Chế tạo hào môn
Chương 168
Chương 168: Những ánh mắt khác thường
Gọi điện xong, trên mặt Ninh Thần hiện lên nét hụt
hãng, cô nói với Phan Tư Mễ: “Hương Ngưng nói công ty
cậu ấy khá bận, không tới tham gia buổi họp lớp lần này
được, lần sau cậu ấy sẽ tới”.
Phan Tư Mễ ồ một tiếng, cô ấy không có biểu cảm đặc
biệt gì cả, Mạnh Giai Huệ ngồi bên cạnh lại nói: “Hương
Ngưng không tới à? Haizz, tớ còn nói lâu rồi không gặp,
nhân dịp họp mặt lần này gặp cậu ấy nữa”
“Đúng thế, đám chúng ta vào nam ra bắc, muốn tụ tập
một lần cũng chẳng dễ dàng gì”, trên mặt một bạn học
nam hiện lên sự tiếc nuối: “Tư Mễ, cậu vẫn chưa làm hòa
với Hương Ngưng à? Chẳng phải nói là muốn hòa giải
sao?”
Ninh Thần sợ Phan Tư Mễ hiểu lầm, cô vội vàng nói:
“Cậu đừng nghĩ nhiều, bởi vì quá bận nên Hương Ngưng
mới không tới, thực ra cậu ấy cũng muốn gặp các cậu
lắm. Thật đấy, không tin thì cậu hỏi Lý Phong đi”.
Hoắc Khải gật đầu rồi nói với Phan Tư Mễ: “Gần đây
đúng là công ty rất nhiều việc, ngày nào cô ấy cũng bận
tối mặt tối mũi, thông cảm cho cô ấy đi”
“Được rồi, tài xế của Giám đốc Cơ đã nói thế thì chắc
không có cơ hội rồi”, bạn học nam vừa rồi nói tiếp.
Mọi người đều nghe ra anh ta đang nói ý, ai nấy đều
nở nụ cười, nhìn Hoắc Khải bằng ánh mắt cợt nhả.
Bởi vì vừa rồi chuyên chú nghe điện thoại nên Ninh
Thần không nghe thấy những gì bọn họ vừa bàn tán,
nhưng cô cũng biết bạn bè luôn khá coi thường chồng
mình, chuyện này liên quan đến những chuyện gia đình
cô trước kia.
Đến lúc này, ít nhiều gì Ninh Thần cũng thấy hối hận,
nếu biết trước chồng mình có tài nhưng không gặp thời
thì cô đã không phàn nàn nhiều như thế.
Tuy rằng Phan Tư Mễ cũng chắc chắn Hoắc Khải là
loại đàn ông cặn bã, nhưng cô ấy không muốn làm Ninh
Thần khó xử, vì thế mới nói: “Hiện tại Lý Phong không còn
là tài xế nữa, anh ấy đã thăng chức thành trợ lý của Cơ
Hương Ngưng rồi, trong công ty cũng coi như quản lý cấp
cao dưới một người, trên vạn người”.
Mọi người đều nghệt mặt ra, đằng sau Cơ Hương
Ngưng có nhà họ Cơ, chính cô ấy cũng là người có tài
năng, còn trẻ mà đã quản lý một công ty cũng chẳng có
gì là lạ.
Nhưng cái tên này làm nữ thần của bọn họ không
hạnh phúc, dựa vào đâu mà được làm trợ lý cho Cơ
Hương Ngưng?
Ngưu Kiến Bân cười ha ha nói: “Xem ra mối quan hệ
giữa Hương Ngưng và Ninh Thần vẫn rất tốt nhỉ? Có tình
nghĩa quá đi mất, không hổ là người có địa vị nhất trong
số chúng ta!”
Nghe vậy, mọi người đều hiểu ý của hắn là Cơ Hương
Ngưng nể mặt Ninh Thần nên mới để Hoặc Khải làm trợ lý.
Nghĩ lại cũng đúng, một con mọt sách chỉ biết học thì
có tài đức gì để được Cơ Hương Ngưng coi trọng, chỉ có
thể là bám váy vợ mà thôi.
Ninh Thần không nghĩ tới những chuyện khác, chỉ cho
rằng những người bạn này đang nói đến mối quan hệ tốt
giữa mình và Cơ Hương Ngưng.
Phan Tư Mễ biết nhưng không giải thích với Ninh
Thần. Cô ấy chỉ nhìn về phía Hoắc Khải và cười nói: “Trợ
lý Lý, đừng để bụng, bọn họ chỉ đùa thôi”
Nếu nói rằng những người bạn khác đang chọc ngoáy,
vậy thì lời nói của Phan Tư Mễ quả thực là rắc muối lên vết
thương.
Hoắc Khải giỏi tâm lý học hơn Phan Tư Mễ, sao anh lại
không phát hiện ra ý của bọn họ được? Chỉ có điều anh
cảm thấy kì lạ, bởi vì lúc mới tiếp xúc với Phan Tư Mễ, cô
ấy luôn rất ôn hòa, sao tự nhiên bây giờ lại nói năng khác
thường như vậy?
Nhất là hôm nay, câu nào câu nấy đều như đang gây
hấn, rảnh quá không có việc gì làm à?
Phát hiện ra không có nghĩa là phải vạch trần, Hoắc
Khải thừa sức để ứng đối với tình huống vặt vãnh này.
Anh chỉ mỉm cười nói: “Nói đùa thì đương nhiên là
không sao, dù sao tôi cũng cưới Ninh Thần rồi, chỉ cần
mọi người không ghen ty là được”.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 269 lượt.