Chàng rể ma giới

Chương 318: Bay lượn! La lị trên bầu trời Ám Nguyệt



Cảnh ngộ của Sky (Saka) khiến Trần Duệ sản sinh hoài nghi và cảnh giác với thủ đoạn đê hèn của vị đệ nhất chế khí đại sư kia. Horford, đệ tử của Bennett trải qua chuyện tình Thủy Tinh sơn cốc, cũng không biết sống chết ra sao, nhưng quan hệ của Horford với Thủy Tinh sơn cốc không đơn giản là thuê mướn hay là mời đến. Liên hệ đến thủ đoạn của Horford và thế lực to lớn sau lưng, Trần Duệ hoàn toàn có lý do hoài nghi hắn cũng là một trong những thành viên của thế lực thần bí kia.

Vô luận thế nào, lực lượng của hắn và lực lượng hắn nắm giữ còn xa xa không đủ, không cách nào đối kháng trực diện với thế lực kia, cho nên hiện tại hắn chỉ có thể nhẫn nại. Chuyện của thế lực này là vấn đề của tương lai, chuyện của Ám Nguyệt mới là vấn đề cần ưu tiên hơn. Đây mới là việc cần gấp, phải lập tức bắt đầu hành động ngay!

Chẳng qua, còn phải hai ngày nữa, bởi vì vài ngày sau, là sinh nhật của Athena, mừng nàng tròn hai mươi tuổi. Athena chỉ là lặng lẽ nhắc nhở hắn một câu, kỳ thực Trần Duệ vẫn nhớ được, lúc nhìn thấy thần sắc "ta hiểu" của nam nhân, tuy quyền trị an quan đại nhân xưa nay phóng khoáng, cũng không khỏi thẹn đỏ mặt.

Trên thực tế, Trần Duệ vẫn luôn nhớ đến ngày này. Một người cũng nhớ được sinh nhật của Athena là Alice, nàng còn la hét muốn chúc mừng cho thật tốt. Tuy mục đích của tiểu la lị rất có thể là vì mỹ vị của bánh ngọt lần trước Cơ Á mang về, nhưng có thể nhớ được ngày sinh nhật của bạn tốt, đã là không tệ rồi.

Athena cũng rất cảm động với việc này, lần trước Cơ Á mang bánh ngọt về, tiểu la lị liền khẳng định Trần Duệ đã trở về. Đáng tiếc lần trước nàng đi Bạch Linh lãnh địa, nên không phải người đầu tiên gặp hắn quay về. Lần này nàng thừa dịp tâm tình của Athena rất tốt, thừa cơ đề ra một yêu cầu nhỏ nhỏ.

Ngay tại lúc Athena cùng Trần Duệ đến Tây Lang sơn, Alice đã luôn hâm mộ nàng được cưỡi song túc phi long, yêu cầu của nàng chính là được cưỡi song túc phi long một lúc, nếm thử tư vị làm long kỵ binh.

Trần Duệ vốn không nghĩ đến chuyện tự tìm phiền toái, cứ dùng cớ thực lực không đủ để lừa tiểu la lị. Hắn nói là tạm thời chưa nghiên cứu ra giải dược giải trừ hoàn toàn độc tính của phi long, phải đạt tới cao giai ác ma mới có thể cưỡi được, do long kỵ binh phải tiếp xúc với độc tố trong thời gian dài, nên rất dễ xuất hiện hiện tượng hủy dung, nan đề này làm cho tiểu la lị kiêng sợ trong một thời gian tương đối dài.

Nhưng theo thời gian trôi qua, Trần Duệ đã quên mất cái cớ mà mình đã từng mượn, tiểu la lị lại thủy chung vẫn nhớ kỹ, cuối cùng trong một lần tiểu la lị đã thành công biết được từ trong miệng Athena chuyện "giải dược" đã được nghiên cứu thành công.

Thực tế, Athena từng nghe Trần Duệ nói qua, Alice giống nàng, cũng đều dùng qua tinh hoa bích huỳnh châu trên long giác. Thứ này phải ngưng tụ mấy trăm năm mới thành, có năng lực kháng độc vĩnh cửu. Độc tính của song túc phi long căn bản không có tác dụng với Athena, lại nói chuyện Trần Duệ tỉnh lại không giấu Alice, Alice cũng nghiêm cẩn không nói ra, hiện nay mang nàng "bay" một hồi cũng không phải là vấn đề quá lớn.

"Hôm nay, ta muốn đi quân doanh tuyển thành viên đội bóng lần cuối, nên sẽ không đi" Athena thoải mái nói trước mặt Trần Duệ và tiểu la lị: "Alice, cho ngươi mượn Trần Duệ một ngày."

Mượn? Biểu tình Trần Duệ ngưng trọng, bạn trai không thể dễ dàng trao tay kiểu này chứ!

Đôi mắt Alice sáng lên như ngôi sao: Athena không ngờ lại không đi? Như vậy, nàng cùng Trần Duệ... Chỉ có hai người? Đây là đang cho nàng cơ hội sao? Athena, ngươi thật là một người bạn quá tốt quá tốt quá tốt! Đồ vật tốt chính là để cho bạn tốt cùng phân hưởng!

"Hôm nay hãy cho Alice chơi vui vẻ một lần" Athena nói xong câu này, nhìn Trần Duệ với nhãn thần "nhất định phải làm", rồi đi hướng quân doanh.

Làm cho la lị vui chỉ sợ là phải làm cho người khác thống khổ a... Kẻ bị tiểu la lị gắn cho cái danh "đồ vật tốt" kia nhìn thấy hai mắt tiểu la lị sáng lên như vậy, không hiểu sao lại nghĩ đến chuyện bị đánh ngất, đột nhiên rùng mình một cái.

Nếu như toàn bộ ngày hôm nay đều do tiểu la lị an bài, chỉ sợ nang sẽ lái song túc phi long sà xuống dưới thấp Ám Nguyệt thành, thế thì sẽ gây lên một hồi đau khổ đáng sợ mất. Thế nên Trần Duệ mượn cớ song túc phi long đang ở Âm Vũ tùng lâm, muốn điều về thì cũng cần nửa ngày nên mang theo Alice từ thành đông đến thành tây, vì đề phòng tiểu la lị kháng nghị, còn chủ động mua đồ chơi cho nàng. Chẳng qua, hôm nay tâm tình và sự kiên nhẫn của của Alice vô cùng tốt, phi thường nghe lời, trên mặt luôn nở nụ cười tủm tỉm, không có nửa điểm dị nghị.

Lúc này, Trần Duệ gần như cho là mình bị ảo giác, tiểu la lị đáng yêu ngoan ngoãn này, có thật là tiểu la lị cổ quái, tham tài, gian xảo kia không? Chẳng lẽ trải qua mấy ngày ma luyện ở Công Chúa phường nên đã khôi phục thuộc tính bình thường?

Dựa trên lời nói đầu lưỡi của người kia, Ma Thần ở trên a, cuối cùng thì người cũng đã mở ra mắt trái toàn năng của người!

Nhưng mà, lý tưởng và hiện thực khác nhau quá xa, răng nanh của tiểu la lị gian xảo rất nhanh đã lộ ra, một chút cách nghĩ thiên kỳ bách quái khiến Trần Duệ phải chạy trối chết. Lấy ví dụ, một chuyện vô cùng đơn giản là để "che giấu" khuôn mặt thật của trị an quan và phối hợp với thân phận công chúa của nàng, Alice rất "thông minh" kiến nghị hắn dùng "biến hình thuật" biến thành một nữ giới, sau đó lại rất "tốt bụng" dẫn hắn đi sắm nội y...

Đầy đủ nhận thức đến hiện thực tàn khốc khiến Trần Duệ cuối cùng cũng hiểu cùng tiểu la lị đi dạo quanh nơi lắm thầy nhiều ma như Ám Nguyệt thành này là một quyết định ngu xuẩn đến cỡ nào, lúc này theo nàng một mạch đi ra khỏi Ám Nguyệt thành, ngồi trên tam giác tê đi ra vùng ngoại thành.

Không địch lại được với "chủ ý hay" này của tiểu la lị. Trần Duệ đành âm thầm triệu hoán một con song túc phi long đến. Do hắn sẽ rất nhanh đến Xích U lãnh địa tiến hành kế hoạch, cho nên con song túc phi long này là chuẩn bị mấy ngày trước, không chịu nổi "thế công" quá mãnh liệt của Alice nên đành phải đem phi long ra.

Án theo thuyết pháp của Athena, ngự thú thuật của Alice quá kém, nếu một mình cưỡi song túc phi long bay trên không trung thì quá nguy hiểm. Nên mặc dù có phân tích chi nhãn câu thông, nhưng vì phòng ngừa vạn nhất, Trần Duệ vẫn lên cùng.

Song túc phi long không có đồ bảo hộ như yên ngựa, càng không có sự ràng buộc của lồng giam dây xích, có lẽ đã từng thấy Athena phi hành nên Alice rất tín nhiệm Trần Duệ. Nàng đối mặt với ma thú không trung nổi danh hung ác vô bì này vẫn không hề sợ hãi, ngược lại còn hưng phấn ra mặt.

"Ngự thú thuật" của Trần Duệ quả nhiên không khiến Alice thất vọng, con song túc phi long kia tương đối ôn thuận cúi xuống, mặc cho hai người cưỡi ở trên lưng. Alice án chiến theo phương pháp Trần Duệ nói nắm lấy gai xương nổi lên sau lưng song túc phi long, song túc phi long không cần phải chạy lấy đà như giác dực thú, hai chân mạnh mẽ nhún một cái, hai cánh vỗ trực tiếp bay lên trời.

Trừ lúc khởi hành trọng tâm còn khá nghiêng lệch ra, còn lại lúc phi hành trên không trung đã bình ổn hơn nhiều, dần dần lấy lực lượng trung giai ác ma của Alice đã đủ để khống chế.

Lúc bắt đầu bay, Alice còn có chút khẩn trương, nhưng hiện tại lại hoàn toàn bình tĩnh lại, con song túc phi long này thể hình to lớn, không hề giống với hai ấu long mà Trần Duệ và Athena ngồi lúc đi đến Tây Lang sơn, hẳn là phi long đã thành niên, chắc có thực lực cao giai ác ma, nghĩ đến đây, Alice không nhịn được phấn khởi trong lòng.

Trên thực tế, tiểu la lị đoán sai rồi, thực lực chân chính của con song túc phi long này là cao giai ma vương cấp, năng lực phi hành và chịu lực rất xuất chúng, ban đầu đã từng theo Trần Duệ từ U Dạ thấp địa về Ám Nguyệt lãnh địa, có thể tính là lão tọa kỵ.

Dưới sự giảng dạy của Trần Duệ, Alice vụng về ngự thú, làm ra các kiểu điều khiển như thay đổi phương hướng, cải biến độ cao, tiểu la lị kích động không thôi, nếu như không phải là đang giữa trời, nhất định sẽ cao hứng nhảy cao lên.

"Tiến về bên trái, pháo Palasma, bắn!" Tiểu la lị lớn mật đứng thẳng người lên, chỉ dùng chân kẹp lấy gai xương để ổn định thân thể, lực lượng trong tay nhàn nhạt phát ra, một tiểu hỏa cầu hắc sắc bắn về phía trước, lực lượng của tiểu hỏa cầu này tuy không đáng nhắc tới, nhưng trong đó lại cất chứa pháp tắc huyền ảo khiến Trần Duệ không cách nào xem nhẹ, đó là huyết mạch của Lucifer vương tộc, Hắc Viêm.

Hắc Viêm không hoàn toàn chỉ là lực lượng hỏa hệ, cũng không hoàn toàn là ám hệ, nó chỉ có một loại pháp tắc, chính là hủy diệt, hủy diệt tất cả mọi thứ, nó tương phản hoàn toàn với Niết Bàn chi hỏa.

"Mở ra lá chắn phòng hộ!"

"Chuẩn bị bước nhảy không gian!"

Tiểu la lị hiện tại đã hoàn toàn nhập tâm vào vai diễn trong chuyện xưa mà Trần Duệ kể, may là Trần Duệ đã sớm đặt ra ba quy ước với nàng, không thể tiếp cận khu vực Ám Nguyệt thành, nếu không tiểu la lị đã sớm biến mình thành chim ưng bay lượn trên bầu trời Luân Đôn... a, la lị trên bầu trời Ám Nguyệt.

Sau khi chơi chán trò chơi thành lũy trên không, trên đầu tiểu la lị đột nhiên có thêm một đôi tai có lông màu đen mượt mà, thì ra là một cái mũ tai mèo kỳ dị, cũng không biết là sản xuất từ nơi nào, trên cổ còn đeo một cái vòng có gắn chuông, gió thổi làm cái chuông lung lay phát ra tiếng vang thanh thúy. (ND: đúng tiêu chuẩn tiểu loli của một otaku nhé )

"Mew!" Tiều la lị nghịch ngợm kêu lên một tiếng, Trần Duệ dường như nhìn thấy phía sau váy của nàng có một cái đuôi vô hình lắc qua lắc lại, bất quá lần này không phải là cái đuôi của tiểu ác ma, mà là... loại động vật họ mèo nào đó?

Đợi đã! Đây là mèo... la lị mang tai mèo?

Trần Duệ kinh hãi một lúc, chẳng lẽ tiểu la lị muốn khai sáng một "trường phái" mới sao?

Vừa lúc đó, tiểu la lị chỉ một tay lên trời, cái đuôi nhỏ sau mông lắc lắc, phát ra thanh âm khoa trương, không ngờ lại gào thét xuyên khoảng không, hiện ra bá khí kinh người: "Nhân loại đã không cách nào ngăn cản miêu tinh!"

( Trần Duệ: ... )

Có lẽ đây chính là bộ dáng vui vẻ thực sự của tiểu la lị, cái vai diễn lão bản Công Chúa phường thấy tiền sáng mắt kia, hầu như là vì tỷ tỷ Mejia. Cả ngày quản lý sinh ý, quả thực là khổ cực, rốt cuộc, nàng còn là một đứa nhỏ chưa trưởng thành a.

Cứ theo như lời Athena nói, hôm nay cứ để cho Alice chơi thật vui vẻ đi.

Tiểu la lị vui vẻ vô cùng, đùa chơi một lúc, gần như là đã quên mất vai diễn, hai tay ngang bằng vai, làm ra một cái tư thế như cây thập tự.

"Jayke!"

Trần Duệ nhất thời không phản ứng lại, ở đây làm gì có ai mang cái tên này? Tên của song túc phi long cũng không phải là thế nha.

"Jayke! Nhanh lên!"

"Alice, ngươi gọi ta?"

"Đừng có gọi ta là Alice, tên ta là Rusi! Hiểu chưa?" Tiểu la lị một lòng mong chờ, đáng tiếc Trần Duệ ở phía sau lại không có đến.

Trần Duệ nghi hoặc: "Rusi?"

"Jayke và Rusi đó! Không nhớ sao, là chuyện xưa mà ngươi đã từng kể, chuyện Tatanic đó!"

Tatanic? Trần Duệ đột nhiên hiểu rõ, một đạo hắc tuyến chạy qua đầu, ặc - Jayke và Rusi? Ngươi xác định lúc đầu ta kể chuyện xưa, là đã phát âm như vậy?

(ND: Đúng ra phải là hai nhân vật Jack và Rose trong Titanic, có điểu tiểu la lị phát âm sai mà thành Jayke và Rusi. Trong bản VP là Tặc Khắc (贼克)và "thịt ti" (肉). Nghe củ chuối quá nên phải lên gg, nghe phiên âm, tìm bản tiếng anh.)

Bất đắc dĩ, Trần Duệ đành phải giúp đỡ nâng hai cánh tay của tiểu la lị, nhưng thế nào cũng đều là tạo hình hàng nhái, dù không nói đến thuyền và ma thú là hai phạm trù hoàn toàn khác nhau, chỉ riêng tính thân hình hai người đã là không cân đối rồi.

Chẳng qua Alice không để ý điều này, "bay" được một lúc, thuận thế đem thân hình dựa về phía sau, Trần Duệ sợ nàng té ngã, vội vàng ổn định, nhưng tiểu la lị không ngờ lại quá phận quay đầu, tựa hồ muốn "thuận thế" thơm lên mặt hắn một cái, may mà vì sai lệch ở hình thể, mà tiểu la lị không cách nào kiễng chân được, ý đồ này chỉ đành tan vỡ.

Bên ngoài Trần Duệ làm như không nhìn thấy, nhưng áo trong thì thấm đẫm mồ hôi - chuyện lần trước ít nhiều còn đọng lại một chút, hết gõ ngất rồi "hạ miệng". Lần này thì tốt rồi, không ngờ lại "nhập tâm" vào vai diễn trực tiếp diễn trò.

Một kế không thành, Alice lập tức lại sinh thêm một kế, kêu lên một tiếng "Ta không còn chút sức lực nào" rồi ngã về phía sau, Trần Duệ đã sớm phòng bị, dùng tay nhè nhẹ đỡ lấy bả vai nàng, tiểu la lị cảm giác được động tác của đối phương, tránh không kịp, lập tức bất mãn quyệt quyệt lên cái miệng nhỏ.

"Nếu đã không còn chút sức lực nào thì chúng ta đáp xuống thôi" Trần Duệ nói một câu, song túc phi long đã bắt đầu giảm bớt tốc độ, chầm chậm hạ xuống.

Hành động này càng khiến cho Alice thêm mất hứng. Bộ dạng của nàng rất là ủy khuất, cứ như là muốn khóc òa lên vậy. Trần Duệ biết khả năng diễn xuất của tiểu la lị rất cao, chẳng qua, hôm nay có lẽ nên nhường nàng một chút.

Đang lúc tiểu la lị buồn bực, đột nhiên lại ngửi được một mùi hương dụ người, nàng nhìn thấy một khối bánh ngọt nho nhỏ hiện ra trước mắt, không đúng, cái này chắc không phải là bánh ngọt, hình như là một vật ở trạng thái ngưng cố, có chút giống như thủy tinh, mà còn có trang trí khéo léo, xinh xắn, và một hương vị rất khác biệt.

Ánh mắt tiểu la lị lập tức không rời đi nổi, không giữ được dáng vẻ đáng thương như vừa rồi nữa, ngấm ngầm nuốt nước miếng: "Đây là cái gì vậy?"

"Cái này gọi là bánh pudding" Trong tay Trần Duệ lại nhiều thêm một cái thìa nhỏ, đưa tới cho nàng: "Tối ngày hôm qua ta mới làm thành công, ngươi là người đầu tiên ăn thử, cả Athena cũng chưa được nếm qua đâu đấy."

Câu nói này khiến hai mắt tiểu la lị sáng rực lên, cầm lấy thìa, nhìn vào bánh pudding nửa trong suốt, trang trí tinh xảo, nhất thời có loại cảm giác không xuống tay được, nửa ngày sau mới cẩn thận lấy một miếng nhỏ bỏ vào miệng nếm thử, sau đó không thể kìm được, bánh pudding nháy mắt bị tiêu diệt sạch sẽ.

Alice vui chơi hơn nửa ngày, cũng cảm thấy đói bụng, bị cái bánh pudding này gợi lên con sâu tham ăn, ăn xong vẫn còn thòm thèm: "Lần sau cầm tới hai cái, ta miễn cưỡng có thể tha thứ cho hành vi vô lễ dám thừa cơ lúc phi hành ôm ta."

Trần Duệ nghe tiểu la lị nói mà trợn trắng mắt, rõ ràng chính ngươi muốn chơi cái trò "Tatanic" kia, làm người... cho dù là làm ma, cũng không thể đổi trắng thay đen như vậy chứ!

"Nếu ngươi không làm, ta liền nói cho Athena và tỷ tỷ, nói ngươi sờ ta..."

"Dừng!" (Muốn khóc mà không có nước mắt.)

"..." (Thanh âm la lị thích ý nhai nuốt.)

"Ta còn muốn bánh ngọt, thịt nướng, nồi lẩu... Không nên nhìn người ta như vậy a, nhân loại ca ca, người ta biết ca ca nhất định có biện pháp..."

"..."

(Ali: Một ngày đắc ý.)

(Trần: Một ngày khổ nạn.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status