Boss hung dữ 2 - Cả đời chỉ vì em

Chương 370: Người đàn ông đó sẽ không lo lắng việc sống chết của cô

Ông cũng đã nói vậy rồi, anh trai Du Dực đương nhiên cũng không nói gì nữa, chỉ trả lời: "Vậy được rồi, đợi con sắp xếp cho hai người một chút."

Anh trai Du Dực liếc nhìn Hạ Như Sương đang đứng đó cười, lông mày anh nhíu lại.

Buổi tối về ngủ, trong phòng chỉ có hai vợ chồng.

Anh trai Du Dực có chút không vui nói: "Có phải hôm nay em cố ý muốn để ba mẹ đi thủ đô không?"

Lông mày Hạ Như Sương hếch lên: "Sao chứ? Em thấy ba mẹ rất muốn đi, với lại... nếu Du Dực đúng tìm phải một người phụ nữ không ra gì, điều này đối với anh, không lẽ không phải là chuyện tốt sao?"

Hai ông bà già nhà họ Du càng tốt với Du Dực, nói không chừng sẽ giật thẳng tay quyền kế thừa của anh.

Đến lúc đó, tất cả mọi thứ trong nhà này đều sẽ là của bọn họ.

Vẻ mặt của anh trai Du Dực chững lại, nói: "Em đừng nói bậy, nó là em trai anh, không lẽ anh không muốn nó sống tốt sao."

Trong lòng Hạ Như Sương thầm khinh bỉ, cô dựa qua bên anh, đôi tay nắm lấy cánh tay anh: "Ông xã à, em biết anh là người tốt, nhưng, anh xem chú ấy là em trai, người ta chưa chắc xem anh là anh trai đâu, ba mẹ đối với việc của chú ấy càng giận thì càng cho thấy họ càng thương con trai út hơn. Nếu anh còn không biết suy nghĩ cho bản thân một chút, sau này, có thể ba mẹ chưa chắc suy nghĩ dùm anh đâu."

"Với lại, thật ra em cũng đâu có làm gì, ba mẹ quyết tâm muốn đi tìm, anh muốn ngăn họ lại cũng vô ích, ngược lại còn khiến họ cảm thấy anh cố ý ngăn cản họ, đối với anh càng bất mãn hơn. Nếu đã vậy, thì để cho họ đi đi, tuy rằng tuổi tác của họ đã cao, nhưng không phải là không đi được, hơn nữa, đi rồi chưa chắc sẽ kiếm được phải không? Nếu không kiếm được thì họ tự nhiên sẽ trở về thôi."

Lời của Hạ Như Sương khiến anh trai Du Dực trầm lắng xuống, không nói gì nữa, xem như anh đồng ý với lời của Hạ Như Sương.

Trong lúc Hạ Như Sương đang đắc ý thì anh trai Du Dực bỗng hỏi: "Đúng rồi, hôm nay tổng giám đốc Triệu bàn với anh vụ khai thác vùng vịnh Nam Thủy, đây là kế hoạch lớn do chính phủ đầu tư, sao chúng ta không có chút thông tin nào cả vậy?"

Hạ Như Sương đơ ra: "À, em có nghe nói nhưng không dám chắc."

Khai thác vùng vịnh Nam Thủy, cô không hề hay biết, nhưng ý chồng cô là cô biết, nếu cô nói cô không biết thì xem ra những ngày tháng tiếp theo của cô sẽ không suôn sẻ.

Anh trai Du Dực tức giận: "Chuyện lớn như vậy, sao em không nói với anh, hôm nay tổng giám đốc Triệu còn cười chê anh, nói anh là cậu em vợ của Hạ An Lan mà không bằng cả người ngoài như ông ta, chính phủ đã bắt đầu kêu gọi nhà thầu rồi."

Anh nắm lấy cánh tay của Hạ Như Sương: "Như Sương, hạng mục khai thác này, chúng ta phải lấy cho bằng được. Như Sương, em đi tìm anh vợ, dù thế nào, nhất định phải để họ giao việc khai thác vùng vịnh Nam Thủy cho nhà chúng ta, việc này đối với họ quá dễ dàng rồi, chỉ cần nhép môi mấy cái là được, chúng ta là họ hàng, việc thế này, anh ấy không thể để cho người ngoài được?"

Hạ Như Sương run lên, phương án khai tác vịnh Nam Thủy lớn như thế, cô không thể không biết được.

Nhưng cô làm gì có năng lực lớn như vậy để Hạ An Lan giao kế hoạch này cho nhà họ Du chứ.

Việc này, bản thân cô biết rất rõ, Hạ An Lan tuyệt đối không giao cho cô.

Nhưng, nếu cô không đồng ý thì có lẽ đến cả nhà họ Du cô cũng đừng mơ tưởng đứng vững được.

Cô cười qua loa: "Ừ... à chỉ cần cú điện thoại thôi, để em hỏi anh Lan..."

Cô nhớ đến thái độ của Hạ An Lan đối với cô, tự nhiên lạnh hết cả người.

Người đàn ông đó, sẽ không quản sống chết của cô đâu...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 98 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status