Cả đời này không rời xa anh!

Chương 701: Tôi có chồng còn anh thì không có!


Đến cửa, anh dùng chân nhẹ nhàng đẩy cửa ra, ôm cô lên phòng, đặt cô lên giường, giúp cô cởi giày.

"Ông xã." Diệp Phồn Tinh cảm giác mình đã về tới nhà, kêu một tiếng.

Phó Cảnh Ngộ từ trong phòng tắm đi ra, cầm khăn mặt trong tay, ngồi xuống mép giường, giúp cô lau mặt và tay, " Sao thế?"

Trời ơi, tình bể bình thế này thì ai mà chịu được, chắc bị tiểu đường vì vợ chồng nhà nó mất

Phó Cảnh Ngộ vô cùng kiên nhẫn làm hết tất cả.

Diệp Phồn Tinh mơ mơ màng màng nhìn anh, mặc kệ anh giúp mình lau mặt rồi lại lau tay, lòng bàn tay của cô còn có thể cảm giác được khăn mặt nóng hổi.

Phó Cảnh Ngộ cúi đầu xuống, hôn lên trán cô, ôn nhu nói: "Ngoan, ngủ đi."

Giọng nói tràn đầy sự cưng chiều sủng nịnh làm cho trái tim bất cứ cô gái nào nghe thấy cũng sẽ tan chảy trái tim.

Diệp Phồn Tinh nhắm mắt lại, mơ hồ đáp lại "Ừm."

Phó Cảnh Ngộ thu dọn xong mới trở lại, cùng cô nằm lên giường.

Diệp Phồn Tinh được anh ôm vào trong ngực, nhớ ra cái gì đó, nhỏ giọng nói, "Đúng rồi, bà cô già kia cũng ở Thủ đô."

Chuyện này, Phó Cảnh Ngộ đương nhiên biết.

Nhưng anh không nói ra, chỉ nhìn Diệp Phồn Tinh, tỏ ra ngạc nhiên, "Thật sao?"

" Cô ta nói cô ta yêu Ngôn Triết, còn nói bọn họ đã lên giường với nhau rồi, bà cô già đấy còn cần cáo em phải tránh xa Ngôn Triết. Nghe buồn cười thật đấy! Em có một ông xã tốt như vậy rồi thì tơ tưởng đến Ngôn Triết làm gì." Mặc dù cô nói rất nhỏ, nhưng trong giọng nói lại chứa đựng sự kiêu ngạo mạnh mẽ.

Phó Cảnh Ngộ nghe xong vô cùng hài lòng mà nhếch mép cười.

Trong lòng vợ anh, anh luôn là số một.

Phồn Tinh của anh sẽ luôn yêu anh nhất.

Chỉ cần nghĩ tới đây, Phó Cảnh Ngộ liền cảm thấy vô cùng kiêu ngạo.

Có cô ở bên anh thật hạnh phúc biết bao!

Chỉ một lúc sau, Diệp Phồn Tinh ôm cánh tay của anh ngủ từ lúc nào không hay.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status