Cả đời này không rời xa anh!

Chương 651: Em lại vung tay phóng hỏa rồi đấy!


Phó Cảnh Ngộ nhìn cô,hỏi " Em về rồi hả?"

Diệp Phồn Tinh không trả lời, trực tiếp đi tới trước mặt anh, ở ngay trước mặt Tưởng Sâm ôm lấy anh

Phó Cảnh Ngộ dừng một chút, nhìn cô nhóc trong lòng mình, " Sao thế? Không vui à? Hay là khó chịu chỗ nào?"

"Bác gái vừa gọi điện thoại cho em, nói anh giúp anh họ em tìm việc làm, còn tìm bác sĩ nổi tiếng cho bác cả của em " Chỉ nghe đến đó thôi, Diệp Phồn Tinh đã cảm động đến không biết phải làm như thế nào cho phải

Bệnh của bác cả cần rất nhiều tiền, Diệp Phồn Tinh mặc dù có giúp đỡ cho hai bác ấy một số tiền, nhưng chỉ là như muối bỏ biển

Hơn nữa, bác gái lại toàn từ chối nhận tiền của cô

Huống gì cô cũng không có quan hệ hay địa vị để tìm những bác sĩ đầu ngành giúp bác ấy

Hai vợ chồng bác cả đều rất tốt, cho nên, những chuyện này cô luôn để ở trong lòng, không nghĩ tới, Phó Cảnh Ngộ lại giúp cô xử lý

Phó Cảnh Ngộ nghe Diệp Phồn Tinh nói xong, ôn nhu nói: "Chẳng qua là một cái nhấc tay, không cần để ở trong lòng"

"Đối với anh mà nói chỉ là một cái nhấc tay, nhưng mà, anh lại không biết cái này đối với hai bác ấy là chuyện lớn lao như thế nào đâu "

Phó Cảnh Ngộ xoa xoa đầu của cô, nhìn Tưởng Sâm ở bên cạnh, chuyện này anh để cho Tưởng Sâm đi xử lý, hơn nữa, còn nói với anh ta đừng để cho Diệp Phồn Tinh biết, làm sao biết được bác gái của Diệp Phồn Tinh lại gọi điện thoại tới, trực tiếp nói với Diệp Phồn Tinh

Tưởng Sâm vô tội nói: " Tôi đã dặn dò qua, bảo bà ấy đừng nói rồi mà "

Diệp Phồn Tinh nghe Tưởng Sâm nói xong, ngẩng đầu lên nhìn anh ta một cái, giải thích với Phó Cảnh Ngộ: " Bác gái của em là một người rất trọng tình trọng nghĩa Nhưng mà em đang thắc mắc Anh làm như thế nào mà bác ấy lại nhận giúp đỡ của anh vậy?"

Phó Cảnh Ngộ tự dưng giúp đỡ như vậy, còn gánh tiền thuốc thang, với tính của bác ấy thì làm sao có thể đồng ý được

Phó Cảnh Ngộ bình thản trả lời: "Cũng không phải là chuyện gì to tát, chỉ là anh bảo sẽ trừ dần vào tiền lương của anh họ em thôi "

Cho nên, anh vừa có thể bố trí công việc cho hai người anh họ của cô, lại vừa khiến bác gái không thể từ chối khoản tiền chữa bệnh kia

Cứ như vậy, vừa giải quyết chuyện công việc, lại vừa giải quyết tiền thuốc thang

Như vậy trong lòng bác gái của Diệp Phồn Tinh cũng sẽ không cảm thấy bất an

Diệp Phồn Tinh kinh ngạc nhìn anh, "Sao anh lại thông minh vậy cơ chứ?"

Trong tay Phó Cảnh Ngộ cầm cặp văn kiện, khẽ gõ đầu cô một cái, "Hiện tại anh hiểu tính độc lập của em là giống ai rồi"

Bà Diệp không có khả năng dạy ra được tính cách như của Diệp Phồn Tinh, cô và mẹ cô hoàn toàn là hai loại người khác hẳn nhau

Nhưng tính cách của Diệp Phồn Tinh lại rất giống bác của cô

Diệp Phồn Tinh cười một tiếng, "Cảm ơn"

Cô cảm thấy mình sắp phát cuồng chồng mình rồi!

Anh có thể dễ dàng giúp cô giải quyết rất nhiều rất nhiều vấn đề mà cô phải bó tay

Trọng điểm cái tính im ỉm của anh, làm cái gì cũng không nói cho cô biết

Nếu bác, gái không gọi điện thoại tới, chắc chắn cô sẽ chẳng hay biết gì

-

Buổi tối, Phó Cảnh Ngộ ngồi ở trên giường, hôm nay anh không đọc sách mà lấy điện thoại ra xem lại video Diệp Phồn Tinh lúc trước thi văn nghệ ở trường, anh xem vô cùng nghiêm túc và chăm chú, tắm xong Diệp Phồn Tinh toàn thân thơm ngát bò tới, đẩy anh nhào ngã xuống giường, "Anh lại xem video chán ngắt đấy hả?"

"Không có gì gọi là chán cả " Xem vợ của anh hát, có xem một trăm lần cũng không cảm thấy buồn chán

Diệp Phồn Tinh nằm úp sấp ở trên người, từ trong tay anh đoạt lấy điện thoại, bỏ qua một bên, nhìn chằm chằm lên người anh

Phó Cảnh Ngộ nhìn cô, hỏi: "Em muốn làm cái gì?"

"Anh đoán xem?" Diệp Phồn Tinh nói xong, tay mò tới cơ bụng của anh, làm cho Phó Cảnh Ngộ trong nháy mắt liền có phản ứng

Mn nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa nhé!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status