Cả đời này không rời xa anh!

Chương 415: Lâm Vi lão làng"..."


Nam nữ chính...

Đó không phải là Diệp Phồn Tinh và cậu hắn sao?

Cố Vũ Trạch hai ngày nay tâm tình có chút phức tạp, nghe thấy Lâm Vi nói như vậy, càng cảm thấy có chút đau lòng.

Diệp Phồn Tinh viết truyện của cô và Phó Cảnh Ngộ, nhưng hắn đọc nát cả quyển sách, cũng không thấy dấu vết của mình trong đó.

Hắn nghĩ, nếu như ban đầu hắn không chia tay với Diệp Phồn Tinh liệu trong cuốn sách này năm chính là hắn hay không?

"Cố Vũ Trạch." Lâm Vi nhìn Cố Vũ Trạch đang ngẩn người gọi "cậu đang suy nghĩ gì thế?"

Cùng hắn nói chuyện, hắn lại ngẩn người?

"Cậu tìm tôi có việc gì?" Cố Vũ Trạch nhìn sang Lâm Vi.

Nếu như hắn nhớ không lầm, bọn họ đã "chia tay"?

Lâm Vi nói: "Có chút chuyện liên quan đến trận đấu ngày mai."

Thật ra thì chính là muốn tới xem hắn một chút.

Nhưng mà bây giờ muốn cùng hắn nói chuyện, chỉ có thể tìm lý do như vậy.

Cố Vũ Trạch nói: "cậu nói đi."

Hắn ở trên giường ngồi xuống, Lâm Vi nhìn thấy bộ dáng tùy ý của hắn, cho tới bây giờ không có cảm giác mình và hắn lại gần nhau như vậy.

Mới vừa tắm xong cho nên Cố Vũ Trạch thoạt nhìn rất mê người.

Lâm Vi thường thấy hắn ở bên ngoài bộ dáng cao lãnh, cho tới bây giờ chưa từng thấy hắn như vậy.

Cô ho khan một tiếng, nói: "Chính là ngày mai tranh tài, có chút ý kiến nghĩ nói."

Cố Vũ Trạch lắng nghe.

Lâm Vi nói: "Thắng nốt trận ngày mai là chúng ta vô địch rồi, mình có tìm một ít tài liệu về các đội đối thủ, cảm thấy chắc sẽ hữu dụng."

"Không cần." Cố Vũ Trạch nói: "Nghiên cứu những thứ vô dụng này chỉ lãng phí tinh lực. Đội chúng ta trạng thái đang rất tốt, hiện tại để cho bọn họ nghỉ ngơi cho khỏe đi."

Hơn nữa Cố Vũ Trạch chưa bao giờ nghiên cứu những thứ này.

Chiến đội mời một tuyển thủ nhà nghề tới làm huấn luyện viên, nhưng rất nhiều lúc, Cố Vũ Trạch vẫn giữ vững ý nghĩ của mình.

Lâm Vi nhìn thấy hắn như vậy, biết hắn luôn rất tự tin, cười một tiếng, nói: "Cố Vũ Trạch, mình có một vấn đề muốn hỏi cậu."

Hắn nhìn lấy cô,lạnh nhạt hỏi"Vấn đề gì?"

"Cậu đã lên giường với con gái bao giờ chưa?" Lâm Vi hỏi rất trực tiếp không hề vòng vèo.

bình thường Lâm Vi rất thích đọc tiểu thuyết ngôn tình, cũng coi là một tay lão làng lâu năm.

Đối mặt vấn đề này, Cố Vũ Trạch nghẹn một cái, không trả lời.

Lâm Vi nói: "Chẳng lẽ không có? Thuần khiết như vậy sao?."

"Nhạt nhẽo." Cố Vũ Trạch liếc cô một cái, "cậu có thể đi."

Hắn tỏ thái độ rất rõ ràng không muốn cùng Lâm Vi thảo luận vấn đề này.

Cố Vũ Trạch thật sự rất thuần khiết, chưa bao giờ đi quá giới hạn.

Hắn thấy, ngay cả nói yêu đương, cũng chỉ là hai người thích nhau, yêu trên tinh thần.

Lâm Vi hỏi đến vấn đề này, làm lổ tai của hắn đỏ bừng.

-

Khuya chủ nhật, Diệp Phồn Tinh đang cầm điện thoại nằm trên ghế sa lon xem Diệp Tử Thần thi đấu qua phát trực tiếp (livestream)

Phó Cảnh Ngộ từ bên ngoài đi vào, thấy cô đang xem rất nghiêm túc, hỏi: "em đang xem cái gì thế?"

"Ây..." Diệp Phồn Tinh nhìn Phó Cảnh Ngộ một cái, nói: " Đội của Tử Thần tối nay tham gia trận chung kết, em đang xem,ở đó còn có cả Cố Vũ Trạch, anh có muốn xem không?"

Phó Cảnh Ngộ hỏi: "Tình hình như thế nào rồi?"

"Thua một trận, nhưng mà trận này hẳn là sẽ thắng." Diệp Tử Thần dặn cô nhiều lần, bảo cô nhất định phải xem nó thi đấu.

Dù sao cũng là em trai ruột của cô.

Lúc ban đầu Diệp Tử Thần nói cậu ta muốn làm Gaming, trong nhà đều không đồng ý.

Bây giờ nhìn cậu ta thực hiện được ước mơ, Diệp Phồn Tinh rất xúc động.

Đừng quên like và bỏ phiếu cho Sữa nhé!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status