Boss hung dữ 2 - Cả đời chỉ vì em

Chương 1562: Con trai ông không thể vào nhà tôi

Tên nhóc này, lẽ nào thật sự coi mình là người nhà họ Hạ rồi.

Nhưng Lộ lão gia còn phải làm ra bộ dạng xót xa, khom lưng xoa xoa đầu Lộ Tu Triệt yên thương nói: “Con à, những ngày này con chịu ấm ức rồi. Việc khốn kiếp ba con làm, ông nội đều biết rồi. Ông nội đã dạy dỗ nghiêm khắc rồi. Hôm qua ông nội còn dùng gậy đánh hắn một trận. Con yên tâm, sau này có ông nội ở đây, tuyệt đối sẽ không để con chịu bất cứ ấm ức nào nữa.”

Lộ Tu Triệt chỉ nói: “Cảm ơn ông nội.”

Điều nên hàn huyên đều hàn huyên xong rồi, Hạ lão gia kéo Lộ lão gia ngồi xuống, nói từ từ kể chuyện cũ, thật ra họ đâu có gì để nói.

Giữa hai người căn bản không có liên hệ gì, nhiều lắm cũng chỉ là có duyên gặp mặt vài lần năm đó, quen biết nhau mà thôi.

Nhưng việc này không quan trọng, căn bản không ngăn được hai người nói chuyện vui vẻ.

Các cụ già nói tới nói lui, rất nhanh đã nói tới con cái.

Lộ lão gia cảm khái nói: “Vẫn là ông dạy con có phương pháp, đâu giống thứ không ra gì đó của nhà chúng tôi. Năm đó cũng là tôi bận việc, bỏ bê dạy dỗ nó, kết quả khiến trong số anh em chúng, chỉ có nó khiến tôi phiền lòng nhất, ông xem tới giờ cũng không thể bớt lo.”

Hạ lão gia cũng sợ kích động người ta, nói: “Nói ra hổ thẹn, 20 năm trước chúng ta ai mà chẳng phải sống như vậy. Việc dạy dỗ bọn trẻ, đâu còn có thể quan tâm, cũng là An Lan nó không để tôi bận tâm mà thôi.”

Khoé miệng Lộ lão gia giật giật một cái, nói tới nói lui, không phải chính là nói thẳng con trai của ông ấy không cần quản cũng có thể thành tài, đó là trời sinh.

Ông gật đầu cười xoà: “Đúng, An Lan có thể có thành tựu hiện giờ, ngoài giáo dục gia đình, nhiều hơn vẫn là không tách rời khỏi bản thân cậu ấy. Đúng rồi, giờ bọn trẻ đều công tác tốt chứ, hiếm khi đón Tết có thể trở về một chuyến, có thể ở bên ông và bà nhà thêm mấy ngày?”

Hạ lão gia sao không nghe ra đây là đang hỏi Hạ An Lan đi chưa, “Đâu thể nào, hôm qua đã vội vội vàng vàng đi rồi.”

Lộ lão gia lập tức rất tiếc nuối, đúng là đi rồi, haiz, quá đáng tiếc rồi, bỏ lỡ uổng phí một cơ hội tốt như vậy.

Nhưng, dù tiếc nuối, có thể quen người khác của Hạ gia cũng rất tốt, tất cả người thân của Hạ An Lan đều ở đây rồi.

Đã biết Hạ An Lan đi rồi, Lộ lão gia liền chuyể chủ đề lên Du Dực, nhưng ông ấy moi tới moi lui, cũng không thể moi ra Du Dực cụ thể là làm gì.

Lộ lão gia cắn răng, Du Dực này đúng là khó nhằn.

Ông ấy cuối cùng chỉ có thể tiếp tục kéo chủ về về Lộ Tu Triệt, tiếp tục cảm ơn Du Dực, cảm ơn Hạ gia.

Du Dực cười nói: “Chút việc nhỏ này đâu có đáng để bác chạy lâu như vậy.”

Lộ lão gia cố ý làm ra bộ vừa nghĩ ra: “Ai yaa, tôi suýt chút nữa quên rồi. Hôm nay tới tôi có mang một ít quà cho bà nhà và lũ trẻ. Ông tuyệt đối đừng chê đó.”

“Lộ lão gia, ông tới thì tới, sao còn mang theo đồ, cái này nhà chúng tôi không thể nhận.”

“Tôi nói rồi, tôi chỉ là muốn bày tỏ một chút ý cảm ơn, ông không thể chối từ. Tôi bảo tên không ra gì đó của nhà tôi nhanh chóng mang quà vào.” Lộ lão gia muốn nhân cơ hội để Lộ Hướng Đông vào.

Du Dực ngắt lời: “Cái này... bác Lộ, cháu thấy thôi đi.”

Lộ lão gia giả bộ tức giận: “Cháu à, cháu đây là coi thường bác sao?”

“Không không, bác đừng nghĩ nhiều, cháu thật sự không phải coi thường quà của bác, càng không dám coi thường bác... chỉ là...”

“Sao thế?”

Du Dực cười nói: “Chỉ là, con trai bác thật sự không hợp lý vào nhà chúng cháu lắm.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 98 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status