Cấm huyết hồng liên

Chương 38: Chân tiểu nhân nói lời hoa mỹ


Liếc nhìn Dịch Vân một cái, Ni Tư rất hài lòng với biểu hiện của Dịch Vân lúc này, lại nói tiếp:

- Trên thực tế, với binh khí trước mắt mà ngươi luyện chế ra vẫn không tính là hàng cao cấp hoặc là cực phẩm gì cả, nhiều nhất cũng chỉ là làm cho sinh ý của phường rèn tăng lên một, hai thành mà thôi, còn chưa đáng để ta phải đối đãi với ngươi như vậy! Nhưng ta là xem trọng tương lai của ngươi! Tuy rằng trình độ của ngươi lúc này còn xa mới bằng với đẳng cấp của những thế gia luyện khí trên đại lục, nhưng với tuổi của ngươi còn trẻ như vậy, ta muốn đánh cuộc một phen trên người cùa ngươi!

Không nói lời hoa mỹ, chính là coi trọng giá trị có thể có sau này của ngươi! Cho nên lúc này ta lấy thành ý ra đối đãi với ngươi, tuy rằng ta biết cơ hội này không cao, nhưng việc nhìn người cũng giống như buôn bán, luôn luôn phải đánh cuộc đúng lúc một phen. Cho nên, Dịch Vân tiểu hữu, chỉ cần ngươi vẫn có thể duy trì " giá trị" của ngươi như bây giờ, như vậy, tình hữu nghị của ta đối với ngươi sẽ mãi tồn tại!

Ni Tư vẫn còn một câu không nói, chính là hắn cảm thấy trên người Dịch Vân có một cảm giác khác thường không thể diễn tả bằng lời, cảm giác ấy không biết từ đâu làm lòng hắn rung động… Tuy rằng lý trí cho hắn biết cảm giác này mờ mịt vô hạn, nhưng hắn vẫn không muốn coi thiếu niên này là địch nhân!

Dịch Vân lúc này ngây ngẩn cả người, ngơ ngác không thể thốt ra được một lời nào.

Trong đầu đột nhiên truyền đến tiếng cười cuồng dại của Môn La:

- Ha ha ha! Còn nói hắn không nói cái gì lời hoa mỹ, hắn chỉ nói vài lời đã trực tiếp vạch trần mối quan hệ giữa ngươi và hắn, lấy " giá trị" của ngươi làm cơ sở để gắn bó tình hữu nghị giữa các ngươi, cho nên hắn sẽ không chủ động hãm hại ruồng bỏ ngươi, lời này còn hơn cả hoa mỹ! Hắn con mẹ nó là chân tiểu nhân, bất quá sống chung với người như thế là tốt nhất, ta thật sự là rất thưởng thức hắn, ha ha ha…!

Ni Tư là người thông minh. Một người thông minh hay không, không phải nhìn vào sự tính toán so đo trong lòng hắn, hoặc là có nhiều tâm kế vận dụng thủ đoạn để đạt được mục đích của chính mình, mà là hắn biết được khi nào nên nói cái gì, hoặc làm cái gì, thậm chí là…. Đánh cuộc vào cái gì!

Ni Tư thấy phản ứng của Dịch Vân cũng không nhiều lời, trực tiếp đổi đề tài, nói:

- Lát nữa sẽ tới trắc thí trường rồi, tuy rằng đây chỉ là trắc thí của sơ đẳng học viện, nhưng về phía đế quốc có luật pháp nghiêm khắc hạn chế, không thể nào đi cửa sau được. Cho nên tuy ta là một thành chủ, nhưng không thể giúp được gì cho ngươi, hết thảy chỉ có thể dựa vào khả năng của ngươi mà thôi!

Đối với biểu hiện đầy hảo ý như vậy của Ni Tư, Dịch Vân cũng nở nụ cười hiếm có:

- Ta hiểu rồi! Ta cũng có tin tưởng, cảm ơn thành chủ đã quan tâm!

Ni Tư nghe Dịch Vân nói xong, làm như còn muốn nói thêm gì đó, nhưng lại không biết mở miệng như thế nào, một lát sau, hắn mới nhịn không được nói:

- Nếu như… Ta nói nếu như, ngươi không thông qua trắc thí ma pháp, có thể lập tức chuyển hướng qua trắc thí Chiến Sĩ, với cường độ thân thể của ngươi, muốn thông qua trắc thí Chiến Sĩ là tuyệt đối không có vấn đề!

Nói cho cùng, Ni Tư đối với chuyện Dịch Vân có thể thông qua trắc thí ma pháp hay không, căn bản không có chút tin tưởng nào cả! Với thân phận địa vị của hắn, hắn đã gặp qua không biết bao nhiêu ma pháp sư, những ma pháp sư này trên người luôn luôn có nguyên tố dao động lúc ẩn lúc hiện, mà hắn cảm thấy trên người Dịch Vân cũng không có nguyên tố gì tồn tại!

Hắn lại không biết, trên người Dịch Vân cũng không phải không có nguyên tố, mà là nguyên tố này đều bị Dịch Vân chuyển hoá thành đấu khí, chỉ lưu động bên trong cơ thể hắn.

Mà trong cơ thể hắn không có lúc nào lưu chuyển đấu khí, sở dĩ có thể làm cho Ni Tư cao hơn hẳn hắn năm tinh cấp không phát hiện được, tất cả là nhờ vào tổ khí Hồng Liên.

Môn La từng nói qua:

- Hồng Liên là bảo bối rất thần kỳ! Chỉ cần Hồng Liên còn nằm trong cơ thể của ngươi, như vậy bất luận kẻ nào, cho dù là cường giả Tinh Vực cũng vậy, đều không thể nhận thấy được đấu khí và ma lực tồn tại trong cơ thể của ngươi. Đương nhiên với điều kiện là ngươi không được vận chuyển đấu khí và ma lực mới có thể được! Cho nên, nếu như ngươi không muốn những người khác biết được mình đồng thời tu luyện ma pháp và đấu khí, muốn ẩn giấu đi, vậy không được vận chuyển đấu khí trong cơ thể xuất ra trước mặt người khác là được!

Cây cao dễ gãy, đạo lý dễ hiểu này đương nhiên Dịch Vân hiểu được

Về mặt tu luyện đấu khí, bởi vì có Môn La nên hắn không cần dùng đến trợ lực bên ngoài, nhưng về phương diện ma pháp, hắn lại chỉ có thể học tập tri thức từ bên ngoài mà thôi. Cho nên, hắn đã sớm định sẵn chủ ý, trước khi có được đầy đủ thực lực, chỉ lấy thân phận ma pháp sư mà hành tẩu bên ngoài, như vậy tránh được rất nhiều lời lẽ vô vị và phiền não.

Dịch Vân làm như vậy cũng không phải là muốn che giấu thực lực gì cả, chẳng qua là vì sự sinh tồn mà thôi, hắn và Môn La đã không có chút vốn liếng nào, không thể phô bày trước một ván đánh cuộc sinh tử được!

Trước kia, Phổ Tu Tư vì muốn phục hưng gia tộc Tư Đạt Đặc, từng lấy Hoả Phách Tinh Thạch chế luyện binh khí, đánh lớn một ván, hoặc thắng hoặc thua, chỉ là một đồng tiền có hai mặt, xác suất năm năm nhưng hắn vẫn thua!

Hơn nữa lại thua vô cùng thê thảm, cái giá phải trả là hơn hai ngàn mạng người tại Yêu Đạt trấn, còn có mạng của hai vợ chồng con trai của mình, ngay cả cháu nội cũng bị người ta bắt. Nếu không phải may mắn là còn có sự tồn tại của Dịch Vân, sợ rằng nhất mạch gia tộc Tư Đạt Đặc truyền thừa vạn năm, thật sự là thua luôn trong ván ấy, tiêu tan thành mây khói.

Dịch Vân hiểu được từ đầu đến cuối, hắn ghét đánh cuộc, cũng không muốn đánh cuộc lần nữa!

- Bất luận như thế nào, cẩn thận một chút vẫn hơn!

Xe ngựa chạy bon bon trên đường, đi qua cửa thành, rất nhanh chạy về phía học viện Đa Ni Tạp.

Dọc theo đường đi, Dịch Vân thấy có rất nhiều người đi đường, đúng là có rất đông người chen chúc, hoặc cỡi ngựa hoặc đi bộ, mục đích của mọi người đều là phương hướng của học viện Đa Ni Tạp, những người này không nghi ngờ gì cũng đều là những thí sinh cùng với người nhà của họ.

- Khảo hạch Chiến Sĩ của sơ đẳng học viện thật ra không khó, so với khảo hạch của ma pháp sư còn đơn giản hơn, là…

Ni Tư kể rõ cho Dịch Vân nghe những điểm chính của khảo hạch Chiến Sĩ, lại không đề cập về phương diện khảo hạch của ma pháp sư, xem ra hắn đã sớm nhận định Dịch Vân sẽ không thông qua trắc thí ma pháp.

Nghe xong lời Ni Tư khuyên bảo một cách mập mờ, Dịch Vân lúc này lòng tin với chính mình đã có chút lay động… Nói cho cùng, hắn tuy rằng tu luyện pháp môn tu luyện ma pháp trong bốn năm, nhưng chủ yếu là tu luyện tinh thần lực, lúc này hắn ngay cả một cái ma pháp cũng làm không hoàn chỉnh. Tuy rằng Môn La đã nói với hắn rằng thông qua trắc thí ma lực nhất định không thành vấn đề vân vân, nhưng bản thân Môn La đối với phương diện ma pháp không phải là đại dốt sao?

Nếu lòng tin đã bị rung động, khẳng định sẽ có phản ứng dây chuyền, hắn càng nghĩ càng thấy mờ mịt, không khỏi thầm hỏi:

- Lão Đại, lần này ta trắc thí ma pháp thật sự không thành vấn đề sao?

Môn La tràn đầy tin tưởng:

- Khẳng định không thành vấn đề! Pháp môn tu luyện mà ta đưa cho ngươi, từng huấn luyện ra cửu tinh….

- Dừng lại! Dừng lại! Dừng lại!

Dịch Vân lập tức cắt ngang lời Môn La, những lời kế tiếp mà Môn La sắp nói, hắn cũng có thể nói được:

- Ta nói là, ta lúc này ngay cả một cái ma pháp đơn giản nhất cũng không làm được, như vậy cũng có thể thông qua hay sao? Còn nữa, lão Đại ngươi có biết trắc thí như thế nào không?

- Vấn đề của ngươi quả thật buồn cười!

Vung tay lên, Môn La khinh thường nói:

- Pháp môn ta dạy ngươi tu luyện là cao cấp nhất, ngươi ngay cả một cái ma pháp cũng làm không ra, chỉ có thể nói là ngươi có vấn đề! Còn nữa, ta là võ giả Tinh Vực, cũng không phải là ma pháp sư, làm sao có thể biết được trắc thí ma pháp phiền toái kia là trắc cái quái gì chứ?

Dịch Vân kinh hãi:

- Vậy sao lão Đại ngươi còn nói ta thông qua thí nghiệm không có vấn đề?

- Nói quá thừa! Pháp môn tu luyện này ngay cả cửu tinh Pháp Tôn còn có thể huấn luyện ra, vì sao một cái trắc thí nhập học nhỏ xíu như vậy mà không thể thông qua được chứ?

- Trời ơi!

Dịch Vân gào to trong lòng, hận không thể hung hăng tát cho Môn La vài cái thật mạnh:

- Đó là bởi vì bọn họ có thể tu luyện đến mức thấu hiểu môn đạo(cánh cửa của đạo), cho nên mới thành cửu tinh Pháp Tôn, ta lúc này ngay cả một cái rắm cũng không thể xuất ra, ngươi còn nói ta không có vấn đề sao?

…….

Giống như Ni Tư đã nói, tốc độ xe ngựa rất nhanh, bọn họ đã đi tới trắc thí trường của học viện sơ đẳng Đa Ni Tạp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status