Thông tin truyện
Cầu được ước thấy: Thái giám biến hình
Đánh giá: 9.8/10 từ 2 lượt.
Nguyên tác: Cẩm lý thái giám ở tuyến quay ngựa.
A Viên là một tiểu cung nữ ở Thượng Thực Cục, rất cẩn trọng và dè dặt, nàng phát hiện...đột nhiên dạo này nàng luôn có thể cầu được ước thấy, mà điều này lại liên quan đặc biệt đến bạn thái giám của nàng.
Một hôm, nàng nói mình muốn ăn lê, hôm sau Thượng Thực Cục lại phân phát xuống dưới lê thừa
Than với bạn thái giám nước quá lạnh, hôm sau nữ quan nói thời tiết không tốt, nên nấu nước ấm cho cung nữ sử dụng.
Hào hứng nói với bạn thái giám là cảm thấy rất thích nấu nướng thì hôm sau có nữ quan chueyen làm ngự thiện đến nói thấy mình có thiên phú, muốn nhận nàng làm đồ đệ.
...
A Viên đột nhiên phát hiện bạn thái giám nhà mình là ông bụt, cầu được ước thấy!
Nên vào rằm trung thu, A Viên quá nhớ nhà, nên nói với ‘ông bụt’ nhà mình, nguyện vọng lớn nhất cả đời mình là có thể ra cung. Nào ngờ thái giám từ trước đến nay vốn ít nói sa sầm mặt: Người đâu, đóng cửa cung lại cho trẫm!
Trẫm?! Chân A Viên nhũn ra, quỳ phịch xuống: Hoàng Thượng, ngài là người tốt!
Vui giận không hiển lộ Hoàng Thượng VS tiểu cung nữ thích ăn thích cười.
A Viên là một tiểu cung nữ ở Thượng Thực Cục, rất cẩn trọng và dè dặt, nàng phát hiện...đột nhiên dạo này nàng luôn có thể cầu được ước thấy, mà điều này lại liên quan đặc biệt đến bạn thái giám của nàng.
Một hôm, nàng nói mình muốn ăn lê, hôm sau Thượng Thực Cục lại phân phát xuống dưới lê thừa
Than với bạn thái giám nước quá lạnh, hôm sau nữ quan nói thời tiết không tốt, nên nấu nước ấm cho cung nữ sử dụng.
Hào hứng nói với bạn thái giám là cảm thấy rất thích nấu nướng thì hôm sau có nữ quan chueyen làm ngự thiện đến nói thấy mình có thiên phú, muốn nhận nàng làm đồ đệ.
...
A Viên đột nhiên phát hiện bạn thái giám nhà mình là ông bụt, cầu được ước thấy!
Nên vào rằm trung thu, A Viên quá nhớ nhà, nên nói với ‘ông bụt’ nhà mình, nguyện vọng lớn nhất cả đời mình là có thể ra cung. Nào ngờ thái giám từ trước đến nay vốn ít nói sa sầm mặt: Người đâu, đóng cửa cung lại cho trẫm!
Trẫm?! Chân A Viên nhũn ra, quỳ phịch xuống: Hoàng Thượng, ngài là người tốt!
Vui giận không hiển lộ Hoàng Thượng VS tiểu cung nữ thích ăn thích cười.
Danh sách chương
- Chương 47: Chua xót
- Chương 48: Ghen tuông
- Chương 49: Phải lòng
- Chương 50: Chạy trốn
- Chương 51: Gặp chuyện
- Chương 52: Mạng người
- Chương 53: Mất tích
- Chương 54: Gặp lại người thân
- Chương 55: Ấm áp
- Chương 56: Tặng lễ
- Chương 57: Tỉnh ngộ
- Chương 58: Hồi cung
- Chương 59: Tác thành
- Chương 60: Hôn nhẹ
- Chương 61: Mỹ nhân
- Chương 62: Tặng thuốc
- Chương 63: Xấu hổ
- Chương 64: Cái tát
- Chương 65: Hộ thê
- Chương 66: Say rượu
- Chương 67: Hổ phù*
- Chương 68: Trèo tường
- Chương 69: Lưu luyến
- Chương 70: Đạt được nhận thức chung
- Chương 71: Dâng hương
- Chương 72: Ám tiễn*
- Chương 73: Bắt gian
- Chương 74: Buông lỏng
- Chương 75: Náo nhiệt
- Chương 76: Bức tranh
- Chương 77: Thân thế
- Chương 78: Làm khó
- Chương 79: Vả mặt
- Chương 80: Bàn bạc xong xuôi
- Chương 81: Lễ cập kê
- Chương 82: Muốn sinh
- Chương 83: Vật gia truyền
- Chương 84: Thần y
- Chương 85: Bình dấm chua A Viên
- Chương 86: Uy hiếp
- Chương 87: Tẩm Cung
- Chương 88: Khăn tay
- Chương 89: Đo người
- Chương 90: Bồi thường
- Chương 91: Quyến rũ
- Chương 92: Tang Nghiêu
- Chương 93: Cổ trùng
- Chương 94: Hạ độc
- Chương 95: An bình
- Chương 96: Chết giả