mà thôi.

Ý nghĩ trong lòng Bách Hợp và Andrew không khác biệt lắm, cô chưa từng nghĩ muốn nói chuyện này cho Brian, bởi vì nếu Brian biết sự thật, như vậy gã nhất định sẽ nói cho Anna, mục đích của Anna kia là gì hiện giờ cô tạm thời còn chưa rõ, nhưng có thể biết cô ta tràn đầy ác ý với mình, hiện giờ lời Andrew hợp lòng Bách Hợp, cũng không cần cô lại nghĩ phương pháp nhắc nhở Andrew không nên nói cho Brian biết chuyện này.

Nói việc chính xong, Andrew làm đại giáo chủ, mỗi ngày rất bận, Bách Hợp nhanh chóng đứng dậy cáo từ, hai ngày sau, cô thu thập mọi thứ. Ở thần điện được mọi người chúc phúc. Dẫn Brian theo, cùng ngồi lên xe ngựa rời khỏi đế đô Noiret.

Xe ngựa rời khỏi đế đô Noiret trong sự tín ngưỡng chúc phúc của người trong toàn thành, đợi khi ra khỏi cửa thành năm dặm, xe thoáng chốc dừng lại.

Brian ngồi xổm trong góc xe ngựa. Vẻ mặt tâm sự nặng nề, cảm giác xe đột nhiên ngừng lại rồi vô ý thức hỏi: “Sao lại dừng?”

Thử luyện lần này Bách Hợp không rõ ngọn nguồn lắm, thế nhưng Brian lại cảm thấy vạn phần không vui. Thậm chí gã cảm thấy các loại sự vụ rắc rối của thần điện chiếm cứ toàn bộ tâm thần gã khiến gã cảm thấy có chút phiền chán, ép khiến gã thở không nổi. Gã và Anna vừa mới lén nếm thử trái cấm không bao lâu, gã chính trực tinh lực dồi dào, vô cùng mê muội cơ thể Anna, không muốn rời cô ta một khắc nào, thế nhưng từ mấy ngày trước, sau khi gã chiếm được thân thể Anna, dường như Anna bỗng mất tích, mấy ngày nay ban đêm gã chạy vào lãnh địa của Artturi tìm kiếm mấy lần, nhưng không thể tìm thấy bóng dáng cô ta.

Cũng không biết có phải bị Artturi giấu ở đâu rồi hay không, mấy ngày nay gã có chút sốt ruột, tâm thần không yên, hiện giờ vì Bách Hợp muốn tiến hành thử luyện thánh nữ gì đó, bản thân còn phải rời khỏi đế đô, không thể tiếp tục tìm kiếm Anna, đi theo Bách Hợp tiến vào nơi khác gần mười ngày, điều này làm gã cảm thấy vô cùng không vui, từ khi biết được tin tức kia đến nay, gương mặt gã âm trầm, dáng vẻ chớ lại gần.

Bách Hợp cũng không để ý gì tới câu hỏi của gã, gã nổi giận đùng đùng mở cửa xe nhảy xuống, lúc này xe ngựa đã rời khỏi khu vực phồn hoa của đế đô, dừng ở một khu rừng rậm nhỏ, cách đó không xa có đoàn người dắt Địa Long, hiển nhiên đợi đã lâu, Brian không rõ tình huống này lắm, nhịn không được quay đầu phát hỏa với Bách Hợp:

“Chuyện gì xảy ra? Tại sao dừng lại đây? Bây giờ muốn làm gì? Có phải cô có chuyện gạt tôi không?” Gần đây mặc dù Brian bị tình yêu làm cho hôn mê đầu óc, nhưng chỉ số thông minh của gã không thấp, lúc này gã mơ hồ cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng rốt cuộc chỗ nào không thích hợp, gã lại nói không nên lời, gã rống Bách Hợp hai câu, Bách Hợp cười lạnh hai tiếng, chỉ vào cửa xe kêu: “Cút xuống đi! Khoảng mười ngày thử luyện, còn cộng thêm đi và về, chúng ta muốn đến biên cảnh đế quốc Noiret, dùng óc heo của anh suy nghĩ thật kỹ, nếu ngồi xe ngựa, thì đến năm nào tháng nào? Không nên dùng cái đầu ngu của mình, cho rằng ai cũng muốn hại anh, lừa anh? Tôi đề nghị anh dùng nước thánh rửa lại tâm hồn mình đi, bóng ma trong lòng anh thực sự quá nhiều khiến tôi giật mình!”

Brian bị cô mắng đến mặt đỏ tía tai, phục hồi tinh thần lại thật sự phát hiện mình hỏi một vấn đề ngốc, nhưng ngay trước mặt mấy kỵ sĩ kia Bách Hợp lại khiển trách gã như nô bộc, điều này khiến mặt mũi gã hoàn toàn mất sạch, gã thẹn quá hóa giận hừ một tiếng, biểu tình hơi có vẻ nhếch nhác nặng nề đóng cửa xe lại, sải bước đến chỗ đoàn người dắt Địa Long.

Nghe thấy tiếng bước chân rời đi của Brian, Bách Hợp tự đổi thành trang phục bình thường của cô gái đế quốc Noiret, nhảy xuống xe ngựa, còn lại ba thánh nữ dự bị cũng đều thay đổi trang phục, thủ hộ kỵ sĩ của các cô cũng không giống Brian, hoàn toàn không biết gì về nhiệm vụ lần này, mọi người vì che giấu tai mắt người, đều cải trang, giả dạng thành một đội thương nhân, mỗi người chọn một Địa Long ngồi lên.

Lúc bắt đầu Brian còn quật cường không chịu đổi trang phục, gã mắt lạnh nhìn chằm chằm Bách Hợp, giống như đang đợi cô giải thích, thế nhưng Bách Hợp hoàn toàn không để ý đến gã, nhìn thấy mấy người còn lại cũng đã thay đổi quần áo, đã ngồi lên Địa Long, gã mới nguyền rủa mấy tiếng.

“Không cần quan tâm đến anh ta, nếu anh ta không muốn đi, lớn như vậy có thể ở lại chỗ này.” Người xung quanh im lặng nhìn chằm chằm Bách Hợp, hiển nhiên cũng thấy tình huống cổ quái giữa hai người này. Quan hệ giữa thánh nữ và kỵ sĩ vốn phải thân mật hơn so với tình nhân và thân nhân, chư vị thánh nữ trong thần điện, cho đến bây giờ còn chưa thấy qua có kỵ sĩ và thánh nữ cứng nhắc như Bách Hợp và Brian vậy, nhưng mọi người chỉ liếc mắt nhìn, lập tức quay đầu đi.

Một chuyến này mọi người đều có thể nói là đối thủ cạnh tranh, mặc dù trên danh nghĩa mọi người đều có cùng hướng đi, nhưng thánh nữ dự bị nhiều như vậy. Thánh nữ chân chính lại chỉ có một, đương nhiên quan hệ giữa mấy người không thể tốt được.

Lúc này Bách Hợp mặt ngoài trấn định, nhưng trong lòng có chút nóng nảy, sau khi cô đáp ứng Andrew nguyện ý tiến hành thử luyện thánh nữ lần này, cô cũng không gặp được Artturi, cũng không biết Andrew có phái người nói với Artturi hay không, bây giờ đoàn người cũng bắt đầu đổi sang Địa Long, Địa Long có tốc độ phi hành nhất định, một khi cưỡi có thể trong vòng một ngày đến sơn mạch đóng băng, nếu Artturi không xuất hiện chỉ sợ anh sẽ không tới kịp. Một chuyến này nếu một mình cô xuất hành, đối mặt với đồng bọn lục đục với nhau, bên người còn có Brian bụng dạ khó lường như thế, trong nháy mắt cô cảm thấy trái tim thẳng tắp đi xuống.

Brian đổi quần áo xong không cam không nguyện xuất hiện. Địa Long tổng cộng chỉ có bốn đầu. Mặc dù Địa Long cũng không phải là long tộc thực lực cường đại trong truyền thuyết. Mà chỉ là một loại ma thú, thế nhưng số lượng cũng rất thưa thớt, nhất là có thể thuần hóa cho mọi người sử dụng, càng ít hơn.

Địa Long được dùng cho quân đội, nếu không phải lần này đoàn người vì quyền trượng Quang Minh quan trọng, sợ rằng hoàng đế nhất định sẽ không cho mượn bốn chiếc Địa Long này.

Mấy thánh nữ chia nhau cùng thủ hộ kỵ sĩ ngồi chung ngay, Bách Hợp còn chưa xoay người ngồi lên Địa Long, Brian đã nhảy đi lên, vươn tay đến chỗ Bách Hợp.

Cô cũng không muốn ngồi đưa lưng về phía Brian có lòng xấu xa với mình, thoáng chốc mắt Bách Hợp híp lại, đang hơi do dự, thì cách đó không xa tiếng vỗ cánh vang lên, tốc độ kia từ xa đến gần, rất nhanh đến đỉnh đầu của mọi người, bọn họ vô ý thức ngửa đầu nhìn lên, trên bầu trời một chấm đen xẹt qua ngọn cây rất nhanh, bay thẳng đến bên này, thẳng đến khi nhìn thấy bóng người phía dưới, bóng dáng kia thu cánh đáp xuống, lực vỗ cánh khiến lá khô dưới đất bay tán loạn, tức khắc trên Địa Long, Artturi một thân áo nhung đen quý tộc dài phủ cả cơ thể, vươn tay đến chỗ Bách Hợp: “Qua đây.”

Một khắc Artturi xuất hiện, đám người cưỡi trên Địa Long rõ ràng có chút giật mình, đột nhiên Địa Long xuất hiện khiến Địa Long vốn ôn thuần có chút bất an hắt hơi, mấy người vội vàng trấn an nó, muốn chúng nó bình tĩnh trở lại, Brian nhìn thấy Artturi, sắc mặt đã bắt đầu tái, gã càng duỗi thẳng tay ra:

“Đây là sự vụ thần điện, không có quan hệ với người ngoài, qua đây!” Gã muốn mượn chuyện này nhắc nhở Bách Hợp, muốn Bách Hợp ý thức được lần này là chuyến hành trình dài, là chuyện nội bộ của thần điện, mặc dù Brian không kiên nhẫn ra ngoài với Bách Hợp, nhưng bây giờ Artturi xuất hiện rõ ràng đã kích thích gã, giống đực cũng có ý thức lãnh địa nhất định, ánh mắt gã vô cùng lợi hại, ánh mắt như muốn ăn thịt người, gân xanh trên trán đều hiện lên.

Thế nhưng lúc Bách Hợp thấy Artturi xuất hiện, không chút do dự đặt tay lên tay Artturi. Hành động của cô khiến khóe môi Artturi lộ ra một tia cười nhạt, mặc dù rất nhanh lại bị anh giấu đi, tay anh chỉ nhẹ nhàng dùng sức, thân thể Bách Hợp nhẹ tựa lá cây, nhẹ nhàng được anh kéo lên, thoáng cái rơi vào trong lòng anh, anh không đợi Bách Hợp ngồi vững, đã kéo dây buộc Địa Long, con rồng dịu ngoan này vô cùng sáng tỏ tâm ý ngửa đầu giương cánh bay.

Trên mặt đất Brian phát ra tiếng nguyền rủa, nhưng rất nhanh đã không nghe thấy, bên tai tất cả đều là tiếng gió, tốc độ đột nhiên lên cao khiến Bách Hợp vô ý thức nghiêng người né tránh tốc độ gió, đồng thời, vùi mặt vào lồng ngực Artturi.

Anh một tay đè đầu Địa Long, vừa cởi áo khoác ngoài của mình, bao Bách Hợp ở bên trong, áo choàng ấm áp chặn gió mạnh bên ngoài, phía sau vang ra vài tiếng đập cánh, đó là đám người Brian đã đuổi kịp rồi.

Càng đi về sơn mạch đóng băng ở phía bắc, khí trời lại càng bắt đầu lạnh, Bách Hợp chỉ mặc váy bình thường, lúc bay lên làn váy tung bay, lộ ra một đôi chân nhỏ, may mà Artturi đã sớm phát hiện, đôi chân đè chặt, vững vàng ngăn chặn làn váy cô, ngay từ đầu Bách Hợp còn tưởng rằng anh không hi vọng đôi chân cô lộ ra, nhưng càng đến gần phía bắc, cô mới phát hiện Artturi làm như vậy có chỗ tốt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status