Bút ký phản công của nữ phụ pháo hôi

Chương 434: Nam phượng hoàng (2)


Ninh Thư cộng điểm skill vào điểm trí tuệ, điểm may mắn và điểm vũ lực, IQ rất quan trọng nhưng vũ lực cũng không thể thiếu.

Bảng skill trước mặt có sự thay đổi.

Số hiệu: 23333

Tên gọi: Ninh Thư (người làm nhiệm vụ sơ cấp)

Tuổi tác: 27

Điểm tích lũy: 250000+150000

Điểm linh hồn: 200

Điểm sinh mạng: 60

Điểm trí tuệ: 100+10

Điểm mị lực: 3

Điểm may mắn: 34+5

Điểm tinh thần: 120

Điểm vũ lực: 55+10

Lực tín ngưỡng: 6

Tư chất: 26

Công đức: 36

Kĩ năng: Kĩ năng bắn súng năm vòng, kỹ năng solo cặn bã - học việc thời kì nhập môn Tuyệt Thế Võ Công, kĩ năng quản trị thương mại cơ bản

Danh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương, Tổ tiên bao dung

Hào quang: Mẫu nghi thiên hạ (lời chúc phúc của Hoàng hậu), chiến sĩ thi đua (lời chúc phúc của Trần Hi), Hào quang thủ lĩnh (lời chúc phúc của Thảo).

Sau khi phân phát điểm skill, NinhThư bèn mở ra cửa hàng hệ thống, trước hết đổi lấy Tích Cốc đan, thuốc giải độc, nước và thuốc men. Đây đều là những nhu yếu phẩm cần thiết để sinh tồn.

Nghĩ tới trong nhiệm vụ vừa rồi bị "Tống Ngưng" mê hoặc, tuy là đã đổi lấy hào quang bình tĩnh nhưng không hiệu quả là bao, Ninh Thư muốn đổi lấy thứ có thể giúp mình chống cự trước những cám dỗ bên ngoài.

Xem lướt qua một lượt cửa hàng hệ thống, Ninh Thư nhìn thấy cuốn sách quý "Thanh Tâm chú", cuốn sách này có thể khiến người ta trở nên ôn hòa, nhã nhặn, đầu óc tỉnh táo, khi sử dụng kết hợp với hào quang bình tĩnh sẽ cho hiệu quả càng tuyệt vời hơn. Ninh Thư không nghĩ ngợi nhiều, lập tức đổi lấy, tốn mất 5 điểm tích lũy.

Lần làm nhiệm vụ này khiến Ninh Thư mệt mỏi rã rời, linh hồn tuy không còn mỏng manh, yếu ớt nhưng vẫn cảm thấy mệt lử. Ninh Thư tạm thời không muốn tiến vào thế giới nhiệm vụ mới, cô lấy từ giá sách ra một cuốn sách.

Cuốn sách này cực kì dày, bên trong ghi chép rất nhiều thông tin về các bảo vật, những thứ mà Ninh Thư bắt gặp như Hỗn Độn thạch hay Vạn Giới thạch, trong đó đều có ghi chép, đủ loại bảo vật ly kỳ cổ quái khiến Ninh Thư mở rộng tầm mắt.

Ninh Thư đọc tới đâu thì ghi nhớ những thứ mình đọc được vào trong đầu tới đó, như vậy gặp được bảo vật cũng không đến mức để vuột mất, mới không phải vì tiếc mà ói ra máu nữa.

Hoàn thành nhiệm vụ đồng thời cũng thu thập cho bản thân một chút tài nguyên, thứ sức mạnh tình yêu chân thành gì đó cũng dẹp đi, có ba điểm mị lực thì đến chó cũng chẳng thèm ngó chứ nói gì đi quyến rũ người khác.

Lấy được tình yêu chân thành sau đó chuồn khỏi thế giới, Ninh Thư vẫn còn chút trở ngại tâm lý với vấn đề này.

Cũng không biết đã qua bao lâu, Ninh Thư cuối cùng cũng đọc xong cuốn sách, cảm thấy muốn nổ não.

Nhưng mà sau này có gặp thứ gì tốt, Ninh Thư chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhận ra.

Dạo chơi trong không gian hệ thống hồi lâu, Ninh Thư cuối cùng cũng muốn làm nhiệm vụ, bèn nói với 2333: "Vào thế giới nhiệm vụ thôi, lần này là nam hay nữ?"

"Người ủy thác là nữ." 2333 nói: "Mau mau thăng cấp lên thành người làm nhiệm vụ trung cấp, như vậy cô có thể gặp được người ủy thác trước đó. Có thể nói chuyện trực tiếp với người ủy thác, phương hướng làm nhiệm vụ cũng rõ ràng hơn."

Ninh Thư sửng sốt một hồi mới lên tiếng hỏi: "Mỗi lần làm nhiệm vụ đều có thể được gặp người ủy thác trước sao?"

"Đương nhiên, chỉ có điều bây giờ cô chưa có quyền hạn này, hơn nữa người làm nhiệm vụ trung cấp còn có thể từ chối người ủy thác, nếu như thù lao quá thấp có thể từ chối, cũng có thể trả giá với người ủy thác."

Ninh Thư bỗng nhiên rất muốn trở thành người làm nhiệm vụ trung cấp, bèn hỏi: "Cần bao nhiêu điểm tích lũy mới có thể trở thành người làm nhiệm vụ trung cấp?"

"Ba triệu điểm." 2333 trả lời.

Ninh Thư:...

Ba triệu điểm cảm giác thật xa vời, hiện giờ cô mới tích lũy được hai trăm nghìn điểm, mà sau mỗi lần làm nhiệm vụ lại phải đổi lấy đủ thứ.

Xem ra phải chi tiêu tiết kiệm một chút rồi, cố gắng trở nên lớn mạnh, như vậy mới không cần tới những đạo cụ này nữa.

Bây giờ Ninh Thư mới cảm nhận rõ ràng là mình thật sự chỉ là một con kiến hôi không hơn không kém, chính là con kiến hôi dưới tầng thấp nhất nhất nhất ở kim tự tháp xếp hạng người làm nhiệm vụ này, muốn đi lên một bước cũng gian nan vạn phần.

"2333, ngươi nói thật cho ta biết, ngươi cảm thấy ta có thể bước đến bước đó không?" Ninh Thư hỏi 2333.

2333 lưỡng lự hồi lâu mới lên tiếng: "Căn cứ vào các dữ liệu của cô, ta có đánh giá thế này, tư chất của cô không tốt, so với những người làm nhiệm vụ khác thì cô không khôn khéo bằng họ, chưa linh hoạt cho lắm, hơn nữa đầu óc còn đần độn, có lẽ chẳng đi được bao xa."

Ninh Thư: (╯‵□′)╯︵┻━┻

Con mẹ nó, nói thẳng quá ha.

Hệ thống-kun còn nói bóng gió ngay cả người làm nhiệm vụ trung cấp cô cũng không vươn tới được.

Ninh Thư nhún vai, mặc dù nghe những lời 2333 nói cô hơi mất mát nhưng rất nhanh sau đó đã lấy lại tinh thần, cô vốn là người đã chết, bây giờ có cơ hội trải nghiệm muôn kiểu đời người, có thể tiếp tục sống như vậy mãi mãi cũng là hời lắm rồi.

Cho dù có một ngày bị xoá bỏ khỏi hệ thống, cô cũng coi như mãn nguyện rồi.

Hệ thống 2333 nói cô chưa đủ khôn khéo, linh hoạt, cô chính là cố chấp như vậy, sống trên đời này, cô chính là ương bướng sống là chính mình, cho dù chỉ là một công cụ tu bổ thế giới thì cô vẫn phải sống thật vui vẻ.

"Tiến vào nhiệm vụ thôi." Ninh Thư nói, trong lòng thầm động viên bản thân phấn đấu vì ba triệu điểm tích lũy kia.

Trong đầu Ninh Thư "ong" lên một tiếng, sau đó cảm thấy mình đang hoà nhập với cơ thể của nguyên chủ, vẫn còn chưa mở mắt ra thì bất thình lình có người tung chăn đang quấn trên người cô ra, một luồng gió lạnh tràn vào khiến Ninh Thư rùng mình một cái.

"Chị Miêu, giờ này còn chưa chịu dậy sao, mặt trời đã lên cao lắm rồi đấy." Bên tai vang lên tiếng con gái, nghe giọng có vẻ còn trẻ.

Tình trạng Ninh Thư lúc này cũng không khá lắm, một lúc lâu mới mở mắt ra, cũng không thèm để ý đến cô gái trước mặt, kéo chăn che kín người, lạnh quá đi thôi.

"Chị Miêu, mẹ bảo em gọi chị dậy." Cô gái thấy Ninh Thư vùi ở trong chăn liền vươn tay kéo chăn trên người cô xuống.

"Làm gì đấy?" Ninh Thư nhìn cô gái, cô gái này áng chừng mười bảy, mười tám tuổi, làn da hơi ngăm, trên tai đeo khuyên tai màu trắng không rõ làm bằng chất liệu gì, trên người lại mặc một chiếc áo lông vũ màu đỏ khiến khuôn mặt cô ta càng sạm hơn.

Cô gái thấy ánh mắt Ninh Thư nhìn mình có phần sắc bén, trong lòng run một cái, bĩu môi nói: "Chị Miêu, mẹ bảo chị dậy mau, nông thôn không giống như thành phố, giờ này còn chưa dậy sẽ bị người ta cười cho đó."

Ninh Thư chưa tiếp nhận kịch bản nên không biết tình hình bây giờ là như thế nào. Cô nói với cô gái: "Em ra ngoài trước, chị lập tức tới liền."

"Người thành phố thật là phiền phức." Cô gái lầm bầm một tiếng rồi hỏi Ninh Thư: "Chị Miêu, đồ ngủ chị mặc trên người đẹp thật đấy, có thể cho em mượn mặc thử không?"

Ninh Thư:...

"Em ra ngoài trước đi." Ninh Thư nhàn nhạt nói.

Cô gái tưởng là Ninh Thư đã đồng ý, quyến luyến nhìn bộ đồ ngủ trên người Ninh Thư một lúc rồi mới đi ra.

Đợi cô gái đi khỏi, Ninh Thư mới đứng dậy đi ra khóa cửa lại, khóa cửa là loại khóa thép cũ kĩ, chỉ cần người bên ngoài hơi dùng lực một chút là có thể đá văng ra.

Ninh Thư nhìn đồ ngủ trên người mình, lại nhìn một đôi dép lê màu hường phấn dưới chân, rõ ràng là chẳng ăn nhập với khung cảnh xung quanh chút nào.

Sàn nhà là nền đất gồ ghề lồi lõm, đồ dùng trong nhà nhìn có vẻ mới nhưng kiểu dáng đều rất quê mùa, hơn nữa còn được làm không tốt cho lắm. Ninh Thư có thể ngửi thấy mùi nước sơn vẫn còn rất nồng.

Trên tường có dán đôi chữ hỷ còn mới cứng, nguyên chủ xem ra đã kết hôn rồi.

Ninh Thư cảm thấy lạnh vô cùng, cô xoa hai tay vào nhau, lập tức nhảy lên giường, cuộn mình trong chăn bắt đầu tiếp nhận kịch bản.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status