Chế tạo hào môn
Chương 145
Chương 145: Không hối tiếc
Một người phụ nữ chỉ cần nhìn lướt qua là có thể khiến
anh ta cảm thấy lạnh run, thú vị hơn nhiều so với những
người phụ nữ chủ động vây quanh khi nhìn thấy anh ta.
Hơn nữa, dù cho có lạnh lùng đến đâu, cuối cùng thì
cô ấy cũng phải leo lên giường của anh ta mà thôi.
Bởi vì hai người họ là đối tượng liên hôn của nhà họ Cơ
và tập đoàn Lưu Thị!
Chỉ cần nghĩ đến điều đó là Lưu Quân Bồi đã không
thể nhẫn nại nổi.
Lời nói phụ họa của Cơ Ôn Thư khiến cho Cơ Hương
Ngưng phải liếc qua một cái. Nhưng cô ấy cũng không nói
lại anh ta, chỉ nói với Lưu Quân Bồi: "Vậy thì tôi sẽ gọi anh
là Quân Bồi, chúng ta đi ngắm cảnh trước đã, hay là..."
"Đi ngắm cảnh thì có ích lợi gì? Chúng ta hãy tìm một
nơi để uống cà phê đi. Thật ra tôi rất muốn nói chuyện
nhiều hơn với cô Hương Ngưng để làm quen với nhau.
Điều này sẽ giúp vun đắp mối quan hệ của chúng ta trong
tương lai".
Cơ Hương Ngưng đương nhiên sẽ không phản đối.
Nhưng Cơ Ôn Thư đã nhìn Hoắc Khải và nói: "Tổng giám
đốc của anh muốn đi ăn tối với chồng tương lai của cô ấy,
nên chúng ta cũng không cần phải đi theo đâu. Tìm một
chỗ nghỉ ngơi trước đi".
Theo quan điểm của Cơ Ôn Thư, một trợ lý như Hoắc
Khải mà có thể nói chuyện trực tiếp với anh ta, coi như là
đã được xem trọng lắm rồi.
Nếu không phải vì nhìn thấy Lưu Quân Bồi thích Cơ
Hương Ngưng như vậy, anh ta thậm chí sẽ không thèm
lên tiếng.
Tuy nhiên, bất ngờ thay, Hoắc Khải lại không đáp ứng
yêu cầu của Cơ Ôn Thư, chỉ nhẹ giọng nói: "Xin lỗi, tôi
không phải trợ lý của anh, tôi chỉ tuân theo chỉ thị của
tổng giám đốc Cơ!"
Lưu Quân Bồi cũng nghe thấy những lời này, quay đầu
lại nhìn, sau đó nói với Cơ Hương Ngưng: "Người trợ lý
này của cô đúng là cũng có chút cá tính".
“Tôi là một người phụ nữ yếu đuối, dễ bị người khác
bắt nạt, vì vậy tôi đương nhiên phải tìm một trợ lý có tính
cách mạnh mẽ hơn để hỗ trợ cho bản thân”, Cơ Hương
Ngưng cười nói: “Anh họ, tôi đã quen với việc có trợ lý đi
theo, nên không cần phiền lòng đến anh".
"Cô dạy cấp dưới của mình như thế nào vậy hả, sao lại
dám nói chuyện vô lễ với tôi như thế!", Cơ Ôn Thư mắng.
Không cần Cơ Hương Ngưng lên tiếng, Lưu Quân Bồi
đã tỏ ra không vui mà nói: "Người anh em, người ta đã nói
là quen có trợ lý đi theo rồi, anh làm gì mà nhiều chuyện
như vậy".
Cơ Ôn Thư có thể xem thường lời nói của Cơ Hương
Ngưng và Hoắc Khải, nhưng lời nói của Lưu Quân Bồi thì
chắc chắn không dám không nghe.
Người này đối với nhà họ Cơ quan trọng đến mức nào,
Cơ Ôn Thư cũng biết rõ, đừng nghĩ anh ta bình thường
làm việc phách lối, chứ thực chất đều có thể phân định
được rõ ràng người trước mặt là ai.
Trước mặt Cơ Trấn Hùng, ai còn dám hung hăn càn
quấy?
Trừng mắt nhìn Hoắc Khải, Cơ Ôn Thư nói: "Vì cậu Lưu
đã nói thế rồi, nên chuyện này bỏ qua".
Lưu Quân Bồi thể diện lên cao, có chút đắc ý nói với
Cơ Hương Ngưng: "Được rồi, chỉ là một chuyện nhỏ, còn
có tôi ở đây. Đi thôi, chúng ta tìm một nơi để uống trà!"
Cơ Hương Ngưng không phản đối, ngồi bên cạnh rất
ngoan ngoãn.
Để lấy lòng Lưu Quân Bồi, Cơ Ôn Thư cố tình tìm một
quán trà cao cấp và có tính riêng tư cao.
Bên trong có ghế ngồi riêng, ngoài ra còn có các gian
phòng nhỏ riêng biệt.
Khi bước vào một gian phòng, Lưu Quân Bồi và Cơ
Hương Ngưng đi vào trước, sau đó Cơ Ôn Thư liền chặn
cửa: "Cậu Lưu và Hương Ngưng có chuyện riêng muốn
nói với nhau. Những người khác tự tìm một chỗ uống trà".
Hoắc Khải đứng trước mặt anh ta nói: "Tôi chưa từng
nghe tổng giám đốc nói như vậy".
"Oắt con, đừng có mà đi quá xa. Anh cho rằng anh
Đánh giá: 8.4 /10 từ 269 lượt.