Chế tạo hào môn
Chương 185
Chương 185. Yếu điểm
Nhìn thấy Liêu Thiên Bằng cầm cái ghế xông tới đánh,
Đồng Hải Lượng không dám trốn, cắn răng chịu đựng một
đòn này rơi xuống đầu chảy cá máu.
Nhìn cảnh này khiến Hoắc Khải nhẹ nhàng thở phào
một hơi, từ hành động và biểu cảm của Liêu Thiên Bằng
có thể hoàn toàn chứng minh, ông ta không liên quan gì
đến chuyện này.
Tuy rằng cũng có khả năng là đang diễn, nhưng theo
tình và lý mà nói, anh và người này không có thù hận. Nếu
ông ta liên quan tới chuyện này thì cũng không thể tự
dâng tới cửa.
Cho nên, gần như có thể khẳng định Liêu Thiên Bằng
không phải là người xấu.
Mấy người Ninh Ngọc Lâm vẫn chưa hiểu, vội vàng
kéo Liêu Thiên Bằng lại rồi nói: “Tổng giám đốc Liêu, ông
đang làm gì vậy?”
“Đừng ngăn tôi. Tôi đánh chết tên khốn này!” Liêu
Thiên Bằng đẩy Ninh Ngọc Lâm ra, rồi lao đến vừa đánh
vừa đấm Đồng Hải Lượng đang ngã trên đất.
Dáng vẻ ông ta tức giận rất đáng sợ khiến Ninh Ngọc
Lâm đang muốn gọi Ninh Quốc Năng tới cùng kéo lại thì
Hoắc Khải lại lên tiếng: “Ngọc Lâm, bố, hai người đứng
sang một bên, không cần quan tâm”.
Hai bố con Ninh Quốc Năng sững người nhìn anh,
không hiểu tại sao lại thế.
Nhưng Liêu Thiên Bằng lại rất rõ, Hoắc Khải đã bảo họ
không quan tâm, vậy thì chính là hi vọng ông ta tiếp tục
đánh người. Nếu nghĩ sâu thêm một chút thì sẽ hiểu được
Hoắc Khải sẽ không báo cảnh sát nữa.
Mà nếu đã là trao đổi thì Liêu Thiên Bằng bắt buộc
phải cho anh một đáp án hài lòng.
Sau khi nhìn ra điểm này, trong lòng Liêu Thiên Bằng
thật sự lại thở phào nhẹ nhõm.
Cho dù nói thế nào thì Đồng Hải Lượng cũng là em vợ
của ông ta. Em vợ là một kẻ bắt cóc, tin này bị tung ra thì
ai còn dám làm ăn với ông ta nữa?
Hoắc Khải bảo ông ta tự mình giải quyết, chính là quá
nể mặt rồi. Trong lòng Liêu Thiên Bằng càng cảm động
bao nhiêu thì lại càng tức điên lên với Đồng Hải Lượng
bấy nhiêu.
Bắt cóc ai không bắt lại cứ đi bắt cóc cậu tal
Vốn dĩ, Liêu Thiên Bằng đã vô cùng tán thưởng Hoắc
Khải mà bây giờ, dáng vẻ rộng lượng của Hoắc Khải và
cách xử lý chuyện lần này khiến ông ta không thể bới móc
được điều gì. Rõ ràng là không liên quan đến ông ta,
nhưng Liêu Thiên Bằng lại vì thế mà cảm thấy áy náy vô
cùng.
Ông ta biết, đây là người có tầm nhìn mới có thể biểu
hiện ra phong độ như vậy.
Có năng lực, có tầm nhìn, chỉ thiếu một thứ, đó chính
là dã tâm.
Trong lòng ông ta càng quyết tâm phải tạo được mối
quan hệ tốt với Hoắc Khải. Liêu Thiên Bằng đánh thêm
một lát thì thở phì phò nhìn Hoắc Khải, nói: “Cậu Lý, cậu
yên tâm, chuyện này tôi sẽ cho cậu một câu trả lời thích
đáng. Xử lý không tốt, tôi sẽ tự mình đến tạ tội!”
“Tổng giám đốc Liêu đã nói như vậy tôi cũng không
ngăn nữa. Nhưng trước tiên, tôi hi vọng hắn có thể nói
cho tôi biết, là ai xúi giục, sai khiến hắn. Chỉ cần tên cũng
được, họ cũng được, miễn là phải có một hướng điều tra”
Hoắc Khải nói.
Liêu Thiên Bằng không chút do dự, hung hăng đạp
cho Đồng Hải Lượng một cái: “Không nghe thấy cậu Lý
hỏi sao, nói, là ai sai cậu làm!”
Lúc này thì Ninh Quốc Năng và những người khác
cũng mơ hồ cảm thấy có gì đó không thích hợp. Tuy rằng
họ không dám hoàn toàn khẳng định nhưng đã bắt đầu
nghi ngờ chuyện này có liên qua đến em vợ của Liêu
Thiên Bằng.
Ninh Quốc Năng nháy mắt với Ninh Ngọc Lâm, cậu ta
lặng lẽ cầm cây lau nhà ở bên cạnh, sẵn sàng chuẩn bị
ứng phó với tình huống bất ngờ.
Đồng Hải Lượng bị đánh rất thảm, mặt mũi bầm dập,
toàn thân đầy máu. Liêu Thiên Bằng thật sự tức giận, ra
Đánh giá: 8.4 /10 từ 269 lượt.