Cầu ma

Chương 1317: Mờ mịt


- Không đúng!

Mắt Tô Minh chợt lóe, liếc qua mấy cái kén, lòng do dự. Những tu sĩ trong cái kén dọc theo con đường nếu đều đến từ vòng xoáy âm tử thì giải thích sao về Tử Nhược được? Khi Tử Nhược được truyền tống đến cũng bị nhốt trong cái kén, xem bộ dạng dường như bị hút chút sự sống rồi.

Tô Minh nghiêng đầu nhìn Tử Nhược, không nói ra nghi vấn trong lòng. Tô Minh thấy mặt Tử Nhược tái nhợt, nhìn xung quanh, biểu tình mờ mịt. Lấy kinh nghiệm của Tô Minh, dù người ta có tính kế mưu thâm cỡ nào thì hắn vẫn nhìn ra được chút manh mối. Tô Minh không tìm thấy âm mưu gì từ người Tử Nhược, cô biểu lộ ra ngoài tuy có chút mưu vặt nhưng không quá khác người. Quan trọng nhất là Tô Minh không phát hiện nguy hiểm từ Tử Nhược, lấy tu vi và ý chí cường đại của hắn có thể phát hiện nguy hiểm từ người khác, tựa như trực giác nhưng mạnh hơn nữa.

Tô Minh rõ ràng cảm nhận Tử Nhược có chút khôn vặt nhưng không hề tạo nguy hiểm sinh mạng cho hắn, bởi vậy làm hắn nhíu mày, suy tư một lát sau đè nén chuyện này trong lòng. Tô Minh lắc người đi sâu vào con đường, đi qua đâu thì tản ra ý chí dung nahạp vào mỗi một cái kén, tìm kiếm bên trong có thân hình quen thuộc không. Tìm sư phụ, thông qua nơi đây đi Đệ Tứ chân giới, nhìn lỗ hổng trong thương mang, tìm dấu vết của Diệt Sinh lão nhân, đây là việc hiện tại Tô Minh cần làm. Còn mấy chuyện vặt vãnh khác thì Tô Minh không muốn tốn công tìm hiểu, nếu Tử Nhược có tính kế gì, hắn cảm thấy phần lớn là vì bộ tộc của cô chứ không phải chĩa mục tiêu vào hắn, nếu không thì hắn không thể nào không phát hiện ra manh mối.

Ngoài ra nếu Tử Nhược thật sự có tính toán gì, lấy tính cách của Tô Minh sẽ lạnh lùng nhìn cô biểu diễn, cuối cùng phá hủy.

Tử Nhược đi sau lưng Tô Minh lòngp hức tạp, bởi vì lúc bị kén trói buộc toàn thân mất ý thức thì cô nằm mơ, một giấc mơ khiến tim cô đập nhanh. Khi tỉnh giấc, Tử Nhược được Tô Minh kéo ra khỏi kén, cô phát hiện rõ ràng sự sống bị hút đi một phần, bên trong bao gồm lực lượng thiên phú thuộc về Thiên Hồ tộc. Tử Nhược cảm giác khi cô nằm mơ, những thủ đoạn cô bày trong Thiên Hồ tộc đã được tộc nhân hoàn mỹ chấp hành.

"Mộ của Diệt Sinh lão nhân nơi đây bị Thiên Hồ tộc ta quan sát, tế bái nhiều năm, con đường này từ nhiều năm trước đã được tộc nhân tìm ra, việc này là bí ẩn tối cao của tộc ta, không có người ngoài biết, dù là người trong tộc cũng không biết nhiều. Con đường thịt này vốn bài xích hơi thở khác, nhưng mấy năm nay tộc ta sắp xếp nhiều năm chôn xác tộc nhân bên trong, dùng cách đó dung hợp với con đường này, khiến một phần đường bị Thiên Hồ tộc ta khống chế, khiến con đường thịt có thể hấp thu thiên phú của Thiên Hồ tộc ta, thậm chí phóng ra sẽ có uy lực mạnh hơn nữa."

Tử Nhược nhìn Tô Minh đi đằng trước, cắn răng. Trong Thiên Hồ tộc bọn họ phần lớn là phụ nữ, nhưng sinh sản hậu đại rất khó khăn. Con đường thịt này là tổ tiên Thiên Hồ tộc tìm ra, nghĩ một cách mượn con đường hấp thu lực lượng sự sống để nó hút đi thiên phú của Thiên Hồ tộc, nhiều tộc nhân Thiên Hồ tộc bị đưa vào đây dung nhập với con đường, ở mức độ nào đó tộc nhân Thiên Hồ tộc có liên kết với con đường thịt. Dù sao một trong các thần thông thiên phú của Thiên Hồ tộc là dung hợp, dùng bản thân dung hợp mọi thứ, điểm này tương tự như đoạt xá của Tô Minh nhưng nhu hòa hơn đoạt xá nhiều. Mặc dù hiệu quả không hoàn mỹ, nếu tộc quần cùng thi triển, thời gian trôi qua, vô hình hợp thành một thể.

Điểm này dù là Diệt Sinh lão nhân cũng không ngờ tới, coi như tu vi của lão có cường đại hơn cũng không có khả năng chú ý những chuyện vặt vãnh. Mấy người áo đen không hề phát hiện động tác nhỏ mấy năm qua của Thiên Hồ tộc. Cho nên con đường bị tộc nhân Thiên Hồ tộc dung hợp nhiều năm bây giờ ở lúc cần thiết có thể dùng cách hiến tế bên ngoài mở ra bố trí nơi này, khiến chỗ này phóng ra hơi thở thúc giục tình dục. Bởi vì đường kín nên mùi sẽ ngày càng đậm, đến trình độ nhất định sẽ khiến nam nữ Thiên Hồ tộc ở chỗ này mất ý thức phát ra kích tình sinh mệnh, kéo dài mấy tháng, thậm chí mấy năm. Dưới tình huống đó giải quyết vấn đề khó sinh của Thiên Hồ tộc. Lý do Tử Nhược giống như những tu sĩ vòng xoáy âm tử bị kén trói buộc hút sự sống cũng là vì nguyên nhân này. Cho dù Tô Minh không cứu thì sau khi bị hấp thu đến mức nhất định Tử Nhược sẽ tự động thức tỉnh.

Giờ phút này, trong nhiều tinh cầu của Thiên Hồ tộc, các tộc nhân Thiên Hồ tộc ở trên mỗi một tu chân tinh nhảy múa quanh tượng bạch hồ chín đuôi. Bọn họ múa vũ điệu cực kỳ hấp dẫn, tiếng thở hổn hển quanh quẩn. Thanh âm kia như tiếng êm tai nhất trên thế gian, nghe như tiếng thở nhưng nghe kỹ, tim đập nhanh, có ảo giác thanh âm biến thành chú ngữ.

Toàn Thiên Hồ tộc, trên bảy trăm ba mươi chín tinh cầu tương tự như nhau, ở mỗi tinh cầu, tộc nữ của Thiên Hồ tộc múa ngày càng nhanh hơn, toát mồ hôi, mùi hương khuếch tán. Trên người tộc nữ xuất hiện ánh sáng hòng khiến bầu trời bảy trăm ba mươi chín tinh cầu biến thành màu hồng, trời sao hồng trong Thiên Hồ tộc giới càng rực rỡ. Hơi thở thúc giục tình dục làm người ta mất lý trí đến điên cuồng càng lúc càng nồng. Giống như là Thiên Hồ tộc giới tràn đầy tình dục, ảnh hưởng Thiên Hồ tộc, ảnh Tử Nhược ở trong con đường, khiến mắt cô tỉnh táo và mê ly.

Quần áo của Tử Nhược dần xuất hiện từng đốm hồng, rậm rạp bảy trăm ba mươi chín cái đối ứng với bảy trăm ba mươi chín pho tượng được vô số tộc nhân Thiên Hồ tộc múa vòng quanh trên các tinh cầu. Những pho tượng không ngừng hấp thu hơi thở từ tộc nhân Thiên Hồ tộc, dùng cách đặc biệt ngưng tụ trên người Tử Nhược, khiến làn da cô không tái nhợt nữa, theo bảy trăm ba mươi chín điểm hồng khuếch tán dần dung hợp, làn da của cô biến hồng hào.

Cùng lúc đó, trong con đường thịt chậm rãi sinh ra ngày càng nhiều mùi thúc giục tình dục của Thiên Hồ tộc, mới đầu mùi rất nhạt, không ai phát hiện ra, nếu phát hiện thì mùi đã cực kỳ đậm đặc.

Tốc độ của Tô Minh rất nhanh, khi đi tới khuếch tán ý chí, quét mỗi một cái kén, xé gió đi sâu vào trong. Tô Minh vẫn chưa thấy bóng dáng Thiên Tà Tử trong kén, nhưng dần dần hắn có cảm giác thở gấp, tim đập nhanh. Khi cảm giác xuất hiện, mặt Tô Minh ửng hồng, hiếm khi trong mắt hắn có mờ mịt. Tuy nhiên, giây lát mơ hồ biến mất, con mắt Tô Minh lại tỉnh táo. Biểu tình Tô Minh khó xem, đây không phải lần đầu tiên hắn có cảm giác tim đập nhanh, từ nhiều năm trước, khi hắn còn ở đất Man tộc thì từng có kinh nghiệm khó quên. Đó là lúc đối diện Cơ phu nhân.

Tô Minh trúng độc của Cơ phu nhân, loại độc tố đó đối với Tô Minh bây giờ là nhỏ bé không đáng kể, nhưng hắn vào lúc đó bị trúng độc mãnh liệt đến mức khiến ý chí bị dục vọng đánh tan. Cảm giác của Tô Minh giống như lúc xưa trúng tà độc kia, trong đầu hiện lên nhiều hình ảnh hỗn tạp.

Mắt Tô Minh chợt lóe, ngoái đầu nhìn Tử Nhược, hắn thấy cô cũng mê ly, người run rẩy toát mồ hôi. Làn da lộ ra ngoài biến thành màu hồng, Tô Minh thấy biểu tình của Tử Nhược kinh khủng.

Tử Nhược đang kinh hãi, vì dựa theo kế hoạch của cô thì mùi nơi đây không ảnh hưởng cô quá lớn, vì cô dù gì là người của Thiên Hồ tộc, Tô Minh mới là người bị ảnh hưởng lớn nhất mới đúng. Nhưng hôm nay Tử Nhược phát hiện không khống chế được hơi thở này, bản thân cô bị mùi xâm thực, thần trí dần hỗn loạn.

"Sao có thể như vậy?"

"Hèn chi cảm giác cô ta có tính kế nhưng không phát hiện nguy hiểm."

Tô Minh nhíu mày, hơi thở quái dị ở đây giống hệt như khi hắn cảm nhận tại Thiên Hồ tộc giới, chẳng qua ở đây đậm đặc hơn bên ngoài rất nhiều lần. Tô Minh hừ lạnh, vung tay áo, gió lạnh quét bốn phía. Tô Minh tăng nhanh tốc độ lao sâu vào con đường, khi hắn bay ra thì mùi tình dục khiến người mất ý chí chợt biến đậm hơn nữa, khiến con đường bị sương mù hồng phủ lên. Cùng lúc đó, sinh mệnh nằm trong cái kén trên vách tường thịt chấn động, kêu két két, một chút máu thịt cuối cùng từ cái xác bị hút đi, từ thây khô biến bột phấn.

….. …. …. …. …..

- A?

Đệ Tứ giới, bên cạnh lỗ hổng thương mang, trong hư vô vang có tiếng già nua kinh ngạc kêu lên. Trong hư vô như có một bóng người vô hình ngẩng đầu nhìn ra xa.

- Rốt cuộc nhận ra rồi sao? Xem ra Tam Hoang này không hoàn toàn bị đồng hóa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.9 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status