Chế tạo hào môn
Chương 138
Chương 138: Thuyền hải tặc
Việc Cơ Xuyên Hải từ chối cũng không nằm ngoài dự
đoán của Hoắc Khải. Nụ cười của anh vẫn không hề nhạt
đi: “Thứ nhất, sự tồn tại của nhà họ Cơ đối với chúng tôi
là có lợi chứ không hại, cho nên chúng tôi cũng không
mong nó sụp đổ. Thứ hai, nếu ông cứ nhất quyết từ chối,
hoặc thậm chí là bí mật cáo trạng với người khác, thì ông
nghĩ đi, nếu giờ nhà họ Cơ đuổi luôn tổng giám đốc Cơ và
không cho cô ấy quay lại thì có sao nào? Nếu tổng giám
đốc Cơ bị đuổi việc, ông nghĩ người tiếp theo vào tầm
ngắm sẽ là ai nào? Một người nhánh phụ gần như không
có thực lực gì hay là một người giữ chức giám đốc tài
chính nhưng lại đã từng có ý đồ khác như ông?”
Cơ Xuyên Hải nghe vậy thì đổ hết mồ hôi lạnh. Không
sai, nếu vì chuyện này mà Cơ Hương Ngưng bị đuổi đi thì
dòng chính sẽ tha cho một kẻ phản bội như ông ta sao?
Dám bắt tay với nhánh phụ để tranh quyền đoạt lợi
chính là tội chết!
Cho dù hiện giờ ông ta đang là giám đốc tài chính
nhưng ông ta biết một mình ông ta không thể đối đầu với
toàn bộ dòng chính được.
Mấy lão cổ đông của dòng chính mà đứng dậy lên
tiếng thì ông ta sẽ bị đuổi cổ ngay.
Đến lúc này Cơ Xuyên Hải mới nhận ra, dù tương lai có
thế nào đi nữa thì số mệnh của ông ta đã bị buộc chặt vào
cùng với Cơ Hương Ngưng rồi.
Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, chứ không
phải có phúc cùng hưởng, có họa tự chịu như lúc trước
ông ta nghĩ nữa.
Cơ Xuyên Hải nhìn sang Hoắc Khải, đắn đo nói: “Có
phải cậu đã nghĩ đến chuyện này từ lâu rồi không? Cậu
biết chỉ cần tôi đồng ý thì sẽ không thể tách khỏi các
người được nữa?”
Hoắc Khải mỉm cười, lắc đầu nói: “Có nhiều chuyện
không phải cứ muốn là được, mà là quy tắc của trò chơi
bắt buộc chúng ta phải đi theo hướng đó. Vả lại, tổng
giám đốc Cơ có thể thăng cấp thì ông cũng được lợi chứ
không hại. Dòng chính không dám động vào ông, nhánh
phụ cũng sẽ muốn lôi kéo ông, cả hai bên đều nịnh nọt
ông”
Sao Cơ Xuyên Hải lại không biết điều này chứ, nhưng
cảm giác bị người khác điều khiển số mạng thật sự không
thoải mái chút nào.
Nhất là kẻ điều khiển lại là một người trẻ tuổi như
Hoắc Khải, điều này càng khiến cho Cơ Xuyên Hải cảm
thấy bị sỉ nhục.
Nhưng dù ông ta có khó chịu hơn thì cũng không thể
làm gì được nữa rồi.
Từ giây phút ông ta động lòng với đề nghị của Hoắc
Khải thì ông ta đã phải lên một con thuyền mà không có
đường xuống.
Cơ Xuyên Hải nhìn rất rõ tương lai, ông ta biết mình
không còn lựa chọn nào khác nữa.
Nhưng thật sự phải dùng cách này để đối phó nhà họ
Cơ sao?
Cơ Xuyên Hải đang do dự, nhưng Cơ Hương Ngưng thì
không nghĩ nhiều đến vậy.
Những lần bị chĩa mũi nhọn vào suốt bao nhiêu năm
qua cùng với lần ép hôn này đã khiến cô hoàn toàn thất
vọng về gia tộc. Đừng nói Hoắc Khải chỉ muốn lợi dụng
cách này để thoát khỏi khó khăn, kể cả có thật sự kéo cho
nhà họ Cơ sụp đổ đi nữa thì Cơ Hương Ngưng cũng hoàn
toàn có thể chấp nhận.
Khi mà con người ta bị ép đến mức không thể chịu
được nữa thì sẽ xuất hiện những ý nghĩ điên cuồng.
Cơ Hương Ngưng hưng phấn nói: “Vậy chúng ta đi tìm
bọn họ thôi. Tôi thật sự rất muốn xem cảm xúc của mấy
lão già đó!”
Hoắc Khải lắc đầu: “Không vội, đề nghị của tôi là lan
truyền vài tin tức nhỏ trước, đồng thời tổng giám đốc Cơ
phải tỏ ra ngoan ngoãn nghe lời để bọn họ nới lỏng cảnh
giác. Bên cạnh đó, cô cũng có thể đưa ra một vài điều
kiện, bọn họ sẽ đồng ý thôi. Đến khi tin tức có xu hướng
lan rộng ra thì cô vẫn sẽ có thời gian quan sát biểu cảm
của bọn họ”.
Hiện giờ Cơ Hương Ngưng đã hoàn toàn nghe theo lời
Đánh giá: 8.4 /10 từ 269 lượt.