Bút ký phản công của nữ phụ pháo hôi

Chương 126: Thịt văn: Nữ chủ khổ quá chịu không nổi (5)


Edit: Akito

Thân thể tự động làm ra động tác mị hoặc nhất, thời điểm dáng vẻ Ninh Thư vặn vẹo vòng eo, Ninh Thư liền kẹp chặt cái mông, không để vòng eo của mình vặn vẹo, cả người cứng ngắc đi qua chỗ Tư Đồ Kình Vũ.

Tư Đồ Kình Vũ vô cùng lưu loát cởi bỏ áo trên của mình, lộ ra thân thể to lớn, duy nhất tương đối gây mất hứng chính là có một vết máu bên trên cánh tay của hắn.

Tư Đồ Kình Vũ nhàn nhạt nói: “Băng bó miệng vết thương cho bổn tướng.”

Ninh Thư nói thẳng: “Không biết.”

“Sao…” Tư Đồ Kình Vũ híp mắt, nguy hiểm nhìn Ninh Thư, “Băng bó miệng vết thương cũng không biết sao?

Thật đúng là một tiểu thư khuê các.”

Giọng nói của Tư Đồ Kình Vũ tràn đầy châm chọc, lạnh lùng nói: “Các ngươi này đó tiểu thư khuê các đôi mắt đều ở trên trời, hiện tại ngươi là tù binh của ta, bổn tướng nói cái gì thì chính là cái đó.”

Ninh Thư bĩu môi, lấy mảnh vải mà Nguyệt Lan đứng bên cạnh đã xé quấn lên cánh tay của hắn, không biết Tư Đồ Kình Vũ nhớ tới chuyện gì không tốt, ánh mắt nhìn vào Ninh Thư mang theo hung ác cùng chán ghét, “Chẳng lẽ trước tiên không nên rửa sạch miệng vết thương sao? Thật đúng là người không ăn khói lửa nhân gian.”

Ninh Thư dùng vải bố lau miệng vết thương cho hắn, ra tay rất mạnh, Tư Đồ Kình Vũ đau nhức hít hà một tiếng, mắt lạnh nhìn Ninh Thư, “Ngươi cố ý?”

“Không phải.” Ninh Thư nhàn nhạt nói.

“Quả nhiên, các ngươi này đó tiểu thư khuê các băng thanh ngọc khiết đều là kỹ nữ.” Cả người Tư Đồ Kình Vũ đều phát bạo, nói chuyện cũng càng ngày càng khó nghe.

“Đinh, giá trị ngược +5.” Thanh âm của 2333 đột nhiên xuất hiện ở trong đầu Ninh Thư.

Vẻ mặt Ninh Thư ngơ ngác, nàng làm cái gì sao? Rõ ràng là nàng bị Tư Đồ Kình Vũ mắng chửi, như thế nào lại khiến Tư Đồ Kình Vũ bị ngược đây.

Trong lòng Ninh Thư thực nghi hoặc, nhưng động tác cũng không chậm, thay Tư Đồ Kình Vũ cột chặt mảnh vải, khuôn mặt Tư Đồ Kình Vũ tối tăm mà nhìn Ninh Thư, khiến Ninh Thư không thể hiểu được, cái tật xấu gì.

Tư Đồ Kình Vũ đứng lên, cơ bắp trên người kích động, làm cho toàn thân hắn đều tràn ngập hương vị hormone.

“Cút ra ngoài.” Tư Đồ Kình Vũ hướng Nguyệt Lan trầm thấp rít gào, cảm giác toàn bộ gian phòng cũng đang rung chuyển một chút, Nguyệt Lan tức thì bị dọa sợ ngã ngồi dưới đất, nước mắt lưng tròng mà nhìn Ninh Thư.

“Ngươi đi ra ngoài đi.” Ninh Thư hướng Nguyệt Lan trấn định bình tĩnh nói.

“Nhưng mà tiểu thư, nô tỳ đi ra ngoài rồi, tiểu thư một mình đối mặt với người dã man này, nô tỳ sợ tiểu thư gặp chuyện không may.” Tuy rằng Nguyệt Lan sợ hãi, nhưng vẫn kiên quyết muốn lưu lại với Ninh Thư.

Nguyệt Lan lại hướng Tư Đồ Kình Vũ kêu: “Ngươi buông tha tiểu thư nhà ta, ngươi tới hướng về ta.” Thời điểm Nguyệt Lan nói chuyện hếch hếch bộ ngực của mình.

Ninh Thư: …

(Mọi người đừng vội hiểu lầm bé Nguyệt Lan này nha, Nguyệt Lan muốn cứu tiểu thư của mình, chỉ là lời nói có chút gây hiểu lầm ^^.)

“Cút.” Tư Đồ Kình Vũ tràn ngập sát ý mà nhìn Nguyệt Lan.

“Đi ra ngoài.” Ninh Thư nói, Nguyệt Lan khóc lóc sướt mướt đi ra ngoài.

Chờ đến khi Nguyệt Lan đi rồi, Tư Đồ Kình Vũ cúi đầu nhìn Ninh Thư, Ninh Thư đạm mạc đối mặt với hắn, trong ống tay áo sâu cất giấu một cái kéo, cái kéo này là thời điểm lúc trước cắt bỏ vải, Ninh Thư vụng trộm giấu đi.

Nếu như tên Tư Đồ Kình Vũ này thật sự dám động thủ với cô, Ninh Thư sẽ không chút do dự đâm cái kéo vào ngực hắn, lớn lên đẹp trai thì như thế nào, lớn lên đẹp trai cũng chỉ là một tội phạm cưỡng gian.

“Bổn tướng đời này hận nhất tiểu thư khuê các như các ngươi vậy, trước mặt bày một bộ dáng băng thanh ngọc khiết, sau lưng lại độc ác kiêu ngạo.” Tư Đồ Kình Vũ nắm lấy cằm Ninh Thư, âm tàn nói: “Cho nên, khi gặp được tiểu thư khuê các như ngươi, bổn tướng đều là tiền dâm hậu sát.”

Con mẹ nó, đậu xanh rau má tên này là một tên có tâm lý biến thái đi, thay Mộc Yên La mặc niệm, tuy rằng nàng ấy bị hiếp, nhưng không có bị giết.

Ninh Thư mặt không đổi sắc, Tư Đồ Kình Vũ nhìn Ninh Thư hỏi: “Ngươi nói xem bổn tướng hẳn nên đối với ngươi như thế nào?”

“Tiền sát hậu gian?” Trước kia đều là tiền dâm hậu sát, bây giờ nàng dầu gì cũng là nữ chủ quân, đương nhiên muốn đặc biệt một chút.

“Vậy ngươi đoán xem tiểu thư lúc trước bắt bổn tướng quỳ xuống liếm giầy, có cái kết cục gì?” Tư Đồ Kình Vũ tựa hồ muốn nói chuyện phiếm với Ninh Thư, nhưng nội dung nói chuyện phiếm cũng không vui vẻ mấy.

“Ngươi đoán xem bổn tướng sẽ đối với nàng ta như thế nào?” Tư Đồ Kình Vũ ngồi xuống, cười mà như không cười nhìn Ninh Thư, nhưng sâu trong đáy mắt lại mang theo chán ghét.

Ninh Thư chớp chớp mắt, nói: “Nhất định là cái tra tấn không phải người gì đi.”

“Bổn tướng ném nàng ta vào bầy sói, hơn nữa bầy sói này trước đó bị cho ăn dược, bầy sói vừa thượng nàng ta, vừa xé rách máu thịt trên người nàng ta, nhưng bổn tướng cũng không muốn nàng ta nhanh như vậy liền chết, ước chừng sống khoảng nửa tháng, ngày ngày ở dưới thân thể của sói, sau cùng toàn thân máu thịt lẫn lộn mà chết, thời điểm chết đi, bổn tướng cũng nhìn không ra bộ mặt đã từng kiêu ngạo ương ngạnh trước đó nữa.” Tư Đồ Kình Vũ nhìn Ninh Thư, “Ngươi cảm thấy phương thức trừng phạt như vậy có được không.”

Ninh Thư: …

Trong lòng Ninh Thư rất chán ghét.

Tư Đồ Kình Vũ lại cứ blah blah nói một ít lời, tổng kết lại chính là, tiểu tử đã từng nghèo túng Tư Đồ Kình Vũ chịu đựng tiểu thư khuê các, bị nhiều đại tiểu thư lăng nhục cùng vũ nhục, hơn nữa Tư Đồ Kình Vũ lớn lên lại thật cao lớn anh tuấn, khơi dậy ham muốn chinh phục của những tiểu thư quý tộc, thậm chí bắt Tư Đồ Kình Vũ quỳ trên mặt đất học sủa tiếng chó, liếm giầy.

Khiến cho tâm lý của Tư Đồ Kình Vũ tạo thành bóng ma, tâm lý vặn vẹo, sau đó thời điểm công thành danh toại liền trả thù những người này, dùng phương thức tàn nhẫn độc ác trả thù một lượt.

Rốt cuộc Ninh Thư cũng minh bạch vì cái gì thời điểm Tư Đồ Kình Vũ bắt được Mộc Yên La, cái gì cũng không có nói, trực tiếp cường Mộc Yên La, nguyên lai còn có một câu chuyện như vậy, khó trách thời điểm Vương gia muốn người, Tư Đồ Kình Vũ không nói hai lời liền đem Mộc Yên La đưa đi.

Trong lòng Tư Đồ Kình Vũ chán ghét tiểu thư khuê các, Mộc Yên La là nữ nhi của thừa tướng Đông Hoa quốc, thân phận cao quý, thực xứng với danh xưng quý nữ.

Tư Đồ Kình Vũ trông thấy Mộc Yên La, đem phẫn hận trong lòng đều phát tiết trên người của nàng, nhưng thân thể của nữ chủ quân mê người như vậy, Tư Đồ Kình Vũ liền trực tiếp cầm tù độc chiếm Mộc Yên La, nhốt ở bên trong Tú Lâu, một ngày mười hai giờ, không sai biệt lắm đều lăn ở bên nhau.

Ninh Thư hết chỗ nói rồi, Mộc Yên La hoàn toàn chính là nằm không cũng trúng đạn a, chậc chậc, quả nhiên là cặn bã nam muốn trả thù xã hội, trả thù nữ nhân, cảm thấy mình bị ông trời ủy khuất quá nhiều.

Tư Đồ Kình Vũ thấy Ninh Thư lộ ra thần sắc xem thường, sắc mặt trầm xuống, “Ngươi đây là cái vẻ mặt gì, xem thường ta sao, thực cảm thấy mình là đại tiểu thư cao cao tại thượng?”

“Chậc chậc, ta không có nói cái gì a, một mình ngươi blah blah nói một đống lớn, muốn biểu đạt cái gì?” Ninh Thư lắc đầu nói, “Ngươi là muốn lấy lại danh dự ở trên người nữ nhân sao?”

“A, lấy lại danh dự, ngươi quá coi trọng chính mình, nghe nói ngươi là đệ nhất mỹ nhân của Đông Hoa quốc, bổn tướng ngẫm lại, đệ nhất mỹ nhân của Đông Hoa quốc hầu hạ dưới thân của bổn tướng, sau đó lại biến thành quân kỹ ai cũng có thể làm chồng, sẽ thành cái bộ dạng gì?” Thanh âm của Tư Đồ Kình Vũ mang theo nghi hoặc, lại dùng ánh mắt tràn đầy ác ý nhìn Ninh Thư.

Bệnh xà tinh biến thái.

Ninh Thư mặt không biểu tình nói: “Ta làm sao biết sẽ thành cái bộ dạng gì.”

“Thử xem chẳng phải sẽ biết sao.” Thanh âm của Tư Đồ Kình Vũ thực tà mị, ánh mắt đỏ nhạt nhìn Ninh Thư mang theo dục vọng cùng tàn nhẫn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status