Chế tạo hào môn
Chương 131
Chương 131. Người điên
Lời nói của Hoắc Khải, không hề khiến Hoắc Đình Viễn
sợ hãi, mà trái lại hắn ta cười ầm lên, vẻ mặt điên cuồng,
ngang ngược, nói: “Có phải não của thằng khốn nhà anh
bị úng nước rồi không? Cũng không nhìn xem anh có mấy
người? Tôi có mấy người?”
Một kẻ cao lớn đặt tay lên miệng huýt một tiếng sáo
vang, lập tức có ít nhất mười người giống như trước chạy
đến từ bốn phương tám hướng, trong tay kẻ nào cũng
cầm gậy, lăm lăm tiến đến, nhìn rất hung hãn và dữ tợn.
Ninh Thần còn chưa kịp kinh ngạc thì đã bị cảnh
tượng này doạ cho mặt tái mét.
Những kẻ này cười gắn lên ác độc, quây thành vòng
tròn xung quanh ba người Hoắc Khải
Hoắc Đình Viễn cười lạnh, nói: “Bây giờ thì mày cảm
thấy ai mới là người bị đánh gãy hết răng?”
Hoắc Khải không thèm nhìn những kẻ cao lớn đang
vây quanh, chỉ hỏi: “Các anh có thể xử lý mấy gã này
không?”
Đương nhiên, Đường Thế Minh thì không cần nói
nhiều. Bản thân anh ta là học trò của nhà võ, Triệu Vĩnh
An phái anh ta đưa Hoắc Khải đi chính là có ý để anh ta
giúp đỡ.
“Mấy kẻ này không biết đánh nhau, tôi có thể một chọi
mười”. Đường Thế Minh thản nhiên nói.
Hoắc Khải nhìn sang Đổng Thiên Thanh, gã vẫn chưa
trả lời mà còn đang chẩn chừ.
Gã chủ động báo tin cho Hoắc Khải là vì muốn biết đối
phương biết bao nhiêu bí mật của mình, nhưng sau khi
thật sự nhìn thấy Hoắc Đình Viễn thì trong lòng gã lại
kiêng dè.
Có cần phải đắc tội với cậu ấm nhà họ Hoắc vì người
này không?
Có đáng không?
“Bây giờ mà anh đi, nếu tôi không chết thì chắc chắn
anh sẽ chết. Anh cảm thấy mấy người này dám giết tôi à?“
Giọng nói của Hoắc Khải, khiến Đổng Thiên Thanh
phát run.
Anh nói không sai. Mấy người này nhìn thì rất hung
hãn, nhưng chắc chắn không thể giết người bừa bãi.
Chúng cũng không ngu. Một xã hội pháp quyền, xử lý vụ
án giết người vô cùng nghiêm trọng, coi như anh có bản
lĩnh bằng trời cũng khó thoát khỏi tấm lưới pháp luật.
Có lẽ, người như Hoắc Đình Viễn còn có thể có cách
giả bệnh để nộp tiền bảo lãnh, hoặc vào viện tâm thần
mấy tháng. Còn chúng, chỉ là đám người dưới đáy xã hội,
lại không có bất kỳ thủ đoạn nào để tự bảo vệ mình.
Cho nên, có hung hãn thế nào, vũ khí trên tay doạ
người ra sao, nhiều nhất cũng chỉ gây trọng thương mà
thôi.
Nhưng một khi Hoắc Khải còn sống, chắc chắn sẽ báo
cảnh sát, nói ra bí mật của gã.
Vào giờ khắc này, Đổng Thiên Thanh đại khái đoán ra
được, khả năng người đàn ông này biết rất nhiều điều, ít
nhất anh cũng đã biết gã từng giết người, nếu không thì
không thể uy hiếp gã hết lần này đến lần khác.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 269 lượt.