Cấm huyết hồng liên

Chương 383: Huyền thiết ô quang


" Sau này?" Dịch Vân ngẩn người, nói: "Sỡ dĩ thuận lợi tiến vào lĩnh vực thất tinh, chờ rời khỏi Lạc Nhật Sơn Mạch, ta còn có chuyện quan trọng cần phải làm, ngươi còn phải trở về Lai Nhân học viên, nên không cần phải theo ta."

Mễ Mễ Lộ nhìn Dịch Vân, khẽ mỉm cười. Cũng không tiếp tục đề tài cũ mà lảng tránh đi: "Quặng mỏ lôi hệ thật là lớn, đáng tiếc ta cũng không có cách nào dùng. Nhưng hình như ngươi rất hứng thú thu thập quặng mỏ của tất cả các hệ nguyên tố, nghĩ tới cũng đúng. Bản lĩnh của Tư Đạt Đặc nhất mạch là có thể sử dụng để luyện tạo ma binh, chỉ cần ngươi mở miệng, tin tưởng Bối Nhĩ Lệ sẽ không từ chối."

Mễ Mễ Lộ không biết mục đích thu thập các hệ nguyên tố của Dịch Vân, không phải vì luyện tạo binh khí ma binh, mà dùng cho việc tu luyện. Nhưng Mễ Mễ Lộ hiểu lầm, cho rằng thu thập quặng mỏ với lý do đó, Dịch Vân cũng sẽ không tốn hơi mà đi giải thích.

" Chỉ hy vọng sẽ như thế!"

Tích lũy gần vạn năm tưởng niệm, "chính sự" của mình không biết còn bao lâu mới kết thúc, hai người cũng không nóng nảy, lẳng lặng ở trong mật thất nghỉ ngơi.

Trong lúc rãnh rỗi, Dịch Vân liền lấy tinh thạch dùng để ghi chép hình ảnh, ghi lại toàn bộ khổng lồ của tòa thần trận trong phòng.

Hắn ghi chép cực kỳ cẩn thận, tới tới lui lui ở trong căn phòng, sợ có sơ sót làm mất bất kỳ một mảnh ma văn nhỏ nào.

A Khắc Tây từng nói qua, phương pháp thần trận Tiễn Hoa Chi Pháp đã sớm thất truyền. Đương thời trên Khung Võ đại lục, ma trận cấp bậc cao nhất chính là ở sau núi Thiên Phong học viện, dùng để nhốt Bối Lợi Mỗ "Thiên La Địa Mạc" trận cùng "Khốn Ma Đại Tuyệt" trận, cũng chỉ là 2 ma pháp trận ở cấp bậc "bán thần". Cũng đã khiến cho A Khắc Tây mừng như thể nhặt được chí bảo.

Bán thần trận chỉ thuộc về ma trận tinh vực đỉnh phong, so với thần trận chân chính thì căn bản không thể so sánh được. Không chỉ có thể để cho mình nghiên cứu, cũng có thể sao chép một phần đưa cho A Khắc Tây nghiên cứu. Có lợi cho cả 2 bên, Dịch Vân không có lý do gì không làm.

Thần trận thất truyền là bảo vật vô giá, Dịch Vân ghi chép đầy đủ, ước chừng phục chế mười tinh thạch hình ảnh mới dừng tay.

Lấy trình độ trước mắt của hắn, muốn nhìn hiểu thần trận là không có khả năng, chỉ có thể trước thu, tạm gác lại sau này từ từ nghiên cứu.

Sáng sớm hôm sau, Bối Nhĩ Lệ Nhã mang theo nụ cười đi tới, hai gò má đỏ bừng. Lộ vẻ đêm qua làm "chính sự" khiến cho nàng hài lòng, kết thúc hoàn mỹ ra ngoài dự tính. Không đợi Dịch Vân mở miệng, Bối Nhĩ Lệ Nhã đã nói trước: " Tòa quặng mỏ lôi hệ này đối với ta không có chỗ dùng, nếu ngươi có hứng thú thì cứ nhận lấy đi."

Đây cũng là gần 5, 6 ngàn cân nguyên tố quặng mỏ. Bối Nhĩ Lệ Nhã nói đưa là đưa, sự hào phóng của nàng khiến cho Dịch Vân kinh ngạc.

Nàng cười nói: "Ta có thể được tự do toàn bộ đều là công lao của ngươi, chỉ là một quặng mỏ nguyên tố, vẫn không đủ để ta biểu đạt được 1 phần vạn cảm kích, yên tâm mà lấy đi, là ngươi nên có mà thôi."

Chỉ là một cái cách âm pháp trận đơn giản, làm sao có thể bài trừ linh thức của tinh vực ma thú. Đêm qua trong mật thất, nội dung nói chuyện của Dịch Vân cùng Mễ Mễ Lộ, đều vào tai của Bối Nhĩ Lệ Nhã, biết Dịch Vân muốn xin quáng mỏ lôi hệ này, dù sao đối với nàng cũng không quan trọng, dứt khoát thuận dòng đẩy thuyền bán đi một cái nhân tình, hào phóng cho đi.

Ma thú mặc dù hung mãnh tàn bạo, nhưng cũng rất thuần túy, yêu hận rất rõ ràng. Dịch Vân phá được thần trận phong ấn cứu nàng đi ra ngoài, có ân không oán, Bối Nhĩ Lệ Nhã tự nhiên sẽ báo đáp.

" Chuẩn bị một chút, chúng ta sẽ rời khỏi nơi này, cái tòa viễn cổ di tích chết tiệt này, giam cầm ta gần vạn năm, đời này ta cũng không muốn trở về."

Dịch Vân nhanh chóng thu quáng mỏ lôi hệ vào trong Hồng Liên. Cùng Mễ Mễ Lộ đi theo Bối Nhĩ Lệ Nhã ra ngoài.

Trên bầu trời Lạc Nhật Sơn Mạch, hai đoàn kim quang xẹt qua phía chân trời, cấp tốc phi hành.

Được chùm sáng bao bọc, Dịch Vân cùng Mễ Mễ Lộ một trái một phải, sánh vai "bay" bên cạnh Minh Độc.

Đối với Mễ Mễ Lộ mà nói, đây là lần đầu tiên được bay trên không, nhìn nguy nga đại địa nhanh chóng lướt qua, lộ vẻ vô cùng kích động.

Dịch Vân thì không có tâm tình như vậy, nghĩ tới một chuyện khác: " Đạo ánh sáng này từ trên thân Minh Độc phát ra, vừa mạnh vừa nhu hòa, được nó bao phủ bên trong, có thể bài trừ cả lực áp của phong nguyên tố ra bên ngoài. Có thể bài trừ cả thiên địa pháp tắc, để cho ta cùng Mễ Mễ Lộ bay đi, chỉ riêng một chiêu này, ngay cả Tạp Lỗ Tư cùng A Khắc Tây đều không thể so sánh, tinh vực ma thú quả thật đáng sợ, còn hơn cả các nhân loại cường giả."

Ưu thế của ma thú thật là được trời ưu ái, chỉ cần tiến vào tinh vực là có thể đột phá được giới hạn tuổi thọ, đạt được vĩnh hằng. Vô tận năm tháng, thực lực tăng trưởng không ngừng, riêng điểm này thì đã hơn loài người, có lẽ sau này chính là thời đại ma thú quật khởi rồi.

Phương xa một đám ma thú đang bay ở ngoài 20 dặm, hình như cảm ứng được hơi thở của tinh vực ma thú, toàn bộ đều bị kinh sợ, lập tức quay đầu chạy trốn.

Thân rắn, bốn chân, 6 mắt, hai cánh, toàn thân đỏ như lửa, mỗi con có thân thể dài đến mấy chục thước, chính là cấp 8 ma thú Lục Mục Chu Phúc.

" Hắc hắc, muốn trốn? Bị nhốt 9999 năm, rốt cuộc được tự do, hay là dùng máu của các ngươi để tẩy xui sao!" Bối Nhĩ Lệ Nhã lặng lẽ cười một tiếng, đôi mặt đẹp linh động lưu chuyển, tăng nhanh tốc độ, nhanh như tia chớp, nháy mắt đã đuổi theo đến phía sau đám Lục Mục Chu Phúc đang kinh hoảng chạy trốn phía sau.

Bính! Bính! Bính! Bính! Bính...,!

Không một chút trì hoãn, cuộc chiến chỉ đơn thuần là giết hại, cả 13 đầu Lục Mục Chu Phúc, đều bị một cái đầu ngón tay trắng như ngọc phá vỡ lân giáp kiên dày, móc ra trái tim trong cơ thể, máu trong cơ thể không một chút lưu lại phun trào ra ngoài.

Trong nháy mắt, 13 con Lục Mục Chu Phúc xui xẻo gặp cùng một kiếp nạn, máu tươi tràn đầy không trung. Thi thể rớt xuống mặt đất, Bối Nhĩ Lệ Nhã đứng ở trên không, như là một vị ở thần giới, uy áp vô cùng vô tận hiện ra, khiến cho cách trăm dặm xung quanh vùng đất, trong phạm vi này toàn bộ ma thú đều run rẩy quỳ cúi đầu sát xuống mặt đất tỏ vẻ thần phục.

Bối Nhĩ Lệ Nhã lạnh lùng nhìn lướt qua, buông tiếng cười dài, ăn mừng nàng được trọng sinh.

Minh Độc hân thưởng dùng thần nhãn nhìn ái thê. Liên tiếp gật đầu, hai người Dịch Vân cùng Mễ Mễ Lộ thân thể khẽ run, hoảng sợ nhìn Bối Nhĩ Lệ Nhã đột nhiên thay đổi.

Vốn là dùng nụ cười nhẹ nhàng thân thiết cùng bọn họ nói chuyện, đảo mắt một cái liền thay đổi hình dạng, trở nên cuồng ngạo, thủ đoạn huyết tanh, giống như là 2 người, đây mới chính là vợ của Minh Độc, tinh vực ma thú, tướng mạo chân chính của Bối Nhĩ Lệ Nhã.

Khiến cho Dịch Vân kinh ngạc, không phải là do Bối Nhĩ Lệ Nhã bày ra vô thượng thực lực, mà là bản tính của nàng hung tàn hơn trong tưởng tượng của hắn. Nói lời nhẹ nhàng với hắn, là bởi vì có ân với nàng. Nhìn thủ đoạn của nàng, Dịch Vân lau mồ hôi, thầm kêu may mắn.

Về phần hành vi giết hại cùng loại ma thú không chút cố kỵ, hắn cũng không có chút kỳ quái.

Ma thú cùng nhân loại đều giống nhau, đều là kẻ mạnh là vua, chỉ có từ cấp 9 trở lên, mới có thể tôn trọng lẫn nhau, không dễ dàng động thủ.

Minh Độc từng nói qua, hàng tỉ ma thú trên đại lục có thể đạt tới cấp 9, không vượt quá ngàn, trong đó có khả năng tiến hóa tới tinh vực, còn chưa vượt quá 15. Nhưng cũng là một cơ hội khó khăn, cho nên khi hắn bị nhốt trong di tích thần trận cả vạn năm, mặc dù lấy ma thú làm thức ăn, nhưng không hề hạ thủ với ma thú cấp 9, về phần cấp 8. Nhiều một chút cũng không sao cả.

Tình hình này cũng không khác nhân loại là mấy, cấp thấp ma vũ tu giả giết gà con, nhưng đối với người có khả năng đạt tới 10 tinh trở lên, thì cả cường đại gia tộc trong đế cũng phải hết sức hỗ trợ, bảo vệ, từ tinh vực trở lên càng khỏi phải nói.

Bối Nhĩ Lệ Nhã hài lòng bay trở về, Dịch Vân trong lòng vừa động, ý bảo Minh Độc thả mình xuống đất.

" Thói quen của ngươi sao lại ác tâm như thế, rất vui vẻ khi thu thập thi thể ma thú a?" Nhìn Dịch Vân đem tất cả 13 con sớm đã chết Lục Mục Chu Phúc thu vào Hồng Liên, hắn cau mày nói.

" Ma thú cấp 8, toàn thân đều là bảo! hắc hắc, không lấy thì tiếc." Dịch Vân cười nói.

" Đúng rồi." Dịch Vân bỗng nhiên nghĩ đến: " Các ngươi ra khỏi Lạc Nhật Sơn Mạch, hẳn cũng phải đi tới thành thị của nhân loại, hẳn là nhận biết được cái này."

Lời vừa nói, Dịch Vân một hơi lấy ra trong người chừng 10 vạn kim tệ, xếp chồng thành một ngọn núi nhỏ.

"Tiền? Hừ, đầu tiểu tử ngươi chẳng lẽ bị choáng sao? Lấy thực lực của chúng ta, còn cần mấy thứ tục vật này sao?" Minh Độc hậm hực nói.

" Thế giới nhân loại, chỉ có 2 loại đồ mới là chí lý, một là kim tệ." Dịch Vân nói: " Thực lực các ngươi dĩ nhiên là rất mạnh, người nào chống lại người đó chết, nhưng là, nếu như ngay cả phí vào thành, mua đồ, ăn cơm uống rượu, đều phải giết mấy người. Khiến cho huyết tinh khắp nơi, không thấy phiền lòng sao? Chỗ kim tệ này giữ lại không có chỗ nào xấu, sau này, dùng tiền để đập người, so sánh với dụng quyền đánh người sảng khoái hơn nhiều."

Dịch Vân biết, rời khỏi Lạc Nhật Sơn Mạch. Chính là lúc Minh Độc cùng vợ du lịch cả Khung Vũ đại lục, nhìn xem sau 1 vạn năm thế giới này thay đổi thế nào. Hơn nữa, bắt đầu tìm kiếm cái người thần bí lúc đầu đánh lén họ.

Tập tính của ma thú, không thích cùng nhân loại tiếp xúc nhiều. Dĩ nhiên là ngoại trừ Tạp Lỗ Tư, trở thành khách quý của hoàng tộc đế quốc. Cùng nhân loại kết bè kết phái, Minh Độc rất là ghét.

Mặc dù cho tới nay, Minh Độc cừu thị loài người. Nhưng là Bối Nhĩ Lệ Nhã nhờ Dịch Vân mới đạt được tự do, ác cảm đối với nhân loại giảm đi không ít, cho dù muốn giết, cũng sẽ tìm tinh vực cường giả mà giết, việc này mới phù hợp thân phận của hắn, lười cùng với loại lâu la chém giết. Nói như vậy, mang theo kim tệ bên người, cũng rất là tiện lợi.

Bối Nhĩ Lệ Nhã gật gật đầu: " Hắn nói cũng không sai, loài người mặc dù đáng ghét nhưng thức ăn lại rất ngon, ta đang muốn đi khắp nơi trên đại lục để thưởng thức thức ăn ngon. Nếu trước khi thưởng thức lại giết mấy tên lâu la cũng rất phiền lòng, kim tệ hữu dụng, chúng ta cứ nhận lấy đi."

Ăn hết tất cả thức ăn ngon trên đại lục, những lời này khiến cho Dịch Vân nhớ tới Tạp Lỵ Tạp, cái thói tham ăn thích uống. Cô bé ngốc khẩu vị cũng chắc không thua Cầu Cầu.

Cầm lấy một mai kim tệ, màu vàng tỏa ra sáng chói, Bối Nhĩ Lệ Nhã dùng cảm giác kiểm tra: "Là hoàng kim chế tạo, mặc dù là loại quáng tài vô dụng nhưng đẹp mắt. Qua hơn 1 vạn năm, hóa tệ quả nhiên thay hình đổi dạng, so với trước kia thật tốt hơn nhiều."

Dịch Vân ngạc nhiên nói: " Trước kia không phải hình dáng này sao?"

Từ khi Khung Vũ đại lục có lịch sử tới nay thì hóa tệ đều vẫn dùng là kim tệ, trải qua vạn năm đều không thay đổi, bây giờ lại nghe nói có hóa tệ cổ xưa, trực giác nói cho Dịch Vân biết đây là vật phẩm của thế giới thượng cổ, cho nên nhất thời nổi lên tò mò.

Minh Độc lấy từ trong người ra một mai hình tròn màu xám đen, kích cỡ không khác kim tệ là mấy. Dịch Vân cầm lấy, để vào lòng bàn tay, ước lượng nặng hơn kim tệ mấy lần, trên mặt còn khắc hình dị thú, dọc theo vòng tròn còn có mấy cái ký hiệu kỳ lạ. Chắc là văn tự cổ, phong cách cổ xưa, có chút ý vị lâu đời.

"Cái này gọi là Bá Long tệ, là một quốc độ cường đại nhất ở thời cổ đại "Già Nam Nguyệt" làm ra, là hóa tệ chuyên dụng của vương tộc bọn họ." Minh Độc nói: " Thật ra thì ở cổ đại có rất nhiều quốc độ, có hơn 100 loại hóa tệ, trong đó Bá Long tệ có giá trị nhất, chỉ cần 1 mai, là có thể đổi được mấy trăm mai hóa tệ khác, thậm chi mấy ngàn mai."

"Già Nam" không phải cùng tên với lĩnh vực pháp tắc của mình sao?

Lĩnh vực pháp tắc của Dịch Vân, danh xưng ở vạn năm trước là Già Nam chi cảnh.

Môn La cũng hiếu kỳ, chạy tới quan sát. Không nhìn còn đỡ, vừa nhìn liền thất kinh.

" Lão đại, ngươi sao vậy?"

" Ô Quang huyền thiết, hẳn là Ô Quang huyền thiết… là tài liệu chủ yếu của lục phẩm ma binh!" Môn La đầu tiên là ngẩn ngơ, sao đó hưng phấn quát.

Lục phẩm ma binh, binh khí ma pháp có phẩm cấp cao nhất!

" Chắc sao?" Bá Long tệ ở thời cổ đại, dĩ nhiên là tài liệu chủ yếu của lục phẩm ma binh, Dịch Vân cũng ngây dại.

" Tuyệt đối là không sai! Năm đó, đích thân ta luyện chế ra 1 thanh trung giai lục phẩm ma binh, làm sao có thể nhận lầm. Nó nhất định là Ô Quang huyền thiết, quả thật là phí của trời a, Ô Quang huyền thiết là quáng mỏ hiếm thấy nhất trong trời đất, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, nhưng lại dùng nó để đúc thành hóa tệ, quả thực là hết nói nổi!"

Phẩm cấp ma binh tổng cộng là 6. Nhất phẩm đến tứ phẩm chỉ cần 1 loại quáng tài là được. Ngũ phẩm sẽ phải cần đến 3 loại quáng tài đến dung hợp luyện hóa. Còn lục phẩm thì phải dùng đồng thời đến 6 loại quáng tài mới được.

Tài liệu chủ yếu của ngũ phẩm ma binh chính là Vẫn Thần thiết, còn lục phẩm là Ô Quang huyền thiết, cũng chính là cái này Bá Long tệ.

Quả thật là lễ vật từ trên trời rớt xuống a!

Lấy lại bình tĩnh, Dịch Vân làm bộ như không thèm để ý nói: " Loại Bá Long tệ này có phong cách cổ xưa, ta vừa thấy liền yêu thích. Minh Độc, ngươi còn có sao?"

" Sao? Ngoài trừ thi thể ma thú, ngươi còn có thói quen thu thập tiền cổ sao?"

Rắc...rắc......

Một đống lớn Bá Long tệ rớt xuống mặt đất, mặc dù so với một đống núi nhỏ kim tệ kế bên là không đáng kể, nhưng cũng ước chừng cũng hơn 200 mai.

Một quả Bá Long tệ, nặng gấp mấy lần kim tệ, ước chừng khoảng 3 cân, nói cách khác, một đống này khoảng 6-700 cân, chỉ cần đem mấy cái này quăng vào lò hòa tan, sẽ trở thành thiên địa kỳ quáng Ô Quang huyền thiết, là tài liệu chủ yếu của lục phẩm ma binh.

Hai mắt Dịch Vân sáng rỡ, mặc dù còn muốn thêm 5 loại tài liệu khác, mới có thể luyện chế ra lục phẩm ma binh.

Nhưng mà, tài liệu chủ yếu mới là khó tìm nhất, dung lượng cũng là nhiều nhất. Trước tiên cần tìm đầy đủ Ô Quang huyền thiết, bước khó khăn nhất đã hoàn thành, thì lục phẩm ma binh coi như đã hiển lộ rồi.

Hóa tệ thời cổ đại, cho vợ chồng Minh Độc cũng không có chỗ dùng, dĩ nhiên vui lòng trao đổi với Dịch Vân để đổi lấy đống núi nhỏ kim tệ. Nói như vậy, bọn họ vẫn có lời.

Chỉ có Dịch Vân biết giá trị của Bá Long tệ, trăm hay ngàn vạn kim tệ cũng không đổi được một mai, song phương đều mừng rỡ thu hồi hóa tệ của mình, lần nữa bay lên không phóng đi.

Tinh vực ma thú phi hành quả nhiên là nhanh, chỉ mất một hồi, đã bay qua ngàn dặm, mang Dịch Vân cùng Mễ Mễ Lộ tới biên giới xuất nhập Lạc Nhật Sơn Mạch.

" Hôm nay từ biệt, từ nay về sao sẽ không còn gặp gỡ. Bảo trọng!"

Minh Độc sau khi lưu lại những lời này, cùng với Bối Nhĩ Lệ Nhã gật đầu cười với bọn họ, sau đó bay lên trời, thoáng một cái liền không thấy bóng dáng.

Nhìn về phía chân trời, Mễ Mễ Lộ có chút buồn bã, trải qua mấy tháng ở chung, ngày ngày nói chuyện nảy sinh tình cảm sâu sắc, nàng đối với Minh Độc lúc đầu thì sợ hãi, sau lại trở thành cảm kích, nghĩ đến ngày sau sẽ không có cơ hội gặp gỡ, đoạn kỳ duyên có 1 không 2 tình cảm ở 2 loại nhân thú đến đây chấm dứt, cảm thấy có chút đột nhiên mờ mịt, có được rồi mất, giống như mất đi một người bạn hiền.

Một lúc sau, khẽ thở dài, ngẩng đầu, lúc này Dịch Vân đã đi xa, ổn định tâm tình liền đuổi theo.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status